Chương 215: Chương 215
câu nói của Lioles còn chưa dứt , Melissa đã lắc đầu , ngắt lời của hắn : “ không phải tôi trách cứ anh . tôi biết , với 1 người hiền lành trung thực như anh , rất dễ bị người khác lợi dụng . tinh linh tộc của chúng tôi không cho phép người ngoài bước vào lãnh thổ của mình . anh là 1 trường hợp đặc biệt . nên mới có thể tự do ra vào nơi này . ngoài anh ra , những kẻ dám bước vào lãnh thổ của tinh linh tộc , đều bị chúng tôi thẳng tay trừng trị . nể mặt 2 người này là bạn của anh , nên chúng tôi sẽ không làm khó họ , nhưng hãy bảo họ rời khỏi nơi này ngay lập tức , nếu không thì đừng có trách tôi không khách sáo !”
Lioles còn định lên tiếng , Tiền Thế Kiệt lập tức cản hắn lại , gượng cười nói : “ thôi , nếu như chúng tôi không được tiếp đón ở đây , có ở lại cũng vô ích . miễn cưỡng không hạnh phúc . tôi và Isbel sẽ rời khỏi nơi này ngay lập tức . dù sao cũng cám ơn anh đã dẫn chúng tôi vào tới đây . thôi , chào nhé !”
nói xong , Tiền Thế Kiệt quay người lại nháy mắt với Isbel . cô ta lập tức hiểu ý, khẽ ngật đầu . sau đó cùng Tiền Thế Kiệt bước ra khỏi bản làng của tinh linh tộc .
Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt và Isbel rời đi , Lioles có chút không lỡ , vội vã quay người chào Melissa . sau đó đuổi theo họ .
“ khoan đã !!” Lioles vừa chạy vừa vẫy tay gọi Tiền Thế Kiệt và Isbel .
Tiền Thế Kiệt quay người lại , nhìn thấy Lioles đuổi theo , có chút bất ngờ . gượng cười nói nhỏ với Isbel : “ anh chàng này , có chút dễ thương đấy chứ !”
Isbel mỉn cười ngật đầu .
Lioles đã chạy tới trước mặt họ , thở dốc nói : “ đợi …. Đợi đã , phù phù … !”
Hít Thở 1 hồi để lấy lại hơi , Lioles ngượng ngùng nói : “ xin lỗi , tôi cũng không ngờ là Melissa lại kiên quyết như thế này !”
Tiền Thế Kiệt gượng cười nhún vai nói : “ không ,tôi phải nói lời xin lỗi mới đúng ! lẽ ra tôi không nên lừa dối anh . cái này …. Thực ra tôi không cố ý đâu , chỉ là …..”
Lioles giơ bàn tay ra ngăn lại Tiền Thế Kiệt nói tiếp : “ thôi , chuyện này bỏ qua đi , tôi hiểu mà . vả lại , cậu cũng đâu có làm hại gì tôi , ngược lại còn cứu tôi 1 mạng nữa chứ . chỉ là ….. tôi không thể thuyết phục được Melissa giữ các cậu lại . nếu như các cậu muốn rời khỏi , để tôi đưa tiễn các cậu ra khỏi khu rừng ….”
Tiền Thế Kiệt vội vã lắc đầu , cười nói : “ không cần đâu , chúng tôi còn nhớ đường rời khỏi nơi này mà . anh cứ yên tâm ở lại làm khách của tinh linh tộc đi . không cần phải lo lắng cho chúng tôi .”
Tiền Thế Kiệt chẳng muốn Lioles đi theo mình , vì lúc này anh ta đang tìm cách âm thầm đột nhập vào trong bản làng của tinh linh lộc . nếu như có Lioles đi theo bên cạnh , e rằng mọi chuyện sẽ hỏng bét .
Nhưng Lioles nhất quyết đòi dẫn họ ra khỏi khu rừng cho bằng được , trước sự nhiệt tình thái quá của hắn . Tiền Thế Kiệt cũng có chút bực bội . bỗng nhiên , trong lòng Tiền Thế Kiệt cảm thấy 1 điều gì đó khác thường , trên môi của Tiền Thế Kiệt lập tức lộ ra 1 nụ cười sắc lạnh , nói : “ anh nhất định phải dẫn chúng tôi ra khỏi khu rừng ư ? được thôi , tôi chịu thua anh rồi đấy , vậy thì làm phiền anh nhé .”
Nói xong , vòng tay khoác lấy vai của Lioles , cùng hắn vừa cười vừa nói bước đi .
Isbel có chút tò mò , sao bỗng nhiên Tiền Thế Kiệt lại thay đổi thái độ nhanh như thế này , nghĩ hoài nghĩ không ra , thở dài 1 tiếng , lặng lẽ bước theo sau lưng họ .
Khi vừa vượt qua dòng sông nhỏ chia cắt giữa bản làng của tinh linh tộc vào khu rừng .
Tiền Thế Kiệt bỗng nhiên ngừng bước , nhìn thẳng vào đôi mắt của Lioles , nhỏ tiếng nói : “ xin lỗi !”
Bình luận truyện