Chương 26: 26: Chợ Quỷ! Long Quân Dạ Yến
Sáng sớm ngày hôm sau, khí tức màu tím từ phía đông tràn tới.
Sở Trần thu lấy Thái Dương chi khí trong tịnh thất, tu luyện cường hóa chư lộ Nguyên Quân trong toàn cơ thể, tích lũy tu vi pháp lực từng chút một.
Tối hôm qua liên tiếp luyện thành hai môn pháp thuật【Thổi Lông Thành Hổ】và【Thoát Y Giải Đai】, hắn đã tiêu hao vô số tâm thần, tinh thần uể oải.
May mà hắn có thể thu lấy Thái Âm chi khí vào ban đêm, Thái Dương chi khí vào ban ngày và tập hợp tinh hoa nhật nguyệt để tu dưỡng tinh khí và Nguyên Thần.
Tinh Khí Thần tam bảo tràn đầy sung mãn, cả người Long Mã tinh thần, tinh thần sảng khoái.
Đây chính là công hiệu mạnh mẽ của pháp môn tu hành.
Tinh tấn luyện tập mỗi ngày, thân thể cường tráng, kéo dài tuổi thọ.
"Hỗn Nguyên Tụ Khí Luyện Hình" của Linh Sơn phái là do các cao nhân sư huynh tham ngộ ra từ "Hoàng Đình Kinh", công pháp lập ý cao xa, nếu có thể tu luyện tới chỗ cao thâm, thì được vạn thần hộ vệ.
Kết thúc tu luyện, Sở Trần đưa Tiểu Quỷ Tử đến tiệm mì ở phố bên cạnh ăn mì.
Gọi một tô mì.
Hắn ăn mì, Tiểu Quỷ Tử ngửi mùi mì.
Hôm nay, Sở Trần, Trương tú tài và Hoàng Phú Quý đã hẹn nhau ra ngoài dạo chơi.
Tiểu Quỷ Tử nghe nói, mắt sáng lên và vui mừng khôn xiết.
Nhưng rất tiếc là, mới sáng sớm Hứa Bình đạo trưởng đã mang Tiểu Quỷ Tử đi, nghe nói là có một vụ án cần sự giúp sức của Tiểu Quỷ Tử.
"Sư huynh ~ Lần sau ra ngoài chơi, nhất định không được quên dẫn ta đi cùng.
"Tiểu Quỷ Tử đi theo Hứa Bình đạo trưởng, được ba bước ngoái đầu lại, vẻ mặt đáng thương.
Sở Trần không nhịn được cười.
Đi được nửa đường, Tiểu Quỷ Tử lại chạy nhanh trở lại như một làn khói, dặn dò:"Sư huynh, ta không có ở bên cạnh, huynh ra ngoài cẩn thận một chút.
""Được rồi được rồi, sư huynh biết rồi.
"Sở Trần đuổi Tiểu Quỷ Tử lời còn dang dở đi, phóng khoáng bước ra ngoài.
Bên cạnh không còn kẻ bám đuôi, tốc độ của Sở Trần cũng nhanh hơn ba phần.
Không lâu sau, Sở Trần, Hoàng Phú Quý và Trương tú tài gặp nhau.
"Phú Quý, Tú tài, hôm nay đi đâu? Ta theo sư phụ đến huyện Tân An lần đầu, hai mắt mịt mờ, không biết gì về địa phương, toàn bộ nghe theo hai vị làm chủ.
"Sở Trần đi thẳng vào vấn đề.
Hoàng Phú Quý sờ sờ đầu, bộ mặt ngu ngơ, cũng không có chủ kiến gì.
"Phạch!"Trương tú tài vung chiếc quạt gấp và nói một cách khá tự nhiên: "Đi, huynh đệ đưa hai người đi dạo thanh lâu, nghe hát.
Để ta nói cho huynh biết, Thúy Hương lầu này mới tới mấy vị! ""Tú tài và Trần ca xuất thân Đạo môn, không tiện tới nơi như vậy! "Hoàng Phú Quý vừa nghe nói tới thanh lâu câu lan, sắc mặt bỗng chốc đỏ ửng, ấp a ấp úng, lấy Sở Trần làm cái cớ.
Sở Trần lắc đầu: "Không không không, ta là đạo sĩ tu tại gia, có thể lấy vợ sinh con, không kiêng nữ sắc, không sao không sao!"Trương tú tài cười cười: "Vậy thì tốt, đi, ba huynh đệ chúng ta! "Hoàng Phú Quý bộ mặt suy sụp, ngượng ngùng nói: "Khụ khụ ~ Hai vị ca ca, tiểu đệ tu Đồng Tử Công, không tiện phá giới.
""Thế thì thôi.
"Sở Trần và Tú tài cũng chỉ là muốn trêu chọc Phú Quý, hoàn toàn không có ý làm khó người khác.
Tú tài cũng mỉm cười, ngừng tại đó.
"Không đến thanh lâu cũng được, ta đúng là biết gần huyện Tân An có một nơi thú vị.
"! Nơi "thú vị" mà Trương tú tài nói, thực ra là một khu chợ quỷ.
Cái gọi là "chợ quỷ" ban đầu được dùng để chỉ những dị tượng mê huyễn như "ảo ảnh", sau đó dần phát triển thành "chợ đen", chuyên giao dịch một số thứ mờ ám.
Một khu chợ quỷ quy tụ đủ loại ngưu quỷ xà thần, phàm nhân, bàng môn đạo sĩ, ma đạo tà tu, yêu quái và quỷ vật! đúng là quần ma loạn vũ.
Sở Trần và Hoàng Phú Quý vừa nghe liền trở nên thích thú, nhất trí đồng ý ngay không nói hai lời.
Chợ quỷ trước nay luôn ẩn cực kỳ kỹ, nếu không có người quen dẫn đường, người bình thường rất khó tìm ra.
Trương tú tài đã tới đó vài lần, quen việc dễ làm, trước tiên dẫn hai người đi mua một bộ y phục đen trong thành, sau đó ba người ra khỏi thành.
Chợ quỷ ở huyện Tân An này nằm trong một đầm lầy cách huyện thành sáu mươi dặm.
Đầm lầy có tên là Long Khanh,Nghe nói năm đó có Độc Long rơi xuống đây, long huyết kịch độc đã làm vẩn đục vùng xung quanh hàng chục dặm.
Long Khanh quanh năm bị bao phủ bởi chướng khí đầy trời, không có tu vi đạo hạnh tại thân, rất khó tiến vào chợ quỷ, về cơ bản đã ngăn chặn phàm nhân tự tiện xông vào.
Tất nhiên, có những trường hợp ngoại lệ.
Theo Trương tú tài nói, năm đó hắn chỉ là đồng sinh công danh, tu vi cực kỳ mỏng manh, không khác gì phàm nhân, dưới sự trùng hợp của cơ duyên đã tiến vào chợ quỷ.
"Sở huynh, Phú Quý, đằng sau chợ quỷ có thế lực và lai lịch không nhỏ, sau khi tiến vào, mọi người nên nhìn nhiều, bớt nói, tránh gây chuyện.
"Trên đường đi, Trương tú tài không ngừng dặn đi dặn lại, khá khẩn trương.
Sở Trần và Hoàng Phú Quý gật đầu lia lịa.
Hai người cũng không ngốc, đương nhiên biết chừng mực.
Chợ quỷ quy tụ đủ hạng người và đủ loại ngưu xà quỷ thần các lộ xung quanh, là hình ảnh thu nhỏ của thế giới ngầm.
Nhiều chợ quỷ luôn đổi địa điểm liên tục, tính lưu động cực cao, rất ít chợ quỷ chỉ tập trung ở một nơi.
Chợ quỷ Long Khanh ở đây có thể hoạt động ổn định trong một thời gian dài, thế lực đằng sau nó có thể hình dung ra được, tuyệt đối là thủ đoạn thông thiên.
Không lâu sau, ba người đã đến đầm lầy Long Khanh, thay xong y phục, trốn trong một bãi sậy để nghỉ ngơi.
Một chiếc thuyền con từ từ tiến về phía ba người.
Trương tú tài đã quen, tiến lại gần bắt chuyện với người lái thuyền, sau khi trả một xâu tiền, ba người lên chiếc thuyền con, rẽ nước vào trong đầm lầy mờ ảo.
"Ba người đến thật khéo, hôm nay Long Quân dạ yến, ba vị có hứng thú chăng?"Người lái thuyền chèo chống mái chèo, quay đầu lại nói với ba người.
Sở Trần và Hoàng Phú Quý sửng sốt, trong lòng không biết "Long Quân dạ yến".
Trên nguyên tắc nhìn nhiều nói ít, không gây chuyện, hai người đều không đáp lời, mà nhìn về phía Trương tú tài.
Trương tú tài khá quen thuộc với Long Khanh, vừa nghe "Long Quân dạ yến", trên mặt hắn tràn đầy vẻ vui mừng, ngạc nhiên hỏi:"Phu thuyền, Long Quân dạ yến mỗi tháng một lần, e rằng chưa đến ngày thì phải, sao hôm nay lại đột nhiên có?"Người lái thuyền lắc đầu, giải thích: "Dạ yến này Long Quân muốn mở thì mở, nào có định ngày.
Thực ra mỗi lần dạ yến đều là như vậy, Long Quân tùy ý mở dạ yến, nếu ngươi có duyên, có thể tham gia, nếu ngươi không có duyên, dù đợi mỏi mòn mấy năm cũng không gặp được!"Trương tú tài tỏ vẻ kinh ngạc: "Thì ra là như vậy, vậy hôm nay chúng ta gặp may rồi!""Đúng vậy!"Người lái thuyền và Trương tú tài kẻ xướng người họa, trò chuyện khá hợp nhau.
Trong lòng Hoàng Phú Quý vô cùng tò mò, không khỏi kéo ống tay áo Trương Tú tài: "Tú tài, cái gì là Long Quân dạ yến, để làm gì?"Trong lòng Sở Trần cũng khá tò mò, ánh mắt hướng về Tú tài.
Trương tú tài cười "hehe", vẻ mặt đầy phấn khích.
"Long Quân chính là chủ nhân nơi này, mỗi tháng Long Quân đại nhân đều sẽ tổ chức dạ yến, chiêu đãi quan khách và bằng hữu từ các phương, dù huynh là tu sĩ chính đạo, bàng môn tà đạo hay yêu ma quỷ quái, chỉ cần nhận được lời mời, không phân xuất thân, tất cả đều có thể tham gia dạ yến.
"Sở Trần nhướng mày, thấy Tú tài cao hứng như vậy, tò mò hỏi: "Tham gia dạ yến có ích lợi gì?"Trương tú tài nhoẻn miệng cười: “Tham gia Long Quân dạ yến hiển nhiên là có rất nhiều lợi ích, ít nhất cũng có thể nâng cao tu vi, nếu được Long Quân coi trọng, lại càng được tặng lễ trọng.
”"Còn có chuyện tốt như vậy?"Hoàng Phú Quý phấn chấn tinh thần, có điều hắn lại sờ sờ toàn thân, nói:"Nhưng chúng ta không mang theo lễ vật, tùy tiện tới chào hỏi, không tốt thì phải!"Người lái thuyền bên cạnh cười tiếp lời: "Khách nhân nói đùa rồi, Long Quân hào hiệp hiếu khách, không cần mang theo bất kỳ lễ vật gì, chư vị có thể yên tâm.
".
Bình luận truyện