Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Chương 582: Căn nhà lớn
Edit + beta: haquynh1812
“Không! Không cần, ông ngoại đang bị thương, để cho chúng ta làm đi, còn Lạc Thuấn Thần nữa, vết thương trên người rất nghiêm trọng, không thể vận động mạnh. Nếu ông ngoại sợ nhàn quá, chờ chúng ta lấy gỗ về, người đẽo hộ bọn ta.”
“Được, chờ các người trở về, ta sẽ hỗ trợ.”
Lão tướng quân nghe thấy mình có việc, cũng không đòi đi theo bọn họ nữa.
Quý Như Yên dẫn Tích Tiểu Mộng, Mễ Nhi tới cánh rừng gần đó.
Lúc chọn gỗ, nàng chọn cây cao hơn mười thước, gỗ chắc, dùng nội lực chém đổ.
Mễ Nhĩ cùng Tích Tiểu Mộng phụ trách chuyển gỗ tới gần căn nhà nhỏ.
Cứ như vậy, tới khi trời tối, Quý Như Yên mới trở lại bên căn nhà nhỏ, đốt một đống lửa lớn, sau khi ăn xong liền đi xử lý đám gỗ.
Đã đạt tới cảnh giới võ thần, dù không có vũ khí, đôi tay của nàng cũng thành một thứ vũ khí lợi hại.
Huống hồ nàng còn đạt tới cảnh giới trung kỳ, xử lý đám gỗ càng thêm nhanh.
Nàng biến chưởng thành đao, xẻ toàn bộ số gỗ thành từng cột cao khoảng 6m/
Nàng lựa chọn cây tùng cao gần mười thước, làm cột.
Nàng quyết định làm cho Thiên bà bà một căn nhà chắc chắn, chịu được mưa bão.
Xử lý xong số gỗ, Quý Như Yên đi vào căn nhà nhỏ, hỏi Thiên Nguyệt ngoài vấn đề.
Nàng muốn hỏi, gần đây có cây cao su không, gỗ ý làm nhà tốt, còn có thể tránh mưa.
Mặt khác nàng muốn hỏi có trúc không.
Nàng định dùng cây trúc làm mái nhà, có thể che mưa, che nắng.
Dĩ nhiên nàng không có tài cán đó, nhưng tới lúc đó, hỏi mấy người kia, biết đâu lại có người làm được.
Bận rộn hơn nữa tháng, Quý Như Yên chuẩn bị rất nhiều gỗ, trong số đó có những cây đã bị phơi khô.
Nhựa cao su được nấu chảy, dựa theo bản vẽ của nàng, vài nam nhân phụ trách dựng nhà.
Cột nhà nàng chọn tuyệt đối có thể so với độ lớn của bánh xa.
Có tới mười cột, vốn phải cần rất nhiều đại lực sĩ mới có thể chôn được cột, nhưng Quý Như Yên bảo bọn họ dựng thẳng cột lên, chính mình nhảy lên đỉnh, dùng nội lực chôn cột xuống đất.
Cứ như vậy, nàng cảm thấy mình tiêu hao biết bao nội lực.
Tính toán sơ bộ căn nhà khoảng hơn năm trăm met vuông!
Cổ đại thật tốt.
Ẩn cư tận sâu trong núi thế này, ai quản được mình muốn xây nhà lớn bao nhiêu?
Những chuyện nhỏ nhặt còn lại, nàng để cho bọn họ tự lo liệu, nàng chỉ đứng chỉ đạo, làm mẫu.
Mỗi lần hoàn thành, Lạc Thuấn Thần sẽ cầm nhựa cao su quét thật dày, không còn khe hở, ngăn nước ngấm.
Cũng không biết có phải bọn họ hợp tác quá ăn ý, mời ngày sau, về cơ bản căn nhà đã hoàn thành, chỉ còn thiếu mái nhà.
Quý Như Yên cố ý để cả căn nhà phơi nắng, tới khi xác định nhựa cao su đã khô, nàng mới bắt đầu dùng trúc làm mái nhà.
Nàng bổ toàn bộ trúc ra làm đôi, lật ngửa hình vòng cung lên tạo thành rãnh, như vậy nóc nhà sẽ không bị dột.
“Không! Không cần, ông ngoại đang bị thương, để cho chúng ta làm đi, còn Lạc Thuấn Thần nữa, vết thương trên người rất nghiêm trọng, không thể vận động mạnh. Nếu ông ngoại sợ nhàn quá, chờ chúng ta lấy gỗ về, người đẽo hộ bọn ta.”
“Được, chờ các người trở về, ta sẽ hỗ trợ.”
Lão tướng quân nghe thấy mình có việc, cũng không đòi đi theo bọn họ nữa.
Quý Như Yên dẫn Tích Tiểu Mộng, Mễ Nhi tới cánh rừng gần đó.
Lúc chọn gỗ, nàng chọn cây cao hơn mười thước, gỗ chắc, dùng nội lực chém đổ.
Mễ Nhĩ cùng Tích Tiểu Mộng phụ trách chuyển gỗ tới gần căn nhà nhỏ.
Cứ như vậy, tới khi trời tối, Quý Như Yên mới trở lại bên căn nhà nhỏ, đốt một đống lửa lớn, sau khi ăn xong liền đi xử lý đám gỗ.
Đã đạt tới cảnh giới võ thần, dù không có vũ khí, đôi tay của nàng cũng thành một thứ vũ khí lợi hại.
Huống hồ nàng còn đạt tới cảnh giới trung kỳ, xử lý đám gỗ càng thêm nhanh.
Nàng biến chưởng thành đao, xẻ toàn bộ số gỗ thành từng cột cao khoảng 6m/
Nàng lựa chọn cây tùng cao gần mười thước, làm cột.
Nàng quyết định làm cho Thiên bà bà một căn nhà chắc chắn, chịu được mưa bão.
Xử lý xong số gỗ, Quý Như Yên đi vào căn nhà nhỏ, hỏi Thiên Nguyệt ngoài vấn đề.
Nàng muốn hỏi, gần đây có cây cao su không, gỗ ý làm nhà tốt, còn có thể tránh mưa.
Mặt khác nàng muốn hỏi có trúc không.
Nàng định dùng cây trúc làm mái nhà, có thể che mưa, che nắng.
Dĩ nhiên nàng không có tài cán đó, nhưng tới lúc đó, hỏi mấy người kia, biết đâu lại có người làm được.
Bận rộn hơn nữa tháng, Quý Như Yên chuẩn bị rất nhiều gỗ, trong số đó có những cây đã bị phơi khô.
Nhựa cao su được nấu chảy, dựa theo bản vẽ của nàng, vài nam nhân phụ trách dựng nhà.
Cột nhà nàng chọn tuyệt đối có thể so với độ lớn của bánh xa.
Có tới mười cột, vốn phải cần rất nhiều đại lực sĩ mới có thể chôn được cột, nhưng Quý Như Yên bảo bọn họ dựng thẳng cột lên, chính mình nhảy lên đỉnh, dùng nội lực chôn cột xuống đất.
Cứ như vậy, nàng cảm thấy mình tiêu hao biết bao nội lực.
Tính toán sơ bộ căn nhà khoảng hơn năm trăm met vuông!
Cổ đại thật tốt.
Ẩn cư tận sâu trong núi thế này, ai quản được mình muốn xây nhà lớn bao nhiêu?
Những chuyện nhỏ nhặt còn lại, nàng để cho bọn họ tự lo liệu, nàng chỉ đứng chỉ đạo, làm mẫu.
Mỗi lần hoàn thành, Lạc Thuấn Thần sẽ cầm nhựa cao su quét thật dày, không còn khe hở, ngăn nước ngấm.
Cũng không biết có phải bọn họ hợp tác quá ăn ý, mời ngày sau, về cơ bản căn nhà đã hoàn thành, chỉ còn thiếu mái nhà.
Quý Như Yên cố ý để cả căn nhà phơi nắng, tới khi xác định nhựa cao su đã khô, nàng mới bắt đầu dùng trúc làm mái nhà.
Nàng bổ toàn bộ trúc ra làm đôi, lật ngửa hình vòng cung lên tạo thành rãnh, như vậy nóc nhà sẽ không bị dột.
Bình luận truyện