Thiên Sứ Bị Thất Lạc
Chương 20
-Luna bây giờ con nói đi, mọi chuyện như thế nào, những chứng cứ từ Anna điều bất lợi cho con.
Tộc trưởng nhìn Luna với ánh mắt nghiêm nghị, còn mọi người trong chánh điện điều tập trung nghe câu trả lời từ miệng cô ta.
Mắt Luna bắt đầu rơm rớm nước mắt.
-sự thật không phải như Anna nói đâu thưa tộc trưởng, hôm ấy con thấy Anna bị một đám người bắt đi, con đã cố ngăn cản họ lại nhưng con chỉ một mình làm sao đủ sứ để chóng lại nhiều người chứ, con đã cố gắng cứu vậy mà Anna…bạn ấy lại hiểu lằm con, rồi đổ tội cho con huhu! Luna òa khóc lên
cái gì mà cố gắng cứu? cô ta cố gắng giết mình thì có, còn bắn mình suýt chết, hừ!!! nó hậm hực
-không phải đâu ạ, khi con tỉnh lại thì con thấy mình bị trối cả tay và chân, chính Luna ra lệnh cho mấy người đó ném con xuống hồ, cũng chính Luna bắn mũi tên nước vào con nữa mà.
-Anna…hức…sao bạn lại làm thế với mình, mình đâu làm gì bạn… mà bạn lại đổ tội cho mình…hức…mình xin bạn dừng lại đi mà!
Luna nhìn nó với ánh mắt vô tội, nó thật không ngờ cô ta lại xảo huyệt như vậy, nó thật sự bất lực, những lời nó nói ra điều bị cô ta lật ngược lại, nó cũng hết cách rồi, nó nhìn qua hắn cầu cứu.
-thưa tộc trưởng, khi đến nơi thì tôi thấy Luna đứng trên bờ với vẻ mặt không có chút gì gọi là nóng lòng mà thay vào đó là vẻ mặt mãn nguyện, đúng không Luna?
Ánh mắt của hắn làm Luna hoảng loạng nhưng cô ta vẫn cố giữ bình tỉnh, vì nếu bây giờ để thua thì không được.
-Ray…sao anh lại nói như thế? huhu….em nói sự thật mà, thưa tộc trưởng có Andy làm chứng cho con, bạn ấy đến cũng đến giúp đỡ con.
Tộc trưởng nghe vậy, cho người gọi Andy vào chính điện, nhưng thực chất Luna và Andy đã thỏa thuận trước đó nên Andy đã đợi ở bên ngoài.
-kính thưa tộc trưởng, đúng như lời công chúa Luna đã nói, công chúa ra sức cứu Anna nhưng bọ người đó người đông chúng con không làm gì được, con không hiểu vì lí do gì nhưng…lời Anna nói là hoàn toàn không đúng sự thật, có lẽ Anna hoảng loạn nên nhìn nhầm thôi ạ.
Ôi trời, đau tim chết mất! chuyện rành rành ra đó mà có thể đổi trắng thay đen! Nó mất bình tỉnh, nhưng hắn kịp ra hiệu cho nó đừng manh động.
-vậy hai con có thể kể rõ những người đã cố ý giết Anna không? ông Arthur nhìn hai người họ
-dạ..dạ…dạ..
Andy ấp úng làm mọi người có chút nghi ngờ, Andy không thể nói được vì những người có mặt ở đó là người trong nhóm của Andy, lỡ bọn chúng bị tra khảo và khai hết thì chỉ có nước chết, Andy nhìn qua Luna cầu cứu.
Đồ ngu, đã bảo tìm người chịu tội thay vậy mà đến giờ phút quyết định này lại….muốn chết cả lũ à! Luna nhìn Andy với ánh mắt tức giận
-thưa tộc trưởng, có người muốn vào gặp người! người canh giữ ở ngoài chạy vào
- Bây giờ ta đang có chuyện, nói với người đó hãy đợi.
-nhưng người đó nói là người chủ mưu vụ cô Anna đấy ạ!
-thật sao? mau cho người đó vào!
Người chủ mưu? Chẳng phải là Luna sao? cô ta lại giở trò gì đây ? nó lo lắng
Đi vào chính điện là một cô gái nhỏ nhắn, nhưng người này nó chưa bao giờ nhìn thấy, cho dù cô gái này muốn giết nó, nhưng chưa từng gặp mặt thì làm sao gây thù được, vô lí.
-này cô gái kia, có phải cô nói rằng mình là chủ mưu việc hãm hại Anna không? nguyên nhân là gì?
-vâng thưa ngài, chính tôi, còn nguyên nhân thì…
Cô gái quay sang nhìn nó với ánh mắt căm phẩn, làm nó giật mình
-…cũng do cô ta, làm mọi cách để quyến rủ hoàng tử, tôi không cam tâm, nói về sắc đẹp thì tôi hơn cô ta gấp trăm ngàn lần, nói về gia thế tôi cũng hơn cô ta, thì cớ gì cô ta lại được hoàng tử để ý đến.
Cái gì mà quyến rủ chứ? mình có làm gì đâu , mình với Alex bình thường mà!
Hắn lườm nó một cái, nó hất càm nhìn hắn.
-nhìn em gì hả?
-quyến-rủ cơ đấy!
-em không có mà!
Hắn và nó thì thầm to nhỏ ,làm Alex ngồi trên cảm thấy bực mình vì độ thân thiết của họ, nhưng Alex sẽ không bỏ cuộc dễ dàng vậy đâu.
-chỉ vì như thế mà cô định giết người khác? cô xem luật lệ ở làng này chẳng ra gì à?
Tộc trưởng tức giận, chưa bao giờ nó thấy tộc trưởng như thế, trước đây người nói chuyện với nó rất ôn hòa và thân thiện.
-dạ…xin..lỗi..xin ngài tha…tha cho con lần này!
Cô gái đó rung sợ trước tộc trưởng, nhưng vẻ mặt tộc trưởng không thay đổi.
-mau đưa cô gái này vào nhà giam, cứ theo luật mà xử phạt!
Mọi chuyện kết thúc, nhưng lại một người khác chịu tội thay Luna, nó thì cố nói cách mấy cũng không được nên đành ngập ngùi chấp nhận.
Nó và hắn cùng đi về nhà, nhưng nó cứ thắc mắc là thay vì bay mà hắn cứ bắt nó đi bộ, hay bay nhiều thì mòn cánh hả?
-anh, sao chúng ta lại cứ đi bộ, em biết bay rồi mà!
-tại thích đi bộ!
Hắn thản nhiên nói, làm nó xị mặt.
-anh thích vậy anh đi một mình nhé em bay đi trước đây, tạm biệt!
Nó vung cánh định chuồn trước, thì bị hắn kéo lại.
-ai cho phép em bay hả? em quên hết những gì hứa với anh tối qua rồi à!
Nó ngẩn người ra, nó chẳng nhớ gì, lời hứa gì chứ?
-nhìn mặt em đừng nói em quên nhé? Cần anh thông não cho em, xem có nhớ lại không?
Hắn tiến sát nó, đưa ngón tay đầy uy lực chuẩn bị gián xuống đầu nó, những dây thần kinh bị kích động dữ dội, nên nó chợt nhớ ra
-khoang!!! Em nhớ rồi!!
-thế hứa gì nào? Hắn nhìn nó
-uhmm….không được cách xa anh quá ba bước.
-tốt, vậy khi nãy em định làm gì? hắn hất càm nhìn nó
-em không thích đi bộ, chân em mõi lắm rồi, em mới hết bệnh mà!
Vẻ mặt nó xìu xuống làm hắn cũng nóng lòng, hắn quên mất hôm qua nó suýt chết, nên còn mệt là điều không tránh khỏi.
Hắn ngồi xỏm xuống.
-lên đi, anh đưa về nhà.
-không đâu, em bay về được mà.
-một là cõng, hai là bế, cho em 3s để chọn….1….2…
Chưa dứt lời nó đã trèo lên lưng hắn, nó sợ như mấy lần trước hắn bế mặt chạm mặt với hắn, tim nó điều đập nhanh lắm như muốn văng khỏi lòng ngực, thôi để hắn cõng vậy.
từ hôm qua hắn đối với mình cực kì tốt luôn, phải chăng hắn cũng yêu mình ? không đâu, chắc không phải đâu …nhưng hắn lấy cớ gì mà mà thay đổi nhiều đến thế ? hay uống nhầm thuốc ? nó ngồi trên lưng hắn mà cứ nghĩ lung tung
thật ra nó cũng thích hắn lâu rồi, nhưng tại hắn lạnh lùng thế, có nhiều đứa yêu thế, đứa nào cũng xinh đẹp hết, làm gì nó có cơ hội chứ, nghĩ đến là nó tủi thân ghê gớm, ba mẹ nó rất đẹp mà, tại sao nó không được thừa hưởng từ họ xíu nào hết vậy, bất công quá.
-nghĩ gì mà im lặng thế ? có mệt không ?
Nghe hắn hỏi nó giật mình.
-không mệt, à mà Ray này…mẫu con gái mà anh thích là như thế nào ?
Nghe nó hỏi môi hắn cong lên.
-đẹp.
Chỉ vọn vẹn ba từ, làm nó hụt hẫn, nếu hắn thích gì khác ngoài con gái đẹp thì nó có thể cố gắng làm nhưng bây giờ nó hết hy vọng thật rồi.
-nè hỏi rồi sau im lặng nữa rồi? còn em…
-à cho em hỏi cái này nha!
Nó biết hắn sẽ hỏi gì nó chen nhanh vào nếu không chẳng biết trả lời thế nào.
-ừm hỏi đi.
-anh nói không được xa anh quá ba bước, vì khi gặp nguy hiểm anh không cứu kịp thời vậy….anh đi Wc em có phải đi theo không ?
Hắn phì cười vì câu hỏi của nó.
-cái đó là tùy em.
- thế em sẽ không theo.
-nếu anh bảo phải vào thì em cũng theo vào à???
-không, em đâu có ngu, cho thối chết à hehehe.
-vậy cũng hỏi, em uống thuốc chưa??
-mệt anh qua bay nhanh về đi, chậm như rùa ý.
-được.
Hắn bay nhanh hơn, làm làng tóc nó bồng bềnh trong gió, nó thì cười híp mắt.
Vừa về đến nhà hắn đã tống nó vào phòng và dặn dò nó rất kỹ càng, không được ra ngoài, phải ăn uống đầy đủ, nếu mệt thì cứ ngủ.
-anh lại đi đâu thế?
-đi giải quyết một số chuyện thôi.
-nhưng còn chuyện luyện tập thì sau? Gần đến ngày thi rồi em sợ bị trượt mất.
-em gấp làm gì? khi nào khỏe hẵn hả luyện tập, không tin vào khả năng của người đứng đầu trường à!
Nó gật đầu ngoan ngoãn nằm trên giường, hắn bỏ ra ngoài
……….
-xin….tha lỗi ..cho tôi…cầu xin anh!
Một đứa con gái đang quỳ ngối, khuôn mặt sợ hãi đến tột cùng.
Người con trai lành lùng, đôi mắt chuyển thành màu đen, ánh lên những tia giận giữ, và người con trai này không ai khác chính là hắn, hắn nói đi giải quyết một số chuyện, là đi tìm nhóm người đã hại nó.
-xin lỗi? đôi tay này đã cố gắng xô cô ấy xuống hồ đúng không?
Đứa con gái nước mắt đầm đìa, nói không nên lời, sợ hãi mà co rút người lại, hắn xua tay nhẹ một cơn gió xuất hiện làm đứa con gái đó nằm dài dưới đất, hắn tiến lại dùng chân giẫm lên cánh tay của đứa con gái.
Mặt cho đứa con gái kêu la đau đớn nhưng mặt hắn cũng chẳng có mộ tí cảm xúc, hắn từ trước đến giờ chẳng nể ai, dù có là con gái hắn cũng chẳng ngần ngại xuống tay vì dám động đến người con gái của hắn.
Hắn quay sang nhìn đám con gái đang rung lên, người nào cũng bị thương, cũng có vết bầm, cã máu nữa
-về nói với con nhỏ đó, diễn tốt lắm, nhưng đừng quên con của chiến binh không có ai hèn và thủ đoạn như cô ta, đừng cố bôi nhọ đi danh dự của ba mẹ mình.
Hắn nói xong thì lạnh lùng bỏ đi, để lại nổi sợ hãi cho tất cả bọn họ, còn hắn bây giờ phải trở về với người con gái của hắn.
……
…………
ở một căn phòng tuyệt đẹp, nơi mà chỉ dành cho những quý tộc, có một cô gái đang tức giận và đập phá đồ đạc.
-đồ ngu!!! Chỉ một chút là hại tôi rồi!
-mình xin lỗi công chúa, mình chưa kịp xắp xếp thì bị người của tộc trưởng cho gọi vào rồi nên..
-đừng có ngụy biện, vô dụng!! tôi đã nói từ hôm qua nhưng đến bây giờ vẫn không tìm được người à??
-công chúa, bạn cũng phải hiểu cho mình chứ? người trong nhóm chẳng ai chịu nhận tội bạn cũng phải biết là nếu nhận tội thì hình phạt thế nào mà?
-biến đi!!
Andy hậm hực bước ra khỏi phòng, Luna thì vẫn không hết tức giận.
Một người phụ nữ trung niên bước vào phòng trên tay cầm một ly nước ép.
-con đừng giận như thế, sẽ không tốt cho sức khỏe đâu.
Như một thói quen Luna đưa tay nhận ly nước ép , mà uống ngon lành.
-chỉ có mẹ nuôi là hiểu con nhất, à người nhận tội sáng nay có phải do mẹ sắp đặt không?
-đúng thế, ta sợ kế hoạch của con có sơ hở nên ta chuẩn bị trước.
-cũng tại con nhỏ đó, trúng mũi tên có chứa độc vậy mà không chết, hay liều lượng con cho vào nước quá ít.
-tại nó may mắn thôi, lần sau sẽ không thể được vậy đâu, chuyện gì con muốn ta sẽ giúp con đến cùng.
Luna ôm người phụ nữ đó vào lòng.
-con yêu mẹ nhất!
Andy buồn bã bỏ ra ngoài, lần nào Luna cũng thế những lần tức giận điều chúc giận lên nhóm, nói là bạn thân nhưng cái cách đối xử với nhau như chủ với tớ, nhưng Andy cũng phải chịu đựng ai bảo Luna là người nắm quyền.
-Andy!
Nhóm con gái bị hắn đánh, đang dìu nhau đến nhà Luna thì gặp Andy ở bên ngoài.
-mọi người bị làm sao thế? Andy nhìn họ lo lắng
-mình sợ quá, chính Ray…anh ấy rất đáng sợ…mình chắc phải rời nhóm thôi, mình không muốn đắt tội với Ray nữa đâu.
Andy đã hiểu ra, Andy cũng rung lên vì sợ
-có nên nói chuyện này cho công chúa không? Ray rất tức giận , nếu công chúa còn muốn hại Anna thì mình không biết Ray sẽ làm gì đâu.
-công chúa đang tức giận trong ấy, lúc này không nên nói, mọi người cứ về lo nghĩ ngơi đi, đợi lúc nào đó mình sẽ khuyên công chúa.
Cả đám gật đầu rồi cùng nhau bỏ đi, Andy chẳng suy nghĩ được gì, nói vậy cho nhóm yên tâm chứ nhưng gì Luna muốn làm thì bất chấp mọi giá phải làm được.
Tộc trưởng nhìn Luna với ánh mắt nghiêm nghị, còn mọi người trong chánh điện điều tập trung nghe câu trả lời từ miệng cô ta.
Mắt Luna bắt đầu rơm rớm nước mắt.
-sự thật không phải như Anna nói đâu thưa tộc trưởng, hôm ấy con thấy Anna bị một đám người bắt đi, con đã cố ngăn cản họ lại nhưng con chỉ một mình làm sao đủ sứ để chóng lại nhiều người chứ, con đã cố gắng cứu vậy mà Anna…bạn ấy lại hiểu lằm con, rồi đổ tội cho con huhu! Luna òa khóc lên
cái gì mà cố gắng cứu? cô ta cố gắng giết mình thì có, còn bắn mình suýt chết, hừ!!! nó hậm hực
-không phải đâu ạ, khi con tỉnh lại thì con thấy mình bị trối cả tay và chân, chính Luna ra lệnh cho mấy người đó ném con xuống hồ, cũng chính Luna bắn mũi tên nước vào con nữa mà.
-Anna…hức…sao bạn lại làm thế với mình, mình đâu làm gì bạn… mà bạn lại đổ tội cho mình…hức…mình xin bạn dừng lại đi mà!
Luna nhìn nó với ánh mắt vô tội, nó thật không ngờ cô ta lại xảo huyệt như vậy, nó thật sự bất lực, những lời nó nói ra điều bị cô ta lật ngược lại, nó cũng hết cách rồi, nó nhìn qua hắn cầu cứu.
-thưa tộc trưởng, khi đến nơi thì tôi thấy Luna đứng trên bờ với vẻ mặt không có chút gì gọi là nóng lòng mà thay vào đó là vẻ mặt mãn nguyện, đúng không Luna?
Ánh mắt của hắn làm Luna hoảng loạng nhưng cô ta vẫn cố giữ bình tỉnh, vì nếu bây giờ để thua thì không được.
-Ray…sao anh lại nói như thế? huhu….em nói sự thật mà, thưa tộc trưởng có Andy làm chứng cho con, bạn ấy đến cũng đến giúp đỡ con.
Tộc trưởng nghe vậy, cho người gọi Andy vào chính điện, nhưng thực chất Luna và Andy đã thỏa thuận trước đó nên Andy đã đợi ở bên ngoài.
-kính thưa tộc trưởng, đúng như lời công chúa Luna đã nói, công chúa ra sức cứu Anna nhưng bọ người đó người đông chúng con không làm gì được, con không hiểu vì lí do gì nhưng…lời Anna nói là hoàn toàn không đúng sự thật, có lẽ Anna hoảng loạn nên nhìn nhầm thôi ạ.
Ôi trời, đau tim chết mất! chuyện rành rành ra đó mà có thể đổi trắng thay đen! Nó mất bình tỉnh, nhưng hắn kịp ra hiệu cho nó đừng manh động.
-vậy hai con có thể kể rõ những người đã cố ý giết Anna không? ông Arthur nhìn hai người họ
-dạ..dạ…dạ..
Andy ấp úng làm mọi người có chút nghi ngờ, Andy không thể nói được vì những người có mặt ở đó là người trong nhóm của Andy, lỡ bọn chúng bị tra khảo và khai hết thì chỉ có nước chết, Andy nhìn qua Luna cầu cứu.
Đồ ngu, đã bảo tìm người chịu tội thay vậy mà đến giờ phút quyết định này lại….muốn chết cả lũ à! Luna nhìn Andy với ánh mắt tức giận
-thưa tộc trưởng, có người muốn vào gặp người! người canh giữ ở ngoài chạy vào
- Bây giờ ta đang có chuyện, nói với người đó hãy đợi.
-nhưng người đó nói là người chủ mưu vụ cô Anna đấy ạ!
-thật sao? mau cho người đó vào!
Người chủ mưu? Chẳng phải là Luna sao? cô ta lại giở trò gì đây ? nó lo lắng
Đi vào chính điện là một cô gái nhỏ nhắn, nhưng người này nó chưa bao giờ nhìn thấy, cho dù cô gái này muốn giết nó, nhưng chưa từng gặp mặt thì làm sao gây thù được, vô lí.
-này cô gái kia, có phải cô nói rằng mình là chủ mưu việc hãm hại Anna không? nguyên nhân là gì?
-vâng thưa ngài, chính tôi, còn nguyên nhân thì…
Cô gái quay sang nhìn nó với ánh mắt căm phẩn, làm nó giật mình
-…cũng do cô ta, làm mọi cách để quyến rủ hoàng tử, tôi không cam tâm, nói về sắc đẹp thì tôi hơn cô ta gấp trăm ngàn lần, nói về gia thế tôi cũng hơn cô ta, thì cớ gì cô ta lại được hoàng tử để ý đến.
Cái gì mà quyến rủ chứ? mình có làm gì đâu , mình với Alex bình thường mà!
Hắn lườm nó một cái, nó hất càm nhìn hắn.
-nhìn em gì hả?
-quyến-rủ cơ đấy!
-em không có mà!
Hắn và nó thì thầm to nhỏ ,làm Alex ngồi trên cảm thấy bực mình vì độ thân thiết của họ, nhưng Alex sẽ không bỏ cuộc dễ dàng vậy đâu.
-chỉ vì như thế mà cô định giết người khác? cô xem luật lệ ở làng này chẳng ra gì à?
Tộc trưởng tức giận, chưa bao giờ nó thấy tộc trưởng như thế, trước đây người nói chuyện với nó rất ôn hòa và thân thiện.
-dạ…xin..lỗi..xin ngài tha…tha cho con lần này!
Cô gái đó rung sợ trước tộc trưởng, nhưng vẻ mặt tộc trưởng không thay đổi.
-mau đưa cô gái này vào nhà giam, cứ theo luật mà xử phạt!
Mọi chuyện kết thúc, nhưng lại một người khác chịu tội thay Luna, nó thì cố nói cách mấy cũng không được nên đành ngập ngùi chấp nhận.
Nó và hắn cùng đi về nhà, nhưng nó cứ thắc mắc là thay vì bay mà hắn cứ bắt nó đi bộ, hay bay nhiều thì mòn cánh hả?
-anh, sao chúng ta lại cứ đi bộ, em biết bay rồi mà!
-tại thích đi bộ!
Hắn thản nhiên nói, làm nó xị mặt.
-anh thích vậy anh đi một mình nhé em bay đi trước đây, tạm biệt!
Nó vung cánh định chuồn trước, thì bị hắn kéo lại.
-ai cho phép em bay hả? em quên hết những gì hứa với anh tối qua rồi à!
Nó ngẩn người ra, nó chẳng nhớ gì, lời hứa gì chứ?
-nhìn mặt em đừng nói em quên nhé? Cần anh thông não cho em, xem có nhớ lại không?
Hắn tiến sát nó, đưa ngón tay đầy uy lực chuẩn bị gián xuống đầu nó, những dây thần kinh bị kích động dữ dội, nên nó chợt nhớ ra
-khoang!!! Em nhớ rồi!!
-thế hứa gì nào? Hắn nhìn nó
-uhmm….không được cách xa anh quá ba bước.
-tốt, vậy khi nãy em định làm gì? hắn hất càm nhìn nó
-em không thích đi bộ, chân em mõi lắm rồi, em mới hết bệnh mà!
Vẻ mặt nó xìu xuống làm hắn cũng nóng lòng, hắn quên mất hôm qua nó suýt chết, nên còn mệt là điều không tránh khỏi.
Hắn ngồi xỏm xuống.
-lên đi, anh đưa về nhà.
-không đâu, em bay về được mà.
-một là cõng, hai là bế, cho em 3s để chọn….1….2…
Chưa dứt lời nó đã trèo lên lưng hắn, nó sợ như mấy lần trước hắn bế mặt chạm mặt với hắn, tim nó điều đập nhanh lắm như muốn văng khỏi lòng ngực, thôi để hắn cõng vậy.
từ hôm qua hắn đối với mình cực kì tốt luôn, phải chăng hắn cũng yêu mình ? không đâu, chắc không phải đâu …nhưng hắn lấy cớ gì mà mà thay đổi nhiều đến thế ? hay uống nhầm thuốc ? nó ngồi trên lưng hắn mà cứ nghĩ lung tung
thật ra nó cũng thích hắn lâu rồi, nhưng tại hắn lạnh lùng thế, có nhiều đứa yêu thế, đứa nào cũng xinh đẹp hết, làm gì nó có cơ hội chứ, nghĩ đến là nó tủi thân ghê gớm, ba mẹ nó rất đẹp mà, tại sao nó không được thừa hưởng từ họ xíu nào hết vậy, bất công quá.
-nghĩ gì mà im lặng thế ? có mệt không ?
Nghe hắn hỏi nó giật mình.
-không mệt, à mà Ray này…mẫu con gái mà anh thích là như thế nào ?
Nghe nó hỏi môi hắn cong lên.
-đẹp.
Chỉ vọn vẹn ba từ, làm nó hụt hẫn, nếu hắn thích gì khác ngoài con gái đẹp thì nó có thể cố gắng làm nhưng bây giờ nó hết hy vọng thật rồi.
-nè hỏi rồi sau im lặng nữa rồi? còn em…
-à cho em hỏi cái này nha!
Nó biết hắn sẽ hỏi gì nó chen nhanh vào nếu không chẳng biết trả lời thế nào.
-ừm hỏi đi.
-anh nói không được xa anh quá ba bước, vì khi gặp nguy hiểm anh không cứu kịp thời vậy….anh đi Wc em có phải đi theo không ?
Hắn phì cười vì câu hỏi của nó.
-cái đó là tùy em.
- thế em sẽ không theo.
-nếu anh bảo phải vào thì em cũng theo vào à???
-không, em đâu có ngu, cho thối chết à hehehe.
-vậy cũng hỏi, em uống thuốc chưa??
-mệt anh qua bay nhanh về đi, chậm như rùa ý.
-được.
Hắn bay nhanh hơn, làm làng tóc nó bồng bềnh trong gió, nó thì cười híp mắt.
Vừa về đến nhà hắn đã tống nó vào phòng và dặn dò nó rất kỹ càng, không được ra ngoài, phải ăn uống đầy đủ, nếu mệt thì cứ ngủ.
-anh lại đi đâu thế?
-đi giải quyết một số chuyện thôi.
-nhưng còn chuyện luyện tập thì sau? Gần đến ngày thi rồi em sợ bị trượt mất.
-em gấp làm gì? khi nào khỏe hẵn hả luyện tập, không tin vào khả năng của người đứng đầu trường à!
Nó gật đầu ngoan ngoãn nằm trên giường, hắn bỏ ra ngoài
……….
-xin….tha lỗi ..cho tôi…cầu xin anh!
Một đứa con gái đang quỳ ngối, khuôn mặt sợ hãi đến tột cùng.
Người con trai lành lùng, đôi mắt chuyển thành màu đen, ánh lên những tia giận giữ, và người con trai này không ai khác chính là hắn, hắn nói đi giải quyết một số chuyện, là đi tìm nhóm người đã hại nó.
-xin lỗi? đôi tay này đã cố gắng xô cô ấy xuống hồ đúng không?
Đứa con gái nước mắt đầm đìa, nói không nên lời, sợ hãi mà co rút người lại, hắn xua tay nhẹ một cơn gió xuất hiện làm đứa con gái đó nằm dài dưới đất, hắn tiến lại dùng chân giẫm lên cánh tay của đứa con gái.
Mặt cho đứa con gái kêu la đau đớn nhưng mặt hắn cũng chẳng có mộ tí cảm xúc, hắn từ trước đến giờ chẳng nể ai, dù có là con gái hắn cũng chẳng ngần ngại xuống tay vì dám động đến người con gái của hắn.
Hắn quay sang nhìn đám con gái đang rung lên, người nào cũng bị thương, cũng có vết bầm, cã máu nữa
-về nói với con nhỏ đó, diễn tốt lắm, nhưng đừng quên con của chiến binh không có ai hèn và thủ đoạn như cô ta, đừng cố bôi nhọ đi danh dự của ba mẹ mình.
Hắn nói xong thì lạnh lùng bỏ đi, để lại nổi sợ hãi cho tất cả bọn họ, còn hắn bây giờ phải trở về với người con gái của hắn.
……
…………
ở một căn phòng tuyệt đẹp, nơi mà chỉ dành cho những quý tộc, có một cô gái đang tức giận và đập phá đồ đạc.
-đồ ngu!!! Chỉ một chút là hại tôi rồi!
-mình xin lỗi công chúa, mình chưa kịp xắp xếp thì bị người của tộc trưởng cho gọi vào rồi nên..
-đừng có ngụy biện, vô dụng!! tôi đã nói từ hôm qua nhưng đến bây giờ vẫn không tìm được người à??
-công chúa, bạn cũng phải hiểu cho mình chứ? người trong nhóm chẳng ai chịu nhận tội bạn cũng phải biết là nếu nhận tội thì hình phạt thế nào mà?
-biến đi!!
Andy hậm hực bước ra khỏi phòng, Luna thì vẫn không hết tức giận.
Một người phụ nữ trung niên bước vào phòng trên tay cầm một ly nước ép.
-con đừng giận như thế, sẽ không tốt cho sức khỏe đâu.
Như một thói quen Luna đưa tay nhận ly nước ép , mà uống ngon lành.
-chỉ có mẹ nuôi là hiểu con nhất, à người nhận tội sáng nay có phải do mẹ sắp đặt không?
-đúng thế, ta sợ kế hoạch của con có sơ hở nên ta chuẩn bị trước.
-cũng tại con nhỏ đó, trúng mũi tên có chứa độc vậy mà không chết, hay liều lượng con cho vào nước quá ít.
-tại nó may mắn thôi, lần sau sẽ không thể được vậy đâu, chuyện gì con muốn ta sẽ giúp con đến cùng.
Luna ôm người phụ nữ đó vào lòng.
-con yêu mẹ nhất!
Andy buồn bã bỏ ra ngoài, lần nào Luna cũng thế những lần tức giận điều chúc giận lên nhóm, nói là bạn thân nhưng cái cách đối xử với nhau như chủ với tớ, nhưng Andy cũng phải chịu đựng ai bảo Luna là người nắm quyền.
-Andy!
Nhóm con gái bị hắn đánh, đang dìu nhau đến nhà Luna thì gặp Andy ở bên ngoài.
-mọi người bị làm sao thế? Andy nhìn họ lo lắng
-mình sợ quá, chính Ray…anh ấy rất đáng sợ…mình chắc phải rời nhóm thôi, mình không muốn đắt tội với Ray nữa đâu.
Andy đã hiểu ra, Andy cũng rung lên vì sợ
-có nên nói chuyện này cho công chúa không? Ray rất tức giận , nếu công chúa còn muốn hại Anna thì mình không biết Ray sẽ làm gì đâu.
-công chúa đang tức giận trong ấy, lúc này không nên nói, mọi người cứ về lo nghĩ ngơi đi, đợi lúc nào đó mình sẽ khuyên công chúa.
Cả đám gật đầu rồi cùng nhau bỏ đi, Andy chẳng suy nghĩ được gì, nói vậy cho nhóm yên tâm chứ nhưng gì Luna muốn làm thì bất chấp mọi giá phải làm được.
Bình luận truyện