The Dark Duet Series

Quyển 1 - Chương 12-5



Caleb quan sát tên nhóc. Kid. Cái tên rất hơp. Mặt gã láng lẩy như trẻ con, môi hơi quá đầy, như của hắn vậy. Có điều gì đó tai ác cắm rễ bên trong hắn. Hắn sẽ để tên này sống, và cả ả tóc vàng. Dù chẳng bao lâu nữa bọn chúng sẽ ước hắn đã không làm thế. Caleb cuối cùng cũng nhìn vào Mèo Con. Gương mặt cô bầm tím và vấy máu. Hai mắt cô nhắm nhưng môi vẫn cử động, run rẩy dữ dội hệt như phần còn lại trên cơ thể vậy. Đầu cô ngoẹo sang bên trái, hai cánh tay duỗi thẳng trên tay Kid. Bên dưới chút nữa, đôi chân đang giang ra của cô vằn vện vết thâm tím và dấu ủng ở những nơi mà rõ ràng là đã bị giẫm lên. Caleb nuốt xuống. “Khalid,” giọng của hắn đều đều, “lấy chăn đắp cho cô gái đi. Cô ta đang bị sốc. Sau đó đem hai đứa này ra cho tôi.”

Khi Caleb xoay người, Dani đang đứng cùng Khalid trong tiền sảnh. Hai gã đàn ông tiến vào lúc Caleb rời đi, và chưa gì hắn đã nghe thấy tiếng ả tóc vàng chống cự lại họ. Caleb cho phép những kí ức xưa cũ tràn về khi sải bước về phía phòng khách, hòa lẫn với hình ảnh Mèo Con bầm dập và run rẩy trên sàn phòng tắm. Đó là tất cả động lực hắn cần để làm chuyện tiếp theo.

Khi tiến vào phòng khách, hắn thấy Jair đang đứng phía trên Tí Hon, kẻ đang nằm úp mặt xuống sàn với hai cánh tay bị trói sau lưng. Caleb đẩy Jair lùi ra rồi nắm lấy một túm tóc nhờn bóng của gã lái môtô và kéo. Trong một giây, dường như Jair đã muốn đẩy lại Caleb, nhưng khi ánh mắt họ giao nhau, mọi chuyện đã rõ ràng, Caleb không phải kẻ dễ gây chuyện và Tí Hon sắp học được điều đó. “Jair. Dao.”

Tí Hon vùng vẫy và chửi rủa thế nên Caleb phải ngồi giạng chân trên lưng gã để giữ gã nằm yên. Giây phút con dao được đặt vào lòng bàn tay Caleb, một đợt sóng endorphin cùng giận dữ tràn xuống dọc xương sống của hắn. “Tao đã cảnh báo mày rồi, đồ khốn!” Hắn trở nên mù quáng. Cơn khát máu xâm chiếm tầm nhìn của hắn. Caleb giơ dao lên một góc bốn lăm độ rồi đâm thẳng xuống nơi cổ và vai phải của gã Tí Hon giao nhau. Tí Hon bật thét lên thảm thiết, và chất endorphin bên trong Caleb tiết ra nhiều hơn nữa. Hắn rút dao ra, khiến máu bắn tung tóe lên tay, ngực và cổ. Đầu óc hắn quay cuồng còn mũi thì phập phồng. Hắn lại đâm dao xuống lần nữa, lần này là ở phía sau cổ, cắt đôi tủy sống.

Tên đồng bọn của Tí Hon chỉ biết hét và hét và hét, khiến Caleb như say với sức mạnh cùng sự thỏa mãn đàn ông nguyên thủy. Jair và người của gã hò reo ăn mừng, mong chờ tới lượt mình. Ở phía sau, ả phụ nữ thốt ra những âm thanh the thé rời rạc khi cầu xin Caleb dừng tay. Caleb lại nhấc dao lên và một lần nữa đâm sâu xuống. Tí Hon không còn lên tiếng được nữa. Máu gã chảy ào ạt còn cơ thể nát bươm dưới lưỡi dao của Caleb.

Khi xác của Tí Hon rũ ra trong gọng kiềm của Caleb, đầu gã chỉ còn gắn với phần mình bởi vài phân ít ỏi cơ, xương và gân, suy nghĩ của Caleb dần dần rõ ràng trở lại. Lúc thu vào hình ảnh căn phòng đầy máu và tiếng gào thét của những kẻ sắp bị trừng phạt, ý nghĩ của Caleb quay lại với Mèo Con. Cô đang bị thương. Cô cần hắn. Caleb buông Tí Hon ra và nhìn xác gã rơi phịch xuống đất như một đống thịt bỏ đi.

Hắn đứng dậy, thân thể ướt đẫm máu của Tí Hon, tay cầm con dao bám đầy máu đông. Mắt hắn bắt gặp mắt của tên nhóc đang than khóc có tên Kid, và từ từ tiến đến. Kid bắt đầu la hét trước cả khi Caleb tới nơi. Hắn ấn mũi dao dưới chiếc cằm mịn màng như con nít của tên nhóc, “Kid. Tao sẽ đem mày và con chồn cái nhãi nhép kia qua đó với tao, và khi Mèo Con tỉnh lại, cô ấy sẽ kể cho tao nghe chuyện đã xảy ra. Nếu cả hai đứa chúng mày có liên quan tới chuyện đó, thì tao sẽ làm nhiều thứ ghê gớm hơn nữa. Hiểu chưa?” Kid nhắm mắt lại và nước mắt chảy thành dòng xuống mặt. Có gì đó ở vẻ mặt của gã, sự trẻ trung và yếu đuối khiến Caleb muốn tát gã ngã xuống đất, và hắn làm theo ý mình.

“Jair,” giọng nói của Caleb rất lạnh lùng, “giữ lại tên ẻo lả và con nhóc này. Giết hết đám còn lại rồi đốt trụi căn nhà đi.” Caleb bỏ dao xuống và không hề quay nhìn lại khi tiến về phía phòng tắm.

Gã đàn ông ban nãy vẫn còn đang chảy máu và quằn quại trên sàn nhà, nhưng khi nhìn thấy Caleb tiến tới, gã cố nằm thật yên, trở nên vô hình. Cơn thịnh nộ của Caleb lại dâng lên. Đây là một trong số những gã đàn ông đã tổn hại cô ấy. Hắn muốn quay lại chỗ con dao và chơi trò thọc huyết tên cưỡng hiếp này, nhưng lại không có thời gian. Mèo Con cần phải đến bệnh viện.

Hắn chầm chậm tiến lại gần cơ thể đang run rẩy của cô, đột nhiên ước rằng người mình không dính đầy máu. Cô thút thít rồi khóc to khi được hắn bao bọc trong vòng tay. Tim hắn chao đảo và phải cố lắm hắn mới không ôm siết cô vào ngực.

Hắn bế cô lên và bước đi nhẹ nhàng hết mức có thể ra khỏi ngôi nhà, tiến vào vùng sáng bên ngoài. Hắn nhìn xuống cô, quan sát ánh mặt trời rọi lên gương mặt rướm máu. Cô đã bớt run rẩy phần nào, còn chân mày thì khẽ nhíu lại. Trong một khắc, hắn lại thấy cô của ngày hôm đó, một cô gái e thẹn nhìn hắn với vẻ tôn thờ. Vị cứu tinh của cô. Tôi đã phụ lòng em.

Caleb hôn lên trán và thì thầm vào tai cô, “Đừng lo, Mèo Con, tôi hứa sẽ khiến mọi chuyện khá hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện