Thanh Mai Chử Tửu (Mơ Xanh Nấu Rượu)

Chương 29: Pn9



Tiểu biệt thắng tân hôn, hai người sảng khoái tràn trề làm một hồi, liền đi phòng tắm rửa bay cái nóng hổi, Tống Trí Văn có thêm cái đau đầu gì cũng nên trị hết rồi.

Y ở trong màn nước cùng Giang Sam, không ngừng xoa nắn eo lưng với cái mông của cậu, trước đây y không thích ứng việc Giang Sam đặc biệt yêu thích hôn môi, sau đó, hoặc là thời điểm nhìn y, đột nhiên liền hôn qua, làm cho y bất ngờ không kịp chuẩn bị.

Nhưng y phát hiện y bây giờ cũng biến thành rất yêu thích tiếp cận như vậy, nhìn cậu đã nghĩ muốn hôn cậu, hơn nữa rất muốn đem Giang Sam từ trên xuống dưới gặm cắn một lần, dục vọng này thường thường có, thời điểm dâng trào quả thực làm cho y cảm thấy được tim cung cấp máu không đủ đến nỗi khó có thể chịu đựng, cần phải ôm cậu hôn cắn không ngừng.

Loại ngọt ngào này, khiến cả người y tinh thần phấn chấn, lại thêm ở vào thời điểm gia tộc tụ hội, có người thậm chí bởi vậy mà trêu chọc y. Bất quá Tống Trí Văn không cảm thấy bị mạo phạm, sâu trong nội tâm hơi có chút đắc chí.

Người đàn ông trong tình yêu không có năng lực mới thực sự là tổn thương.

Tống Trí Văn chưa muốn ngủ, muốn ở trong phòng tắm làm, y đem Giang Sam đẩy đến trong bồn tắm ngồi xuống, đầu tiên là hôn môi cậu một trận, liền dọc theo thân thể của cậu không ngừng mút cắn xuống, không biết có bao nhiêu nước dính ở trên người Giang Sam, Giang Sam hơi thở hổn hển, xoa xoa đầu cùng lỗ tai của y, Tống Trí Văn liếm láp một hồi trên ngực của cậu, nhìn hạ thân cậu ngẩng lên, không giống của y dữ tợn khủng bố, trái lại hồng nộn đáng yêu, y dùng tay vuốt nắn một trận, y vẫn luôn cảm thấy giống như vuốt tơ lụa, trong lòng lay động, y thuận thế quỳ gối trên thảm trải nền trước bồn tắm, vùi đầu ngậm vào phân thân của cậu.

Đây là lần đầu tiên Tống Trí Văn dùng miệng khẩu giao, ngậm xong cũng không cảm thấy có cái gì không tốt, thế là chuyển đầu lưỡi liếm, y vốn là nhân vật thiên tài, ở mặt này cũng là loại suy, vừa nghĩ liền biết làm thế nào khiến người thoải mái.

Giang Sam lúc đầu bị anh làm kinh ngạc một chút, trong cổ họng Tống Trí Văn vừa mềm mại vừa nóng, đầu lưỡi vòng quanh đỉnh, hàm răng có lúc đụng tới cậu, cũng không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy kích thích.

Cậu không khỏi lấy tay gắt gao giữ lại bên thành bồn tắm, trong miệng cũng tràn ra tiếng rên rỉ: “Ưm… Tống tiên sinh…”

Tống Trí Văn không quá thích ứng đâm sâu vào cổ họng, ngậm lấy liếm láp một trận, rồi nhả ra, liền đẩy ra chân của cậu hôn bắp đùi hắn, ngón tay thậm chí tìm đến phía sau đi mò mẫm hậu huyệt của cậu, Giang Sam quả thực ngồi không yên, đành phải nói: “Tống tiên sinh, về trên giường đi.”

Tống Trí Văn ở trên bụng của cậu hôn hai lần, nói: “Liền ở đây đi. Hửm?”

Y là ý tứ trưng cầu ý kiến, thế nhưng lại rất bá đạo mà đem Giang Sam bế lên, muốn cậu chống đỡ vách tường đứng lên, sau đó y đỡ hông của cậu chậm rãi cắm vào.

Trong phòng tắm có một mặt là kính mù sương, Giang Sam dựa ở trên mặt kiếng, một là cảm thấy hơi trơn, không vững vàng cho lắm, hai là Tống Trí Văn cố ý mỗi khi thúc vào đều đỉnh tới tuyến thể, làm cho cậu bị khoái cảm hành hạ đến phát điên, trước mặt phân thân vốn đã bị Tống Trí Văn liếm đến muốn bắn, hiện tại theo động tác của anh, tuyến tiền liệt càng tiết ra dịch lỏng, nhưng cậu lại bị Tống Trí Văn ở phía sau không ngừng đỉnh vào, phân thân không ngừng mài trên mặt kính, mặt kính pha lê băng lãnh, lại vì như vậy mà băng hỏa hai tầng, làm cho cậu cảm thấy quả thực muốn chết, mà cậu lại không có rảnh tay đi ve vuốt chính mình, muốn bắn cũng bắn không ra.

Tống Trí Văn một tay ôm chặt lấy eo thon của cậu không ngừng chuyển động, một cái tay khác thì lại nắm lấy đầu nhũ của cậu, lại đi sờ mó gáy cùng cằm của cậu, Giang Sam không nhịn được muốn khóc, đôi mắt đỏ lên, bên trong tất cả đều là nước, trong thanh âm cũng mang theo tiếng khóc: “A… Tống tiên sinh… Em từ bỏ, về giường đi… A…”

Tống Trí Văn cũng không ứng đáp, chỉ là động tác càng nhanh hơn, y từ trong gương nhìn sắc mặt Giang Sam ửng đỏ không ngừng rên rỉ, chỉ cảm thấy cả người đều bị thiêu cháy .

Sau một trận cuồng phong thảo phạt, y lấy tay vuốt ve phân thân Giang Sam, sau đó liền không ngừng động eo, tại thời khắc đem Giang Sam tuốt bắn, y cũng bắn ra, bắn vào trong thân thể Giang Sam.

Giang Sam nằm nhoài trên gương thở dốc, y thì lại cắn vai Giang Sam, một lát sau, y hoàn toàn lấy lại tinh thần, xoay người Giang Sam lại, y liền cùng cậu ôm nhau hôn môi, ngón tay thì lại mò xuống từ bên trong hậu huyệt cậu đem dịch thể lấy ra, nhưng y làm vậy, chỉ khiến dục vọng của Giang Sam lại dâng lên, ôm y hôn càng thêm động tình, cùng y môi lưỡi quấn quýt lấy nhau không tha.

Chờ cuối cùng cũng coi như tắm xong trở lại trên giường, Tống Trí Văn liền thoa lên phía sau Giang Sam bài thuốc bí mật giảm nhiệt chống sưng, cũng đã tới bốn giờ.

Hai người đều không có mặc quần áo, ôm nhau ngủ. Bình thường hai người đều không quen ngủ trần.

Tống Trí Văn bận bịu, Giang Sam cũng không rỗi rãnh, cậu có không ít người muốn thăm hỏi, cho nên sáng sớm mùng năm, mười giờ, hai hướng trái phải, hai người liền ra đi.

Tống Trí Văn để cho tài xế đến Già Lam Đạo đón y, y lên xe, Giang Sam còn ở ven đường đứng tiễn y, y do dự nháy mắt, hạ xuống cửa sổ xe hướng Giang Sam vẫy tay, Giang Sam cho là y có chuyện gì, đi tới hỏi: “Còn có chuyện gì sao?”

Tống Trí Văn bảo cậu cúi đầu xuống, cậu mới vừa cúi đầu, Tống Trí Văn cư nhiên đưa tay kéo lại ca-ra-vat cậu, sau đó cùng cậu hôn môi.

Điều này làm cho Giang Sam chấn kinh không nhỏ, bởi vì Tống Trí Văn luôn luôn thận trọng, đứng đắn, uy nghiêm, thậm chí đến nông nỗi quá nghiêm túc, cứng nhắc, cho dù ở trong phòng ngủ làm một chút chuyện ngoài dự đoán của mọi người, mà Giang Sam không cho là y ở bên ngoài còn như vậy.

Không nghĩ tới thực sự là làm mới nhận thức của Giang Sam, hai người hôn có một phút, Giang Sam bởi vì vẫn luôn khom lưng, còn bị lôi kéo ca-ra-vat, liền hơi sốt sắng, cơ hồ nghẹt thở, Tống Trí văn lúc này mới buông cậu ra, liền giúp cậu chỉnh ca-ra-vat một chút, nói: “Anh buổi tối vẫn là về đây.”

Tống Trí Văn buổi tối cũng không có thể trở về Già Lam Đạo, y buổi chiều an vị trên xe, trước tiên tiếp đón đi ông nội.

Quê nhà Tống gia cách S thành có hai giờ đường xe, ở trong núi, vốn là chuẩn bị mùng sáu trực tiếp đi về, không nghĩ tới thế hệ trước muốn đi về trước nhìn xem, Tống Trí Văn hết cách rồi, đành phải đi trước tiếp đón.

Mùng chin, Tống Trí Văn mang Giang Sam đến gặp người nhà họ Tống.

Về nhà cúng tổ tiên người nhà họ Tống, ngoại trừ lưu lại chơi hoặc là có chính sự, trên căn bản đều rời đi.

Bất quá nhà lớn Tống gia bên này mọi người không rời đi, bởi vì Tống Trí Văn muốn mang Giang Sam cùng bọn họ gặp mặt.

Gặp mặt liền gặp ở tòa biệt thự lớn nhất ven bờ Song Nguyệt Hồ, ông nội về nước luôn luôn ở nơi này.

Nhà lớn Tống gia, bây giờ là Tống Trí Văn chủ sự.

Y có một người chị, còn có một em gái, cũng đã thành hôn, mang theo chồng với con, cũng đều lưu lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện