Thầy Giáo Khó Tính! Lại Làm Khó Tôi Nữa Sao?

Chương 13: Đi khám bệnh



Cô xua đi dòng suy nghĩ ,bước vào vòi nước bên cạnh rửa mặt rồi vỗ má cho tươi tỉnh .Tự tin bước vào lớp . Nhưng sao hôm nay hành lang vắng thế? Cô thấy trống rỗng quá . Bóng dáng ai đó đâu? Cô nhìn xung quanh ,chợt nhớ thầy đã nghỉ phép mà ... Hừ ...Cô cứ sai sao vậy nè bực bội thật! Cô lập tức bước vào cửa lớp xin phép giáo viên rồi bước vào .May sao hôm nay cô đươc gặp cô Huyền công nghệ dạy tiết đầu cơ nè. Sướng thế ! cô này hiền nhất trường nên cô được giáo viên nhanh chóng cho vào chỗ ngồi .Hôm nay cô cực may mắn à nha ! Nhưng sao ...cô cứ buồn thế này ? Cô ngồi trong lớp mà giáo viên giảng cứ lời nói gió bay , tai này bay sang tai kia , không có chú ý gì hết ..cũng may là công nghệ chứ nếu môn chính '' toán , văn , anh " thì chắc cô ''tiêu'' vì không hiểu bài rồi .Cô ngồi vào chỗ tay phải chống cằm ... ngó ra ngoài cửa sổ.Mùa hè sắp đến rồi cây phương đã ra lá trổ hoa đỏ rực -Mặc cho cây phượng đẹp thế nào , chứ cô cũng có nhìn nó đâu? Trong ánh mắt của cô hết sức mơ màng à nha ...cứ lơ lẫn trên mây ấy chứ.

-Hạ Quân , đọc giúp cô ghi nhớ bài mới nhé -Cô Huyền quay lưng viết bảng

-....

-Quân- Không thấy tiếng trả lời , Cô Huyền quay xuống nhắc

-....-Vẫn im lặng .Tuyết Nhung nhận ra sắc mặt cô Huyền đang nhăn lại , Nhung lập tức khều khều tay của cô .Còn cô Huyền cứ tưởng cô đang say mê cây phượng nhưng...đâu phải

-Dạ ?- Cô lập tức đứng dậy , hết sức nghiêm chỉnh à nha

-Đọc ghi nhớ bài mới nhé - Cô Huyền giãn chân mày ra , cười tươi

-Dạ- cô lập tức mở sách lật thật nhanh ...nhưng cô chả biết ở đâu .Cô gãi đầu ...

-Trang 136 - Nhung nhắc nhỏ , cô đọc ghi nhớ rồi ngồi xuống .

................

Tan học , cô lập tức đi về nhưng người cứ thẫn thừ ra .Nhung chạy đến nắm tay cô

-Sao hôm nay không chú ý vậy , công nghệ mày thích nhất mà - Nhung bất an nên hỏi cô

-Không có gì hihi đi khám bệnh thôi -Cô nói rồi đi về nhà thay đồ . Cô và Nhung cất bước đi ...

-Hạ Quân !!!!!! - Có tiếng người nào đó gọi cô , cô lập tức quay lại - À ! ra là Thế Mạnh lớp kế đây mà .

-Sao ?- Cô hỏi , còn Nhung thì cứ y như là gặp phải ai làm gì đó ấy , cứ mặt ửng lên không nói một lời .

-Chủ nhật này rảnh không Quân ? Chúng ta đi đến cầu Huê Cúc ?- Mạnh gãi đầu thẹn thùng

-À rảnh , Nhung đi cùng nhé !- Cô nói , mặc cho Mạnh đang nhăn nhó

-Không được , chủ nhật tao mắc đi ...đám cưới bạn của mẹ rồi - Nhung tiếc nuối ,nhưng Mạnh lại hết sức vui vẻ

-Vậy thôi chủ nhật 7h gặp lại nhé!- Mạnh nói rồi bỏ chạy ,Cô không quan tâm cứ tiếp tục đi tiếp.Về nhà cô thay đồ thật nhanh rồi nói mẹ đã cùng đi với Nhung nên mẹ cũng gật đầu vui vẻ cho đi chơi .Cô và Nhung đến bệnh viện Cao Lâm - bệnh viên tim mạch lớn của thành phố .

-Sao vào đây ?-Nhung thắc mắc

-Tao hơi ''đau tim'' sợ bị bệnh hề hề - cô nói rồi thấp thổn bước vào....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện