Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 325: Đánh một trận chợt lĩnh ngộ (1)
Vừa ra tay đã không có đường sống.
- Đúng là thật sự có tài. Nhưng ngươi vẫn khó thoát khỏi cái chết! Thứ Sát Kiếm ThuậtThứ Sát Kiếm Thuật, Nhất Kiếm Phá Thương Khung!
Hắc Y Sứ rống lên một tiếng rồi vọt về phía trước, hai chân chuyển động như hư ảo, tay ôm một khối nham thạch lớn. Thân hình của hắn cực nhanh, thoáng cái đã đến phụ cận. Khối kim loại trong tay đột nhiên vung ra rồi đâm về phía trước. Trong tích tắc, tấm chắn nặng hơn ba ngàn cân kia đã bị hắn sử dụng một thanh kiếm.
Uy lực tiến công của Lực sĩ thuộc tính kim đã được thể hiện ra vô cùng nhuẫn nhuyễn.
Về phần uy lực phòng ngự thì đã được biểu hiện lúc vừa nãy, Thiên Trúc Cung của Phó Thư Bảo cũng không thể gây tổn hại gì đến hắn cả.
Phó Thư Bảo không xa lạ gì về Thứ Sát Kiếm Thuật. Lúc hắn chiến đấu với hai tỷ muội Thập Tứ và Thập Thất ở Hắc Thạch Thành Bảo, hai tỷ muội kia đã dùng Thứ Sát Kiếm Thuật. Nhưng nếu so sánh Thứ Sát Kiếm Thuật của hai tỷ muội sát thủ đó với Thứ Sát Kiếm Thuật của Hắc Y Sứ thì chẳng khác gì là trứng so với đá. Một thân bản lĩnh của Thập Tứ và Thập Thất đều do Hắc Y Sứ truyền thụ và huấn luyện, điểm này đã nói rõ vấn đề.
Tảng quặng sắt khổng lồ đâm tới như kiếm, nhìn như vô cùng thô thiển nhưng thật ra lại vô cùng khéo léo. Tảng quặng rộng hơn một thước kia gần như đã bao phủ trên chín mươi phần trăm thân thể Phó Thư Bảo, không chỗ nào không tấn công, không chỗ nào tránh được!
Đôi khi cao thủ quyết đấu chỉ cần một chiêu đã định sinh tử, chuyện này cũng không phải giả. Nhân tố hoàn cảnh, nhân tố khí thế hay nhân tố thực lực thì Phó Thư Bảo đều rơi vào tình thế hạ phong. Thanh kiếm này lại phi tới đúng lúc, khí thế như lôi đình vạn quân khiến Phó Thư Bảo đang dưới thân kiếm cảm thấy bị đè ép, hít thở không thông.
Uỳnh...
Uỳnh...
Đang đứng sững sờ, Phó Thư Bảo đột nhiên khẽ động, cả người nghiêng về phía trước một góc bốn mươi lăm độ tạo thành động tác chạy nước rút. Hai nắm đấm của hắn đưa ra, đồng thời trong miệng thổi ra hai luồng Ngũ Sắc Hỏa Nguyên Tố bao vây nắm đấm. Trong giây lát, hắn liền liên tiếp đánh ra các quyền dày đặc. Quyền sau càng nhanh hơn quyền trước, mỗi một quyền đều bị hỏa diễm thiêu đốt.
Rầm rầm rầm...
Rầm rầm rầm...
Biến hóa nhanh nhất trong Nộ Quyền Thức, Tật Phong Mau Quyền!
Trong nháy mắt, quyền và tảng quặng đụng vào nhau không dưới trăm lần. Thân thể Phó Thư Bảo nghiêng về phía trước đã bị cản lại, liên tục lui về phía sau sáu bảy bước nhưng cuối cùng đã chặn được một kiếm tất sát này. Trên thanh kiếm kia lưu lại một mảng vết nắm tay nhàn nhạt, dất vết thiêu đốt cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Mặc dù Ngũ Sắc Hỏa Nguyên Tố bao vây nắm tay lại nhưng chủ đạo trong đó vẫn là lực lượng Hỏa Nguyên Tố đã hấp thu từ hỏa tinh túy. Giờ phút này, tính chất đốt cháy của nó đã thể hiện ra uy lực khủng bố.
- Ngươi... đây là quyền pháp gì?
Ngoài dự tính, Hắc Y Sứ cũng không thừa cơ công kích.
Phó Thư Bảo cười lạnh, nói:
- Ngươi nghĩ đến lúc này rồi mà ta vẫn còn có thể nói cho ngươi sao?
Đã là chiến đấu sinh tử, không phải ngươi chết thì chính là ta vong. Tình huống như thế thì còn có thể nói chuyện với nhau à?
- Cũng tốt thôi. Chờ sau khi ta giết ngươi, chơi đùa với nữ nhân của ngươi rồi lại tìm đáp án trên người ngươi vậy! Kim Chung Cực Sát, Vô Xử Bất Kiếm!
Hắc Y Sứ đột nhiên ném tảng quặng trong tay lên đỉnh đầu rồi lập tức đấm hai đấm nặng nề lên trên.
Uỳnh!
Âm thanh kinh thiên động địa.
Ào ào!
Một khối quặng sắt nặng trên ba ngàn cân đột nhiên hóa thành vô số vụn kim loại còn mịn hơn cả bột mì. Nó trôi nổi tại bầu trời trên đầu hắn, không ngừng ngọ nguậy rồi biến ảo vô thường như một đám mây kim loại vậy!
Hắc Y Sứ chợt vung hai tay lên. Đám mây kim loại đột nhiên hội tụ thành vô số thanh tiểu kiếm sắc bén rồi đâm về phía Phó Thư Bảo.
Trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng!
Đây chính là Kim Chung Cực Sát, Vô Xử Bất Kiếm!
Vô số thanh kiếm không thể đếm được đến từ bốn phương tám hướng như vậy thì làm sao có thể phòng ngự được?
Trước kia hắn luôn dựa vào Bào Khốc Thân Pháp để chạy trối chết thì nay lại lộ ra vẻ tái nhợt vô lực. Dù hai chân có nhanh hơn nữa thì cũng không thể nhanh bằng tốc độ của thanh đoản kiếm đang phi hành được. Dù thân pháp có linh hoạt hơn nữa nhưng nếu ở trong không gian toàn bộ đều là kiếm thì rốt cục cũng không có chỗ nào trốn được.
Tình thế đột nhiên chuyển biến, hắn đã rơi vào trong tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
- Nguyệt Thiền, trốn sau người ta đi!
Phó Thư Bảo rống to một tiếng, chợt đấm ra hai đấm. Quyền sau càng nhanh hơn quyền trước. Đôi nắm tay múa may tạo thành hư ảnh khiến người ta có cảm giác gió thổi không lọt. Trước nguy cơ sống còn, tiềm năng được kích thích. Lúc bình thường hắn không thể nào làm được đến trình độ này nhưng giờ phút này lại làm được. Hai nắm đấm của hắn giống như một tấm chắn khổng lồ miễn cưỡng che chở cho hắn và Hồ Nguyệt Thiền.
- Ngươi cho rằng ngươi khoái quyền của người có thể phá được Vô Xử Bất Kiếm của ta sao? Ha ha ha... A?
Tiếng cười đột nhiên ngừng hẳn, Hắc Y Sứ trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng quỷ dị đang xảy ra trước mắt hắn.
Hai nắm đấm liên tục đụng vào những thanh đoản kiếm cực nhỏ và sắc bén, âm thanh leng keng leng keng vang lên không ngừng, lửa bắn tung tóe khắp nơi. Cho dù có dùng tốc độ ra quyền để miễn cưỡng ngăn chặn đoản kiếm tập kích, hai nắm đấm kia cũng sẽ nhanh chóng bị đâm thành huyết nhục mơ hồ rồi bị gọt thành hai cục thịt nát. Nhưng sự thật không phải như vậy! Những tia lửa bắn ra, hai nắm đấm của Phó Thư Bảo mơ hồ tỏa ra ánh sáng màu đỏ, sóng nhiệt bức người. Những phi kiếm bị hai nắm đấm của hắn chặn lại rơi xuống tạo thành đống kim loại không ngừng to lên, hơn nữa còn bị nung đỏ.
Theo thể tích vụn sắt tăng lên, việc chống đỡ cũng càng ngày càng trở nên dễ dàng. Trong chớp mắt, tất cả các phi kiếm đều rơi xuống đất sắt vụn như thiêu thân lao vào lửa, dung nhập thành một khối.
Uỳnh!
Phó Thư Bảo liền đáp khối kim loại đang bừng bừng ngọn lửa kia xuống mặt đất. Mặt đất hơi chấn động, những bông tuyết xung quanh hắn không rơi xuống nữa mà hóa thành hơi nước rồi bốc hơi trong không khí.
- Đừng quên ta cũng là một Luyện Lực Sĩ. Đồ chơi ngươi có ta cũng có, đồ chơi ngươi không có, ta cũng có nốt.
Một lần hành động phá vỡ Vô Xử Bất Kiếm của Hắc Y Sứ, lòng tin của Phó Thư Bảo liền hồi phục, hào khí bay ngàn trượng. Mãi đến lúc này, hắn chính thức thoát khỏi khí thế sát phạt của Hắc Y Sứ. Khí thế sát phạt của đối phương không thể ảnh hưởng tới hắn như trước nữa.
Quan trọng hơn là trong quá trình giao chiến vừa rồi, lúc bị động chiến đấu, hắn đã có lĩnh ngộ thêm về Nguyên Nhất Chiến Kỹ Nộ Quyền Thức!
Nộ Quyền Thức có mười hai loại biến hóa, mỗi cái biến hóa đều có chiêu thức và thủ đoạn công kích vô cùng lợi hại. Hắn đã nắm giữ được biến hóa Nộ, Khoái, Chuẩn. Vừa rồi hắn đột nhiên hiểu ra về biến hóa thứ tư là Ngoan.
Nộ có thể kích thích tiềm năng của người khác, phát huy ra uy lực mạnh hơn bình thường gấp mấy lần, cũng là cơ sở của Khoái. Có lực lượng cường đại thì mới có thể tăng tốc độ được. Khoái là tốc độ, trong chiến đấu, gì cũng có thể phá, chỉ có tốc độ là không thể phá. Nó lại là cơ sở của Chuẩn. Cho dù tốc độ có nhanh hơn nữa mà không chính xác, liên tục đánh đấm bừa thì cũng không có hiệu quả. Chuẩn là chính xác, vừa nhanh lại phải vừa chuẩn sẽ là cơ sở của Ngoan. Chỉ có chính xác thì mới có thể một kích giết địch, một chiêu đoạt mạng được.
Bốn loại biến hóa Nộ, Khoái, Chuẩn và Ngoan dung hợp lại với nhau thành một đòn lôi đình!
- Đúng là thật sự có tài. Nhưng ngươi vẫn khó thoát khỏi cái chết! Thứ Sát Kiếm ThuậtThứ Sát Kiếm Thuật, Nhất Kiếm Phá Thương Khung!
Hắc Y Sứ rống lên một tiếng rồi vọt về phía trước, hai chân chuyển động như hư ảo, tay ôm một khối nham thạch lớn. Thân hình của hắn cực nhanh, thoáng cái đã đến phụ cận. Khối kim loại trong tay đột nhiên vung ra rồi đâm về phía trước. Trong tích tắc, tấm chắn nặng hơn ba ngàn cân kia đã bị hắn sử dụng một thanh kiếm.
Uy lực tiến công của Lực sĩ thuộc tính kim đã được thể hiện ra vô cùng nhuẫn nhuyễn.
Về phần uy lực phòng ngự thì đã được biểu hiện lúc vừa nãy, Thiên Trúc Cung của Phó Thư Bảo cũng không thể gây tổn hại gì đến hắn cả.
Phó Thư Bảo không xa lạ gì về Thứ Sát Kiếm Thuật. Lúc hắn chiến đấu với hai tỷ muội Thập Tứ và Thập Thất ở Hắc Thạch Thành Bảo, hai tỷ muội kia đã dùng Thứ Sát Kiếm Thuật. Nhưng nếu so sánh Thứ Sát Kiếm Thuật của hai tỷ muội sát thủ đó với Thứ Sát Kiếm Thuật của Hắc Y Sứ thì chẳng khác gì là trứng so với đá. Một thân bản lĩnh của Thập Tứ và Thập Thất đều do Hắc Y Sứ truyền thụ và huấn luyện, điểm này đã nói rõ vấn đề.
Tảng quặng sắt khổng lồ đâm tới như kiếm, nhìn như vô cùng thô thiển nhưng thật ra lại vô cùng khéo léo. Tảng quặng rộng hơn một thước kia gần như đã bao phủ trên chín mươi phần trăm thân thể Phó Thư Bảo, không chỗ nào không tấn công, không chỗ nào tránh được!
Đôi khi cao thủ quyết đấu chỉ cần một chiêu đã định sinh tử, chuyện này cũng không phải giả. Nhân tố hoàn cảnh, nhân tố khí thế hay nhân tố thực lực thì Phó Thư Bảo đều rơi vào tình thế hạ phong. Thanh kiếm này lại phi tới đúng lúc, khí thế như lôi đình vạn quân khiến Phó Thư Bảo đang dưới thân kiếm cảm thấy bị đè ép, hít thở không thông.
Uỳnh...
Uỳnh...
Đang đứng sững sờ, Phó Thư Bảo đột nhiên khẽ động, cả người nghiêng về phía trước một góc bốn mươi lăm độ tạo thành động tác chạy nước rút. Hai nắm đấm của hắn đưa ra, đồng thời trong miệng thổi ra hai luồng Ngũ Sắc Hỏa Nguyên Tố bao vây nắm đấm. Trong giây lát, hắn liền liên tiếp đánh ra các quyền dày đặc. Quyền sau càng nhanh hơn quyền trước, mỗi một quyền đều bị hỏa diễm thiêu đốt.
Rầm rầm rầm...
Rầm rầm rầm...
Biến hóa nhanh nhất trong Nộ Quyền Thức, Tật Phong Mau Quyền!
Trong nháy mắt, quyền và tảng quặng đụng vào nhau không dưới trăm lần. Thân thể Phó Thư Bảo nghiêng về phía trước đã bị cản lại, liên tục lui về phía sau sáu bảy bước nhưng cuối cùng đã chặn được một kiếm tất sát này. Trên thanh kiếm kia lưu lại một mảng vết nắm tay nhàn nhạt, dất vết thiêu đốt cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Mặc dù Ngũ Sắc Hỏa Nguyên Tố bao vây nắm tay lại nhưng chủ đạo trong đó vẫn là lực lượng Hỏa Nguyên Tố đã hấp thu từ hỏa tinh túy. Giờ phút này, tính chất đốt cháy của nó đã thể hiện ra uy lực khủng bố.
- Ngươi... đây là quyền pháp gì?
Ngoài dự tính, Hắc Y Sứ cũng không thừa cơ công kích.
Phó Thư Bảo cười lạnh, nói:
- Ngươi nghĩ đến lúc này rồi mà ta vẫn còn có thể nói cho ngươi sao?
Đã là chiến đấu sinh tử, không phải ngươi chết thì chính là ta vong. Tình huống như thế thì còn có thể nói chuyện với nhau à?
- Cũng tốt thôi. Chờ sau khi ta giết ngươi, chơi đùa với nữ nhân của ngươi rồi lại tìm đáp án trên người ngươi vậy! Kim Chung Cực Sát, Vô Xử Bất Kiếm!
Hắc Y Sứ đột nhiên ném tảng quặng trong tay lên đỉnh đầu rồi lập tức đấm hai đấm nặng nề lên trên.
Uỳnh!
Âm thanh kinh thiên động địa.
Ào ào!
Một khối quặng sắt nặng trên ba ngàn cân đột nhiên hóa thành vô số vụn kim loại còn mịn hơn cả bột mì. Nó trôi nổi tại bầu trời trên đầu hắn, không ngừng ngọ nguậy rồi biến ảo vô thường như một đám mây kim loại vậy!
Hắc Y Sứ chợt vung hai tay lên. Đám mây kim loại đột nhiên hội tụ thành vô số thanh tiểu kiếm sắc bén rồi đâm về phía Phó Thư Bảo.
Trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng!
Đây chính là Kim Chung Cực Sát, Vô Xử Bất Kiếm!
Vô số thanh kiếm không thể đếm được đến từ bốn phương tám hướng như vậy thì làm sao có thể phòng ngự được?
Trước kia hắn luôn dựa vào Bào Khốc Thân Pháp để chạy trối chết thì nay lại lộ ra vẻ tái nhợt vô lực. Dù hai chân có nhanh hơn nữa thì cũng không thể nhanh bằng tốc độ của thanh đoản kiếm đang phi hành được. Dù thân pháp có linh hoạt hơn nữa nhưng nếu ở trong không gian toàn bộ đều là kiếm thì rốt cục cũng không có chỗ nào trốn được.
Tình thế đột nhiên chuyển biến, hắn đã rơi vào trong tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
- Nguyệt Thiền, trốn sau người ta đi!
Phó Thư Bảo rống to một tiếng, chợt đấm ra hai đấm. Quyền sau càng nhanh hơn quyền trước. Đôi nắm tay múa may tạo thành hư ảnh khiến người ta có cảm giác gió thổi không lọt. Trước nguy cơ sống còn, tiềm năng được kích thích. Lúc bình thường hắn không thể nào làm được đến trình độ này nhưng giờ phút này lại làm được. Hai nắm đấm của hắn giống như một tấm chắn khổng lồ miễn cưỡng che chở cho hắn và Hồ Nguyệt Thiền.
- Ngươi cho rằng ngươi khoái quyền của người có thể phá được Vô Xử Bất Kiếm của ta sao? Ha ha ha... A?
Tiếng cười đột nhiên ngừng hẳn, Hắc Y Sứ trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng quỷ dị đang xảy ra trước mắt hắn.
Hai nắm đấm liên tục đụng vào những thanh đoản kiếm cực nhỏ và sắc bén, âm thanh leng keng leng keng vang lên không ngừng, lửa bắn tung tóe khắp nơi. Cho dù có dùng tốc độ ra quyền để miễn cưỡng ngăn chặn đoản kiếm tập kích, hai nắm đấm kia cũng sẽ nhanh chóng bị đâm thành huyết nhục mơ hồ rồi bị gọt thành hai cục thịt nát. Nhưng sự thật không phải như vậy! Những tia lửa bắn ra, hai nắm đấm của Phó Thư Bảo mơ hồ tỏa ra ánh sáng màu đỏ, sóng nhiệt bức người. Những phi kiếm bị hai nắm đấm của hắn chặn lại rơi xuống tạo thành đống kim loại không ngừng to lên, hơn nữa còn bị nung đỏ.
Theo thể tích vụn sắt tăng lên, việc chống đỡ cũng càng ngày càng trở nên dễ dàng. Trong chớp mắt, tất cả các phi kiếm đều rơi xuống đất sắt vụn như thiêu thân lao vào lửa, dung nhập thành một khối.
Uỳnh!
Phó Thư Bảo liền đáp khối kim loại đang bừng bừng ngọn lửa kia xuống mặt đất. Mặt đất hơi chấn động, những bông tuyết xung quanh hắn không rơi xuống nữa mà hóa thành hơi nước rồi bốc hơi trong không khí.
- Đừng quên ta cũng là một Luyện Lực Sĩ. Đồ chơi ngươi có ta cũng có, đồ chơi ngươi không có, ta cũng có nốt.
Một lần hành động phá vỡ Vô Xử Bất Kiếm của Hắc Y Sứ, lòng tin của Phó Thư Bảo liền hồi phục, hào khí bay ngàn trượng. Mãi đến lúc này, hắn chính thức thoát khỏi khí thế sát phạt của Hắc Y Sứ. Khí thế sát phạt của đối phương không thể ảnh hưởng tới hắn như trước nữa.
Quan trọng hơn là trong quá trình giao chiến vừa rồi, lúc bị động chiến đấu, hắn đã có lĩnh ngộ thêm về Nguyên Nhất Chiến Kỹ Nộ Quyền Thức!
Nộ Quyền Thức có mười hai loại biến hóa, mỗi cái biến hóa đều có chiêu thức và thủ đoạn công kích vô cùng lợi hại. Hắn đã nắm giữ được biến hóa Nộ, Khoái, Chuẩn. Vừa rồi hắn đột nhiên hiểu ra về biến hóa thứ tư là Ngoan.
Nộ có thể kích thích tiềm năng của người khác, phát huy ra uy lực mạnh hơn bình thường gấp mấy lần, cũng là cơ sở của Khoái. Có lực lượng cường đại thì mới có thể tăng tốc độ được. Khoái là tốc độ, trong chiến đấu, gì cũng có thể phá, chỉ có tốc độ là không thể phá. Nó lại là cơ sở của Chuẩn. Cho dù tốc độ có nhanh hơn nữa mà không chính xác, liên tục đánh đấm bừa thì cũng không có hiệu quả. Chuẩn là chính xác, vừa nhanh lại phải vừa chuẩn sẽ là cơ sở của Ngoan. Chỉ có chính xác thì mới có thể một kích giết địch, một chiêu đoạt mạng được.
Bốn loại biến hóa Nộ, Khoái, Chuẩn và Ngoan dung hợp lại với nhau thành một đòn lôi đình!
Bình luận truyện