Thiên Tuyết Truyền Kì

Chương 43



Sát Thiên Mạch vốn đang bế quan nghỉ ngơi bảo dưỡng lại da mặt thì chợt nhớ bản thân lâu lắm rồi chưa có thăm qua tiểu nha đầu đáng yêu của mình, vì vậy hứng trí lên vừa đi dạo vừa ôm ô chống nắng một đường đi bộ đến Trường Lưu Sơn, vốn nhân tiện đi bộ vừa ngắm cảnh vừa thử tìm trên đường xem có món gì mới lạ một chút đem tặng cho tiểu nha đầu kia thì gặp chuyện.

Chuyện là thế này, hôm nay trời đẹp, hắn vốn định đi ra ngoài chọn đồ chơi cho tiểu nha đầu, mặc dù mấy hôm nay đồ hắn mua cho tiểu nha đầu kia cơ hồ có thể đem chất đầy một căn phòng nhưng hắn vẫn thấy chưa có đủ. Đi lung tung chợt thấy có một hàng quán bán mấy cái túi thơm nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn qua thật giống cái đầu bánh bao kia của tiểu nha đầu, vì vậy định bỏ tiền ra mua, ai ngờ lại gặp đúng một tên đăng đồ tử tham luyến sắc đẹp của hắn bay ra chặn đường trêu ghẹo.

Khốn kiếp, mặc dù hắn biết bản thân đẹp khuynh nước khuynh thành hoa gặp hoa nở người gặp người thích cười một tiếng khuynh nước hai tiếng khuynh thành ba tiếng khuynh nhân bốn tiếng khuynh địa năm tiếng khuynh trời sáu tiếng..... nói chung là khuynh đảo tất cả mọi thứ trên trời đất.

Ây da, sao hắn lại có thể như vậy chứ, đã bảo là nên khiêm tốn chút mà...

- Mỹ nhân, nếu nàng thích mấy cái túi thơm này thì gia có thể tặng cho nàng, chỉ cần nàng đi theo gia một ngày, trân châu ngọc bảo trên đời gia đều cho nàng - Đăng đồ tử ( mọi người thông cảm, tác giả quá lười đặt tên cho vật hi sinh \( ̄︶ ̄)/ ) cười dâm đãng lộ ra hàm răng vàng chóe làm chói mắt người qua đường, đôi con ngươi tham lam nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt sắc của Sát Thiên Mạch. Hắn đã để ý tiểu nương tử này mất hôm, thấy hôm nay tiểu nương tử dường như thích thú mấy cái túi thơm này nhưng lại chần chừ không mua, hiển nhiên là không có tiền. Mà đây đúng là cơ hội trời cho ngàn năm, hắn tất nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội bắt chuyện với tiểu nương tử này.

( STM : Con mẹ ngươi! Cái con mắt chó nào của ngươi thấy lão tử là nữ nhân? Con mắt cho nào thấy lão tử thiếu tiền hả? Mẹ kiếp, lão tử muốn đem hai con mắt chó của ngươi móc ra!!! )

Phía sau đăng đồ tử kia có mấy tên sai vặt đi theo, hiển nhiên cũng là thuộc giai cấp quý tộc có tiền. Mà lũ sai vặt kia cũng đang nhìn Sát Thiên Mạch một cách thèm thuồng.

Sát Thiên Mạch ghét nhất có người nói mình giống nữ nhân, ngoài tiểu nha đầu kia ra thì toàn bộ người nhận nhầm hắn là nữ nhân đều đã bị hắn đem đi làm phân bón cho cây, cái tên này nhìn gầy gò ngu đần như vậy, không biết đem hắn đi làm phân bón bón cây cây có bị ảnh hưởng hóa ngu ngay cả ra lá cũng không biết không nữa?

Sát Thiên Mạch đăm chiêu suy nghĩ, vào mắt tên đăng đồ tử lại giống như đang ngẩn người vì vẻ đẹp của hắn, vì vậy càng bạo gan hơn nhích tới gần,có xu hướng đem cả người dán vào người Sát Thiên Mạch.

Sát Thiên Mạch : Hắn quyết định dù cây nhà hắn có bị ngu ngốc đi nữa cũng phải bón phân, cùng lắm hắn không bón cho cây nhà hắn, cây ngoài đường chắc cũng đang rất túng thiếu, xem như hắn làm phước đi.

Xem đi, hắn thật đúng là người tốt nhất trong đám người xấu mà.

Sát Thiên Mạch nhúc nhích ngón tay, muốn một chiêu đem tên khốn này đánh chết, ai ngờ đằng sau lại vang lên giọng nói của tiểu nha đầu hắn ngày nhớ đêm mong.

- Tỷ tỷ?

Hoa Thiên Tuyết hô một tiếng, chạy như bay đến cạnh Sát Thiên Mạch, vô tình không khống chế lực đạo đem cái tên đang muốn dám sát vào người tỷ tỷ nàng đánh sang một bên.

Đánh tốt!

Sát Thiên Mạch thầm hô một tiếng, ngón tay liền yên lặng thả xuống, khuôn mặt vốn đang âm trầm liền thay đổi 180 độ trở thành ủy khuất, đôi con ngươi huyết sắc ứa nước, khuôn mặt đẹp đến ngây người mang biểu tình ủy khuất thật khiến người khác cơ hồ đều muốn ôm hắn vào lòng an ủi.

Hoa Thiên Tuyết ngây người. Cái... cái này là sao? Nàng...hình như không có làm gì khiến tỷ tỷ chịu ủy khuất đi?

- Tỷ tỷ...? Tỷ... - làm sao vậy?

- Tướng công!

Tiếng hô mang theo giọng mũi cơ hồ đem trái tim người ta nhũn nát. Hoa Thien Tuyết lại giật đứng người, nhìn nhìn y phục của bản thân. Ngô, hình như là nam trang... Mà có lẽ, hình như, chắc là nàng không có nghe lầm đi? Tỷ tỷ gọi nàng là tướng công? Nàng và tỷ tỷ khi nào thành thân? Hình như ngay cả hôn môi cũng chưa có đi?

A phi phi! Nàng làm sao lại suy nghĩ bậy bạ như vậy chứ? Cái gì mà hôn với chả không hôn? Đều mau mau cút hết đi!!!

Sát Thiên Mạch thấy nha đầu không phản ứng, lại nhuyễn nhuyễn gọi một tiếng, suýt chút đem trái tim Hoa Thiên Tuyết nguyễn thành vũng nước.

- Khụ, cái kia, tỷ...

- Tướng công, hắn dám đùa giỡn ta... - Sát Thiên Mạch chưa đợi Hoa Thiên Tuyết nói hết câu đã nhảy vào lòng nàng, chiều cao hai người khá khác biệt nên cảnh này nhìn sao cũng quá quỷ dị...đi?

Hoa Thiên Tuyết chả hiểu cái mô tê gì hết, chỉ loáng thoáng nghe tỷ tỷ nói cái gì mà đùa giỡn cái gì đó...

Khoan! Hình như tỷ tỷ nói là bị người khác đùa giỡn!

- Ai không muốn sống đùa giỡn ngươi? - Hoa Thiên Tuyết không hiểu sao liền cảm thấy trong ngực nghẹn khuất, lửa giận có xu hướng nhích lên a nhích lên.

Sát Thiên Mạch cọ cọ ngực Hoa Thiên Tuyết, ủy ủy khuất khuất nói : - Là cái tên mặt nhìn âm hiểm bộ răng vàng chóe tay chân đầy xương xẩu kia muốn nhan sắc không có nhan sắc muốn quyền thế không có quyền thế muốn khí chất không có khí chất đang nằm lết dưới đất kia đùa giỡn ta.

Mọi người : ==

Đăng đồ tử : O_O ???  Đây là mắng hắn?

Hoa Thiên Tuyết cũng không có để ý gì, chỉ nghe thấy tỷ tỷ nhà nàng bị tên khốn không bằng cầm thú đang nằm như cẩu dưới đất kia đùa giỡn, lửa giận vèo cái lên MAX level, tay phất một cái đem tên dưới đất đang muốn đứng lên đánh cái lại nằm cạp đất, nhân tiện cũng đem mấy tên sai vặt phía sau đánh nằm cạp đất luôn.

Mọi người : ==

Đăng đồ tử : QAQ

- Nói, hắn nói cái gì ?  - Hoa Thiên Tuyết lạnh mặt nhìn đám cẩu ăn phân dưới đất, quay lại nhẹ nhàng hỏi Sát Thiên Mạch.

Nàng biết tỷ tỷ chỉ là muốn đùa giỡn, nếu tỷ tỷ muốn chơi thì nàng liền phụng bồi thôi, dù sao khi không được thư giãn gân cốt vậy cũng không tồi.

Sát Thiên Mạch trong lòng Hoa Thiên Tuyết lại tranh thủ cọ a cọ cọ a cọ, nói dối không chớp mắt : - Hắn nói muốn đem ta về làm vợ bé thứ 18, muốn ta sinh cho hắn đứa con thứ 53, còn nói ta mau mau đem tướng công bỏ đi, hắn còn nói tướng công xấu xí hơn hắn, không có uy mãnh như hắn...

Mọi người : Đây tuyệt đối là bịa đặt trắng trợn!!

Hoa Thiên Tuyết không nhìn phản ứng của người xung quanh, chỉ lạnh giọng nói : - Ân, ta sẽ làm cho hắn biết cái gì gọi là uy mãnh. Không phải hắn muốn vợ lẽ thứ 18 sao, ta liền kiếm cho hắn vợ lẽ thứ 30 luôn.

Nói xong búng tay một cái, không biết từ đâu xuất hiện hơn chục nữ nhân cao có gầy có thấp có béo có, nói chung là đầy đủ kiểu dáng, tuy nhiên khuôn mặt tất cả đều nhìn sao cũng có vẻ giống..... nam nhân....

Không, không phải giống mà đây hoàn toàn chính là một đám đực rựa.

Hoa Thiên Tuyết lại búng tay một cái, đám oanh oanh yến yến này liền giống như chó điên chạy tới chỗ đăng đồ tử, cứ như lũ đàn bà chanh chua đánh đá giành chồng lao vào nhau, tình cảnh loạn thành một đoàn. Mà tên đăng đồ tử kia thì lại bị một đám ' nữ nhân ' giẫm giẫm đạp đạp.

Bỗng nhiên hắn hét lớn một tiếng, sau đó ôm lấy của quý rống lên, có vẻ như đám vợ lẽ kia tranh nhau quá khích có người vô ý đạp lên của quý của hắn.

Mọi người : Thật đáng thương....

Đám sai vặt : * khép chân lại thật chặt * Thật đáng thương....

Sát Thiên Mạch nhìn mà cũng không nhịn được đem hai chân khép lại, trên trán chảy ra vài đường hắc tuyến.

Nhìn qua hình như rất đau à nha....

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

TIỂU KỊCH TRƯỜNG

Sát Thiên Mạch : * nhào vào lòng Hoa Thiên Tuyết * Tướng công, hắn dám đùa giỡn ta...

Hoa Thiên Tuyết : Ai không muốn sống đùa giỡn ngươi?

Sát Thiên Mạch : * cọ cọ ngực * Là cái tên mặt nhìn âm hiểm bộ răng vàng chóe tay chân đầy xương xẩu kia muốn nhan sắc không có nhan sắc muốn quyền thế không có quyền thế muốn khí chất không có khí chất đang nằm lết dưới đất kia đùa giỡn ta.

Hoa Thiên Tuyết : Nói, hắn nói cái gì ?

Sát Thiên Mạch : * cọ a cọ cọ a cọ * Hắn nói muốn đem ta về làm vợ bé thứ 18, muốn ta sinh cho hắn đứa con thứ 53, còn nói ta mau mau đem tướng công bỏ đi, hắn còn nói tướng công xấu xí hơn hắn, không có uy mãnh như hắn...

Hoa Thiên Tuyết : Để ta xử hắn!

Sát Thiên Mạch : * cọ a cọ cọ a cọ cọ a cọ *

Hoa Thiên Tuyết : Mẹ kiếp ngươi cọ xong chưa? Ăn đậu hủ của lão nương chừng đó chưa xong hả?! Mau để cái vuốt sói kia của ngươi xuống khỏi ngực lão nương!!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện