Thần Tượng Nữ Phụ
Chương 46: Vượt trội toàn diện
”Lộ Lộ, suốt một tuần qua cậu đã đi đâu chứ?” San San thấy bóng dáng Lộ Lộ thì chạy ào tới,
chỉ thiếu nước mắt chảy ào ạt ra, vì San San biết Lộ Lộ rất không thích
nước mắt.
“Không phải tớ đã nhắn tin cho cậu sao?”
“Cậu còn dám nói, nếu không phải nhờ tin nhắn đó, tớ chắc đã gọi cảnh sát tìm người mất tích từ lâu rồi!” San San tức giận trách móc Lộ Lộ.
Lộ Lộ bất đắc dĩ mỉm cười, cô cũng không thể nói sự thật cho San San được, nếu không San San sẽ làm loạn lên mất.
“Ba mẹ cậu đã về nước từ hai ngày trước rồi, cậu mau về nhà đi, mẹ cậu đang lo muốn chết đó.” San San sực nhớ chuyện quan trọng thì nói.
“A!” Lộ Lộ kinh ngạc, ba mẹ cô về sớm hơn dự tính, có lẽ vì lo lắng scandal của cô.
Không nghĩ nhiều, Lộ Lộ gọi điện trấn an ba mẹ, nhưng cũng chưa tính về nhà, vì lời hứa của Lộ Lộ vẫn chưa xong. Cô cũng phải chờ ba mẹ San San trở về để San San không còn sống chung với Quan Thượng Phong.
“Con không có chuyện gì thì ba yên tâm, nhớ làm bài đầy đủ cho những ngày qua.” Phan Cảnh Liêm sủng con gái tận trời, không có giận vì Lộ Lộ cúp học. “Mà có một chuyện này ba muốn hỏi con.”
“Chuyện gì vậy ba?” Lộ Lộ ngẩn ngơ, không phải là muốn hỏi Lộ Lộ đã trốn ở đâu chứ? Vì cô đâu có rút một tí tiền nào từ tài khoản ngân hàng.
“Là về người đại diện, cô gái tên Mỹ Lan muốn làm người đại diện cho con. Ba cũng có nghe qua chuyện scandal từ San San, ý con thế nào?”
Lộ Lộ ngạc nhiên, Mỹ Lan sao? Tại sao cô ấy muốn làm người đại diện cho Lộ Lộ? Cảm giác thật giống... trước là kẻ thù sau là bạn trong truyền thuyết. Mà... dù sao Mỹ Lan là chị của Huyền Trang, Lộ Lộ cũng sẽ không có dị nghị gì.
“Vậy cũng được, pa pa! Con tin tưởng vào năng lực của chị ấy.”
“Được rồi, tùy con.”
Nhìn thấy Lộ Lộ tắt điện thoại, San San bắt đầu tò mò hỏi “Cậu định cho chị ấy làm việc thật hả?”
“Ừm.” Lộ Lộ nhàn nhạt gật đầu, day day trán “Tớ hơi mệt mỏi một chút, chiều nay sẽ tới trường, bây giờ cậu đi học trước đi.”
“Có gì không ổn thì gọi cho tớ nha.” San San gương mặt đầy lo lắng.
“Ok.”
Tạm biệt San San, Lộ Lộ bước vào nhà Quan Thượng Phong như cũ, qua một tuần quả nhiên nơi này không có gì thay đổi. Mà nhắc tới Quan Thượng Phong mới nhớ, tại sao hắn lại tìm ra Lộ Lộ, Bạo Lăng Đằng nam chủ khi làm việc gì đều rất chu đáo, ngoại trừ...
Lộ Lộ giật sững người, vội vào phòng lột tất cả quần áo như tìm kiếm thứ gì. Cô run run khóe miệng. Máy theo dõi?
Quan Thượng Phong đáng sợ quá, cô cũng nên đề hắn. Nhưng mà... sao tận một tuần hắn mới tìm thấy cô?
Nếu Bạo Lăng Đằng ở đây chắc cũng thừa biết, hắn biết được con chip gắn trên người Lộ Lộ, thậm chí bóp nát nó, nhưng hắn không ngờ rằng con chip được cài xung điện tử tự động, tuy phải tốn một ít thời gian mới tìm ra địa điểm, nhưng cũng không phải là bất lực không làm gì.
Lúc này Lộ Lộ đang ngủ ngon lành trên giường, thì hai người đàn ông tỏa đầy hàn khí nhìn chằm chằm nhau.
“Ngươi có hứng thú với Lộ Lộ?” tuy biết ai mở miệng trước là người thua cuộc, nhưng Quan Thượng Phong đang ghen muốn chết, cũng không coi trọng tiểu tiết.
“Ngươi đoán thử xem?” Bạo Lăng Đằng nhếch môi, người dựa vào ghế sofa cười lạnh “Dù sao, so với ngươi, quan hệ giữa ta và Lộ Lộ cũng thân thiết hơn nhiều.”
Nhìn thế nào cũng cảm thấy Quan Thượng Phong và Lộ Lộ chỉ là người dưng.
Quan Thượng Phong nghe vậy thì lông mày nhíu chặt, tay nắm thành quyền, mặt nạ hoàn mỹ đã cởi bỏ rất lâu rồi “Đồ chơi mà ta mong muốn, ngươi cũng đừng hòng mà giành được.”
Nói xong thì Quan Thượng Phong hừ lạnh, quay người rời đi. Bạo Lăng Đằng gương mặt tà khí mị hoặc “Đừng hòng? Ta vốn đã đi trước các ngươi một bước.”
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------
Tới buổi chiều, Lộ Lộ giữ đúng lời hứa tới trường đi học lại, được sự quan tâm rất tận tình của những bạn bè trong lẫn ngoài trường. Và... các CLB tự nhiên ùn ùn giành giựt nhau kéo Lộ Lộ về phía CLB của mình, khiến Lộ Lộ có chút đau đầu.
“Lâu rồi không gặp.”
Lộ Lộ quay đầu nhìn người đối diện, là Phú Hào?
“Lâu không gặp.” Lộ Lộ mỉm cười đáp lễ, nếu tên này không xuất hiện trước mắt cô sợ cô đã quên hiện diện của hắn từ lâu “Tà Uyển Như sao rồi?”
Lòng Phú Hào thoáng buồn bã, mỗi lần gặp Lộ Lộ cô đều hỏi tới Tà Uyển Như cả, ngoài chuyện đó ra, quan hệ của bọn họ không còn gì khác sao?
“Rất tốt!”
Cảm nhận được tâm trạng bất thường của Phú Hào nhưng Lộ Lộ cũng không muốn hỏi. Không hiểu sao... mỗi lần dính tới đàn ông, cô cảm thấy toàn là xui xẻo!
“Mỹ nhân khó giữ, cậu phải chăm sóc Tà Uyển Như thật tốt đó, đừng làm hao tổn tâm tư của tớ trước đây.”
Nhìn gương mặt rực rỡ và nụ cười xinh đẹp của Lộ Lộ, Phú Hào có chút ngẩn ngơ.
Đối với Tà Uyển Như, Phú Hào rất yêu cô ấy, yêu từ rất lâu rồi. Nhưng còn đối với Lộ Lộ... đây là cảm xúc gì?
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------
Pằng!
Thiếu nữ lạnh lùng nã đạn vào tên cuối cùng, tay bất giác đã tạo thành thói quen lau lau tay dù không nhiễm tí máu nào.
“Tập đoàn này đã xử lí sạch sẽ!” giọng nói lạnh nhạt vang lên, cô ta dùng tai nghe khồn dây hiện đại bẩm báo.
“Tốt, khi nào có việc mới tôi sẽ báo cho cô.”
“Ân.” Hải Đường máy móc nói, xoa khẩu súng bên hông, xem ra các ngươi được nhàn rỗi một chút rồi.
Hải Đường là người của tổ chức hắc bang Bạo gia tộc Bạo Lăng Đằng, cô là sát thủ được huấn luyện từ nhỏ, thường thì bất kì tổ chức nào đều cũng có những dạng người như Hải Đường, vì không ai muốn thuê những sát thủ khác không tín nhiệm cùng nguy hiểm rập rình.
Vốn là gia đình Hải Đường hoàn toàn tự nguyện bán cô cho tổ chức Bạo vì quá bần túng, chuyện này đối với cô cũng chẳng đau lòng là bao.
Con người phải tự mưu sinh, nếu không làm nghề này cũng phải làm nghề khác, mà... sát thủ... lại cực kì hợp với năng lực của Hải Đường.
Cái tên Hải Đường cũng là do cô tự đặt cho bản thân.
Đúng là kì lạ phải không? Thường một sát thủ phải đặt một biệt danh đáng sợ, mạnh mẽ, ấn tượng, cô lại chọn lấy cái tên Hải Đường.
Hoa Hải Đường không xinh đẹp mỹ lệ bằng những loài hoa khác nhưng có một sức sống và sức hút mãnh liệt nên... cô rất thích loài hoa đó.
Boss không quá câu nệ, xen vào cuộc sống của các tay sai, khiến Hải Đường cũng tự do đặt biệt danh cho bản thân.
Đối với Boss Bạo Lăng Đằng huyền bí, Hải Đường ngoài sự tôn sùng cùng hảo cảm đơn thuần cũng không có gì khác.
Hải Đường nhàm chán đi dạo quanh thành phố thì bắt gặp đoàn người hoa lệ hùng hồn đi ngang, hình như bên kia là bar. Đúng là món giải trí dành cho bọn nhà giàu ăn sung ở sướng. Hải Đường lòng thầm khinh thường, nhưng cước bộ hướng tới nơi đó xem thử một chút.
Ánh đèn màu sắc lập lòe chớp nhoáng, nhạc đập thình thình vang đọng vào tim hòa thành một nhịp, nhưng Hải Đường không thích cảm giác này, giống như bản thân bị khống chế vậy.
Cái tên này... có chút quen thuộc không nhỉ?
Hải Đường đảo mắt nhìn về đám người đông đúc ồn ào kia, mắt lóe ánh sáng quỷ dị. Phan phu nhân?
Chỉ cách vài ngày Hải Đường cùng đám hacker phải điều tra thân phận cùng hành động của Phan Lộ Lộ theo yêu cầu của Bạo Lăng Đằng, hành động của Boss vô cùng kì quái, nhưng ngày càng lộ liễu và càn rõ, dù ngu ngốc bọn họ cùng Hải Đường cũng biết boss đạ xác định Phan phu nhân rồi.
Phan Lộ Lộ, Minh Nhạc Y, cái tên này thật sự khiến Hải Đường chú ý nha. Cô vừa khiến đám tay sai trong tổ chức vừa phẫn hận vừa tò mò, kéo dài ngày tháng làm trâu làm ngựa nhà người ta, Hải Đường cũng bị dính chưởng không ít!
“Cô vừa mới nói cái gì?” Lộ Lộ gương mặt không biến sắc nhưng giọng nói cực kì lạnh lẽo cùng âm trầm.
Người đứng đối diện Lộ Lộ là Cẩm Vân, nữ sinh viên 20 tuổi cũng dành được một vé vào chương trình Love Music chính thức. Cẩm Vân vô cùng ghen tỵ cùng ganh ghét Lộ Lộ, gia cảnh tốt, dáng dấp không tệ nhưng vẫn kém xa cô, tại sao chỉ mới hát vài ba cái bằng giọng hát tầm thường lại nhanh chóng trở nên nổi tiếng như vậy? Cẩm Vân rất không cam lòng.
Mà Cẩm Vân nghe bọn họ nói, quan hệ của Minh Nhạc Y với Tà Uyển Như rất tốt, thậm chí Minh Nhạc Y rất bao che khuyết điểm của bạn mình. Cẩm Vân cười đầy vẻ tính kế, Minh Nhạc Y có hậu thế đằng sau thế nào Cẩm Vân sao lại không biết? Nhưng cô chỉ cần lén lút khiêu khích liền có thể làm cho Minh Nhạc Y cùng Tà Uyển Như mất mặt.
“Sao nào, tôi không nói chuyện với cô nhé Minh Nhạc Y, đừng tưởng là con gái tổng giám đốc là có quyền khi dễ người khác.” Cẩm Vân khiêu mi lộ phong thái hơn người, cơ thể đường cong quyến rũ so với Lộ Lộ hoàn mỹ hơn rất nhiều, nhưng vẫn thua nữ chủ Tà Uyển Như.
Chỉ là trong mắt Lộ Lộ, người này chẳng khác nào chim sẻ muốn hóa phượng hoàng, nhưng Lộ Lộ muốn cho nàng ta biết, ở đây người nào đẳng cấp hơn.
Lộ Lộ bắt đầu biểu diễn, bước nhảy uyển chuyển điêu luyện cực kì chói mắt, lúc mị hoặc cùng quỷ dị như yêu tinh, lúc mạnh mẽ cuồng dã với động tác bá đạo, kinh diễm. Trên người cô tỏa nên sức quyến rũ không thể so sánh được, những người cùng CLB đã quen thuộc cùng bị hấp dẫn đối với thành viên biến thái từ lâu, phối hợp nhảy càng thêm hoàn thiện. Mái tóc ngắn phiêu động, vương trên gương mặt Lộ Lộ càng khiến người ta không thể dời mắt đi bóng dáng nhỏ bé.
Đây gọi là gì? Vũ đạo hoàn mỹ không thể sánh bằng tài năng và điệu nhảy chấn động cả tâm hồn.
Mọi người hoàn toàn rung động!Ai thắng ai thua, kết quả đã quá rõ ràng! Hải Đường trầm tư nhìn Lộ Lộ, cảm giác mọi thứ tính cách đều đổ dồn lên cô ta, khiến người khác thật muốn tìm hiểu, biết được chân thật con người hoàn mỹ kia.
Lộ Lộ rất giống boss, nhưng so với boss nàng còn bí ẩn hơn nhiều.
“Không phải tớ đã nhắn tin cho cậu sao?”
“Cậu còn dám nói, nếu không phải nhờ tin nhắn đó, tớ chắc đã gọi cảnh sát tìm người mất tích từ lâu rồi!” San San tức giận trách móc Lộ Lộ.
Lộ Lộ bất đắc dĩ mỉm cười, cô cũng không thể nói sự thật cho San San được, nếu không San San sẽ làm loạn lên mất.
“Ba mẹ cậu đã về nước từ hai ngày trước rồi, cậu mau về nhà đi, mẹ cậu đang lo muốn chết đó.” San San sực nhớ chuyện quan trọng thì nói.
“A!” Lộ Lộ kinh ngạc, ba mẹ cô về sớm hơn dự tính, có lẽ vì lo lắng scandal của cô.
Không nghĩ nhiều, Lộ Lộ gọi điện trấn an ba mẹ, nhưng cũng chưa tính về nhà, vì lời hứa của Lộ Lộ vẫn chưa xong. Cô cũng phải chờ ba mẹ San San trở về để San San không còn sống chung với Quan Thượng Phong.
“Con không có chuyện gì thì ba yên tâm, nhớ làm bài đầy đủ cho những ngày qua.” Phan Cảnh Liêm sủng con gái tận trời, không có giận vì Lộ Lộ cúp học. “Mà có một chuyện này ba muốn hỏi con.”
“Chuyện gì vậy ba?” Lộ Lộ ngẩn ngơ, không phải là muốn hỏi Lộ Lộ đã trốn ở đâu chứ? Vì cô đâu có rút một tí tiền nào từ tài khoản ngân hàng.
“Là về người đại diện, cô gái tên Mỹ Lan muốn làm người đại diện cho con. Ba cũng có nghe qua chuyện scandal từ San San, ý con thế nào?”
Lộ Lộ ngạc nhiên, Mỹ Lan sao? Tại sao cô ấy muốn làm người đại diện cho Lộ Lộ? Cảm giác thật giống... trước là kẻ thù sau là bạn trong truyền thuyết. Mà... dù sao Mỹ Lan là chị của Huyền Trang, Lộ Lộ cũng sẽ không có dị nghị gì.
“Vậy cũng được, pa pa! Con tin tưởng vào năng lực của chị ấy.”
“Được rồi, tùy con.”
Nhìn thấy Lộ Lộ tắt điện thoại, San San bắt đầu tò mò hỏi “Cậu định cho chị ấy làm việc thật hả?”
“Ừm.” Lộ Lộ nhàn nhạt gật đầu, day day trán “Tớ hơi mệt mỏi một chút, chiều nay sẽ tới trường, bây giờ cậu đi học trước đi.”
“Có gì không ổn thì gọi cho tớ nha.” San San gương mặt đầy lo lắng.
“Ok.”
Tạm biệt San San, Lộ Lộ bước vào nhà Quan Thượng Phong như cũ, qua một tuần quả nhiên nơi này không có gì thay đổi. Mà nhắc tới Quan Thượng Phong mới nhớ, tại sao hắn lại tìm ra Lộ Lộ, Bạo Lăng Đằng nam chủ khi làm việc gì đều rất chu đáo, ngoại trừ...
Lộ Lộ giật sững người, vội vào phòng lột tất cả quần áo như tìm kiếm thứ gì. Cô run run khóe miệng. Máy theo dõi?
Quan Thượng Phong đáng sợ quá, cô cũng nên đề hắn. Nhưng mà... sao tận một tuần hắn mới tìm thấy cô?
Nếu Bạo Lăng Đằng ở đây chắc cũng thừa biết, hắn biết được con chip gắn trên người Lộ Lộ, thậm chí bóp nát nó, nhưng hắn không ngờ rằng con chip được cài xung điện tử tự động, tuy phải tốn một ít thời gian mới tìm ra địa điểm, nhưng cũng không phải là bất lực không làm gì.
Lúc này Lộ Lộ đang ngủ ngon lành trên giường, thì hai người đàn ông tỏa đầy hàn khí nhìn chằm chằm nhau.
“Ngươi có hứng thú với Lộ Lộ?” tuy biết ai mở miệng trước là người thua cuộc, nhưng Quan Thượng Phong đang ghen muốn chết, cũng không coi trọng tiểu tiết.
“Ngươi đoán thử xem?” Bạo Lăng Đằng nhếch môi, người dựa vào ghế sofa cười lạnh “Dù sao, so với ngươi, quan hệ giữa ta và Lộ Lộ cũng thân thiết hơn nhiều.”
Nhìn thế nào cũng cảm thấy Quan Thượng Phong và Lộ Lộ chỉ là người dưng.
Quan Thượng Phong nghe vậy thì lông mày nhíu chặt, tay nắm thành quyền, mặt nạ hoàn mỹ đã cởi bỏ rất lâu rồi “Đồ chơi mà ta mong muốn, ngươi cũng đừng hòng mà giành được.”
Nói xong thì Quan Thượng Phong hừ lạnh, quay người rời đi. Bạo Lăng Đằng gương mặt tà khí mị hoặc “Đừng hòng? Ta vốn đã đi trước các ngươi một bước.”
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------
Tới buổi chiều, Lộ Lộ giữ đúng lời hứa tới trường đi học lại, được sự quan tâm rất tận tình của những bạn bè trong lẫn ngoài trường. Và... các CLB tự nhiên ùn ùn giành giựt nhau kéo Lộ Lộ về phía CLB của mình, khiến Lộ Lộ có chút đau đầu.
“Lâu rồi không gặp.”
Lộ Lộ quay đầu nhìn người đối diện, là Phú Hào?
“Lâu không gặp.” Lộ Lộ mỉm cười đáp lễ, nếu tên này không xuất hiện trước mắt cô sợ cô đã quên hiện diện của hắn từ lâu “Tà Uyển Như sao rồi?”
Lòng Phú Hào thoáng buồn bã, mỗi lần gặp Lộ Lộ cô đều hỏi tới Tà Uyển Như cả, ngoài chuyện đó ra, quan hệ của bọn họ không còn gì khác sao?
“Rất tốt!”
Cảm nhận được tâm trạng bất thường của Phú Hào nhưng Lộ Lộ cũng không muốn hỏi. Không hiểu sao... mỗi lần dính tới đàn ông, cô cảm thấy toàn là xui xẻo!
“Mỹ nhân khó giữ, cậu phải chăm sóc Tà Uyển Như thật tốt đó, đừng làm hao tổn tâm tư của tớ trước đây.”
Nhìn gương mặt rực rỡ và nụ cười xinh đẹp của Lộ Lộ, Phú Hào có chút ngẩn ngơ.
Đối với Tà Uyển Như, Phú Hào rất yêu cô ấy, yêu từ rất lâu rồi. Nhưng còn đối với Lộ Lộ... đây là cảm xúc gì?
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------
Pằng!
Thiếu nữ lạnh lùng nã đạn vào tên cuối cùng, tay bất giác đã tạo thành thói quen lau lau tay dù không nhiễm tí máu nào.
“Tập đoàn này đã xử lí sạch sẽ!” giọng nói lạnh nhạt vang lên, cô ta dùng tai nghe khồn dây hiện đại bẩm báo.
“Tốt, khi nào có việc mới tôi sẽ báo cho cô.”
“Ân.” Hải Đường máy móc nói, xoa khẩu súng bên hông, xem ra các ngươi được nhàn rỗi một chút rồi.
Hải Đường là người của tổ chức hắc bang Bạo gia tộc Bạo Lăng Đằng, cô là sát thủ được huấn luyện từ nhỏ, thường thì bất kì tổ chức nào đều cũng có những dạng người như Hải Đường, vì không ai muốn thuê những sát thủ khác không tín nhiệm cùng nguy hiểm rập rình.
Vốn là gia đình Hải Đường hoàn toàn tự nguyện bán cô cho tổ chức Bạo vì quá bần túng, chuyện này đối với cô cũng chẳng đau lòng là bao.
Con người phải tự mưu sinh, nếu không làm nghề này cũng phải làm nghề khác, mà... sát thủ... lại cực kì hợp với năng lực của Hải Đường.
Cái tên Hải Đường cũng là do cô tự đặt cho bản thân.
Đúng là kì lạ phải không? Thường một sát thủ phải đặt một biệt danh đáng sợ, mạnh mẽ, ấn tượng, cô lại chọn lấy cái tên Hải Đường.
Hoa Hải Đường không xinh đẹp mỹ lệ bằng những loài hoa khác nhưng có một sức sống và sức hút mãnh liệt nên... cô rất thích loài hoa đó.
Boss không quá câu nệ, xen vào cuộc sống của các tay sai, khiến Hải Đường cũng tự do đặt biệt danh cho bản thân.
Đối với Boss Bạo Lăng Đằng huyền bí, Hải Đường ngoài sự tôn sùng cùng hảo cảm đơn thuần cũng không có gì khác.
Hải Đường nhàm chán đi dạo quanh thành phố thì bắt gặp đoàn người hoa lệ hùng hồn đi ngang, hình như bên kia là bar. Đúng là món giải trí dành cho bọn nhà giàu ăn sung ở sướng. Hải Đường lòng thầm khinh thường, nhưng cước bộ hướng tới nơi đó xem thử một chút.
Ánh đèn màu sắc lập lòe chớp nhoáng, nhạc đập thình thình vang đọng vào tim hòa thành một nhịp, nhưng Hải Đường không thích cảm giác này, giống như bản thân bị khống chế vậy.
Cái tên này... có chút quen thuộc không nhỉ?
Hải Đường đảo mắt nhìn về đám người đông đúc ồn ào kia, mắt lóe ánh sáng quỷ dị. Phan phu nhân?
Chỉ cách vài ngày Hải Đường cùng đám hacker phải điều tra thân phận cùng hành động của Phan Lộ Lộ theo yêu cầu của Bạo Lăng Đằng, hành động của Boss vô cùng kì quái, nhưng ngày càng lộ liễu và càn rõ, dù ngu ngốc bọn họ cùng Hải Đường cũng biết boss đạ xác định Phan phu nhân rồi.
Phan Lộ Lộ, Minh Nhạc Y, cái tên này thật sự khiến Hải Đường chú ý nha. Cô vừa khiến đám tay sai trong tổ chức vừa phẫn hận vừa tò mò, kéo dài ngày tháng làm trâu làm ngựa nhà người ta, Hải Đường cũng bị dính chưởng không ít!
“Cô vừa mới nói cái gì?” Lộ Lộ gương mặt không biến sắc nhưng giọng nói cực kì lạnh lẽo cùng âm trầm.
Người đứng đối diện Lộ Lộ là Cẩm Vân, nữ sinh viên 20 tuổi cũng dành được một vé vào chương trình Love Music chính thức. Cẩm Vân vô cùng ghen tỵ cùng ganh ghét Lộ Lộ, gia cảnh tốt, dáng dấp không tệ nhưng vẫn kém xa cô, tại sao chỉ mới hát vài ba cái bằng giọng hát tầm thường lại nhanh chóng trở nên nổi tiếng như vậy? Cẩm Vân rất không cam lòng.
Mà Cẩm Vân nghe bọn họ nói, quan hệ của Minh Nhạc Y với Tà Uyển Như rất tốt, thậm chí Minh Nhạc Y rất bao che khuyết điểm của bạn mình. Cẩm Vân cười đầy vẻ tính kế, Minh Nhạc Y có hậu thế đằng sau thế nào Cẩm Vân sao lại không biết? Nhưng cô chỉ cần lén lút khiêu khích liền có thể làm cho Minh Nhạc Y cùng Tà Uyển Như mất mặt.
“Sao nào, tôi không nói chuyện với cô nhé Minh Nhạc Y, đừng tưởng là con gái tổng giám đốc là có quyền khi dễ người khác.” Cẩm Vân khiêu mi lộ phong thái hơn người, cơ thể đường cong quyến rũ so với Lộ Lộ hoàn mỹ hơn rất nhiều, nhưng vẫn thua nữ chủ Tà Uyển Như.
Chỉ là trong mắt Lộ Lộ, người này chẳng khác nào chim sẻ muốn hóa phượng hoàng, nhưng Lộ Lộ muốn cho nàng ta biết, ở đây người nào đẳng cấp hơn.
Lộ Lộ bắt đầu biểu diễn, bước nhảy uyển chuyển điêu luyện cực kì chói mắt, lúc mị hoặc cùng quỷ dị như yêu tinh, lúc mạnh mẽ cuồng dã với động tác bá đạo, kinh diễm. Trên người cô tỏa nên sức quyến rũ không thể so sánh được, những người cùng CLB đã quen thuộc cùng bị hấp dẫn đối với thành viên biến thái từ lâu, phối hợp nhảy càng thêm hoàn thiện. Mái tóc ngắn phiêu động, vương trên gương mặt Lộ Lộ càng khiến người ta không thể dời mắt đi bóng dáng nhỏ bé.
Đây gọi là gì? Vũ đạo hoàn mỹ không thể sánh bằng tài năng và điệu nhảy chấn động cả tâm hồn.
Mọi người hoàn toàn rung động!Ai thắng ai thua, kết quả đã quá rõ ràng! Hải Đường trầm tư nhìn Lộ Lộ, cảm giác mọi thứ tính cách đều đổ dồn lên cô ta, khiến người khác thật muốn tìm hiểu, biết được chân thật con người hoàn mỹ kia.
Lộ Lộ rất giống boss, nhưng so với boss nàng còn bí ẩn hơn nhiều.
Bình luận truyện