Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 3: Cuộc sống thối nát của thiếu gia



Khép cuốn sách cuối cùng lại, đón tia sáng mặt tròi tươi đẹp chiếu vào. Phó Thư Bảo duỗi lưng vặn eo một cái, đi ra cừa phòng, trong lòng hắn đã có một mục tiêu.

- Ta vì muốn đạt được năng lực siêu phàm mà mạo hiểm tiến hành cải tạo thân thể, trải qua đủ khó khăn, nhọc nhẳn lại mơ hồ đến thế giới này, mặc dù thế giới này không có khoa học kỹ thuật mà ta quen thuộc, cũng không có cách nào dùng các loại thiết bị, tài liệu khoa học kỹ thuật để nghiên cứu ra máy cải tạo thân thể, nhưng thế giới này lại có thể tu luyện lực lượng, đúng với mong muốn có được năng lực siêu phàm của ta. Chi có điêu xem ra thân thê này quả thật quá tệ, ta phải bắt đẩu huấn luyện thân thể từ bước cơ bản nhất, đồng thòi trớ lại Hô Thành Lực Sĩ học viện đê tu luyện lực lượng...

Sáng sớm, không khí rất mát mẻ.

Chống đẩy năm cái.

Nhảy cóc ba cái.

Vốn còn có kế hoạch là chạy một đoạn trăm mét. nhưng sau khi chổng đẩy năm cái và nhảy cóc. Phó Thư Bảo đã mệt đến năm gục trên mặt đất. thớ p hi phò như chó gặp nhiệt.

- Thiếu gia, mới sáng sớm mà ngài nẳm trên mặt đất làm gì? cẩn thận nhiễm phong hàn.Thanh âm của Xuân Lan ở bên ngoài lương đinh truyền đến. trong tay nàng bưng một bàn ăn chạm trổ tinh myng đẩy năm cái.

Nhảy cóc ba cái.

Vốn còn có kế hoạch là chạy một đoạn trăm mét. nhưng sau khi chổng đẩy năm cái và nhảy cóc. Phó Thư Bảo đã mệt đến năm gục trên mặt đất. thớ p hi phò như chó gặp nhiệt.

- Thiếu gia, mới sáng sớm mà ngài nẳm trên mặt đất làm gì? cẩn thận nhiễm phong hàn.Thanh âm của Xuân Lan ở bên ngoài lương đinh truyền đến. trong tay nàng bưng một bàn ăn chạm trổ tinh mýng đẩy năm cái.

Nhảy cóc ba cái.

Vốn còn có kế hoạch là chạy một đoạn trăm mét. nhưng sau khi chổng đẩy năm cái và nhảy cóc. Phó Thư Bảo đã mệt đến năm gục trên mặt đất. thớ p hi phò như chó gặp nhiệt.

- Thiếu gia, mới sáng sớm mà ngài nẳm trên mặt đất làm gì? cẩn thận nhiễm phong hàn.Thanh âm của Xuân Lan ở bên ngoài lương đinh truyền đến. trong tay nàng bưng một bàn ăn chạm trổ tinh mỹ, bên trên đặt một bát cháo loãng và thức ăn tinh mỹ khói bay ngào ngạt. Phía sau nàng, Hạ Trác, Thu Cúc và Đông Mai cũng theo sát, trong tay ba người phân biệt bung bồn rửa mặt. ấm trà và mộc chùy (gậy đấm lưng).

Ánh mặt trời lấp lánh chiếu xuống đinh viện u nhã, không khí sáng sớm trong lành, thinh thoảng váy nữ bộc vung lên, khó khăn lắm mói che khuất được bờ mông căng tròn của chúng nữ. khiến xuân quang luôn cố ý vô tình lộ ra ngoài, cặp chân trắng không mang vớ, áo ngắn váy dài bó sát thân, bốn thanh nữ bộc vừa xuất hiện liền khiến ánh mặt trời ảm đạt thất sắc.

Sáng sớm mặc như vậy. như vậy không phải là quá không nên sao?- Ha ha. các ngươi đến đúng lúc lắm, sách vờ liên quan đến tu luyện trong phủ đâu?

Phó Thư Bảo khẩu thị tâm phi nói:- Ai đi lấy cho ta một bản xem nào.

Bổn thanh xuân nữ bộc đồng thời dừng bước, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ phía Tây?- Đến cùng là có hay không?

Xuân Lan sau khi sửng sốt một lúc mới nói:- Thiếu gia không nhớ sao? Lão gia lần này ra ngoài buôn bán, ngài chẳng những không đến Hô Thành Lực Sĩ học viện mà còn đem toàn bộ bí kíp liên quan đến tu luyện lực lượng đổt sạch, lửa đó còn đủ nướng chín một con vịt đó.

Phó Thư Bảo:Ngay lúc Phó Thư Bảo đang ngẩn người, bốn nữ bộc đã vây lại, mùi thom mùi phấn tỏa ra, nhìn muốn hoa mắt. Trong lòng hắn nào còn có thê lo nghĩ đến cái gì mà tâm pháp tu luyện lực lượng đây?

- Thiếu gia để ta nia mặt cho ngài a. Ồ, trên mặt của ngài mọc một cục mụn rồi. để nô tỳ dùng miệng hút ra cho ngài...

- Thiếu gia, đây chính là thanh trà Thiếu Nữ Xuân mà ngài thích nhất, hôm nay thiếu gia muốn uống trà băng cách nào? Là dùng miệng hay dùng thân thể làm chén?

- Thiếu gia. đây chính là cháo ngài thích ăn nhất, hạt gạo là mới mua về từ tiệm gạoThịnh Nguyên nhập từ Việt quốc, mồi một hạt đểu được nô tỳ dùng thán ủ nhiệt, sau đó dùng nước suổi đê nấu, đê nô tỳ giúp ngài ăn cháo a.

- Thiếu gia, đây chính là dục tiên chùy mà người thích nhất, để nô tỳ đấm bóp vai cho ngài.- Cuộc sổng này quả thật quá thổi nát và sa đọa a.

Chi có điểu, càng thối nát thì càng khoái nhạc, càng sa đọa thì lại càng tự tại...

Đối với việc đồng chí Phó Thư Bảo đến đây. tâm linh tụ trách và bài xích là cực kỳ yếu ớt, thậm chí là không tôn tại, cho nên thổi nát và sa đọa ngược lại càng khiến hắn không thê chống cự, mặt khác, quan trọng hơn là... hắn rất thích...

- Ai đấy, Hạ Trúc phải không, ngươi không ăn cơm sáng sao? cẩm dục tiên chùy đánh mạnh một chút, thiếu gia không phải giấy hồ, chút lực đạo đó của ngươi còn chua đánh sướng!

-Nô tì sai rồi, nô tỳ sẽ dùng thêm lực...- Còn cả ngươi nữa. Đông Mai phải không? Cái rốn cùa ngươi đã rửa sạch chưa? Ngươi dùng rốn để dâng trà cho ta uống mà lại không vệ sinh, được rồi, đưa ấm trà cho ta, ta tự uống.

- Nô tỳ sai rồi, nô tỳ lập tức đi rửa sạch...

- Xuân Lan phải không, rửa mặt thì rửa mặt. ngươi cứ hôn tới hôn lui trên mặt ta, nước miếng dính đẩy. không phải chi là một cục mụn sao. dùng móng tay lấy ra cho thiếu gia là được rồi.

-Nô tì không dám a...- Còn cả ngươi nữa. Thu Cúc phải không, ngươi múc cháo loãng không thể múc nhiều một chút sao? Ngươi múc một chút như vậy cho bản thiếu gia ăn, còn thôi tới thôi lui, ngươi xem bổn thiếu gia là trẻ sơ sinh nẳm trong tả lót à?

- Nô tỳ ngay lập tức sửa...

Không ai biết rang, đệ nhất nát nhân thiên tài trong lịch sử Tú quốc đã yên lặng ra đòi.Dựa theo ghi chép chính thống trong lịch sử. cự nhân mặc dù xuất thân trong môn hào, nhưng lại không vì cuộc sống thối nát mà sa đọa. thủy chung giữ vững chính nghĩa trong lòng, chân đạp bụi gai. vung kiếm đâm chém, một đường khó khăn nhấp nhô. cuối cùng leo len đinh cao để chúng sinh ngưỡng vọng, thiên cổ lưu danh...

Nhưng thực tế là. cự nhân lại một mực cam chịu sa đọa, càng muốn hãm sâu vào bùn.

0O0

- Thiếu gia, ngài muốn ra ngoài sao?

- Đúng vậy, ta muốn đến Hổ Thành Lực Sĩ học viện để tu luyện lực lượng.

Huấn luyện thân thể không phải là chuyện một sớm một chiểu, Phó Thư Bảo đã quết định sẽ đông thòi tiến hành tu luyện thân thê và lực lượng, căn cứ theo phán tích của hắn, như vậy hiệu quả sẽ càng rõ ràng hơn.

Bổn thanh xuân nữ bộc lại đồng loạt ngẩng đẩu nhìn lên trời, thẩn thái tựa như muốn nói: đúng rồi a. mặt trời mọc từ phía Đông a?

- Các ngươi dùng thái độ kỳ quái như vậy nhìn ta làm gì?

- Thiếu gia hãy chờ một chút, chúng ta đi chuẩn bị.

Bổn thanh xuân nữ bộc khó hiểu rời đi.

Ra ngoài còn phải chuẩn bị. chuẩn bị cái gì? Trong lòng Phó Thư Bảo kỳ quái, nhưng lúc bổn thanh xuân nữ bộc xuất hiện trước mặt hắn lẩn nữa. hắn triệt để trợn tròn mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện