Thiển Hạ Vi Lương

Chương 6: Tâm sự



Ngụy Lễ Quần nói, phụ nữ thì phải dụ dỗ, mà nữ sinh nhỏ mới hai mươi tuổi đầu giống như Lâm Thiển Hạ lại càng dễ dụ dỗ hơn! Bình thường cậu chỉ cần động não dụ dỗ cô ấy một chút, nói không chừng người ta sẽ cảm động liền một lòng theo sát cậu, cậu muốn cô ấy như thế nào thì cô ấy liền như thế đấy.

Ngụy Lễ Quần nói đến câu sau còn nhỏ giọng mập mờ nói: "Nữ sinh nhỏ là đơn giản nhất, cậu dẫn cô ấy đi hẹn hò xem phim gì đó, nói không chừng cô ấy liền... mặc cậu chiếm lấy!"

Tập Vi Lương vừa nghe đến bốn chữ "mặc cậu chiếm lấy" này thì lòng luôn không gợn sóng sợ hãi dưới vẻ ngoài bình tĩnh kia lập tức thì không thể tiếp tục bình tĩnh nửa. Kết quả là, anh quyết định ngày mai, cũng chính là chủ nhật, dẫn cô vợ nhỏ của mình đi hẹn hò lãng mạn.

Nói đến hẹn hò, Tập Vi Lương là tay mơ trên tình trường liền nhức đầu. Anh nghĩ, có nên đi hỏi cô nhóc kia muốn đi chỗ nào chơi, muốn xem phim gì hay không?

Mà Ngụy Lễ Quần vừa nghe lập tức xì mũi, nếu như vậy sẽ không một chút ý nghĩa, không có một chút ngạc nhiên nào! Anh ta đề nghị chọn một bộ phim tình cảm lãng mạn, mà Tập Vi Lương lập tức bác bỏ. Vậy không chỉ tiết lộ ý đồ không tốt của anh, mà rất có thể sẽ làm Lâm Thiển Hạ bảo thủ giận đến phất tay áo rời đi.

Hai người tìm kiếm lịch chiếu ngày mai trên trang chủ rạp chiếu phim, cuối cùng thống nhất tán thành xem phim Mĩ 3D《 Thời Sông Băng 4》.

Bởi vì nghe nói —— bộ phim này già trẻ đều hợp.

Xét thấy bộ phim này chỉ có chiếu lúc 10 giờ rưỡi sáng, hơn nữa chiếu khoảng hơn 1 tiếng, vì vậy Ngụy Lễ Quần đề nghị Tập VI Lương sau khi xem phim xong thì dẫn Lâm Thiển Hạ đi dạo một chút, để cho cô cảm thấy mình gã cho một người đàn ông tài sức mạnh mẽ.

Đối với lần này, không có kinh nghiệm gì nên Tập Vi Lương không thể làm gì khác hơn là nghe Ngụy Lễ Quần, cao thủ tình trường chỉ dạy, chỉ mong lần này anh có thể ôm được người đẹp về nhà.

...

Đêm đó, Tập Vi Lương liền mặt không đỏ, tim không nảy nói láo: "Có một người bạn tặng anh hai vé xem phim của Thương Sơn Mai Đạt, sáng sớm ngày mai mười giờ rưỡi, em có muốn xem không ?"

Lâm Thiển Hạ sửng sốt, sau khi phản ứng kịp thì vui vẻ nhảy nhót không dứt. Một vé xem phim của Mai Đạt ít nhất cũng phải hai trăm đồng, cho dù có thẻ học sinh giảm giá cũng phải 150 đồng, giá thấp nhất cũng bằng tiền sinh hoạt một tuần của cô . Vì vậy, cô chưa từng đi xem. Bây giờ có một cơ hội để cho cô cảm nhận không khí rạp chiếu phim cao cấp, còn là miễn phí, cô mà từ chối vậy thì trăm phần trăm là thiếu não.

Lâm Thiển Hạ không nghi ngờ gì, không có một chút do dự liền gật đầu liên tục, bởi vì kích động mà má lúm đồng tiền như ẩn như hiện ở khóe miệng, Tập Vi Lương thấy thế suýt chút nửa thì nổi lên ý đồ...

Sáng sớm ngày hôm sau, dường như đây là lần đầu tiên Lâm Thiển Hạ dậy sớm như thế trong mấy ngày nghĩ. Cô tắm rửa nhanh chóng, sau đó ngồi vào trong xe của Tập Vi Lương.

Mấy ngày nay Tập Vi Lương đợi giấy tờ điều động của cấp trên, vì vậy không có mặc quần áo quân đội, cũng không có dùng xe Land Rover quân dụng, mà là một chiếc BMW rất thoải mái.

Bởi vì thành phố K rất lớn, cộng thêm có kẹt xe, hai người từ nhà đi đến rạp chiếu phim Mai Đạt khoảng chừng nửa giờ mới đến.

Hai người được nữ nhân viên phục vụ dẫn vào một phòng bao tình nhân rất rộng.

Phần lớn người bao phòng tình nhân sẽ xem phim về tình yêu, hoặc là phim kịnh dị, vào xem phim hoạt hình thì hôm nay mới thấy lần đầu.

Xem như là Mai Đạt không có làm... thất vọng về giá vé đắt giá của nó, hiệu quả hình ảnh và âm thanh thì rạp chiếu phim bình thường không thể so sánh được.

Lâm Thiển Hạ thấy thú vị, còn thỉnh thoảng bị tình tiết tức cười chọc cho cười ha ha.

Tập Vi Lương không thích phim hoạt hình này, chỉ là nói chuyện nhàm chán, thấy Lâm Thiển Hạ vui vẻ như vậy anh cũng có chút hài lòng.

Xem phim xong, Tập Vi Lương liền dẫn Lâm Thiển Hạ đi đến một nhà hàng Pháp, cảm nhận tình cảm lãng mạn chính tông của nước ngoài.

Hôm nay tinh thần và thân thể của Lâm Thiển Hạ cũng nhận được hưởng thụ cực lớn, tâm trạng vô cùng tốt, sau đó thái độ đối với Tập VI Lương cũng không lạnh nhạt như vậy nửa.

Tập Vi Lương nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn rạng rỡ và vẻ mặt phấn khởi của cô, nghĩ thầm cô nhóc này quả nhiên giống như Ngụy Lễ Quần nói, rất dễ dụ. Tất cả đều tiến triển rất thuận lợi, nói không chừng không bao lâu nửa là anh có thể sử dụng quyền lợi người chồng hợp pháp rồi ! !

Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, tất cả mọi tâm trạng tốt của Lâm Thiển Hạ đều ngưng lại.

Nơi cao cấp này dương như chỉ thích hợp với xã hôi thượng lưu, dù nơi này giá cả đắt đỏ nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài học sinh tới đi dạo một chút.

Dù sao "chỉ nhìn không mua" cũng không phạm pháp.

Hôm nay Tập Vi Lương mặc quần áo rất thoải mái, anh vốn là có dáng vóc trời sanh, áo sơ mi cùng quần dài đơn giản liền nổi bật lên dáng vóc cao ngất của anh, hai chân thon dài, khiến có nhiều người ghé mắt nhìn sang, nhất là phái nữ.

Lâm Thiển Hạ vốn là người rất nhạy cảm, cô đã cảm nhận được ánh mắt phúc tạp khinh thường rơi vào trên người mình rồi.

Người bình thường đều mang theo mặt nạ ra cửa, nhưng đối với học sinh thì không giống vậy, dù sao thì bọn họ chưa trải qua nhiều chuyện, trong lòng không dấu được chuyện, vì vậy nhìn hai người hơi tức giận nói: "Căn bản là cô gái này không xứng với chàng trai kia, vừa lùn vừa không xinh đẹp."

Cũng không biết là cố ý hay không cố ý, giọng nói này không nhỏ, không chút nào trở ngại mà trực tiếp truyền tới lổ tai của hai người.

Lâm Thiển Hạ nghe được sắp khóc, nếu không phải mình đã 20 tuổi đã là người lớn thì cô sẽ thật sự chạy đến trước mặt hai học sinh trung học biết trời cao đất rộng này hung hăng mắng cho một trận.

Tập Vi Lương cũng rất tức giận, nhưng anh là một người đàn ônglại không tiện tức giận với mấy nữ học sinh nhỏ mặc đồng phục này. Anh thấy Lâm Thiển Hạ không nói một lời liền bỏ đi, liền vội vàng đi theo.

Cũng không biết là cố ý hay không, Lâm Thiển Hạ cũng duy trì khoảng cách nhất định với Tập Vi Lương, giống như nói cho mọi người biết căn bản là bọn họ không quen nhau.

Hai người đi mãi cho đến khi về đến nhà, không khí đè nén cũng không có giảm bớt.

Tập Vi Lương đóng cửa lại, kéo thân thể nhỏ của Lâm Thiển Hạ quay lại mặt đối mặtt với mình.

Anh không nhịn được vươn tay nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, Đôi mắt Lâm Thiển Hạ ẩm ướt, trong con ngươi chứa đầy tự ti và đau lòng đầy quen thuộc, thấy thế anh cũng đau lòng.

"Thiển Hạ, anh có chuyện nói với em." Tập Vi Lương nhìn vào đáy mắt Lâm Thiển Hạ, hai tròng mắt đen như mực này chưa bao giờ có nghiêm túc và dịu dàng.

"Hả." Tâm trạng Lâm Thiển Hạ sa sút, trong đầu vẫn nhớ lại...câu nói học sinh kia nói, vì vậy đối với cử chỉ thân mật lúc này của Tập Vi Lương cũng không có phản ứng nhiều.

Tập Vi Lương thấy bộ dáng nửa chết nửa sống của cô, nhẹ nhàng thở dài một cái."Anh đã 30 tuổi, chỉ muốn một người phụ nữ an phận giữ mình làm vợ của mình. Anh cảm thấy em cũng rất thích hợp với anh. Thật ra thì đối với anh vẻ ngoài không có gì quan trọng như vậy, anh cũng đã sống nhiều năm nếu như còn nông cạn như vậy thì chẳng phải là rất thất bại sao? Em còn quá nhỏ không hiểu, thật ra số tuổi tăng cao thì ngược lại vẻ ngoài càng ngày càng không quan trọng. Huống chi anh không có tốt như vẻ ngoài như vậy, trung học phổ thông anh cũng chưa học xong, tính tình lại hơi đần độn, lại là quân nhân sẽ không có nhiều thời gian cho vợ, cho nên anh hiễu rõ chắc chắn sẽ không có người phụ nữ nào đồng ý gả cho anh. Huống chi ở trong mắt anh em cũng rất tốt, trẻ tuổi, đơn thuần, đáng yêu, còn là một sinh viên, anh thật sự rất hài lòng."

Tập Vi Lương nghĩ đến trước kia, cha của anh cũng thường bị người ta nói không xứng với mẹ.

Mẹ của Tập Vi Lương nổi tiếng gần xa là người đẹp, hơn nữa trình độ học vấn lại cao, cả người cũng tản ra một phong thái xinh đẹp. Cha của anh chỉ là một người không có gì học vấn, một người dân đánh cá không có của cải, không có ai biết tại sao mẹ lại gả cho cha. Lúc bọn họ đi cũng cũng bị người trong thôn dị nghị, ánh mắt bây giờ của Lâm Thiển Hạ anh đã từng nhìn thấy ở trong mắt của cha.

Nhưng giữa vợ chồng nào có cái gì xứng hay không xứng đây? Nếu hai người nếu cùng nâng đở lẫn nhau, cả đời cùng đi bên nhau. Nếu thật sự phải nói người nào không xứng với người nào, ngược lại Tập Vi Lương lại cảm thấy là mẹ không xứng có được tình yêu của cha.

Bởi vì bà không biết quý trọng một chút nào...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện