Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 347: Luyện chân (1)
Hàn năng của Vô Căn Thủy Phách được luyện hóa sẽ chuyển thành linh năng
mà nàng muốn. Đây là những bước mà nàng cần hoàn thành. Muốn làm được
chuyện luyện hóa và hấp thu này, có hai phương pháp. Đơn gian nhất là
hấp thu trực tiếp, nhưng nếu không có nhiệt lượng cường đại thì căn bản
không cách nào có thể chống lại hàn khí của Vô Căn Thủy Phách. Như vậy
kết quả sẽ là vừa nuốt vào thì dạ dày đã đông cứng thành băng. Một cách
khác chính là dùng lực lượng bản thân luyện hóa từ từ. Quá trình này
chậm chạp nhưng tương đối an toàn. Chẳng qua có Phó Thư Bảo trợ giúp,
quá trình này cũng nhanh hơn hẳn.
Sinh ra là nửa người nửa cáo, Hồ Nguyệt Thiền chính là một tồn tại đặc thù chứ không còn nghi ngờ gì nữa. Nàng luyện hóa không thông qua người để đưa vào thứ vũ trụ mà thông qua Linh Thú Lực Đan trong đại não để luyện hóa. Phó Thư Bảo rất muốn nhìn xem lực đan trong đại não nàng vận dụng thế nào nhưng đó cũng là chuyện không có khả năng. Hắn chỉ có thể cảm nhận được một luồng năng lượng mềm mại truyền ra từ đại não Hồ Nguyệt Thiền, từ từ bao phủ láy Vô Căn Thủy Phách, tiến hành luyện hóa và hấp thu. Hắn ở bên cạnh trợ giúp, tụ tập linh năng trong cơ thể nàng. Cho nên cảm giác của hắn về chuyện này cũng rất rõ ràng, đặc biệt phi thường.
Một lần luyện hóa kết thúc thì đã qua hai giờ.
Thể tích của Vô Căn Thủy Phách giảm đi rất rõ rệt. Tinh khí thần của Hồ Nguyệt Thiền cũng rực rỡ hẳn lên. Trước luyện hóa và sau luyện hóa, nàng giống như hai người khác nhau vậy. Đã có kinh nghiệm luyện hóa thủy tinh túy, Phó Thư Bảo biết hàn Nguyên Tố ẩn trong Vô Căn Thủy Phách này có tác dụng tẩy mao phạt tủy. Rất rõ ràng, nó cũng phù hợp với thể chất đặc thù của Hồ Nguyệt Thiền.
Cảm thụ biến hóa thật lớn trên người Hồ Nguyệt Thiền, trong lòng Phó Thư Bảo máy động, hơi than thở hỏi:
- Nguyệt Thiền, cứ theo hiệu quả hôm nay thì ta đoán khi luyện hóa xong nửa phần Vô Căn Thủy Phách này, tu vi lực lượng của chắc ngươi có thể đột phá lên tới cấp Thánh Linh đó.
- Tu vi lực lượng của ta khi đạt tới cấp Thánh Linh có thể thi triển Bách Hồ Biến Thân, hơn nữa còn có biến thân có năng lực chiến đấu. Lúc đó ta sẽ không cần ngươi bảo vệ nữa, có thể độc lập tác chiến rồi.
Thần sắc kích động của Hồ Nguyệt Thiền không thể che dấu nổi.
Phó Thư Bảo đã nhìn thấy Hồ Nguyệt Thiền biến thân tại Tây Bá Lợi Tư Sơn, nhưng lúc đó không có năng lực công kích, chỉ có khả năng mị hoặc lòng người là cường đại phi thường. Nếu thế thì một khi nàng có thể huyễn hóa ra cả trăm phân thân, mỗi phân thân đều là hồng nhan họa thủy như nàng, còn có năng lực công kích, vậy nàng sẽ là một đối thủ khiến nam nhân đau đầu rồi. Nếu như đạt tới trình độ đó, nàng đã là một nhân vật có thể tự mình chống chọi rồi.
Linh thú cấp Thánh Linh cao hơn Lực Sĩ cấp Linh Lực, đã gần gới Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực. Từ xưa tới nay, tiêu chuẩn so sánh của Lực Sĩ cũng không phải là giả tạo mà có đạo lý của nó.
- Tốt lắm. Hôm nay tới đây thôi nhé.
Đôi mắt đẹp của Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên dừng lại trên bụng mình, lập tức phì nhẹ một tiếng:
- Phó đại ca, ngươi có thể rút tay lại hay không?
- Ta... Ta bị chút ảnh hưởng rồi...
Phó Thư Bảo lẩm bẩm, ánh mắt mê ly.
- Phì! Bây giờ ta đã có năng lực khống chế rất mạnh với hình thái huyền hồ, có ảnh hưởng tới ngươi hay không ta còn không biết sao? Ngươi cố ý muốn ăn đậu hủ của ta phải không?
- Ha ha... Thật là, một chút bí mật trong lòng người ta cũng bị ngươi biết rồi!
Hồ Nguyệt Thiền:
- ...
Nàng đúng là... Không còn gì có thể nói được với nam nhân trước mặt này.
o0o
Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã trôi qua nửa tháng.
Trong thời gian nửa tháng này, năm mươi vạn cân gạo đã được cho vào trong những bao tải to, đặt chỉnh tề trong kho lương thực. Thiên địa cũng không vì tiến vào mùa đông mà ngừng nghỉ. Việc trồng khoai và quản lý vẫn tiến hành theo lẽ thường. Cánh đồng nho được ghép cũng ngày càng phát triển, chỉ chờ tới sang năm là có thể trưởng thành tốt. Xưởng rượu nho đã đứng sừng sững trên mặt đất nông trường. Các loại thiết bị lấy nước, lên men và hầm ủ rượu cũng đều đã được xây dựng tốt. Toàn bộ Hạp Cốc Quan và Hậu Thổ Thành đều là cảnh tượng phát triển phồn vinh. Đây là về phương diện trồng trọt chăn nuôi.
Về mặt quân đời, rất nhiều bí kỹ tu luyện lực lượng và chiến đấu tìm được ở hoàng thành dưới lòng đất khiến bảy đội ngũ trăm người gia tăng học tập và tu luyện, lực chiến đấu tăng lên có thể nói là mỗi ngày mỗi khác, sớm đã không còn giống như lúc mới thành lập, cho có thể coi là tạm thông qua.
Sau chuyện thành vệ quân làm phản, Chu Uyển Nhi đúng là đã chiêu mộ một nhóm mạo hiểm giả, tội phạm bỏ trốn và một số nhân sĩ không còn đường xoay sở, trong thời gian ngắn ngủi, không ngờ đạt tới quy mô năm trăm người. Càng đáng nói hơn là đám thiếu niên nàng tự mình tuyển chọn chiêu mộ đã tới một trăm người, được cho là một đội trăm người thiếu niên. Từ tình huống trước mặt mà xem xét thì thành vệ quân bây giờ đã có sáu trăm người, năm trăm người hỗn loạn và một trăm thiếu niên, đúng là một đám ô hợp. Nhưng nếu có một ngày được huấn luyện tỉ mỉ thì chắc chắn đây sẽ là một lực lượng chiến đấu mạnh mẽ. Mà trước mắt năm trăm người kia xử lý một ít công vụ của Hậu Thổ Thành dưới sự quản lý của quỷ tinh linh Chu Uyển Nhi kia đã hoàn toàn thừa sức, tuyệt đối chẳng cần Phó Thư Bảo quan tâm.
Việc này phát sinh ngay cạnh Phó Thư Bảo. Trong mắt hắn, trong tâm lý của hắn có một loại cảm giác như nắm bắt toàn bộ giang sơn. Chẳng qua hắn vẫn luôn thiếu lòng muốn theo đuổi nắm giữ quyền lợi và sự bá đạo. Có người bên cạnh phân chia lo lắng cho hắn, hắn cũng không cần can thiệp thêm, cũng không hạn chế quyền hạn của bọn họ. Điểm này dù hắn không suy nghĩ quá kỹ lưỡng nhưng trong mắt đám người bên cạnh hắn, hắn đã trở thành người thủ lĩnh xuất sắc, có khí độ và phách lực tuyệt đối.
Nhất là Phó Thư Bảo lại cực siêng năng, một giây phút nào chịu thư giãn, luôn tu luyện lực lượng và vũ kỹ của hắn.
Tu vi lực lượng đạt tới Luyện Linh Lực tầng ba, chỉ còn cách cảnh giới Luyện Vĩnh Hằng Lực một bước nhưng chỉ một bước này, nhìn thì như rất nhỏ mà lại cách xa như trời đất. Có rất nhiều người cả đời cũng không cách nào đột phá được rào cản này.
Ở đây không chỉ cần tu luyện gian khổ mà còn phải có cơ hội và lĩnh ngộ nhất định. Ba thứ đó, thiếu một thứ cũng không được.
Tu luyện gian khổ thì Phó Thư Bảo đã có. Cơ hội hắn cũng có rồi, chỉ còn thiếu mỗi lĩnh ngộ mà thôi.
Trong cuộc sống hàng ngày, hiểu được một đạo lý có thể khiến tâm cảnh người ta chuyển biến, thoát thai hoán cốt. Sáng nghe đạo, tối chết cũng cam lòng. Mà trong tu luyện lực lượng cũng cùng có một đạo lý như vậy. Khi tâm cảnh tăng lên thì cảnh giới tăng, lực lượng tiến hóa. Đó là đốn ngộ, cũng là minh ngộ.
Cũng trong thời gian nửa tháng này, mỗi ngày Phó Thư Bảo đều dùng thời gian ban ngày tu luyện Luyện Thiên Thần Quyết để tu luyện lực lượng, tiến hành củng cố. Sau đó hắn còn tu luyện Nguyên Nhất Chiến Kỹ, nắm giữ Nộ Quyền Thức, tiến hành dung hợp. Thời gian này hắn bắt đầu tu luyện Ẩn Thối Thức Và Kim Cương Thức.
Nguyên Nhất Chiến Kỹ chia ra làm hai tầng cảnh giới. Một tầng là Nộ Quyền Thức, Ảnh Thối Thức, Kim Cương Thức tầng thứ nhất. Nộ Quyền Thức, Ảnh Thối Thức và Kim Cương Thức đều là tu luyện một bộ phận cơ thể. Nếu đã là tu luyện một bộ phận cơ thể thì cùng tu luyện chỉ có lợi chứ không có gì hại cả.[/CHARGE]
Nguồn: Vipvandan
Nội dung đã hiển thị - Bạn có thể xem
Có kinh nghiệm tu luyện Nộ Quyền Thức, Ảnh Thối Thức và Kim Cương Thức cũng tương đối thuận lợi dễ hiểu.
Tất cả đều là nhờ hắn có bộ não thông minh tuyệt đỉnh, một số đạo lý trước mặt hắn chỉ cần nghĩ hai lần liền hiểu rõ đường lối. Không chỉ có thể, hắn còn nghĩ một ra ba, tự mình suy tính ra nhiều đạo lý có ích nữa. Tu luyện như vậy, không nhanh mới là chuyện lạ.
Hồ Nguyệt Thiền cũng nhận được thu hoạch lớn phi thường. Buổi tối mỗi ngày Phó Thư Bảo đều chuồn tới giúp nàng luyện hóa Vô Căn Thủy Phách. Biến hóa của hắn có thể nói là cực nhanh, tiến bước thần tốc.
Đêm mười lăm, trăng rằm sáng tỏ. Mặt trăng sáng như ngọc treo cao trên bầu trời. Mặt đất được phủ bởi một tầng lụa bạc, cho dù thổ địa hoang lương nhưng cũng có cảm giác mông lung tuyệt đẹp.
- Phó đại ca, lần này ngươi không cần giúp tôi luyện hóa nữa. Ta muốn tự mình luyện hóa lần cuối. Không thể dùng Vô Căn Thủy Phách thối luyện và tẩy lễ, tâm cảnh của ta không thể nào tăng lên được. Dù tu vi lực lượng đạt tới cấp Thánh Linh thì ta chỉ sợ cũng không thể phát huy ra mười phần uy lực.
Nhìn Phó Thư Bảo, Hồ Nguyệt Thiền kiên định nói. Trong lòng nàng đã hạ quyết tâm rồi.
Đạo lý của nàng giống như qua biển lớn. Dưới sự trợ giúp của Phó Thư Bảo, nàng giống như người ngồi trên một con thuyền lớn kiên cố, đối mặt với sóng dữ của biển rộng, nàng có thể xem như không thấy, bình yên đạt tới miền mơ ước. Vượt biển như vậy, đối với nàng không có chút lợi ích gì, dù có thể đạt tới miền mơ rồi nhưng cơ thể lại không được thối luyện. Nếu như trải qua sóng to gió lớn, được biển rộng rèn dũa thì nàng sẽ trải qua một kinh nghiệm khó có được, cơ thể cũng được thối luyện. Chuyện này đối với người tu vi lực lượng là vô cùng quan trọng.
- Cũng được.
Phó Thư Bảo cười, gật đầu đồng ý. Hắn nhân ra là thời gian này Hồ Nguyệt Thiền không ngừng tăng tu vi lực lượng, tâm cảnh cũng tăng lên rồi, đã hiểu ra một số đạo lý quan trọng.
- Sau khi ta thành công sẽ cho ngươi thấy một chút Bách Hồ Biến Thân của ta, vừa có thể kiểm tra chiến kỹ ngươi tu luyện thời gian qua.
Hồ Nguyệt Thiền lại cười nói.
- Vậy thì ta chờ ngươi. Ta ở bên ngoài bảo hộ cho ngươi.
Phó Thư Bảo cũng không nói nhiều, trực tiếp đi ra khỏi sơn động. Hắn vừa đi khỏi, trong sơn động liền truyền ra một luồng hàn khí khiến người ta run rẩy. Hơi nước trong không khí bị lạnh ngưng tụ, rất nhanh liền kết thành một tầng băng mỏng trên mặt đất.
Vung tay một cái, một luồng khí nóng liền tràn ra bốn phía. Sương lạnh trên mặt đất lập tức bị quét đi, lộ ra một khoảng đất đủ rộng để ngồi xuống. Đi đến trung ương của khoảng đất, hai đùi Phó Thư Bảo đột nhiên đập mạnh lên mặt đất. Ào một tiếng, khí kình cường đại tràn ra từ thân dưới của hắn. Cảm giác này giống như có những quả lựu đạn nổ tung dưới chân hắn vậy. Những nơi sóng không khí truyền qua, mặt đất chấn động, đất đá tung bay!
Đất đá động, hai chân cũng động!
- Huyễn Ảnh Liên Hoàn Thối!
Rống to một tiếng, cả thung lũng truyền ra tiếng vang. Hai đùi Phó Thư Bảo giống như gió mạnh, nhanh tới mức mắt thường không tài nào thấy rõ nổi. Lúc này đầy trời đều là tàn ảnh hai chân hắn, kình phong tung bay. Một đôi chân huyết nhục không ngờ lại tấn công được trong phạm vi mười thước. Dựa vào đâu mà làm được như vậy chứ? Đó chính là dựa vào tốc độ và lực lượng!
Thiết Tiễn Đoạt Mệnh! Nhất Thối Trấn Sơn Hà! Phá Thiên Thối...
Lần lượt từng chiêu một, biến hóa liên tiếp. Mười hai chiêu thức, mỗi chiêu thức lại có mười hai biến hóa, dung hợp làm một, tụ lại một thân, thật ra chính là một chiêu thức, một biến hóa. Nhưng chiêu thức này cũng không phải một chiêu cố định, biến hóa cũng không phải một biến hóa cố định mà căn cứ vào địch thủ bất đồng, hoàn cảnh bất đồng sẽ có chiêu thức vô thường, biến hóa vô thường!
Vạn biến không rời khỏi gốc. Cơ sở đánh bại địch thủ chính là lực lượng, cơ thể là gốc rễ.
Đối với việc tu luyện cơ thể, Phó Thư Bảo đã xâm nhập được ba phần rồi.
Hiểu rõ đạo lý, tu luyện cũng dễ dàng hơn.
Trong nhất thời, trên ngọn núi hoang vu, kình khí phát ra âm thành giống như phong đao đang chém liên tiếp. Đá núi và bụi đất văng ra tung tóe, bị gió thổi tới bốn phương tám hướng.
Chỗ này chỉ có Phó Thư Bảo đang luyện chân, nhưng lại giống như cả trăm cá nhân đang đối chiến, cảnh tượng kinh người tới cực điểm!
Lúc này hắn đâu còn có dáng vẻ của kẻ làm loạn Hổ Thành tới gà bay chó chạy, nghịch phá quần áo của thiếu nữ chứ?
Ầm ầm! Một cước đánh nát một khối đá núi. Đá vụn bắn tung khắp bốn phía. Những nơi nó bắn tới đều nổ bắn ra tia lửa, kình lực to lớn giống như đạn bắn vậy!
Phó Thư Bảo thu nhận đứng thẳng. Hai chân hắn lúc này mới từ trạng thái đá lia lịa từ từ khôi phục lại, khiến cho vải vóc áp sát lên người hắn. Ngay lúc này, hắn quay đầu nhìn vào trong cửa động, phát hiện Hồ Nguyệt Thiền đã đứng ở đó, được mỉm cười nhìn hắn. Vẻ tươi cười kia giống như ánh trăng dịu dàng, khiến cho người ta liếc mắt khó quên.
- Phó đại ca, nhìn động tác của ngươi thật giống như thiên mã hành không, tinh vân nhẹ trôi, khiến cho người ta không cách nào nhìn ra dấu vết, phải run sợ như gặp gió lạnh. Có thể nhận rA Lí giải của ngươi đối với đấu kỹ lại tinh tiến rồi. Nhưng mặc cho dù vậy, ta vẫn muốn đấu với ngươi một trận!
Hồ Nguyệt Thiền nói, sau chầm chậm đi về phía Phó Thư Bảo. Trên người nàng, một trường lực lượng kỳ lại từ từ lan tỏa ra, kể cả không khí quanh mình cũng trở nên ngưng trọng lại.
- Thế là tu vi lực lượng cơ thể ngươi đã tiến vào cấp cấp Thánh Linh rồi phải không?
Trong lòng Phó Thư Bảo máy động. Giờ phút này Hồ Nguyệt Thiền và bản thân nàng trước kia giống như hai người khác nhau, cho dù về cường độ trường lực lượng cho tới tinh khí, thần vận cũng đều được tăng cường lên rõ ràng!
- Có phải hay không thì ngươi thử một cái là biết mà - Bách Hồ Biến Thân!
Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên quát lên yêu kiều. Trường lực lượng tràn ra bốn phía bỗng xuất hiện biến dị kinh người. Trong nháy mắt, một đám người giống nàng như đúc đột nhiên xuất hiện, từ điệu bộ tới dáng vẻ, khó phân biệt thật giả được!
- Bọn họ... Sờ mó có cảm giác giống hệt như chân thân của ngươi không?
Cảnh tượng tráng lệ trước mắt khiến Phó Thư Bảo không khỏi cảm thấy áp lực, lại có cả những ý nghĩ xấu.
- Hạ lưu! Đánh cho ta!
Vốn trái tim đang rất vui vẻ, bị một câu nói hạ lưu này của Phó Thư Bảo phá sạch. Hồ Nguyệt Thiền xấu hổ vung tay một cái. Đám phân thân huyễn hóa ra đột nhiên lao về phía Phó Thư Bảo.
Một trăm phân thân, một trăm người cần khống chế lực lượng. Chỉ con số này đã khiến người ta không khỏi không kính nể tuyệt kỹ này của Hồ Tộc!
Phân thân ảo giác thì không có linh hồn và năng lực tự hành động. Như thế thì bổn tôn cần dùng sức và trí não điều khiển, giống như nghệ sĩ điều khiển con rối vậy. Làm như vậy không chỉ cần hóa một luồng lực lượng thành cả trăm tia mà còn cần có tâm tư thông minh và năng lực phản ứng siêu cường. Nếu không thì một trăm phân thân ảo giác này còn chưa tới đánh địch thủ đã tự loạn thành một đám rồi.
Ngay lúc một trăm phân thân này vọt tới trước mặt, Phó Thư Bảo đã phát hiện có ít nhất ba mươi phân thân ảo giác có động tác giống hệt nhau, rất ít biến hóa. Bởi vậy có thể thấy, tu vi lực lượng của Hồ Nguyệt Thiền đúng là đã đạt cấp cấp Thánh Linh nhưng vẫn còn xa lạ với việc điều khiển tuyệt kỹ này. Nếu không thì cũng không xuất hiện hiện tượng phân thân hành động giống hệt nhau này.
Sinh ra là nửa người nửa cáo, Hồ Nguyệt Thiền chính là một tồn tại đặc thù chứ không còn nghi ngờ gì nữa. Nàng luyện hóa không thông qua người để đưa vào thứ vũ trụ mà thông qua Linh Thú Lực Đan trong đại não để luyện hóa. Phó Thư Bảo rất muốn nhìn xem lực đan trong đại não nàng vận dụng thế nào nhưng đó cũng là chuyện không có khả năng. Hắn chỉ có thể cảm nhận được một luồng năng lượng mềm mại truyền ra từ đại não Hồ Nguyệt Thiền, từ từ bao phủ láy Vô Căn Thủy Phách, tiến hành luyện hóa và hấp thu. Hắn ở bên cạnh trợ giúp, tụ tập linh năng trong cơ thể nàng. Cho nên cảm giác của hắn về chuyện này cũng rất rõ ràng, đặc biệt phi thường.
Một lần luyện hóa kết thúc thì đã qua hai giờ.
Thể tích của Vô Căn Thủy Phách giảm đi rất rõ rệt. Tinh khí thần của Hồ Nguyệt Thiền cũng rực rỡ hẳn lên. Trước luyện hóa và sau luyện hóa, nàng giống như hai người khác nhau vậy. Đã có kinh nghiệm luyện hóa thủy tinh túy, Phó Thư Bảo biết hàn Nguyên Tố ẩn trong Vô Căn Thủy Phách này có tác dụng tẩy mao phạt tủy. Rất rõ ràng, nó cũng phù hợp với thể chất đặc thù của Hồ Nguyệt Thiền.
Cảm thụ biến hóa thật lớn trên người Hồ Nguyệt Thiền, trong lòng Phó Thư Bảo máy động, hơi than thở hỏi:
- Nguyệt Thiền, cứ theo hiệu quả hôm nay thì ta đoán khi luyện hóa xong nửa phần Vô Căn Thủy Phách này, tu vi lực lượng của chắc ngươi có thể đột phá lên tới cấp Thánh Linh đó.
- Tu vi lực lượng của ta khi đạt tới cấp Thánh Linh có thể thi triển Bách Hồ Biến Thân, hơn nữa còn có biến thân có năng lực chiến đấu. Lúc đó ta sẽ không cần ngươi bảo vệ nữa, có thể độc lập tác chiến rồi.
Thần sắc kích động của Hồ Nguyệt Thiền không thể che dấu nổi.
Phó Thư Bảo đã nhìn thấy Hồ Nguyệt Thiền biến thân tại Tây Bá Lợi Tư Sơn, nhưng lúc đó không có năng lực công kích, chỉ có khả năng mị hoặc lòng người là cường đại phi thường. Nếu thế thì một khi nàng có thể huyễn hóa ra cả trăm phân thân, mỗi phân thân đều là hồng nhan họa thủy như nàng, còn có năng lực công kích, vậy nàng sẽ là một đối thủ khiến nam nhân đau đầu rồi. Nếu như đạt tới trình độ đó, nàng đã là một nhân vật có thể tự mình chống chọi rồi.
Linh thú cấp Thánh Linh cao hơn Lực Sĩ cấp Linh Lực, đã gần gới Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực. Từ xưa tới nay, tiêu chuẩn so sánh của Lực Sĩ cũng không phải là giả tạo mà có đạo lý của nó.
- Tốt lắm. Hôm nay tới đây thôi nhé.
Đôi mắt đẹp của Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên dừng lại trên bụng mình, lập tức phì nhẹ một tiếng:
- Phó đại ca, ngươi có thể rút tay lại hay không?
- Ta... Ta bị chút ảnh hưởng rồi...
Phó Thư Bảo lẩm bẩm, ánh mắt mê ly.
- Phì! Bây giờ ta đã có năng lực khống chế rất mạnh với hình thái huyền hồ, có ảnh hưởng tới ngươi hay không ta còn không biết sao? Ngươi cố ý muốn ăn đậu hủ của ta phải không?
- Ha ha... Thật là, một chút bí mật trong lòng người ta cũng bị ngươi biết rồi!
Hồ Nguyệt Thiền:
- ...
Nàng đúng là... Không còn gì có thể nói được với nam nhân trước mặt này.
o0o
Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã trôi qua nửa tháng.
Trong thời gian nửa tháng này, năm mươi vạn cân gạo đã được cho vào trong những bao tải to, đặt chỉnh tề trong kho lương thực. Thiên địa cũng không vì tiến vào mùa đông mà ngừng nghỉ. Việc trồng khoai và quản lý vẫn tiến hành theo lẽ thường. Cánh đồng nho được ghép cũng ngày càng phát triển, chỉ chờ tới sang năm là có thể trưởng thành tốt. Xưởng rượu nho đã đứng sừng sững trên mặt đất nông trường. Các loại thiết bị lấy nước, lên men và hầm ủ rượu cũng đều đã được xây dựng tốt. Toàn bộ Hạp Cốc Quan và Hậu Thổ Thành đều là cảnh tượng phát triển phồn vinh. Đây là về phương diện trồng trọt chăn nuôi.
Về mặt quân đời, rất nhiều bí kỹ tu luyện lực lượng và chiến đấu tìm được ở hoàng thành dưới lòng đất khiến bảy đội ngũ trăm người gia tăng học tập và tu luyện, lực chiến đấu tăng lên có thể nói là mỗi ngày mỗi khác, sớm đã không còn giống như lúc mới thành lập, cho có thể coi là tạm thông qua.
Sau chuyện thành vệ quân làm phản, Chu Uyển Nhi đúng là đã chiêu mộ một nhóm mạo hiểm giả, tội phạm bỏ trốn và một số nhân sĩ không còn đường xoay sở, trong thời gian ngắn ngủi, không ngờ đạt tới quy mô năm trăm người. Càng đáng nói hơn là đám thiếu niên nàng tự mình tuyển chọn chiêu mộ đã tới một trăm người, được cho là một đội trăm người thiếu niên. Từ tình huống trước mặt mà xem xét thì thành vệ quân bây giờ đã có sáu trăm người, năm trăm người hỗn loạn và một trăm thiếu niên, đúng là một đám ô hợp. Nhưng nếu có một ngày được huấn luyện tỉ mỉ thì chắc chắn đây sẽ là một lực lượng chiến đấu mạnh mẽ. Mà trước mắt năm trăm người kia xử lý một ít công vụ của Hậu Thổ Thành dưới sự quản lý của quỷ tinh linh Chu Uyển Nhi kia đã hoàn toàn thừa sức, tuyệt đối chẳng cần Phó Thư Bảo quan tâm.
Việc này phát sinh ngay cạnh Phó Thư Bảo. Trong mắt hắn, trong tâm lý của hắn có một loại cảm giác như nắm bắt toàn bộ giang sơn. Chẳng qua hắn vẫn luôn thiếu lòng muốn theo đuổi nắm giữ quyền lợi và sự bá đạo. Có người bên cạnh phân chia lo lắng cho hắn, hắn cũng không cần can thiệp thêm, cũng không hạn chế quyền hạn của bọn họ. Điểm này dù hắn không suy nghĩ quá kỹ lưỡng nhưng trong mắt đám người bên cạnh hắn, hắn đã trở thành người thủ lĩnh xuất sắc, có khí độ và phách lực tuyệt đối.
Nhất là Phó Thư Bảo lại cực siêng năng, một giây phút nào chịu thư giãn, luôn tu luyện lực lượng và vũ kỹ của hắn.
Tu vi lực lượng đạt tới Luyện Linh Lực tầng ba, chỉ còn cách cảnh giới Luyện Vĩnh Hằng Lực một bước nhưng chỉ một bước này, nhìn thì như rất nhỏ mà lại cách xa như trời đất. Có rất nhiều người cả đời cũng không cách nào đột phá được rào cản này.
Ở đây không chỉ cần tu luyện gian khổ mà còn phải có cơ hội và lĩnh ngộ nhất định. Ba thứ đó, thiếu một thứ cũng không được.
Tu luyện gian khổ thì Phó Thư Bảo đã có. Cơ hội hắn cũng có rồi, chỉ còn thiếu mỗi lĩnh ngộ mà thôi.
Trong cuộc sống hàng ngày, hiểu được một đạo lý có thể khiến tâm cảnh người ta chuyển biến, thoát thai hoán cốt. Sáng nghe đạo, tối chết cũng cam lòng. Mà trong tu luyện lực lượng cũng cùng có một đạo lý như vậy. Khi tâm cảnh tăng lên thì cảnh giới tăng, lực lượng tiến hóa. Đó là đốn ngộ, cũng là minh ngộ.
Cũng trong thời gian nửa tháng này, mỗi ngày Phó Thư Bảo đều dùng thời gian ban ngày tu luyện Luyện Thiên Thần Quyết để tu luyện lực lượng, tiến hành củng cố. Sau đó hắn còn tu luyện Nguyên Nhất Chiến Kỹ, nắm giữ Nộ Quyền Thức, tiến hành dung hợp. Thời gian này hắn bắt đầu tu luyện Ẩn Thối Thức Và Kim Cương Thức.
Nguyên Nhất Chiến Kỹ chia ra làm hai tầng cảnh giới. Một tầng là Nộ Quyền Thức, Ảnh Thối Thức, Kim Cương Thức tầng thứ nhất. Nộ Quyền Thức, Ảnh Thối Thức và Kim Cương Thức đều là tu luyện một bộ phận cơ thể. Nếu đã là tu luyện một bộ phận cơ thể thì cùng tu luyện chỉ có lợi chứ không có gì hại cả.[/CHARGE]
Nguồn: Vipvandan
Nội dung đã hiển thị - Bạn có thể xem
Có kinh nghiệm tu luyện Nộ Quyền Thức, Ảnh Thối Thức và Kim Cương Thức cũng tương đối thuận lợi dễ hiểu.
Tất cả đều là nhờ hắn có bộ não thông minh tuyệt đỉnh, một số đạo lý trước mặt hắn chỉ cần nghĩ hai lần liền hiểu rõ đường lối. Không chỉ có thể, hắn còn nghĩ một ra ba, tự mình suy tính ra nhiều đạo lý có ích nữa. Tu luyện như vậy, không nhanh mới là chuyện lạ.
Hồ Nguyệt Thiền cũng nhận được thu hoạch lớn phi thường. Buổi tối mỗi ngày Phó Thư Bảo đều chuồn tới giúp nàng luyện hóa Vô Căn Thủy Phách. Biến hóa của hắn có thể nói là cực nhanh, tiến bước thần tốc.
Đêm mười lăm, trăng rằm sáng tỏ. Mặt trăng sáng như ngọc treo cao trên bầu trời. Mặt đất được phủ bởi một tầng lụa bạc, cho dù thổ địa hoang lương nhưng cũng có cảm giác mông lung tuyệt đẹp.
- Phó đại ca, lần này ngươi không cần giúp tôi luyện hóa nữa. Ta muốn tự mình luyện hóa lần cuối. Không thể dùng Vô Căn Thủy Phách thối luyện và tẩy lễ, tâm cảnh của ta không thể nào tăng lên được. Dù tu vi lực lượng đạt tới cấp Thánh Linh thì ta chỉ sợ cũng không thể phát huy ra mười phần uy lực.
Nhìn Phó Thư Bảo, Hồ Nguyệt Thiền kiên định nói. Trong lòng nàng đã hạ quyết tâm rồi.
Đạo lý của nàng giống như qua biển lớn. Dưới sự trợ giúp của Phó Thư Bảo, nàng giống như người ngồi trên một con thuyền lớn kiên cố, đối mặt với sóng dữ của biển rộng, nàng có thể xem như không thấy, bình yên đạt tới miền mơ ước. Vượt biển như vậy, đối với nàng không có chút lợi ích gì, dù có thể đạt tới miền mơ rồi nhưng cơ thể lại không được thối luyện. Nếu như trải qua sóng to gió lớn, được biển rộng rèn dũa thì nàng sẽ trải qua một kinh nghiệm khó có được, cơ thể cũng được thối luyện. Chuyện này đối với người tu vi lực lượng là vô cùng quan trọng.
- Cũng được.
Phó Thư Bảo cười, gật đầu đồng ý. Hắn nhân ra là thời gian này Hồ Nguyệt Thiền không ngừng tăng tu vi lực lượng, tâm cảnh cũng tăng lên rồi, đã hiểu ra một số đạo lý quan trọng.
- Sau khi ta thành công sẽ cho ngươi thấy một chút Bách Hồ Biến Thân của ta, vừa có thể kiểm tra chiến kỹ ngươi tu luyện thời gian qua.
Hồ Nguyệt Thiền lại cười nói.
- Vậy thì ta chờ ngươi. Ta ở bên ngoài bảo hộ cho ngươi.
Phó Thư Bảo cũng không nói nhiều, trực tiếp đi ra khỏi sơn động. Hắn vừa đi khỏi, trong sơn động liền truyền ra một luồng hàn khí khiến người ta run rẩy. Hơi nước trong không khí bị lạnh ngưng tụ, rất nhanh liền kết thành một tầng băng mỏng trên mặt đất.
Vung tay một cái, một luồng khí nóng liền tràn ra bốn phía. Sương lạnh trên mặt đất lập tức bị quét đi, lộ ra một khoảng đất đủ rộng để ngồi xuống. Đi đến trung ương của khoảng đất, hai đùi Phó Thư Bảo đột nhiên đập mạnh lên mặt đất. Ào một tiếng, khí kình cường đại tràn ra từ thân dưới của hắn. Cảm giác này giống như có những quả lựu đạn nổ tung dưới chân hắn vậy. Những nơi sóng không khí truyền qua, mặt đất chấn động, đất đá tung bay!
Đất đá động, hai chân cũng động!
- Huyễn Ảnh Liên Hoàn Thối!
Rống to một tiếng, cả thung lũng truyền ra tiếng vang. Hai đùi Phó Thư Bảo giống như gió mạnh, nhanh tới mức mắt thường không tài nào thấy rõ nổi. Lúc này đầy trời đều là tàn ảnh hai chân hắn, kình phong tung bay. Một đôi chân huyết nhục không ngờ lại tấn công được trong phạm vi mười thước. Dựa vào đâu mà làm được như vậy chứ? Đó chính là dựa vào tốc độ và lực lượng!
Thiết Tiễn Đoạt Mệnh! Nhất Thối Trấn Sơn Hà! Phá Thiên Thối...
Lần lượt từng chiêu một, biến hóa liên tiếp. Mười hai chiêu thức, mỗi chiêu thức lại có mười hai biến hóa, dung hợp làm một, tụ lại một thân, thật ra chính là một chiêu thức, một biến hóa. Nhưng chiêu thức này cũng không phải một chiêu cố định, biến hóa cũng không phải một biến hóa cố định mà căn cứ vào địch thủ bất đồng, hoàn cảnh bất đồng sẽ có chiêu thức vô thường, biến hóa vô thường!
Vạn biến không rời khỏi gốc. Cơ sở đánh bại địch thủ chính là lực lượng, cơ thể là gốc rễ.
Đối với việc tu luyện cơ thể, Phó Thư Bảo đã xâm nhập được ba phần rồi.
Hiểu rõ đạo lý, tu luyện cũng dễ dàng hơn.
Trong nhất thời, trên ngọn núi hoang vu, kình khí phát ra âm thành giống như phong đao đang chém liên tiếp. Đá núi và bụi đất văng ra tung tóe, bị gió thổi tới bốn phương tám hướng.
Chỗ này chỉ có Phó Thư Bảo đang luyện chân, nhưng lại giống như cả trăm cá nhân đang đối chiến, cảnh tượng kinh người tới cực điểm!
Lúc này hắn đâu còn có dáng vẻ của kẻ làm loạn Hổ Thành tới gà bay chó chạy, nghịch phá quần áo của thiếu nữ chứ?
Ầm ầm! Một cước đánh nát một khối đá núi. Đá vụn bắn tung khắp bốn phía. Những nơi nó bắn tới đều nổ bắn ra tia lửa, kình lực to lớn giống như đạn bắn vậy!
Phó Thư Bảo thu nhận đứng thẳng. Hai chân hắn lúc này mới từ trạng thái đá lia lịa từ từ khôi phục lại, khiến cho vải vóc áp sát lên người hắn. Ngay lúc này, hắn quay đầu nhìn vào trong cửa động, phát hiện Hồ Nguyệt Thiền đã đứng ở đó, được mỉm cười nhìn hắn. Vẻ tươi cười kia giống như ánh trăng dịu dàng, khiến cho người ta liếc mắt khó quên.
- Phó đại ca, nhìn động tác của ngươi thật giống như thiên mã hành không, tinh vân nhẹ trôi, khiến cho người ta không cách nào nhìn ra dấu vết, phải run sợ như gặp gió lạnh. Có thể nhận rA Lí giải của ngươi đối với đấu kỹ lại tinh tiến rồi. Nhưng mặc cho dù vậy, ta vẫn muốn đấu với ngươi một trận!
Hồ Nguyệt Thiền nói, sau chầm chậm đi về phía Phó Thư Bảo. Trên người nàng, một trường lực lượng kỳ lại từ từ lan tỏa ra, kể cả không khí quanh mình cũng trở nên ngưng trọng lại.
- Thế là tu vi lực lượng cơ thể ngươi đã tiến vào cấp cấp Thánh Linh rồi phải không?
Trong lòng Phó Thư Bảo máy động. Giờ phút này Hồ Nguyệt Thiền và bản thân nàng trước kia giống như hai người khác nhau, cho dù về cường độ trường lực lượng cho tới tinh khí, thần vận cũng đều được tăng cường lên rõ ràng!
- Có phải hay không thì ngươi thử một cái là biết mà - Bách Hồ Biến Thân!
Hồ Nguyệt Thiền đột nhiên quát lên yêu kiều. Trường lực lượng tràn ra bốn phía bỗng xuất hiện biến dị kinh người. Trong nháy mắt, một đám người giống nàng như đúc đột nhiên xuất hiện, từ điệu bộ tới dáng vẻ, khó phân biệt thật giả được!
- Bọn họ... Sờ mó có cảm giác giống hệt như chân thân của ngươi không?
Cảnh tượng tráng lệ trước mắt khiến Phó Thư Bảo không khỏi cảm thấy áp lực, lại có cả những ý nghĩ xấu.
- Hạ lưu! Đánh cho ta!
Vốn trái tim đang rất vui vẻ, bị một câu nói hạ lưu này của Phó Thư Bảo phá sạch. Hồ Nguyệt Thiền xấu hổ vung tay một cái. Đám phân thân huyễn hóa ra đột nhiên lao về phía Phó Thư Bảo.
Một trăm phân thân, một trăm người cần khống chế lực lượng. Chỉ con số này đã khiến người ta không khỏi không kính nể tuyệt kỹ này của Hồ Tộc!
Phân thân ảo giác thì không có linh hồn và năng lực tự hành động. Như thế thì bổn tôn cần dùng sức và trí não điều khiển, giống như nghệ sĩ điều khiển con rối vậy. Làm như vậy không chỉ cần hóa một luồng lực lượng thành cả trăm tia mà còn cần có tâm tư thông minh và năng lực phản ứng siêu cường. Nếu không thì một trăm phân thân ảo giác này còn chưa tới đánh địch thủ đã tự loạn thành một đám rồi.
Ngay lúc một trăm phân thân này vọt tới trước mặt, Phó Thư Bảo đã phát hiện có ít nhất ba mươi phân thân ảo giác có động tác giống hệt nhau, rất ít biến hóa. Bởi vậy có thể thấy, tu vi lực lượng của Hồ Nguyệt Thiền đúng là đã đạt cấp cấp Thánh Linh nhưng vẫn còn xa lạ với việc điều khiển tuyệt kỹ này. Nếu không thì cũng không xuất hiện hiện tượng phân thân hành động giống hệt nhau này.
Bình luận truyện