Thiếp Thân Đặc Công

Chương 86: Phòng tắm kinh diễm



Cuối cùng, đến khi Tiêu di và Lâm Thiên Tuyết mệt rồi thì mới quay về trang viên Mân côi (có lẽ sau nên để là biệt thự Hoa Hồng ). Trên tay mang bao nhiêu túi lớn túi nhỏ, Phương Dật Thiên nhịn không được nói thầm trong lòng – Phương gia liệt tổ liệt tông à, tốt xấu gì tiểu nhân mỗi ngày đều dâng hương cho các người à, sao đến giờ mới hiển linh vậy?
Sauk hi ngồi vào trong xe , Dật Tiên thở dài một hơi.Qua việc lần này hắn cuối cùng đã hiểu rõ việc dạo phố cùng nữ nhân khủng bố dến mức nào, đây quả không phải là chuyện mà nam nhân dễ dàng thích ứng à!
Nếu không phải mang thân phận là bảo tiêu của Lâm Thiên Tuyết, Phương Dật Thiên đã sớm mặc kệ rồi. Đây có phải là việc nam nhân phải làm ? Hai tay mang theo bao nhiêu túi lớn nhỏ, chạy như điên theo sau mông hai nữ nhân, hồi tưởng lại Phương Dật Thiên thật muốn tự tát mình hai cái tát.
Lần sau, nếu còn có lần sau, Phương Dật Thiên phát thệ có đánh chết hắn cũng không cùng hai nữ nhân này dạo phố!
Hắn nghĩ không ra, bình thường luôn lười biếng như Lâm Thiên Tuyết làm thế nào có nhiều sức lực dạo phố như thế? Còn nữa, Tiêu di với 2 quả bưởi to đùng trước ngực như thế kia sao dạo lâu thế mà không mệt sao? (Đoạn này chém, để cục thịt nghe ghê quá )
Thật ra, Phương Dật Thiên rất muốn trực tiếp hỏi Tiêu di vấn đề này, nhưng hắn biết, chỉ cần hắn mở miệng hỏi, như vậy chỉ có một kết cục – bị mắng cho hộc máu!
Trong xe, hai nữ nhân đang ở ghế sau lải nhải bàn luận về chiến lợi phẩm của lần dạo phố này, Phương Dật Thiên đau khổ lái xe, chẳng mấy chốc mà về tới biệt thự Hoa Hồng.
Có lẽ là có chút mệt mỏi, lái xe về xong Phương Dật Thiên liền tiến tới sô pha ngồi. Ngô mẫu thấy thế liền lấy cho hắn một lon Red Bull, đúng là hiện giờ hắn cần một lon Red Bull, không, hai lon! Bởi thế, xuống xong lon này hắn liền đi lấy thêm một lon nữa uống tiếp.
Tiêu di và Lâm Thiên Tuyết đưa chiến lợi phẩm vào biệt thự xong, đầu tiên là ngồi tại sô pha ở phòng khách. Nghỉ ngơi một lúc sau, Tiêu di nói là đi dạo phố hơi mệt một chút, hơn nữa còn ra nhiều mồ hôi thế này nên nàng lên lầu tắm rửa trước.
Mà Lâm Thiên Tuyết nhận được một cuộc điện thoại liền đi về phía hậu viện tiếp điện thoại.
Ngô mẫu lại đi làm tiếp việc của nàng. Trong một biệt thự to như thế, Ngô mẫu cứ làm như việc gì cũng không xong. Mà nói cũng đúng, cả biệt thự như thế, mỗi mình Ngô mẫu quản lí, bà không vội vàng mới là lạ.
Phương Dật Thiên ngồi lại trên sô pha nghỉ ngơi, xoay xoay hai chân, suy nghĩ có nên lấy thêm mấy lon Red Bull uống không. Dù sao thứ này cũng có rất nhiều mà không có mấy người uống.
Ngồi một lúc, Phương Dật Thiên nhìn nhìn đồng hồ, cũng nên đứng dậy về phòng rồi. Đột nhiên hắn nghe được trên lầu truyền xuống một trận thanh âm dồn dập:
"Tiểu Tuyết, tiểu Tuyết, con có ở đó không?"
Phương Dật Thiên liền rung động trong lòng, đây là thanh âm của Tiêu di, chả lẽ Tiêu di đi tắm rửa lại gặp qua vấn đề gì sao? Hoặc đã có chuyện gì xảy ra?
"Tiểu Tuyết, tiểu Tuyết…"
Thanh âm dồn dập của Tiêu di lại truyền đến, thanh âm không phải lớn, nhưng Phương Dật Thiên trong phòng khách vẫn nghe thấy, mà Lâm Thiên Tuyết đang ở phía sau biệt thự nghe điện thoại, bởi vậy không nghe thấy. Về phần Ngô mẫu đang lo làm việc chắc cũng không nghe được tiếng gọi của Tiêu di.
Phương Dật Thiên nhìn trái nhìn phải, nghĩ: "Tiêu di ở trên sẽ không gặp phải vấn đề gì chứ? Có khi sàn phòng tắm trơn quá, ngã trẹo chân chăng? Không được, ta phải lên xem, cứu người quan trọng nhất!
Tiếp theo, Phương Dật Thiên liền mang theo tâm cứu người sốt ruột hướng tới lầu hai chạy lên.
Bởi vì lần trước hắn đã vụng trộm.Ách, theo lời hắn nói là quang minh chính đại chạy qua lầu hai rồi, nên vị trí phòng tắm trên lầu hai hắn nắm rất rõ. Lên lầu hai xong hắn lập tức hướng về phía phòng tắm chạy tới, mà khi đến trước phòng tắm, cửa phòng tắm kêu "đương" một tiếng mở ra, Tiêu di ở bên trong đi ra!
Một khác kia, Phương Dật Thiên hoàn toàn hóa đá, thân thể không hề động đậy, hai mắt trợn lên, miệng há hốc ra, nếu chú ý quan sát còn có thể thấy nước miếng trong miệng hắn không chịu khống chế không ngừng chảy ra! ( :61:)
Ôi mẹ ơi(Nguyên văn là đ..mẹ nó)! Tiêu di thế mà lại không mặc quần áo ( :93: )
Đúng vậy,Tiêu di đột nhiên đi ra, không hề mặc quần áo. Chính xác mà nói, trên tay nàng đang cầm một chiếc khăn tắm đang lau mái tóc ướt sũng của mình, nhưng thân thể của nàng trần như nhộng, hiển nhiên nàng cũng không ngờ giờ phút này Phương Dật Thiên sẽ xuất hiện, kết quả là thân thể nàng cũng cứng ngắc!
To, quá to.Cái này, cái này quả thật là mãnh liệt ba đào(chấn động)! Phương Dật Thiên đờ đẫn đứng nhìn, hai mắt trừng lớn nhìn về hai ngọn tuyết phong đầy đặn cực to không hề được che chắn, trên đỉnh tuyết phong là hai hạt anh đào nổi bật lại càng thêm chói mắt. So sánh với phần dưới, hai điểm hồng này mới làm cho người ta cảm thấy trí mạng, hít thể không thông!
Phản ứng tiếp theo của Phương Dật Thiên là hướng ánh mắt xuống phía dưới .Đùa à, hiện tại có thể nói là cơ hội ngàn năm có một, bởi vậy làm gì có chuyện tỏ ra quân tử đem ánh mắt ra chỗ khác, phải nắm chặt thời cơ nhìn xem bộ vị "ấy" của Tiêu di ra sao mới là việc cấp bách! (Thằng này võ lâm quá, bất quá ta thích :61: )
Nhưng đúng lúc ánh mắt của hắn hướng xuống dưới, Tiêu di liền hét lên một tiếng "
A…." rồi lập tức quay lại phòng tắm, "Phanh!" một tiếng, đem cửa đóng lại!
"
Phanh", âm thanh này làm cho Phương Dật Thiên đang ngớ người liền hồi phục tinh thần. Lúc này nước miếng trong miệng hắn sắp tràn ra ngoài miệng, hắn vội vàng nuốt nước miếng, âm thầm vỗ vào đầu, thế nào mà mình như đầu cá chết thế nhỉ? Gần nhìn được vào chỗ đấy rồi, lại bỏ lỡ vào lúc mấu chốt, quả thực là…phí đi cơ hội ngàn năm có một này!
"
Ngươi, ngươi… Phương Dật Thiên, sao ngươi lại chạy lên đây? Không phải Tiểu Tuyết đã nói là ngươi không được lên lầu hai sao?" Tiêu di nấp sau cửa phòng tắm nói đứt quãng, mãi mới nói xong một câu, có thể tưởng tượng nàng đang tức giận đến mức nào.
"
Tiêu di, là thế này, ta đang ở dưới lầu thì nghe thấy tiếng ngươi gọi Lâm tiểu thư, gọi vài lần, ta sợ ngươi xảy ra chuyện gì, lo lắng nên mới chạy lên!" Phương Dật Thiên vội vàng giải thích, tiếp theo ngữ khí liền chuyển biến, hiên ngang lẫm liệt nói: "Không sai, Lâm tiểu thư quy định rằng ta không thể đi lên lầu hai, nhưng với tình huống vừa rồi, so sánh với sự an nguy của Tiêu di, ta tình nguyện phá đi quy định này.Vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì bất trắc, cả đời này của ta đều sẽ áy náy bất an!
Áy náy bất an!
Trong phòng tắm Tiêu di vô cùng tức giận, nhưng không biết làm thế nào, cơn giận không thể phát tiết ra ngoài được!
Hóa ra là do Tiêu di tắm xong mới phát hiện là nàng không đem theo áo ngủ vào, mà phòng tắm lại không có một chiếc khăn tắm nào to và khô ráo, hơn nữa nàng cũng không tiện không mặc gì đi ra ngoài lấy quần áo của mình, liền gọi xem Lâm Thiên Tuyết có ở lầu hai hay không, để nhờ lấy hộ nàng bộ quần áo. Sau khi gọi vài tiếng mà không thấy đáp lại, nàng liền biết Lâm Thiên Tuyết không ở lầu hai.
Cuối cùng không có biện pháp nào khác, Tiêu di đành không mặc gì ra khỏi phòng tắm, chuẩn bị về phòng mình để lấy quần áo. Trước lúc đấy, nàng đã nghe tiếng bước chân của Phương Dật Thiên liền tưởng là Lâm Thiên Tuyết đang đi lên lầu hai, điều này cũng làm cho nàng yên tâm hơn.
Nào có ngờ đâu…
Thình lình mở cửa ra, tên chết tiệt Phương Dật Thiên thế quái nào lại đứng ngay trước mặt, hơn nữa không hề xấu hổ nhìn chằm chằm vào thân thể nàng.Ngay lúc đấy, nàng trong lòng ý muốn giết người cũng có.
Nhưng nghe xong lời giải thích của Phương Dật Thiên, nàng cũng không biết phản bác như thế nào. Dù sao Phương Dật Thiên cũng vì nghe tiếng hét của nàng mới quan tâm mà chạy lên, nếu nàng gặp điều gì bất trắc thì lúc Phương Dật Thiên chạy lên để cứu nàng hẳn là không thể phủ nhận.
Bởi thế, nàng còn có thể nói gì đây? Chỉ có thể tức giận trong lòng, căn bản không thể làm gì được.
"Tiêu di, Tiêu di, ngươi làm sao vậy?"
Thanh âm dồn dập của Lâm Thiên Tuyết vang lên, tiếp theo là tiếng bước chân chạy lên. Lúc này, Phương Dật Thiên không khỏi cười khổ một tiếng, lòng vô cùng rầu rĩ, sớm không được, muộn không xong, thế quái nào lại vào đúng lúc này chứ? Con mẹ nó chứ, khẳng định lại là hiểu lầm rồi!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện