Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi

Chương 418: Trên mặt ta có mọc hoa hay sao?



"Thế tử ca ca, ta đang rất mệt, bụng đang rất đói. Có lời gì, trước hết để cho ta ăn no rồi hãy bàn có được hay không?"

"Được, được! Phụ vương ở Thanh Phong Trai vẫn chờ ngươi về ăn cung đó, ta đây mới đi đại môn chờ ngươi."

"Thật vậy? Có đồ ăn?"

Quý Như Yên hiện tại thực sự quá thảm.

Từ sáng sớm đã phát hiện ra chuyện tử thi, đến bây giờ mới xong, chưa có gì vào bụng.

Quý Như Yên đi vào trong, vừa thấy thức ăn trên bàn, bất kể nguội hay nóng, cầm đũa cầm bát như cuồng phong quét sạch cả bàn.

Yến vương thấy nàng như quỷ đói đầu thai, cũng không tiện can ngăn nàng, chỉ có thể ở một bên khuyên,"Ăn từ từ, ăn từ từ."

Quý Như Yên chỉ gật đầu, trong miệng đã nhồi đầy ắp thức ăn.

Thế tử Phù Nhạc Thánh thấy bộ dạng của nàng, không khỏi trêu ghẹo,"Như Yên, cái bộ dạng này của ngươi, nào có nửa điểm giống danh môn quý nữ? Ăn như hổ đói, so với nam nhân ta đây, người đúng là một nam bà!"

Yến vương cưng chiều Quý Như Yên còn chưa đủ, vừa nghe nhi tử hạ thấp Quý Như Yên, tự nhiên không muốn, lập tức đen mặt,"Tiểu tử, ngươi không nói không ai bảo ngươi câm đâu!"

"Phụ vương, người thật bất công. Người cũng không nhìn một chút, cái dáng ăn của nàng, nếu là ở cưng yên mà ăn giống cái bộ dạng này thì ai dám lấy?"

"Không ai lấy cũng tốt, cả đời cứ ở Yến vương phủ, bản vương nuôi!"

Yến vương khẩu khí không tốt, sắp sửa bạo phát.

Thế tử Phù Nhạc Thánh trừng Yến vương,"Phụ vương, năm nay gạo rất đắt đấy!"

"Đắt sao? Đắt thì cắt thịt của ngươi đổi lấy gạo!"

Hai cha con tiếp tục đấu võ mồm, tới khi dừng, Quý Như Yên đã ăn no.

Quý Như Yên đánh chén no say, lém lỉnh lau chùi mép, lúc này mới hỏi, "Nghĩa phụ, thế tử ca ca, ta đã ăn xong."

". . ."

Ăn cũng quá nhanh đi!

Yến vương với Thế tử Phù Nhạc Thánh hai mặt nhìn nhau, ngay cả Yến vương trong lòng cũng oán thầm, Quý Như Yên lớn như vậy lại ăn uống kiểu đấy, sẽ không ăn hết của cải Yến vương phủ đấy chứ?

Nhưng, may là, Quý Như Yên đã có nam nhân muốn nuôi rồi.

Vấn đề nuôi nàng, đã không cần Yến vương phiền não nữa.

Yến vương ho nhẹ một tiếng, thu hồi sự thất thố của mình,"Thánh thượng hôm nay hạ chỉ, Trường An hậu tới vương phủ truyền chỉ, để Nguyên Chiêu làm Thái tử."

"Ồ! Còn gì nữa không?"

Quý Như Yên đến mí mắt cũng không động, từ lúc thánh thượng Phù Ngạo Thiên bắt Yến vương đi, nàng đã biết, thánh thượng muốn mượn chuyện tử thi phát sinh trong phủ đệ của Lục hoàng tử, chèn ép Cốc Hoàng hậu, thuận tiện đưa Nguyên Chiêu lên ngôi Thái tử.

Cứ như vậy, Cốc thị cũng không dị nghị.

Chỉ là, thánh thượng Phù Ngạo Thiên cũng quá coi thường Cốc Hoàng hậu, Cốc Hoàng hậu lăn lộn hậu cung nhiều năm như vậy, làm sao có thể cam tâm bị đè xuống?

Chỉ cần cây mẫu đơn trong cung Dung ma ma một ngày chưa bị diệt trừ, thánh thượng Phù Ngạo Thiên một ngày cũng đừng nghĩ đến việc ngủ yên.

Thế tử Phù Nhạc Thánh có chút bận tâm,"Gấp như vậy Nguyên Chiêu đã bị bại lộ, có thể hay không làm cho Nguyên Chiêu hạ sát tâm? Dù sao trước đó, Nguyên Chiêu cũng bị trúng độc."

Quý Như Yên có chút chờ mong,"Chỉ có thể nghiêm gia phòng bị, phương diện này, có lẽ sẽ cần nghĩa phụ chú ý nhiều hơn. Nếu như lo lắng, nhường Nguyên Chiêu đến Thanh Phong Trai tạm thời ở chung cùng nghĩa phụ, … ít nhất… Có biến cố gì cũng có thể ứng biến kịp."

"Như vậy cũng tốt, vậy để phúc thúc đi trước an bài một chút."

Yến vương vừa nghe, cũng có ý như vậy, đứng lên, vội vàng đi ra ngoài.

Thế tử Phù Nhạc Thánh thấy Quý Như Yên nhìn mình chằm chằm, bất đắc dĩ hỏi,"Sao lại nhìn ta, trên mặt ta có mọc hoa hay sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện