Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 235: Hắc pháp cùng cây Tiễn lạ



Do Illyasviel và Evangeline đang đứng ở một góc tối của di tích, nên không ai biết hai cô bé đang ở đây, có lẽ là trừ Horo đang ở dạng sói kia ra.

Người vừa quát lớn đang nằm sấp ôm vết thương kia là Lawrence, có vẻ Lawrence đang bị thương rồi.

Horo khựng lại một chút, trong khi Lawrence dần dần mất ý thức. Sau đó Horo lại tiến tới gần sát người đàn ông, lúc này hắn đã ngất rồi. Horo cắn vào áo của hắn và nhấc hắn lên, đặt hắn ngay kế bên người mà Horo vừa mới nhả ra.

Lawrence thấy thế tinh thần cảm thấy nhẹ nhỏm hơn, anh ta đang cố ngăn Horo lạm sát người khác.

-Mang lúa mì cho tôi.

Horo dạng sói lớn dùng giọng điệu âm trầm đầy sự đáng sợ nói với Lawrence. Lawrence nghe thế, dù đang bị thương và kiệt sức, ý thức không còn rõ ràng, vẫn gượng dậy với gói lúa mì nhỏ trên tay.

-Cô muốn làm gì với đống lúa mì này?

Lawrence lo lắng liếc nhìn Horo hỏi.

Ầm.

Horo chợt quay người lại, dậm chân mạnh trước mạnh Lawrence khiến mặt đất rung chuyển dữ dội, gói lúa mì nhỏ đang được Lawrence cầm trên tay cũng bị cơn rung chấn làm cho rớt xuống đất.

Lawrence rung sợ ngước đầu lên nhìn hình dạng vĩ đại của Horo.

-Đó là câu trả lời của tôi.

Lawrence nghe được, đã hiểu ý của Horo và vẫn đang trong sự sợ hãi không thể nào dứt đi của mình, anh ta dập đầu xuống đất, cắn răng.

Trong lúc đó, Horo lẳng lặng dùng miệng gấp gói lúa mì và lặng lẽ bước qua Lawrence và rời đi, Horo chợt quay đầu sang phía một ngóc đá, nơi mà Illyasviel và Evangeline đang núp một bên.

Horo chỉ đảo mắt sang nhìn một cái rồi tiếp tục bước đi.

-Khoan…Khoan đã.

Lawrence đột nhiên lớn tiếng, âm thanh vang vọng toàn di tích. Trong khi anh ta vẫn đang run rẩy khắp người nhưng vẫn cố thốt lên như vậy đúng là mạnh mẽ.

Từ từ…từ từ….

Lawrence đã đứng dậy với đôi chân vừa run vì sợ vừa run vì đang không còn sức lực nhưng vẫn cố gắng bước đến phía sau Horo, Lawrence thở hổn hển lấy lại bình tĩnh, rồi xoa trán nghĩ ra giữ Horo không rời đi.

Lawrence liếc mắt nhìn về đống quần áo rách của Horo.

-Cô có biết rằng đống quần áo mà cô đã phá kia đáng giá bao nhiêu tiền không hả? 70 đồng bạc cô kiếm được thậm chí còn không đủ để trả hết đống đó đấy! Tôi phải mất hết cả khối năm mới tích góp đủ số tiền để mua chúng.

Lawrence hít một hơi thật sâu, rồi anh ta nói lớn:

-Tôi sẽ đuổi theo cô đến tận phương Bắc để đòi lại số tiền đó.

Sau đó Lawrence ngã xuống và ngất đi.

Horo đứng đó, rồi cô ăn vào đống lúa mì trong gói nhỏ kia. Ngay sau đó hình dáng sói lớn của Horo dần nhỏ lại, hóa nhỏ lại thành thân thể người thường, một cơ thể không mãnh vải che thân.

-Hai đứa còn không mau ra đây?

Horo nhẹ gọi. Sau một chốc, Illyasviel và Evangeline bước ra từ một góc tối.

Bầu không khí hơi ngượng nghịu.

-Horo-san định bỏ Lawrence-san mà đi sao?

Illyasviel tìm cách xóa tan không khí, cô bé nói.

-…bộ em không thấy anh ta nói với tôi là sẽ đuổi theo tôi sao? Với lại còn nỡ nần nữa…

Horo ấp úng nói.

-Thế em sẽ cho đó là câu trả lời sẽ là không rời đi.

Illyasviel cười ranh mãnh nói.

-Illya-chan, em chữa cho anh ta được không?

Horo nhìn Illyasviel nói.

-Hể? Horo-san, chị nói gì thế?

Illyasviel giả ngu.

-Em nghĩ mình lừa được chị đây sao? Một pháp sư như em không lẽ không dùng được Phép Thuật chữa thương sao?

Horo nhắm hờ một bên mắt cười nói.

-Horo-san bất lịch sự quá đấy! Không phải pháp sư nào cũng có khả năng chữa trị đâu. Nhưng em thì khác, em có khả năng….

Một phút chót dại, Illyasviel tự đâm đầu vào bẫy của Horo bày ra, Illyasviel vừa nhận ra, cô mặt buồn quay đầu vào tường đứng ở một góc. Evangeline cười khổ.

Sau đó Illyasviel bình phục tâm tình lại, cô bé chữa lành vết thương cho Lawrence. Và Horo mang anh ta tới chỗ đối tác để anh ta nghỉ ngơi.

Buổi sáng hôm sau.

Horo dùng tiền một lượng táo lớn và chất chúng một đống đằng sau xe ngựa. Đồng thời, Lawrence cũng tỉnh dậy và chạy ra chỗ xe ngựa, nói chuyện tình cảm sến với Horo một chút, cả hai đồng ý cùng nhau lên đường một lần nữa. Và Lawrence cũng chẳng biết Illyasviel là pháp sư.

May mắn là hình dạng sói của Horo không đến được tai nhà thờ.

---------

Phi Linh hiện giờ đang ngâm cứu cuốn sách hắc phá kia, và cả cây tiễn lạ mang theo khoa học và cả Phép Thuật bên trong.

Cuốn sách bao trùm bởi ma lực hắc nguyên tố và có hình con heo ở phía bìa trước của cuốn sách, liên quan đến Phép Thuật Đại Tội. Vậy thì có lẽ mũi tên cũng liên quan đến Thất Đại Tội.

Hắc pháp hay còn gọi là Ma Pháp bóng tối là những loại Ma Pháp ảnh hưởng trực tiếp lên linh hồn con người hoặc số mệnh thế giới, ảnh hưởng đến linh hồn con người không phải tàn phá, ảnh hưởng như là bỏ bùa, nguyền rủa, đem linh hồn luyện thành nô lệ, nhốt lại tra tấn tăng sức mạnh cho công cụ.

Đa số khả năng của Thất Đại Tội đều ảnh hưởng xấu đến người dùng. Người dùng Ma Pháp Thất Tội gieo rắc tội đồ, ban cho chúng sức mạnh, đồng thời thu lại sức mạnh, cộng dồn số lượng tội đồ làm sức mạnh của bản thân, giống như việc có 10 điểm sức mạnh, ta trao cho 10 người, 10 người ấy phát triển mỗi người 100 điểm, thì ta thu lại được 1000 điểm, cứ như thể mà tính lên, càng nhiều tông đồ, chúng ta càng có khả năng thi triển phép lâu dài.

Hơn nữa về cuốn sách hắc pháp này, đây là sách nói một trong Thất Đại Tội, Tham Ăn của quỷ Beelzubub. Ban cho tông đồ khả năng khuếch đại, sáng tạo từ một vật đã có sẵn, ban nguồn năng lượng vô hạn cho chủ thể. Dĩ nhiên Illyasviel đã có vô hạn ma lực rồi nên có thêm cũng không dùng làm gì.

Còn lai lịch của cây tiễn kia thì vẫn chưa thể xác minh được, dù là năng lực của Phi Linh cũng không làm được, giống như một vùng cấm trong [Box of Wisdom] không cho Phi Linh chạm vào vùng thông tin của cây tiễn.

Xác định được những thứ này, Phi Linh có thể nói rằng Illyasviel có thể học Tham Ăn Đại Tội, nhưng không được lạm dụng, Ma Pháp này mạnh nhưng ảnh hưởng không tốt, không nên sử dụng thường xuyên.

Hiện tại chưa có vấn đề nghiêm trọng gì và Lawrence cũng đang có ý định tìm một số thứ để vận chuyển nên Lawrence chưa có rời đi, anh ta đang đi với Horo tìm kiếm một số thứ.

Buổi tối.

Lawrence và Horo quay về quán trọ với nụ cười trên môi, cả hai người hình như đã tìm được một mối làm ăn lớn.

Hai người lại mang rượu về phòng trong khi có hai cô bé đang ở trong phòng từ sáng đến giờ.

Hai người về chuyến đi tới thị trấn kế tiếp nằm ở phía Bắc, Lunbinheingen, và còn có…dầu thơm nữa.

Illyasviel nhầm lẫn dầu thơm với dầu thơm của Horo nói tới, Illyasviel tưởng nó là nước hoa, nhưng lúc này làm gì có nước hoa mà dùng, dầu thơm Horo nói tới chỉ là một loại xà phòng nuôi lông cho chiếc đuôi đầy tự hào của cô ấy thôi.

Sáng hôm sau, bốn người đều khởi hành đi về phía Bắc, Lunbinheingen, thậm chí cách Inverness không phải một đường thẳng nữa.

Rời khỏi thành Glasgow với đống áo giáp được bao lại bởi một lớp vải chất một đống phía sau xe.

Do ở khá gần nên chỉ mất một ngày đường để đi.

Trên đường đi, Lawrence lại vô tình nói về vàng có dấu thánh mà nhà thờ đưa ra khi quý tộc đưa vàng đến cho nhà thờ. Vàng có dấu được cho là hợp pháp, còn không có thì coi là bất hợp pháp, còn có dấu giả nữa. Và cũng chẳng ai dại gì mà tham gia việc như vậy cả.

Do phải đi đường vòng để đến Lunbinheingen để tránh toán đạo tặc đang đi xuống phía Nam nên Lawrence lái ngựa đi đường vòng.

Đến gần trưa, Lawrence vẫn đang lái xe trên đường trống vắng, anh ta cảm thán về lời đồn về toán cướp mà khiến không ai dám bén mãng qua lại con đường.

Trong lúc đang trò chuyện vui vẻ, Horo chợt chùm áo lên đầu và giấu chiếc đuôi của mình đi, 3 người không hiểu cô làm thế để làm gì, Horo nói:

-Một lát nữa anh tự nói chuyện đi nhé.

Lawrence hỏi:

-Sao thế? Cô thấy gì ở phía trước à?

-Loại người mà tôi căm ghét nhất.

Horo vẻ mặt khó chịu nói. Illyasviel và Evangeline nhảy ra phía sau thùng xe để tránh “giông bão”.

-Ý cô là gã phù thủy ấy hả?

Lawrence đoán mò, tiện thể thì lúc đi đường 4 người cũng bàn về nhiều chuyện, trong đó có về phù thủy nữa, toàn là phù thủy hại người bằng Ma Thuật bóng tối, Horo rất ghét những người này nên Lawrence tưởng Horo nói về những người này.

Đi khoảng 10 phút, thấy được một đám cừu đứng ngán đường phía trước, còn có một người mặc áo chùm từ đầu đến chân mạng theo một cây gậy có gắn một chiếc chuông nhỏ màu vàng.

-Gã phù thủy mà cô nói đây sao?

Lawrence chuyển mắt nhìn Horo một chút. Horo im lặng không đáp, và cứ nhìn chằm chằm người kia.

Người kia nghe được tiếng xe và quay lại nhìn về phía xe ngựa của Lawrence. Khi đã có sự chú ý của người kia, Lawrence giơ tay cao lên trời và quay mòng mòng. Người kia đáp lại bằng cách dậm cậy gậy xuống đất liên tục vài lần, chiếc chuông vang lên liên hồi.

-Anh vừa làm gì vậy?

Horo nhỏ giọng hỏi.

-Một nghi thức khi gặp người chăn cừu thôi. Ít nhất ta có thể khẳng định người kia không phải phù thủy.

Lawrence đáp, rôi anh ta nhìn người kia nói:

-Tôi là một thương nhân, tên là Lawrence. Đây là 3 người bạn đồng hành của tôi, Horo, Illyasviel và Evangeline.

-Hỡi người chăn cừu của đấng tối cao gửi đến, có thể cho chúng tôi một lời chúc bình an không?

Lawrence nói liên tục.

-Rất hân hạnh.

Người kia bước lên một bước lại gần chiếc xe ngựa và trả lời. Giọng của một người con gái. Sau đó cô ta vến áo chùm đầu xuống, gương mặt khiến Lawrence có chút động lòng, Horo dưới áo chùm đầu, ánh mắt khó chịu liếc nhìn Lawrence.

Cô gái kia gương mặt hiền lành, với mái tóc vàng, tóc chẻ sang hai bên, mắt to, nâu, tóc dài được buộc lại thả ở phía sau.

-Có chuyện nữa rồi.

Illyasviel xoa xoa thái dương mà nói. Evangeline không hiểu ý của Illyasviel.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện