Thiên Hạ

Chương 335



Thiên Hạ
Chương 335 : Công chúa đế quốc (Hạ)
gacsach.com

Lý Khánh An nửa ôm lấy Irony, tay hắn nắm lấy hai tay nàng. dạy nàng cách cân bằng cung nỏ. Mặt hắn áp sát sau gáy Irony, chốc chốc xe ngựa sốc lên. lại đưa mặt hắn áp vào cô nàng. Hắn đang truy tìm mục tiêu có thể có ngoài cửa sổ. Thời gian từ từ qua đi mà mục tiêu hắn cần vẫn chưa xuất hiện. Hai người họ đều im lặng. Tình hình ám muội này khiến trong lòng họ đều thấy một sự kích thích mãnh liệt. Lúc này, tâm tư hai người đều không nằm trên cung nữa. Irony cảm nhận rõ khí tiết đàn ông mạnh mẽ từ Lý Khánh An. Ánh mắt nàng dần mê ly, làn mắt xanh biếc của nàng như được phủ lên một làn sương mỏng. hai má nàng dần dần nhuốm màu hồng phấn, hơi thở nàng cũng dần hổn hển. lồng ngực phập phồng. Mắt thấy hai người như sắp chạm đến một ranh giới nào đấy, thì bỗng nhiên, một con sếu màu trắng từ khu rừng cách đấy trăm bước bay đà đà lên không.

“Chính là nó!” Lý Khánh An hơi nghiêng nỏ, bắt đầu kéo cò: “crắc” một tiếng, cung nỏ hơi rung, tiễn được phóng ra nhanh như chớp, chuẩn xác phóng thẳng. một tiễn đâm xiêng qua mục tiêu. Chú sếu rơi tòm xuống. Irony sợ quá. lập tức thu hồi lại dục vọng sắp vượt rào của mình. Ánh mắt nàng trợn tròn, kinh ngạc nhìn cung nỏ trong tay. Nhờ trường kỳ chìm đắm trong cung tiễn, nàng lập tức nhận ra uy lực của vũ khí trong tay mình. Nàng ý thức được cung tiễn này có ý nghĩa chiến lược thế nào. Với người Byzanting dùng cung tiễn tốc độ chậm, đây sẽ là một vũ khí có ý nghĩa cách mạng, nhất là đối phó với người Ả Rập chuyên về kỵ binh và hải chiến. Đó sẽ đều là ưu thế của Byzantium, trong lòng Irony kích động vô cùng. Nàng quay người ôm chằm lấy Lý Khánh An. và một cái rõ kêu vào mặt hắn. Làn môi mềm mại nồng ấm của nàng lại làm lòng hắn gợn sóng. Nhưng ngay lúc này, xe ngựa dừng lại.

“Đại tướng quân, đã đến bến cảng!”

Hai người họ từ từ tách ra. Irony hiếu kỳ ngó đầu ra ngoài cửa sổ. Hai người họ đã đi xuyên qua khỏi rừng rậm. và giờ đang đứng trước một bến cảng rộng. Cạnh khu rừng sát bờ hồ là một khu nhà kho rộng lớn có những hai mươi mấy tòa kho, và đều có trọng binh trấn thủ. Trên cảng có vài trăm chiếc thuyền vận lương đậu đấy, và xa hơn nữa chính là Nhiệt Hải xanh biếc. Lúc này, Lý Khánh An cũng đã bình tĩnh lại. hắn chỉ vào nhà kho cười nói: 'Phía bên kia chính là kho lương của bọn ta. lương thực vận chuyển qua đường thủy từ Cự Chiến Đề đến sẽ được cập bến nơi này. Sau đó được vận chuyển đến Toái Hiệp qua đường bộ. Bọn ta đương cho tuy chỉnh đường sông và bến cảng, và tương lai không lâu sau. những chiếc thuyền này sẽ dọc theo sông Toái Hiệp đi thẳng đến Toái Hiệp thành mà không cần phải chung chuyển qua nơi đây.”

“Chúng ta sẽ lên thuyền ư?” Nàng quay đầu lại nhìn Lý Khánh An hỏi.

“Đúng! Đi Đống Thành bằng đường bộ sẽ hơi xa. ngồi thuyền sẽ có thể trực tiếp đến đấy!”

Hắn cúi đầu nhìn Irony cười nói: “Nàng không phải là sợ ngồi thuyền đấy chứ?”

“Làm gì có việc này! Người Byzantium chúng ta đều sống dọc theo biển. Thôi, chúng ta lên thuyền thôi!”

Nàng nhảy phóc xuống xe ngựa, dang rộng hai tay để đón nhận làn gió biển mát lạnh. Dưới ánh nắng chói chang, bộ tóc vàng của nàng lại càng óng ánh hoàng kim. thân hình cao ráo uyển chuyển của nàng tựa như tạo hóa hoàn mỹ nhất của tự nhiên. Lý Khánh An đưa tay ôm lấy eo nàng một cách tự nhiên, hắn chỉ vào chiếc thuyền nằm trên cùng, trông rất khác lạ so với những thuyền khác nói: “Đấy chính là thuyền một hồi chúng ta sẽ ngồi, chúng ta đi lên thôi!”

Irony nhìn hắn cười dịu dàng, rồi dắt tay hắn cùng đi về phía thuyền lớn.

Thuyền của Lý Khánh An là một chiếc thuyền lầu khổng lồ, dài chừng hai mươi trượng. cao năm trượng; trên thuyền có ba tầng lầu, nằm giữa một đám thuyền chuyển lương, trông nó lại càng nổi trội tựa như hạc đứng giữa đám gà mái.

Lý Khánh An dẫn Irony lên lầu ba. bọn thân vệ của hắn đều tập trung ở lầu một và hai. Thuyền lớn bắt đầu khỏi động, mượn gió đông đẩy căng buồm bắt đầu đi vào hướng nam.

Nhiệt Hải cũng chính là Issyk-Kul của Kyrsyz ngày nay, long lanh như làn thu thủy, quanh năm đều không lạnh, hồ nước trong suốt, là một hồ nước mặn núi cao khổng lồ, xung quanh đều là núi tuyết cao vời, vùng thấp hơn được rừng rậm bao phủ. Nơi đây cát vàng nước biếc, cảnh sắc tươi đẹp. Do truyền thuyết rằng nơi đây từng có thủy quái xuất hiện, vì thế mà cư dân không ai dám bắt cá tại đây, nhưng có cư dân chế thuyền để làm phương tiện giao thông, qua lại giữa hai bờ hồ rộng lớn này. Quân Đường sau khi chiếm lĩnh Toái Hiệp, công dụng lớn nhất của Nhiệt Hải chủ yếu cũng chính là giao thông, nhất là vận chuyển lương thực từ Cự Chiến Đề về Toái Hiệp, thuyền đội xuyên qua Nhiệt Hải đến bến cảng phía bờ bắc.

Thuyền của Lý Khánh An là do lúc hắn đi thị sát các thành bảo cứ điểm chiến lược xung quanh Nhiệt Hải dùng đến. Phần lớn di dân được phân bố xung quanh Nhiệt Hải. để bảo vệ di dân. quân Đường cũng cho xây dựng rất nhiều thú bảo quanh Nhiệt Hải. Trong đó Đống Thành phía nam chính là một cứ điểm quân sự quan trọng, là cứ điểm tập luyện nỏ binh của quân An Tây.

Lúc này đã là ngày mồng một tháng hai, do điều kiện tự nhiên đặc thù của Nhiệt Hải, nhiệt độ vùng này vẫn cao hơn những nơi khác, trên mặt hồ gió ấm dễ chịu từng cơn. Lầu ba này kỳ thực cũng là một phòng làm việc di động. có phòng làm việc, phòng đọc sách, phòng hội nghị.cũng có cả phòng ngủ. hơn nữa sau khi dọn dẹp mọi thức trong phòng xong, các thân vệ cũng tự giác đi trở lại lầu dưới lầu hai. Trong lầu ba chỉ còn lại hai người Lý Khánh An và Irony. Khánh An mời nàng ngồi lại trong thư phòng, hắn rót cho nàng một ly trà nóng, cười nói: “Phụ thân nàng đã giao quyền lực như thế nào cho nàng, hợp tác quân sự với An Tây ư?”

Irony không giấu Lý Khánh An. nàng thẳn thắng đáp: “Ta đến An Tây quả thực do phụ thân ta ũy quyền đến thị sát khả năng hợp tác quân sự với An Tây. Đối với Byzantium. Amginia và Cyprus đều là trở ngại lớn nhất, và cũng là uy hiếp lớn nhất. Bọn ta hi vọng có thể phát động chiến tranh tiêu diệt những mối họa chập chờn này. Trên thực tế, đây cũng là mục đích căn bản mà bọn ta đến An Tây, mậu dịch chẳng qua chỉ là cái cớ hỏi đường. Vì hiệp ước mậu dịch có thể đạt được, nên bọn ta mới nhìn thấy được thành ý hợp tác của phía các ngươi. và vì thế ta mới tiếp tục đàm phán về vấn đề hợp tác quân sự với ngươi. Nhưng ta không có quyền quyết định chiến tranh, cũng không có quyền lực ký kết hiệp ước hợp tác quân sự với các ngươi. Ta chỉ đến để biên thảo phương án cụ thể, sau đó sẽ đề xuất với phụ thân ta. cuối cùng sẽ do người quyết định. Ta hi vọng ngươi có thể hiền điểm này.”

“Ta có thể hiểu, ta có thể bàn phương án cụ thể với nàng, thậm chí cả việc mậu dịch một số vật phẩm quân dụng. dợi chiều ta và nàng đến tham quan xong cung nỏ quân An Tây, chúng ta sẽ tiến hành bàn bạc cụ thể.”

“Được! Bây giờ chính là thời gian hưởng thụ của hai ta. đúng không?”

Irony nhìn hắn cười đỏng đảnh rồi quay lưng đi về phía khoang tàu. Khi đi qua boong tàu. cảnh sắc Nhiệt Hải khiến lòng nàng sảng khoái vô cùng, mặt hồ xanh biếc trong suốt như gương, mặt nước phản ánh dương lấp lánh, phía bờ bắc núi tuyết trùng điệp thoát ẩn thoát hiện giữa mây tầng. Cảnh vật xung quanh vừa tĩnh lặng vừa thần kỳ. Khi gió ấm thổi qua lại gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ. Nàng ngắm nhìn mặt hồ xinh đẹp một lúc. không khỏi dùng tiếng mẹ đẻ lẩm nhầm ngâm một bài thi ca để ca tung vẻ đẹp của mặt hồ. Lúc này, Lý Khánh An cũng chậm rãi đi đến sau nàng, hắn dịu dàng ôm lấy nàng, dùng tiếng Đột Quyết thủ thỉ một bài thơ Đường bên tay nàng:

“Nghe tiếng Hồ nhi núi âm thầm. Nhiệt Hải tây đầu nước như ấm;

Mặt biển chúng điểu không dám qua. duy chỉ cá chép dài mập lượn;

Bên bờ cỏ xanh thường không yên. không trung tuyết trắng thấp thoáng hiện;

Cát ấm sỏi đá thiêu Lư vân. sóng sôi làn diệm rán Hán nguyệt;

Âm hỏa thầm đốt lò thiên địa. cớ chi chỉ hâm một trời tây.”

Irony nghe như say như đắm. nàng tựa nhẹ vào lòng hắn. tựa đầu vào vai hắn. dùng ánh mắt mơ mộng như thu thủy của mình nhìn hắn. Đôi môi mọng đỏ hơi mấp mấy, như khát khao, như hơi thở. Lý Khánh An từ từ cúi xuống hôn nhẹ lên tai nàng, lên má nàng, cuối cùng là làn môi e ấp. Irony đã say ngà. nàng dang tay ôm lấy cổ hắn. và hôn trả nhiệt tình. Hai người họ cùng đắm chìm trong tình ý nồng say, vừa hưởng thụ làng mạn sắc nước sắc trời. Lý Khánh An đã thò tay vào áo nàng. Irony khẽ rên. ngực nàng phập phồng quyết liệt, và không quên nhiệt tình khiêu khích hắn. cặp mắt xanh biếc của nàng đầy cổ động táo bạo quyến rũ hắn.

“Yêu ta!” Nàng khe khẽ nói với Lý Khánh An.

Lý Khánh An bế nàng lên. dùng răng cởi áo cho nàng. Hắn nhanh chân đưa nàng vào trong phòng nghỉ trong khoang. Bọn họ lột hết tất cả các rào cản trên người mình, ôm chầm nhau, đủ các tư thế. dùng từng li thân thể mình để đi cảm thụ tình ái cuồng say của đối phương. Họ hòa làm một. tính hoang dã trong hai người đều bỗng chốc bị khơi dậy. Họ yêu nhau hết lần này lại lần khác, vừa hoang dã lại vừa cuồng dại. Xuân tình xử nữ của Irony bùng phát, khoái cảm nhục dục này tràn ngập người nàng. khiến nàng không kiềm chế được chỉ muốn gào thét thật to. Nàng cắn vào vai Lý Khánh An. Lần này, nàng phảng phất từ một con thiên nga biến thành một con sư tử cái. trên giường, trên ghế, trên sàn. dưới ánh dương, nơi nào cũng để lại dấu tích cuộc ái ân cuồng dại của hai người...

Mãi đến nửa canh giờ sao, cơn mưa ái ân nam nữ này cuối cùng cũng tạm lắng trong khoang tàu. Lý Khánh An đã mệt nhoài, giờ ngay cả bản thân được bao nhiêu độ xuân hắn cũng chả còn nhớ nổi. Hai ngày nay, bao bực nhọc đè nén trong lòng cuối cùng cũng được trút sạch.

Hắn ngẩng mặt nhìn lên trần, mặt cho thân thể trải thành hình chữ đại nằm lì trên giường, và đương nhiên không quên ôm Irony vào lòng, chốc chốc lại giơ tay lưu luyến vuốt ve làn da trắng như tuyết quyến rũ của nàng. So với các mỹ nhân đông phương, da của nàng căng mịn hơn nhiều, thân thể nàng như có một sức hấp dẫn ma quỷ. Hơn nữa. nàng lại là một mỹ nhân nhiệt tình tràn trề, và táo bạo hơn. đưa hắn đi đến sự hưởng thụ tột đỉnh.

Irony lúc này nũng nịu như con mèo Ba Tư co mình trong lòng hắn. thỉnh thoảng nàng lại ngẩng đầu lên hôn lên môi hắn. lên làn da hắn. Ngày hôm nay, lần đầu tiên nàng được nếm vị trái cấm. nếm tình ái nam nữ. cái khoái cảm như có thể hòa tan lòng người này khiến nàng khắc cốt ghi xương. Bây giờ nàng thật sự không muốn rời xa người đàn ông này dù chỉ một khắc một giây.

“Nàng là lần đầu tiên ư?”

Ánh mắt Lý Khánh An không khỏi nhìn vào đốm đốm hoa đỏ đang nở rộ trên nệm. Trong lòng hắn kinh ngạc vô cùng. người Byzantium hình như đều đắm chìm trong dục nhục, đó là một thành phố của sự xa xỉ thác loạn, nhưng tình hình trước mắt lại khiến hắn có phần không dám tin. Một mỹ nhân người Tây Dương xinh đẹp như thế mà lại là một trinh nữ.

Irony chậm rãi cười nói. “Ngươi không biết được rằng; thân thể của ta là tài sản đắt giá nhất của Byzantium ư? Ta có thể đổi lấy một quốc gia về cho phụ thân. Một báu vật như thế thì ta làm sao có thể dễ dàng trao cho người khác?”

“Vậy vì sao lại là ta?”

Nàng ngồi dậy cầm chiếc lược vẫn đặt trên đầu giường lên. bắt đầu từ từ chải từng lọn tóc dài vàng óng ả như nàng tiên cá của mình. Nàng nhìn Lý Khánh An cười nói: “Vì ta muốn kết thân với An Tây.”

“Ý của nàng là. nàng muốn gả cho ta?” Lý Khánh An cười nói.

Irony cũng cười cười. “Bây giờ đúng là ta đang rất muốn gả cho ngươi, nhưng sau khi mặc quần áo vào, có lẽ ta sẽ không muốn nữa!”

Lý Khánh An cũng ngồi dậy ôm chầm thân thể ngọc ngà trắng như tuyết của nàng vào lòng, hắn thủ thỉ: “Vừa rồi cũng là đàm phán của chúng ta ư? Chúng ta đã phối hợp rất ăn ý, có phải nó cũng như lời tiên đoán rằng hợp tác quân sự của chúng ta cũng ăn ý như thế?”

“ngươi không muốn cưới ta ư? Không muốn để ta làm vợ của ngươi ư?” Nàng nửa đùa nửa thật nhìn chằm chằm hắn cười hỏi.

Lý Khánh An cười nói: “Một nữ nhân xinh đẹp như thế, ta tất nhiên muốn chiếm làm của riêng, nhưng cũng như nàng đã nói, nàng là báu vật quý giá nhất của đế quốc Byzantium. liệu phụ thân nàng có nỡ để giao nàng cho ta không? Dù người có nỡ đi chăng nữa. thì theo lễ thường của người Đông Phương bọn ta. à. mà hình như phương Tây cũng thế, phụ thân nàng sẽ phải chuẩn bị của hồi môn cho nàng, vậy người sẽ chuẩn bị của hồi môn gì cho nàng? Đất đai hay tài phú?”

“Ngươi biết phụ thân ta đã gả ta cho hoàng tử nước Mark đã cho của hồi môn gì không? Đó là đảo Cyprus. đương nhiên, đảo Cyprus vẫn trong tay người Ả Rập, nhưng chỉ cần nước Mark xuất binh đoạt về nó. Nếu ta lấy ngươi, ta nghĩ chắc sẽ là Armenia. chỉ tiếc là Armenia vẫn trong tay người Ả Rập, cũng cần các ngươi xuất binh để đoạt lại nó về.”

“Phụ thân của nàng quả thật biết tính toán! chỉ tiếc là ta sẽ không đi đánh Armenia, càng không đi đánh Cyprus. ta chỉ đi đánh Khurasan. Vậy công chú điện hạ cứ làm tình nhân của ta. để giữa chúng ta không có giao dịch lợi ích. để giữa chúng ta chỉ có tình yêu nam nữ.”

“Ta đoán trên thế gian này không người đàn ông nào dám cưới ta. ai muốn cưới ta cũng phải trả một giá quá đắt.”

Irony lại không giải thích ý nghĩa câu nói này, nàng nhanh chóng mặc áo quần vào, kéo cửa khoang và đi ra ngoài. Làn gió biển mát lạnh bỗng chốc ập đến thổi tung đu đưa đùa khẽ với làn tóc bồng bềnh của nàng. nàng bỗng nhiên quay đầu lại nhoẻn nụ cười duyên dáng với hắn: “Dù là làm thê tử của ngươi. hay làm tình nhân của ngươi cũng sẽ đều không ảnh hưởng đến hợp tác quân sự của chúng ta; và cũng sẽ không ảnh hưởng đến ân ái của chúng ta. Ta sẽ đi thỉnh cầu với phụ thân, xin người cho phép ta có thể đến nước đất phương Đông xa xôi này sinh sống.”

Lúc này, tiếng chuông du dương trên mũi tàu vang lên. đấy là thông báo cho tàu sắp cập bến.

Lúc chiều. Lý Khánh An cùng Irony đã đến Đống Thành, đó là một tiểu thành phụ thuộc của Toái Hiệp, trước mắt đã có hơn ba ngàn hộ dân di cư đến nơi này. Đồng thời, nơi đây cũng là cứ điểm huấn luyện cung nỏ của tân binh An Tây. Bắt đầu từ năm ngoái, mỗi một tân binh An Tây quân đều phải bắt đầu tiếp nhận tập huấn cung nỏ. Bọn họ được chia theo đợt đến đây, thời gian tập huấn là ba tháng, phải trải qua kỳ tập huấn kỳ cực tàn khốc.

Thuyền cập bến hồ, bọn Lý Khánh An lại đổi thành cưỡi ngựa đến Đống Thành. Đống Thành cách bến hồ chỉ chừng chục dặm đường, không bao lâu họ đã đến doanh trại. Lúc này bọn binh sĩ đều đã chuẩn bị xong. Ba ngàn binh sĩ sắp hoàn thành đợt tập huấn sẽ diễn tập uy lực trận tiễn nỏ.

Khi chỉ còn cách doanh trại một dặm. Lưu Trí Viễn của luyện đoàn Đống Thành đã ra nghênh đón. Lưu Chí Viễn cũng là một lão binh của Giang Đô đoàn luyện doanh năm xưa. là người Giang Ninh, và cũng là một trong số những người may mắn còn sống sót sau trận chiến thành Thạch Bảo. Năm xưa hắn chỉ là một tiểu binh, giờ đã được thăng chức trung lang tướng nhờ chiến công tích lũy. Hắn huấn luyện binh sĩ rất ư nghiêm khắc, thiết diện vô tư được mệnh danh là Lưu Diêm La trong doanh.

thân hình hắn vạm vỡ, thân bận mình quang khải giáp lại càng uy phong lẫm liệt, hắn bước nhanh lên phía trước khom người thi lễ: “Mạc tướng Lưu Chí Vân tham kiến đại tướng quân!”

“Lưu tướng quân miễn lễ. tất cả đã chuẩn bị xong cả rồi chứ?”

“hồi bẩm đại tướng quân, tất cả đều đã vào chuẩn, có thể bắt đầu bất kỳ lúc nào!”

“Được!” Lý Khánh An gật gật đầu. xong quay sang nhìn Irony vừa thay áo giáp quân Đường nói: “Công chúa điện hạ. xin xuống ngựa cùng ta đi vào doanh!”

Dáng Irony rất cao, sau khi thay bộ giáp quân Đường nghiễm nhiên như một tướng lĩnh Đại Đường anh vũ. Lý Khánh An còn đặc biệt tặng nàng một cây cung phức hợp tinh tế, nó chỉ nặng mỗi ba cân. rất thích hợp cho nàng sử dụng. Đây cũng là một trong số các cây bảo cung mà Lý Khánh An yêu nhất, toàn thân cung một màu đỏ. Vì nó hơi nhỏ, sức bắn cũng hơi yếu nên vẫn bị nó treo trong xe ngựa để làm trang sức. Bây giờ hắn đem tặng Irony. để làm vật chứng cho quan hệ đặc biệt giữa hai người họ.

Irony rất thích cây cung quý này, nàng cầm nó rất thuận tay, và sức bắn tốt. khiến cung thuật của nàng lại được tiến bộ thêm một bậc. Vì thế, khi vừa được tặng, nàng đã lập tức dùng nó thay thế cây cung cũ thường dùng của mình.

Nàng theo sau Lý Khánh An. tay cầm cung tiễn, lưng đeo bình đựng tiễn. Mái tóc dài óng ả của nàng lúc này cũng được cột lại.trông nàng lại càng có vẻ của một anh tư đầy sức sống. Nàng đi theo Lý Khánh An vào trong doanh, và đi lên một bục huấn luyện. Nơi đây là bục chỉ huy huấn luyện của quan nỏ. Dưới bục là một bãi luyện tập rộng lớn những năm trăm mẫu.

Lúc này, dưới bục ba ngàn tân binh sắp hoàn tất đợt huấn luyện đã xếp thành hàng ngang. Đợt tập huấn trước của họ là tiếp nhận huấn luyện kỵ thuật. Và bài tập huấn tiếp theo nữa sẽ đến Hạ Lạp thành tiếp nhận tập huấn đao pháp và thương pháp, từ trong số đó sẽ chọn ra những người ưu tú nhất tham gia vào tập huấn Mạch đao. Cuối cùng là tập huấn dàn trận. Thời gian huấn luyện của tân binh tổng cộng là một năm. bao gồm kỵ, xạ. đấu vật tay không, bố trận. Thời gian gấp rút. nhưng yêu cầu lại cực nghiêm khắc, nhưng chỉ có như thế mới có thể tập được những đội quân tinh duệ nhất.

Ba ngàn binh nỏ đã vào chỗ, trong tay mỗi người đều cầm một cây nỏ quân dụng, đằng sau lưng là một bình đựng tiễn, một ngàn năm trăm người trong đó sẽ dùng nỏ tay, và một ngàn năm trăm người còn lại dùng nỏ chân. cứ năm trăm người xếp thành một dàn. tiến hành bắn ba đợt liên tục.

“Bắt đầu!”Lý Khánh An trầm giọng hạ lệnh.

Cờ đỏ phấp phới, tiếng trống bắt đầu rầm vang. “Đừng! Đùng! Đùng!”

nỏ trận của ba ngàn người bắt đầu phát động, khoảng cách giữa các binh sĩ dần giãn ra để đủ không gian để lập thế bắn nỏ.Vì nỏ chân phải dùng chân để chân đạp để kéo huyền, nên khoảng cách giữa các binh sĩ sẽ lớn hơn.

Lúc này tại khoảng cách cách đo năm trăm bước bỗng xuất hiện một bầy cừu. có khoảng ngàn con. chúng đang bị lùa về phía các tay nỏ thủ, vừa đi được vào tầm ngắm hai trăm bước, binh sĩ đuổi cừu kia lập tức trách ra. rất hiểu nhiên, bầy cừu này chính là công cụ dùng để diễn tập.

Lý Khánh An không khỏi lén liếc sang Irony, hắn thấy rõ sắc mặt nàng dần trở nên hứng thú. nàng hoàn toàn không chút xót xa hoặc không nhẫn tâm của những người phụ nữ khác khi nhìn thấy bầy cừu bị đồ sát. ngược lại. trong cặp mắt xanh biếc của nàng đang bừng lên ngọn lửa khát khao máu tươi, phảng phất đang khát vọng chờ đợi bầy cừu bị giết.

Trong lòng Lý Khánh An thầm cảnh giác. Trên thực tế, hắn căn bản không hiểu gì về người phụ nữ này, cùng lắm chỉ là chìm đắm trong mỹ sắc của nàng. Sau khi chiếm đoạt được thân thể nàng, dục vọng đã thỏa. lý trí của hắn cũng dần quay lại. Thành thật mà nói, việc liên hôn với Byzantium có thể sẽ mang lại một số lợi ích chiến lược nhất định, nhưng như thế cũng sẽ làm tổn hại đến nỗ lực vào làm chủ Trung Nguyên của hắn. hơn nữa người phụ nữ này không phải bậc nữ nhi yếu ớt chỉ biết chăm sóc chồng con. Ngược lại. nàng quá mạnh mẽ, là một người phụ nữ có tham vọng chinh phục mãnh liệt. Nếu nàng trở thành một trong các nữ chủ nhân của An Tây, nàng chắc chắn sẽ không thể an phận trong hậu cung. mà ngược lại nàng sẽ đòi hỏi nhiều lợi ích hơn nữa từ An Tây cho Byzantium. Nghĩ thông điểm này, hắn không khỏi thầm thấy thật may mắn cho mình, may mà hắn không nhận lời cưới nàng làm vợ, chỉ để nàng trở thành người tình của mình. (* tên này khôn thiệt!)

Lúc này, tiếng trống càng lúc càng gấp, một ngàn năm trăm binh sĩ dùng nỏ chân hô khẽ một tiếng, năm trăm binh sĩ dàn đầu tiêng bắt đầu kéo cỏ. “Crắc!”, tiếng động cợ nỏ vừa vang lên. năm trăm cây nỏ tiễn cùng đồ ập về phía đàn cừu. Vừa bắn xong, bọn họ lại lập tức đạp nỏ lên huyền. Cùng lúc này, nỏ tiễn dàn thứ hai cũng được phóng ra. và tiếp liền sau đó là nỏ tiễn dàn thứ ba. Một ngàn năm trăm cây nỏ tiễn như đàn ong dày đặc vù vù bay trên không trung. chỉ trong tích tắc đã phong đến chỗ bầy cừu. Bầy cừu đứng cách đấy một trăm tám mươi bước, chỉ một chốc đã thét lên tiếng kêu thảm khốc. Đợt tiễn đầu tiên bắn xong, cả ngàn con cừu phần lớn đều bị cắm chặt dưới đất. chết tươi, máu me chảy đầy một vùng, chỉ còn vài chục con ngơ ngác đứng bất động tại chỗ.

“Tuyệt quá!”

Irony không khỏi vỗ tay tán thưởng, uy lực hùng hậu của thế trận tiễn cung nỏ khiến nàng không kiềm nổi kích động. Bầy cừu trước mặt nàng bỗng chốc như hóa thành các kỵ binh Ả Rập. Đây chính là vũ khí mà Byzantium cần. có loại cung nỏ này, bọn họ sẽ có thể hoành hành Armenia.

Nàng không kiềm nổi quay sang nhìn Lý Khánh An thỉnh cầu: “Lý đại tướng quân, xin hãy để ta được phép đưa một trăm binh sĩ về nước, ta sẽ để họ được diễn tập trước mặt phụ thân ta. để người được tận mắt nhìn thấy thực lực của quân Đường.Ta tin rằng người nhất định sẽ đồng ý hợp tác cùng quân Đường.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện