Chương 166: Chương 166
chàng thanh niên mỉn cười , vẫy vẫy tay , sau đó đứng dậy , nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt .
Lúc này Tiền Thế Kiệt đã có thể quan sát kỹ khuôn mặt của chàng thanh niên đó . người này có mái tóc dài màu bạc cột thành 1 chiếc đuôi ngựa ở phía sau , mái tóc trải dài tới sống lưng . đôi mắt hình hoa đào , đôi ngươi phơi bày ra 1 màu xanh biếc , sống mũi khá cao , môi đỏ răng trắng . làn da của hắn trông có vẻ rất mịn màng và trắng như tuyết . nếu như không phải từng nghe người đàn ông trung niên này gọi hắn là thiếu gia , cộng thêm yết hầu nhô cao , người khác nhìn vào sẽ lầm tưởng hắn là 1 cô gái .
Hắn có 1 thân hình thon dài mảnh khảnh , trông có vẻ như rất yếu ớt . cộng thêm sắc mặt trắng như tuyết không có chút huyết sắc của hắn , cho ta 1 cảm giác như hắn là 1 người thể yếu bệnh nhiều .
Lẽ ra có 1 khuôn mặt rất đẹp trai , nhưng trên người hắn lại tỏ ra 1 khí chất rất khó chịu . 1 khí chất luôn đàn áp những người ở xung quanh hắn . trên môi luôn mang theo 1 nụ cười cao ngạo và tự tin , khiến ta có cảm giác rằng người này luôn là 1 người ngồi tít trên cao . 1 người luôn luôn trở thành trọng tâm của bất kỳ nơi nào mà hắn xuất hiện .
Mặc dù không hề có ác cảm với chàng thanh niên đó , nhưng khí thế do hắn tỏ ra lại khiến cho Tiền Thế Kiệt cảm thấy có chút không tự nhiên . 1 cảm giác khiến ta luôn phải đứng ở phía dưới của hắn .
Chỉ thấy chàng thanh niên đó mang theo 1 nụ mỉn cười trên môi , dùng 1 giọng nói vô cùng lịch sự , nhẹ nhẹ nói : “ chào anh , tôi tên là Oden Healay . anh có thể gọi tôi là Healay . tôi đã ngưỡng mộ tài năng của anh từ lâu , hôm nay được gặp anh là 1 niềm vinh hạnh rất lớn đối với tôi .”
Tiền Thế Kiệt chỉ mỉn cười không nói gì cả .
Healay quay sang nhìn vào người đàn ông trung niên , dùng 1 giọng điệu như ra lệnh từ từ nói : “ hãy mau đi chuẩn bị .”
người đàn ông trung niên lập tức cúi người chào hắn 1 cái , sau đó vội vã bước ra khỏi phòng khách .
Healay quay sang nhìn vào Tiền Thế Kiệt , díu mắt lại mỉn cười nói : “ tôi đã sai ngừơi hầu đi chuẩn bị bữa tiệc chiêu đãi , trong thời gian chờ đợi , chúng ta hãy trò chuyện 1 chút nhé .” nói xong , bước tới bên chiếc bàn lớn ở giữa phòng khách , làm ra 1 động tác mời ngồi .
Tiền Thế Kiệt bước tới ngồi xuống , Healay vẫn mang theo nụ mỉn cười ngồi xuống bên cạnh anh ta , sau đó vỗ tay 2 cái .
Bốp ! bốp !
ngay lập tức , có 2 người hầu tay từ bên ngoài bước vào , trên tay họ có cầm ly và 1 bình rượu . 1 người hầu dùng 1 động tác vô cùng thận trọng và lịch sự để 2 chiếc ly nhỏ lên bàn . còn người hầu cầm bình rượu nhẹ nhàng rót rượu vào trong ly , sau khi rót xong rượu vào lỵ , người hầu bỏ chiếc bình xuống , đứng sang 1 bên .
Healy cầm chiếc ly lên , trên môi mang theo nụ cười làm ra 1 động tác mời rượu . Tiền Thế Kiệt cũng vội vả cầm chiếc ly rượu lên . đưa lên mũi ngửi ngửi vào cái , sau đó bỏ lên miệng uống 1 hơi hết sạch .
Sau khi uống sạch ly rượu , anh ta bỏ chiếc ly xuống bàn , thở dài 1 tiếng , nói : “ rượu ngon đấy !”
Healay vừa mỉn cười vừa tự tay rót đầy ly rượu cho Tiền Thế Kiệt , sau đó nhìn thẳng vào anh ta , nhẹ nhẹ nói : “ anh có biết vì sao hôm nay tôi mời anh tới đây không ?”
Tiền Thế Kiệt gượng cười nhún vai nói : “ sao tôi biết được , tôi đâu phải là thầy bói , cũng không phải là con sâu trong bụng anh , sao biết đựơc anh mời tôi tới đây với mục đích gì chứ ?”
Healy nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt 1 hồi , từ từ mở miệng nói : “ tôi không thích ăn nói quanh co , chúng ta trực tiếp vào thẳng vấn đề nhé . tôi , Healy . muốn chiêu mộ cậu làm thuộc hạ của mình .”
nghe Healay nói thế , Tiền Thế Kiệt ngơ người .
Mẹ kiếp ! biết ngay là không đơn giản rồi mà , chỉ là không ngờ hắn lại trực tiếp như thế này !!
Bình luận truyện