Thiếu Chủ Bí Mật
Chương 315: Ông chủ của tập đoàn họa vân y
Lái xe của Kiều Chính Long đưa Xuyến Xuyến về bệnh viện, cấp dưới của Kiều Chính Long cũng đã mua một chiếc xe mới giống y như đúc, đến bệnh viện đưa cho Cố Họa Y.
Kiều Chính Long báo cáo cho Lý Phàm biết đã xử lý Lý Cương như thế nào, Lý Phàm tùy tiện xua tay, tỏ vẻ muốn xử lý Lý Cương như thế nào cũng được.
Lại trò chuyện với Lý Phàm vài câu, Kiều Chính Long cảm thấy Lý Phàm không mấy vui vẻ, cũng biết điều tạm biệt ra về.
Lý Phàm đưa Xuyến Xuyến về phòng bệnh, cùng Cố Họa Y ru Xuyến Xuyến ngủ, hai người cũng rời khỏi bệnh viện về nhà.
Trong nhà, Vương Cẩn Mai và Cố Thiệu Huy đều đang ngồi trong phòng khác, thấy Lý Phàm và Cố Họa Y về nhà, Vương Cẩn Mai vỗ mạnh lên ghế sofa: “Họa Y lại đây, có chuyện muốn nói với con.”
“Mẹ, có chuyện gì?”
Cố Họa Y ngồi xuống bên cạnh Vương Cẩn Mai, tò mò hỏi.
Lý Phàm rót cho Cố Họa Y một ly trà, sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh.
“Anh họ cả của con ký hợp đồng xây dựng và khai thác với tập đoàn Họa Vân Y, nhưng dạo gần đây tập đoàn Họa Vân Y vẫn không hề có chút động tĩnh gì, cho nên anh họ cả của con muốn liên lạc thử, không phải mẹ nghe nói hình như con có chút quan hệ với cậu Lý thần bí kia sao.”
Vương Cẩn Mai vừa nói, vừa khinh thường nhìn Lý Phàm: “Cái tên vô dụng cậu ngồi đây nghe gì chứ, tôi đang nói chuyện với con gái tôi, cậu còn không biết biến đi cho xa.”
“Mẹ, sao lại đuổi Lý Phàm đi, con cũng không quen biết cậu Lý thần bí nào cả, mẹ cũng đừng tin mấy lời đồn bậy bạ kia.”
Cố Họa Y quyết đoán nói.
Vương Cẩn Mai cười cười, ra vẻ như mẹ đã nhìn thấu tất cả nói: “Họa Y à, mẹ biết con da mặt mỏng, không có mặt mũi nói thẳng ra, không muốn cho tên vô dụng Lý Phàm này biết được con đã leo lên cành cao.”
“Nhưng sớm muộn gì cậu ta cũng sẽ biết được việc này, cho nên con không cần lo lắng gì hết, nếu tên vô dụng này dám gây chuyện, có mẹ và ba của con ở đây, chắc chắn không để cậu ta làm ra chuyện gì đâu.”
Cố Họa Y tức giận định cãi lại, nhưng chuyện này càng bôi lại càng đen, sợ sau khi cãi nhau rồi sẽ càng làm Lý Phàm hiểu lầm gì đó.
Vương Cẩn Mai cười vỗ lưng Cố Họa Y: “Không phải mẹ muốn nói gì con, nếu con đã hẹn hò với cậu Lý thần bí kia rồi, vậy thì nên nói cho mẹ sớm hơn, đây là chuyện rất tốt, cần gì phải giấu chứ.”
“Còn nói sao mà con lại không ưng Nhật Tâm và Chí Bằng, thì ra là đã có sự lựa chọn tốt hơn từ lâu, con xem không phải con đã làm mẹ lo lắng suông một thời gian dài sao.”
Vương Cẩn Maim cứ tự nói tự nghe, cảm thấy bà đã tự tưởng tượng ra toàn bộ sự thật.
Cố Họa Y nghe mà dở khóc dở cười, duỗi tay nhẹ nhàng nắm chặt tay Lý Phàm: “Anh đừng nghe mẹ em nói, em thật sự không quen biết cậu Lý thần bí nào cả.”
Lý Phàm mỉm cười gật đầu, vô cùng nghiêm túc nói: “Anh tin em.”
Vương Cẩn Mai nhíu mày, hơi khó chịu nói: “Họa Y, con nói cái gì với tên vô dụng này thế hả, không lẽ con vẫn không muốn ly hôn với cậu ta, hay là cậu Lý kia có yêu cầu đặc biệt gì.”
Vì leo lên cành cao, Vương Cẩn Mai đã bắt đầu suy nghĩ miên man, cảm thấy cậu Lý thần bí kia có phải có đam mê kỳ lạ nào không, hoặc là đối phương không tiện cưới một người phụ nữ hai đời chồng, cho nên cần Lý Phàm làm con rùa lông xanh để yểm hộ.
Vương Cẩn Mai suy nghĩ vô số ý tưởng kỳ quái trong đầu, càng nghĩ càng cảm thấy đáng tin.
Cố Họa Y không nghe nổi nữa rồi, đứng dậy nói: “Mẹ, nếu mẹ không muốn nói gì nữa thì con về phòng nghỉ ngơi đây.”
“Gấp cái gì chứ, còn chưa có nói chuyện quan trọng với con mà, chiều nay mẹ về nhà ông ngoại của con, vừa lúc nghe anh họ cả của con nói đến chuyện này, anh con muốn gặp ông chủ của tập đoàn Họa Vân Y, cũng chính là cậu Lý thần bí kia.”
“Nhưng mà cả gia đình đã hỏi thăm khắp nơi cũng không biết làm sao để liên lạc với cậu Lý thần bí kia, cho nên mẹ mới nghĩ con có quen với cậu Lý thần bí kia, cho nên mới kể lại chuyện con có quen cậu Lý thần bí.”
Vương Cẩn Mai về nhà mẹ ruột là vì đám Vương Kim Sơn dùng chuyện trong tiệc mừng thọ lúc trước chèn ép, làm trong lòng Vương Cẩn Mai có chút bực bội.
Sau khi bị chèn ép, Vương Cẩn Mai mới nhớ đến từng nghe mấy chị em dâu bên nhà họ Cố nói, Cố Họa Y có dang díu với cậu Lý thần bí của tập đoàn Họa Vân Y, vì thế lập tức biến câu chuyện nghe được thành sự thật, nói cho mấy người nhà họ Vương nghe.
Tuy mấy người nhà họ Vương không tin, nhưng thấy Vương Cẩn Mai nói rõ ràng rành mạch như thế, hơn nữa tập đoàn Họa Vân Y đúng là có chút dính líu đến tên của Cố Họa Y, cho nên mấy người nhà họ Vương cũng ôm tâm trạng thử xem sao, đưa ra đề nghị để Cố Họa Y dẫn Vương Tông Huyền đi gặp mặt cậu Lý thần bí kia.
Cố Họa Y ôm trán, cảm giác cực kỳ tồi tệ: “Mẹ, mẹ đừng nói là định bảo con dẫn Vương Tông Huyền đi gặp cái cậu Lý thần bí giàu có kia đó nha?”
“Đúng rồi, mẹ định nói thế đấy, Họa Y, lần này con nhất định phải làm mẹ nở mày nở mặt, để mẹ con có thể ngẩng đầu về nhà mẹ ruột.”
“Nhưng con thật sự không quen biết cậu Lý thần bí giàu có nào hết, mẹ bảo con dẫn anh họ đi gặp người ta bằng cách nào.”
Cố Họa Y đau đầu nói.
Vương Cẩn Mai kinh ngạc nhìn Cố Họa Y, thấy vẻ mặt của Cố Họa Y không giống như đang giả vờ, lập tức không biết phải làm sao.
“Cái này, lớn chuyện rồi, mẹ đã khoác lác chuyện của con xong, nếu làm không được thì lại bị bác cả của con cười nhạo, sao số mẹ lại khổ thế này.”
Vương Cẩn Mai nức nở nói.
Cố Thiệu Huy nhìn Cố Họa Y, nghiêm túc hỏi: “Con thật sự không biết cậu của tập đoàn Họa Vân Y sao? Ba nghe bác cả của con nói con có quen mà.”
“Đều là tin đồn, không phải sự thật, sao mẹ có thể đi nói bậy bạ với bên ngoài chứ.”
Cố Họa Y bất đắc dĩ nói.
“Không phải mẹ chỉ muốn kiếm chút mặt mũi thôi sao, ai biết mấy lời của người nhà họ Cố nói lại không đáng tin đến thế.”
Vương Cẩn Mai thở ngắn than dài oán trách.
Lý Phàm cười nói: “Nếu không để con dẫn Vương Tông Huyền đi thử đi, nói không chừng có thể gặp được ông chủ của tập đoàn Họa Vân Y đó.”
“Cậu?”
Vương Cẩn Mai cười nhạo, khinh thường nói: “Cái tên vô dụng như cậu sao có thể gặp được ông chủ của tập đoàn Họa Vân Y, cậu mà dẫn Tông Huyền đi thì lại càng làm tôi mất mặt hơn.”
“Mẹ, mẹ nghe Lý Phàm nói hết đi, nói không chừng anh ấy có cách thật đó.”
Cố Họa Y nhỏ nhẹ khuyên bảo, không hiểu sao trong lòng lại vô cùng tin tưởng Lý Phàm.”
“Lý Phàm, cậu nói xem cậu chuẩn bị làm như thế nào, cậu có thể thông qua ai để có thể liên hệ hẹn gặp mặt ông chủ tập đoàn Họa Vân Y, thời gian của những nhân vật lớn đó rất eo hẹp, không có hẹn trước thì rất khó gặp được bọn họ.”
Cố Thiệu Huy nhìn chằm chằm Lý Phàm hỏi.
“Con có thể tìm Tiền Phúc giúp, nếu Tiền Phúc chịu liên lạc giúp, nói không chừng có thể để chúng ta gặp được cậu Lý thần bí kia.”
Lý Phàm lôi Tiền Phúc ra để nói dối.
Nghe nhắc đến tên Tiền Phúc, Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai lâp tức yên lặng.
Nếu như có thể nhờ Tiền Phúc liên lạc giúp, nói không chừng có thể giải quyết được chuyện này.
“Mạng lưới quan hệ của Tiền Phúc dùng vào sự việc này, hình như có vẻ giết gà lại dùng dao mổ trâu.”
Cố Thiệu Huy hơi tiếc hận nói.
“Tên vô… Lý Phàm, bây giờ cậu liên lạc ngay thử xem!” Vương Cẩn Mai hô.
Kiều Chính Long báo cáo cho Lý Phàm biết đã xử lý Lý Cương như thế nào, Lý Phàm tùy tiện xua tay, tỏ vẻ muốn xử lý Lý Cương như thế nào cũng được.
Lại trò chuyện với Lý Phàm vài câu, Kiều Chính Long cảm thấy Lý Phàm không mấy vui vẻ, cũng biết điều tạm biệt ra về.
Lý Phàm đưa Xuyến Xuyến về phòng bệnh, cùng Cố Họa Y ru Xuyến Xuyến ngủ, hai người cũng rời khỏi bệnh viện về nhà.
Trong nhà, Vương Cẩn Mai và Cố Thiệu Huy đều đang ngồi trong phòng khác, thấy Lý Phàm và Cố Họa Y về nhà, Vương Cẩn Mai vỗ mạnh lên ghế sofa: “Họa Y lại đây, có chuyện muốn nói với con.”
“Mẹ, có chuyện gì?”
Cố Họa Y ngồi xuống bên cạnh Vương Cẩn Mai, tò mò hỏi.
Lý Phàm rót cho Cố Họa Y một ly trà, sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh.
“Anh họ cả của con ký hợp đồng xây dựng và khai thác với tập đoàn Họa Vân Y, nhưng dạo gần đây tập đoàn Họa Vân Y vẫn không hề có chút động tĩnh gì, cho nên anh họ cả của con muốn liên lạc thử, không phải mẹ nghe nói hình như con có chút quan hệ với cậu Lý thần bí kia sao.”
Vương Cẩn Mai vừa nói, vừa khinh thường nhìn Lý Phàm: “Cái tên vô dụng cậu ngồi đây nghe gì chứ, tôi đang nói chuyện với con gái tôi, cậu còn không biết biến đi cho xa.”
“Mẹ, sao lại đuổi Lý Phàm đi, con cũng không quen biết cậu Lý thần bí nào cả, mẹ cũng đừng tin mấy lời đồn bậy bạ kia.”
Cố Họa Y quyết đoán nói.
Vương Cẩn Mai cười cười, ra vẻ như mẹ đã nhìn thấu tất cả nói: “Họa Y à, mẹ biết con da mặt mỏng, không có mặt mũi nói thẳng ra, không muốn cho tên vô dụng Lý Phàm này biết được con đã leo lên cành cao.”
“Nhưng sớm muộn gì cậu ta cũng sẽ biết được việc này, cho nên con không cần lo lắng gì hết, nếu tên vô dụng này dám gây chuyện, có mẹ và ba của con ở đây, chắc chắn không để cậu ta làm ra chuyện gì đâu.”
Cố Họa Y tức giận định cãi lại, nhưng chuyện này càng bôi lại càng đen, sợ sau khi cãi nhau rồi sẽ càng làm Lý Phàm hiểu lầm gì đó.
Vương Cẩn Mai cười vỗ lưng Cố Họa Y: “Không phải mẹ muốn nói gì con, nếu con đã hẹn hò với cậu Lý thần bí kia rồi, vậy thì nên nói cho mẹ sớm hơn, đây là chuyện rất tốt, cần gì phải giấu chứ.”
“Còn nói sao mà con lại không ưng Nhật Tâm và Chí Bằng, thì ra là đã có sự lựa chọn tốt hơn từ lâu, con xem không phải con đã làm mẹ lo lắng suông một thời gian dài sao.”
Vương Cẩn Maim cứ tự nói tự nghe, cảm thấy bà đã tự tưởng tượng ra toàn bộ sự thật.
Cố Họa Y nghe mà dở khóc dở cười, duỗi tay nhẹ nhàng nắm chặt tay Lý Phàm: “Anh đừng nghe mẹ em nói, em thật sự không quen biết cậu Lý thần bí nào cả.”
Lý Phàm mỉm cười gật đầu, vô cùng nghiêm túc nói: “Anh tin em.”
Vương Cẩn Mai nhíu mày, hơi khó chịu nói: “Họa Y, con nói cái gì với tên vô dụng này thế hả, không lẽ con vẫn không muốn ly hôn với cậu ta, hay là cậu Lý kia có yêu cầu đặc biệt gì.”
Vì leo lên cành cao, Vương Cẩn Mai đã bắt đầu suy nghĩ miên man, cảm thấy cậu Lý thần bí kia có phải có đam mê kỳ lạ nào không, hoặc là đối phương không tiện cưới một người phụ nữ hai đời chồng, cho nên cần Lý Phàm làm con rùa lông xanh để yểm hộ.
Vương Cẩn Mai suy nghĩ vô số ý tưởng kỳ quái trong đầu, càng nghĩ càng cảm thấy đáng tin.
Cố Họa Y không nghe nổi nữa rồi, đứng dậy nói: “Mẹ, nếu mẹ không muốn nói gì nữa thì con về phòng nghỉ ngơi đây.”
“Gấp cái gì chứ, còn chưa có nói chuyện quan trọng với con mà, chiều nay mẹ về nhà ông ngoại của con, vừa lúc nghe anh họ cả của con nói đến chuyện này, anh con muốn gặp ông chủ của tập đoàn Họa Vân Y, cũng chính là cậu Lý thần bí kia.”
“Nhưng mà cả gia đình đã hỏi thăm khắp nơi cũng không biết làm sao để liên lạc với cậu Lý thần bí kia, cho nên mẹ mới nghĩ con có quen với cậu Lý thần bí kia, cho nên mới kể lại chuyện con có quen cậu Lý thần bí.”
Vương Cẩn Mai về nhà mẹ ruột là vì đám Vương Kim Sơn dùng chuyện trong tiệc mừng thọ lúc trước chèn ép, làm trong lòng Vương Cẩn Mai có chút bực bội.
Sau khi bị chèn ép, Vương Cẩn Mai mới nhớ đến từng nghe mấy chị em dâu bên nhà họ Cố nói, Cố Họa Y có dang díu với cậu Lý thần bí của tập đoàn Họa Vân Y, vì thế lập tức biến câu chuyện nghe được thành sự thật, nói cho mấy người nhà họ Vương nghe.
Tuy mấy người nhà họ Vương không tin, nhưng thấy Vương Cẩn Mai nói rõ ràng rành mạch như thế, hơn nữa tập đoàn Họa Vân Y đúng là có chút dính líu đến tên của Cố Họa Y, cho nên mấy người nhà họ Vương cũng ôm tâm trạng thử xem sao, đưa ra đề nghị để Cố Họa Y dẫn Vương Tông Huyền đi gặp mặt cậu Lý thần bí kia.
Cố Họa Y ôm trán, cảm giác cực kỳ tồi tệ: “Mẹ, mẹ đừng nói là định bảo con dẫn Vương Tông Huyền đi gặp cái cậu Lý thần bí giàu có kia đó nha?”
“Đúng rồi, mẹ định nói thế đấy, Họa Y, lần này con nhất định phải làm mẹ nở mày nở mặt, để mẹ con có thể ngẩng đầu về nhà mẹ ruột.”
“Nhưng con thật sự không quen biết cậu Lý thần bí giàu có nào hết, mẹ bảo con dẫn anh họ đi gặp người ta bằng cách nào.”
Cố Họa Y đau đầu nói.
Vương Cẩn Mai kinh ngạc nhìn Cố Họa Y, thấy vẻ mặt của Cố Họa Y không giống như đang giả vờ, lập tức không biết phải làm sao.
“Cái này, lớn chuyện rồi, mẹ đã khoác lác chuyện của con xong, nếu làm không được thì lại bị bác cả của con cười nhạo, sao số mẹ lại khổ thế này.”
Vương Cẩn Mai nức nở nói.
Cố Thiệu Huy nhìn Cố Họa Y, nghiêm túc hỏi: “Con thật sự không biết cậu của tập đoàn Họa Vân Y sao? Ba nghe bác cả của con nói con có quen mà.”
“Đều là tin đồn, không phải sự thật, sao mẹ có thể đi nói bậy bạ với bên ngoài chứ.”
Cố Họa Y bất đắc dĩ nói.
“Không phải mẹ chỉ muốn kiếm chút mặt mũi thôi sao, ai biết mấy lời của người nhà họ Cố nói lại không đáng tin đến thế.”
Vương Cẩn Mai thở ngắn than dài oán trách.
Lý Phàm cười nói: “Nếu không để con dẫn Vương Tông Huyền đi thử đi, nói không chừng có thể gặp được ông chủ của tập đoàn Họa Vân Y đó.”
“Cậu?”
Vương Cẩn Mai cười nhạo, khinh thường nói: “Cái tên vô dụng như cậu sao có thể gặp được ông chủ của tập đoàn Họa Vân Y, cậu mà dẫn Tông Huyền đi thì lại càng làm tôi mất mặt hơn.”
“Mẹ, mẹ nghe Lý Phàm nói hết đi, nói không chừng anh ấy có cách thật đó.”
Cố Họa Y nhỏ nhẹ khuyên bảo, không hiểu sao trong lòng lại vô cùng tin tưởng Lý Phàm.”
“Lý Phàm, cậu nói xem cậu chuẩn bị làm như thế nào, cậu có thể thông qua ai để có thể liên hệ hẹn gặp mặt ông chủ tập đoàn Họa Vân Y, thời gian của những nhân vật lớn đó rất eo hẹp, không có hẹn trước thì rất khó gặp được bọn họ.”
Cố Thiệu Huy nhìn chằm chằm Lý Phàm hỏi.
“Con có thể tìm Tiền Phúc giúp, nếu Tiền Phúc chịu liên lạc giúp, nói không chừng có thể để chúng ta gặp được cậu Lý thần bí kia.”
Lý Phàm lôi Tiền Phúc ra để nói dối.
Nghe nhắc đến tên Tiền Phúc, Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai lâp tức yên lặng.
Nếu như có thể nhờ Tiền Phúc liên lạc giúp, nói không chừng có thể giải quyết được chuyện này.
“Mạng lưới quan hệ của Tiền Phúc dùng vào sự việc này, hình như có vẻ giết gà lại dùng dao mổ trâu.”
Cố Thiệu Huy hơi tiếc hận nói.
“Tên vô… Lý Phàm, bây giờ cậu liên lạc ngay thử xem!” Vương Cẩn Mai hô.
Bình luận truyện