Chương 197: Chương 197
với 1 người có mối tình cảm thân quen với tinh linh tộc như Lioles . nếu như để hắn biết rằng tinh linh tộc không thích người ngoài bước vào lãnh thổ của họ . 1 người có đầu óc ngây thơ đơn giản như hắn , không chừng hắn sẽ thay đổi ý định , tôn trọng ý nguyện của tinh linh tộc , không dẫn mình vào thì khổ .
“ cái này …..” Tiền Thế Kiệt suy nghĩ 1 hồi , trong đầu bỗng nhiên chớp qua 1 dòng suy nghĩ , trong môi lộ ra 1 nụ cười ranh ma , nói : “ à , viên thuỷ tinh ma pháp này có tác dụng chúc phúc cho sức khoẻ của anh . chắc là tinh linh tộc muốn anh luôn khoẻ mạnh , nên đã tặng viên thủy tinh này cho anh đấy mà .”
nghe xong lời giải thích của Tiền Thế Kiệt ,Lioles lộ ra vẻ vui mừng và cảm kích . xem ra hắn đã hoàn toàn tin lời Tiền Thế Kiệt . tưởng rằng tinh linh tộc muốn chúc phúc cho hắn . nên đã tặng viên đá này cho hắn mà thôi .
còn Isbel sau khi nghe xong lời giải thích của anh ta , chỉ gượng cười . không nói thêm gì nữa . trong lòng thầm nghĩ : “ không ngờ cái đầu của Thế Kiệt lại nhanh nhạy như vậy , chỉ trong nháy mắt đã nghĩ ra 1 lời giải thích đầy thuyết phục như thế này ! thủy tinh có tác dụng chúc phúc cho sức khoẻ ,cũng khá hợp lí đấy chứ !”
sau khi cầm trên tay ngắm nhìn 1 hồi , Tiền Thế Kiệt đưa trả lại viên thuỷ tinh ma pháp cho Lioles . Lioles vô cùng phấn khởi đeo lại vào cổ . xem ra hắn đã coi viên thủy tinh ma pháp này là báu vật phù hộ cho hắn rồi đấy .
đêm đã khuya , sau khi Lioles làm 1 bữa ăn đơn giản để mọi người ăn cho lỡ đói . khi ngồi vào bàn ăn , Lioles hoàn toàn không thèm quan tâm tới sự có mặt của Tiền Thế Kiệt và Isbel , lao vào ăn như 1 con hổ đói , hoàn toàn không giữ thể diện gì cả , trực tiếp dùng tay bóc thức ăn bỏ vào trong miệng . Tiền Thế Kiệt và Isbel nhìn thấy cảnh đó có chút cười khóc không được , chẳng lẽ đó là cách ăn uống của những người sống ở trong rừng sao ??? ủa , mà sao cách ăn uống của hắn trông quen quen quá nhỉ , hình như mình đã từng nhìn thấy qua ở đâu rồi thì phải …… Isbel thầm nghĩ trong lòng .
chưa đầy 10 phút , những món ăn đã gần như bị 1 mình Lioles chén sạch . Tiền Thế Kiệt và Isbel cũng chỉ ăn được chút ít . sau khi ăn xong , họ quyết định ngủ sớm để lấy sức để đi vào trong rừng . vì trong nhà chỉ có mỗi chiếc giường , và Isbel là con gái , nên cô ta được ưa tiên nằm trên giường . còn Tiền Thế Kiệt và Lioles thì trải tấm thảm nằm dưới đất .
sau nhiều ngày đi đường , Tiền Thế Kiệt và Isbel đã khó mệt mỏi , nên rất nhanh chóng , họ đã có thể chìm sâu vào giấc ngủ .
………
sau 1 đêm nghỉ ngơi , Tiền Thế Kiệt và Isbel đã hoàn toàn lấy lại sức . trở mình thức giấc , đưa mắt nhìn vào đối phương , trên môi cùng lộ ra 1 nụ cười nhẹ nhàng , cùng nói : “ chào buổi sáng !”
Tiền Thế Kiệt quay đầu nhìn về chỗ nằm của Lioles , không thấy hắn đâu cả . nhưng có thể nghe thấy tiếng đổ nước từ phía trước sân nhà truyền tới . xem ra hắn đang lấy nước rửa mặt .
Tiền Thế Kiệt đứng dậy , cùng Isbel bước ra khỏi nhà . chỉ thấy Lioles đang bận rộn bên cái giếng nước , lấy hết thùng này tới thùng khác . Tiền Thế Kiệt từ từ bước tới bên cạnh hắn , dùng tay vỗ nhẹ lên lưng của hắn 1 cái , nói : “ chào !”
Bình luận truyện