Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy

Chương 108: Một vò rượu hóa giải hận thù (4)



Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ

Đôi bàn tay nắm chặt, móng tay bấm vào lòng bàn tay, máu tươi chảy ra nhưng chủ nhân của nó không hề hay biết.

Phong Như Khuynh, không phải đồ vật của ngươi thì ngươi vĩnh viễn cũng không giữ được! Những thứ bị ngươi cướp đi, có một ngày ta sẽ cướp về, sẽ làm cho ngươi rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục!

Phong Như Khuynh không để ý đến Phong Như Sương đang rời đi, tính ra thì đem rượu ra ăn mừng với quân đoàn vẫn quan trọng hơn.

“Đến đây, hôm nay ta mang rượu ngon đến cho các ngươi, chúng ta cùng nhau uống cho sảng khoái!”

Rượu này nàng chỉ mới dùng để tặng chứ bản thân còn chưa từng thử qua, hôm nay mới nhớ tới nên muốn cùng với mọi người trong Thiết huyết quân đoàn uống rượu.

Như thế mới sảng khoái!
     
“Thần… Thần không uống được rượu.” Linh Vận ngẩn người, nhỏ giọng biện minh cho mình một câu.

Phong Như Khuynh khó chịu: “Rượu này ta tốn rất nhiều tâm tư mới có được, các ngươi đều phải uống cho ta!”

“Nhưng thần không biết uống rượu…”

“Không được, các ngươi có phải quân nhân hay không? Nếu là quân nhân có ngạo khí thì sao lại không dám uống?”

Nếu đây là rượu bình thường thì thôi nhưng đây chính là linh tửu không uống không được!

Phong Như Khuynh tiện tay hất lên vò rượu cũng đã mở ra.

Nhất thời trong truyền ra mùi rượu chứa đầy linh khí trong không khí.

Ngay cả người không uống được rượu như Linh Vận cũng bất giác chìm đắm trong hương thơm của rượu, đặc biệt hơn nữa là chỉ cần ngửi mùi rượu thơm nồng thì nàng lại cảm thấy linh lực trong cơ thể mình dao động không ngừng, giống như có xu hướng muốn tăng lên.

“Rượu này…” Đường Tư khiếp sợ ngẩng đầu.

“Đừng quan tâm rượu nó như thế nào, hôm nay chúng ta chỉ cần uống cho nó sảng khoái là được! Linh Vận ngươi đi lấy ly rượu tới đây!”

“Dạ, chủ tử.”

Linh Vận phục hồi lại tinh thần, vội vàng đi vào trong tiểu viện.

Trên thực tế, Phong Như Khuynh mang đến không phải là một vò linh tửu nguyên chất mà là vài vò đã pha với nước.

Không còn cách nào, số lượng người trong quân đoàn quá nhiều, nếu nàng không làm như vậy thì không đủ rượu để chia! Đợi sau này nàng ký khế ước thêm mấy con linh thú nữa thì số lượng linh thú giúp nàng ủ rượu cũng sẽ nhiều hơn.

Lúc đó, người trong quân đoàn cũng không cần phải uống linh tửu pha nước nữa.

“Chủ tử, rượu tốt như vậy mà người cho chúng ta uống có ổn không?” Đường Tư thấp thỏm bất an nhìn Phong Như Khuynh, “Không bằng người cầm đến cho bệ hạ và lão tướng quân đi…”

Phong Như Khuynh nhướng mày: “Việc này ngươi không cần bận tâm, đương nhiên ta đã suy nghĩ đến họ rồi, hơn nữa linh tửu ngoại trừ có thể cường thân kiện thể, giảm bớt ốm đau thì nó còn ẩn chứa một lượng linh khí có thể hỗ trợ cho việc đột phá, nếu các ngươi đều muốn trung thành với ta thì nhất định phải tăng thực lực của mình lên!”

Trong lòng Đường Tư xúc động, nàng từng nghĩ sự thay đổi của công chúa là một chuyện cực kỳ xa vời, không nghĩ tới ngài ấy sẽ lo lắng đến thể trạng của bọn họ.

“Thuộc hạ cung kính không bằng tuân mệnh, hôm nay sẽ bồi công chúa uống cho sảng khoái.”

Đường Tư nở nụ cười không còn oai hùng hiên ngang như xưa nữa mà lại mang theo cảm giác dịu dàng.

Không đến một lát, Linh Vận đã lấy ly từ trong viện đi ra, trước tiên rót cho Phong Như Khuynh một ly, đưa tới trước mặt nàng.

Phong Như Khuynh nhận ly rượu: “Trước tiên ta kính các ngươi một ly, các ngươi cũng uống đi!”

Dứt lời, nàng uống hết tất cả rượu trong ly trong một ngụm.

Sau đó…

Không đợi Linh Vận rót cho nàng ly rượu thứ hai thì cơ thể nàng đã ngã quỵ ra phía sau, ‘phịch’ một tiếng té lăn quay ra mặt đất.

Ly rượu rơi xuống đất vỡ vụn bên chân nàng.

Đường Tư ngây người, cầm ly rượu uống một ngụm: “Linh tửu này… Cũng đâu có mạnh đâu sao công chúa mới uống có một ly đã ngã rồi? Hơn nữa, chỉ bằng tửu lượng thế này mà người còn muốn cùng chúng ta uống cho sảng khoái à?”

“Đội trưởng, ta đưa công chúa đi nghỉ ngơi trước đây.”

Linh Vận bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nàng muốn đi đến chăm sóc Phong Như Khuynh bỗng nhiên lại thấy trên người nàng xuất hiện một trận gió lốc, gió lốc kia cực kỳ mãnh liệt làm cho Linh Vận phải lui về sau vài bước.

“Công chúa đang đột phá à?” Đường Tư ngẩn người, nàng nhíu mày nhìn về Phong Như Khuynh đang ngủ trên mặt đất, trầm ngâm một lát, “Không, không đúng, võ giả đột phá sẽ không tạo ra phản ứng mãnh liệt như thế nhưng linh khí đang dao động vừa giống Võ giả nhưng cũng không giống …”

Ps: Phân chia cấp bậc, về sau mỗi lần đột phá lên một cấp bậc mới tôi sẽ nhắc lại vì sợ các bạn đã quên.
Sơ Võ giả
Địa Võ giả
Chân Võ giả
Linh Võ giả
Huyền Võ giả
Thiên Võ giả
Thánh Võ giả
Võ Vương
Võ Đế
Võ Thần

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện