Thiên Tuyết Truyền Kì
Chương 25
Trận này Hoa Thiên Cốt thắng Nghê Mạn Quân, sự xuất hiện của Đoạn Niệm kiếm gây nên kinh hãi cho mọi người xung quanh. Ai ai cũng hiểu rõ chủ nhân của Đoạn Niệm kiếm là ai, vì vậy mà càng kinh ngạc hơn.
Hoa Thiên Tuyết thấy Hoa Thiên Cốt thắng được Nghê Mạn Quân cũng không có gì là lạ, nếu như Cốt Đầu để thua nàng ta thì nàng mới nghi hoặc người này có phải hay không chính là vị tỷ tỷ song sinh của mình. Cốt Đầu ngay cả Nghê Mạn Thiên còn có thể thắng thì Nghê Mạn Quân kia tính là cái gì? Nhưng Cốt Đầu phải dùng tới đòn hiểm, để bị thương chồng chất mới có thể khiến Nghê Mạn Quân rơi đài thì nàng cảm thấy có chút lạ, định bụng tiến đến chữa thương cho nàng thì chân chợt dừng lại, nhớ tới sợi dây lấy được từ thích khách hôm qua, nàng nhíu chặt mày. Cốt Đầu, đừng làm muội thất vọng có được không?
Bạch Bạch cũng định bụng tiến tới xem xét thương thế của Cốt Đầu nhưng lại thấy mẹ mình dừng lại thì có chút kì quái, quay đầu lại nhìn, thấy mama đầy rối rắm nhìn chằm chằm Cốt Đầu, cũng nhận ra mama và Cốt Đầu có gì đó không ổn liền đứng yên không nhúc nhích.
Nghê Mạn Quân thua, ánh mắt oán độc bắn về phía Hoa Thiên Cốt rồi lại nhìn Hoa Thiên Tuyết, hừ một tiếng rồi bước về chỗ phụ mẫu mình.
Trận của Hoa Thiên Cốt và Nghê Mạn Thiên kết thúc, mọi người liền chăm chú chờ mong biểu hiện của Sóc Phong và Hoa Thiên Tuyết.
- Tiểu Sóc Sóc cố lên! Mama cố lên! Tiểu Sóc Sóc cố lên! Mama cố lên!!
Hoa Thiên Tuyết thu hồi ánh mắt, tự động bỏ qua lời cổ vũ "có như không" của Bạch Bạch, đạp kiếm bay lên mặt biển, vạt áo màu trắng bay phất phơ giữa không trung.
Khinh Thủy, Hủ Mộc Thanh Lưu, Hỏa Tịch, Vân Ẩn và mọi người ở lớp Quý đều đứng dưới cổ vũ cho nàng. Đường Bảo và Lạc Thập Nhất tuy bận chăm sóc Hoa Thiên Cốt nhưng vẫn cố gắng quay lại xem nàng chiến đấu. Bạch Bạch thì quấn băng rôn lên đầu, cầm hai cái lá nhảy nhảy hét hét làm mọi người đều bật cười. Những người tham dự đều mỏi mắt mong chờ Hoa Thiên Tuyết xuất ra bản lĩnh thật sự của mình, ai cũng hiểu, mấy trận trước kia nàng đều chưa xuất ra linh lực mà chỉ đơn thuần dùng kiếm pháp để đả bại đối thủ.
Không khí dần nóng bừng lên.
Ma Nghiêm hừ lạnh một tiếng, nhìn hai người Hoa Thiên Tuyết và Sóc Phong chuẩn bị giao đấu:- Sư đệ, ngươi nói xem?
Mặt Bạch Tử Họa không chút thay đổi, Sênh Tiêu Mặc ngồi một bên chen ngang cười nói: - Chẳng phải đại sư huynh muốn Sóc Phong thắng sao? Dù sao Thiên Tuyết cũng bị sư huynh ghét thậm tệ a~
Ma Nghiêm không trả lời, đột nhiên hỏi tiếp: - Sư đệ, ngươi thấy tư chất của Hoa Thiên Tuyết thế nào?
- Rất tốt. - Bạch Tử Họa lạnh nhạt trả lời, tuy nhiên trong mắt chợt loé lên một tia tự hào.
- Đại sư huynh, không phải huynh rất ghét Thiên Tuyết sao? - Sênh Tiêu Mặc không hiểu hỏi.
Ma Nghiêm im lặng, từ chối trả lời, tuy nhiên ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Hoa Thiên Tuyết. Trong đầu hồi tưởng lại mấy ngày trước nhìn thấy bóng dáng đơn bạc gầy yếu kia đứng dưới trăng rơi lệ, tựa như con sói cô độc không có nơi quay về...
Nghĩ nghĩ, ánh mắt lại chuyển tới chỗ của Hoa Thiên Cốt. Cái vòng kia hắn đã từng thấy sư đệ đưa cho Hoa Thiên Cốt, hắn cũng đã thấy nàng lúc đầu nhận vòng còn hớn hở bảo sẽ luôn giữ kỹ nhưng một khắc khi sư đệ quay đầu, nàng lại cầm cái vòng ném xuống đất, hắn biết... cái vòng đó là do nha đầu kia làm cho nàng. Hôm đó, nha đầu kia cầm trên tay cái vòng kia mà khóc, xung quanh lại có dấu vết đánh nhau, hắn có ngu tới mấy cũng có thể đoán được 5, 6 phần. Hắn ngay từ đầu đã muốn nhắc nhở nha đầu đó, nhưng lại sợ nàng cho là mình ghét tỷ tỷ nàng nên mới nói vậy. Haizz, kì thực giờ hắn cũng không biết nên nói thế nào với nha đầu kia...
Hỏa Tịch và Vũ Thanh La kích động không yên, bọn họ và trận đấu của Hoa Thiên Cốt và Nghê Mạn Quân mà cược rất lớn. Hỏa Tịch cá Nghê Mạn Quân thắng, Vũ Thanh La cá Hoa Thiên Cốt thắng, kết quả là Vũ Thanh La thắng. Giờ cả hai đang cá tiếp trận của Sóc Phong và Hoa Thiên Tuyết, Hỏa Tịch cá Hoa Thiên Tuyết thắng còn Vũ Thanh La cá Hoa Thiên Tuyết thua. Nếu lần này Hoa Thiên Tuyết thắng thì Hỏa Tịch và Vũ Thanh La coi như hòa.
Cuối cùng trận đấu cũng bắt đầu, Hoa Thiên Tuyết và Sóc Phong đứng trên hai thanh kiếm đối diện nhau. Sóc Phong đã từng giao đấu thử với Hoa Thiên Tuyết, hắn biết nàng luôn sử dụng lối đánh nhanh thắng nhanh, vả lại bây giờ tu vi của nàng đã hơn hắn một bậc, hắn nếu dùng linh lực thì chắc chắn sẽ thua, bây giờ chỉ còn trông chờ vào tốc độ của hai người xem ai đánh nhanh hơn thôi.
Sóc Phong nhìn Hoa Thiên Tuyết, rời khỏi kiếm, ngự gió đứng lên, trên tay hiện lên một thanh kiếm màu trắng.
Hoa Thiên Tuyết mỉm cười, cũng rời khỏi kiếm, ngự gió, trên tay là Lạc Tuyết do Bạch Tử Họa tặng.
Mọi người dưới đài mờ mịt nhìn hai người, rối rắm không biết cả hai muốn làm gì.
Hoa Thiên Tuyết thấy Hoa Thiên Cốt thắng được Nghê Mạn Quân cũng không có gì là lạ, nếu như Cốt Đầu để thua nàng ta thì nàng mới nghi hoặc người này có phải hay không chính là vị tỷ tỷ song sinh của mình. Cốt Đầu ngay cả Nghê Mạn Thiên còn có thể thắng thì Nghê Mạn Quân kia tính là cái gì? Nhưng Cốt Đầu phải dùng tới đòn hiểm, để bị thương chồng chất mới có thể khiến Nghê Mạn Quân rơi đài thì nàng cảm thấy có chút lạ, định bụng tiến đến chữa thương cho nàng thì chân chợt dừng lại, nhớ tới sợi dây lấy được từ thích khách hôm qua, nàng nhíu chặt mày. Cốt Đầu, đừng làm muội thất vọng có được không?
Bạch Bạch cũng định bụng tiến tới xem xét thương thế của Cốt Đầu nhưng lại thấy mẹ mình dừng lại thì có chút kì quái, quay đầu lại nhìn, thấy mama đầy rối rắm nhìn chằm chằm Cốt Đầu, cũng nhận ra mama và Cốt Đầu có gì đó không ổn liền đứng yên không nhúc nhích.
Nghê Mạn Quân thua, ánh mắt oán độc bắn về phía Hoa Thiên Cốt rồi lại nhìn Hoa Thiên Tuyết, hừ một tiếng rồi bước về chỗ phụ mẫu mình.
Trận của Hoa Thiên Cốt và Nghê Mạn Thiên kết thúc, mọi người liền chăm chú chờ mong biểu hiện của Sóc Phong và Hoa Thiên Tuyết.
- Tiểu Sóc Sóc cố lên! Mama cố lên! Tiểu Sóc Sóc cố lên! Mama cố lên!!
Hoa Thiên Tuyết thu hồi ánh mắt, tự động bỏ qua lời cổ vũ "có như không" của Bạch Bạch, đạp kiếm bay lên mặt biển, vạt áo màu trắng bay phất phơ giữa không trung.
Khinh Thủy, Hủ Mộc Thanh Lưu, Hỏa Tịch, Vân Ẩn và mọi người ở lớp Quý đều đứng dưới cổ vũ cho nàng. Đường Bảo và Lạc Thập Nhất tuy bận chăm sóc Hoa Thiên Cốt nhưng vẫn cố gắng quay lại xem nàng chiến đấu. Bạch Bạch thì quấn băng rôn lên đầu, cầm hai cái lá nhảy nhảy hét hét làm mọi người đều bật cười. Những người tham dự đều mỏi mắt mong chờ Hoa Thiên Tuyết xuất ra bản lĩnh thật sự của mình, ai cũng hiểu, mấy trận trước kia nàng đều chưa xuất ra linh lực mà chỉ đơn thuần dùng kiếm pháp để đả bại đối thủ.
Không khí dần nóng bừng lên.
Ma Nghiêm hừ lạnh một tiếng, nhìn hai người Hoa Thiên Tuyết và Sóc Phong chuẩn bị giao đấu:- Sư đệ, ngươi nói xem?
Mặt Bạch Tử Họa không chút thay đổi, Sênh Tiêu Mặc ngồi một bên chen ngang cười nói: - Chẳng phải đại sư huynh muốn Sóc Phong thắng sao? Dù sao Thiên Tuyết cũng bị sư huynh ghét thậm tệ a~
Ma Nghiêm không trả lời, đột nhiên hỏi tiếp: - Sư đệ, ngươi thấy tư chất của Hoa Thiên Tuyết thế nào?
- Rất tốt. - Bạch Tử Họa lạnh nhạt trả lời, tuy nhiên trong mắt chợt loé lên một tia tự hào.
- Đại sư huynh, không phải huynh rất ghét Thiên Tuyết sao? - Sênh Tiêu Mặc không hiểu hỏi.
Ma Nghiêm im lặng, từ chối trả lời, tuy nhiên ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Hoa Thiên Tuyết. Trong đầu hồi tưởng lại mấy ngày trước nhìn thấy bóng dáng đơn bạc gầy yếu kia đứng dưới trăng rơi lệ, tựa như con sói cô độc không có nơi quay về...
Nghĩ nghĩ, ánh mắt lại chuyển tới chỗ của Hoa Thiên Cốt. Cái vòng kia hắn đã từng thấy sư đệ đưa cho Hoa Thiên Cốt, hắn cũng đã thấy nàng lúc đầu nhận vòng còn hớn hở bảo sẽ luôn giữ kỹ nhưng một khắc khi sư đệ quay đầu, nàng lại cầm cái vòng ném xuống đất, hắn biết... cái vòng đó là do nha đầu kia làm cho nàng. Hôm đó, nha đầu kia cầm trên tay cái vòng kia mà khóc, xung quanh lại có dấu vết đánh nhau, hắn có ngu tới mấy cũng có thể đoán được 5, 6 phần. Hắn ngay từ đầu đã muốn nhắc nhở nha đầu đó, nhưng lại sợ nàng cho là mình ghét tỷ tỷ nàng nên mới nói vậy. Haizz, kì thực giờ hắn cũng không biết nên nói thế nào với nha đầu kia...
Hỏa Tịch và Vũ Thanh La kích động không yên, bọn họ và trận đấu của Hoa Thiên Cốt và Nghê Mạn Quân mà cược rất lớn. Hỏa Tịch cá Nghê Mạn Quân thắng, Vũ Thanh La cá Hoa Thiên Cốt thắng, kết quả là Vũ Thanh La thắng. Giờ cả hai đang cá tiếp trận của Sóc Phong và Hoa Thiên Tuyết, Hỏa Tịch cá Hoa Thiên Tuyết thắng còn Vũ Thanh La cá Hoa Thiên Tuyết thua. Nếu lần này Hoa Thiên Tuyết thắng thì Hỏa Tịch và Vũ Thanh La coi như hòa.
Cuối cùng trận đấu cũng bắt đầu, Hoa Thiên Tuyết và Sóc Phong đứng trên hai thanh kiếm đối diện nhau. Sóc Phong đã từng giao đấu thử với Hoa Thiên Tuyết, hắn biết nàng luôn sử dụng lối đánh nhanh thắng nhanh, vả lại bây giờ tu vi của nàng đã hơn hắn một bậc, hắn nếu dùng linh lực thì chắc chắn sẽ thua, bây giờ chỉ còn trông chờ vào tốc độ của hai người xem ai đánh nhanh hơn thôi.
Sóc Phong nhìn Hoa Thiên Tuyết, rời khỏi kiếm, ngự gió đứng lên, trên tay hiện lên một thanh kiếm màu trắng.
Hoa Thiên Tuyết mỉm cười, cũng rời khỏi kiếm, ngự gió, trên tay là Lạc Tuyết do Bạch Tử Họa tặng.
Mọi người dưới đài mờ mịt nhìn hai người, rối rắm không biết cả hai muốn làm gì.
Bình luận truyện