Chương 34: Tứ đại mỹ nhân, tam đại ngực lớn
- Toàn bộ học viện Kiêu Tử có bốn thế lực lớn…
Trên đường đến phòng học, Cao Tiếu vừa đi vừa tỉ mỉ kể lại cho Thường Nhạc.
- Nổi tiếng nhất chính là Long Nha, nhớ năm đó khi Tư Đồ Lôi Minh còn trong trường, Long Nha thống trị toàn bộ học viện Kiêu Tử, mãi đến hai năm trước sau khi gã tốt nghiệp, Long Nha mới dần dần xuống dốc. Nhưng lạc đà gầy vẫn còn hơn ngựa béo, Long Nha hiện tại vẫn rất trâu bò…
Thường Nhạc yên lặng nghe, tuy hắn đã xem qua các loại tư liệu, nhưng những tình huống này không được ghi lại trong tư liệu.
- Xếp hạng thứ hai chính là Hắc Ảnh, Sở Phi Dương như mặt trời ban trưa, con đường lớn đầy nắng, như sông xuất phục lưu, ào ra đại dương mênh mông. Như mũi nhọn của bảo kiếm sắc bén, như bầu trời xanh biếc, như màu vàng của đất…
Cao Tiếu lại không kìm được thao thao bất tuyệt, rất đúng lúc ngừng lại, nói tiếp:
- Sở Phi Dương không những có thực lực cá nhân xuất chúng, mà thuộc hạ của gã cũng rất dũng mãnh, có thể sánh ngang với những đám tinh anh dưới tay Tư Đồ Lôi Minh năm đó… Ba nhân vật trọng yếu của Hắc Ảnh, theo thứ tự là Vương Hiểu Phong, Thư Bất Quyện, Châu Mục Vân, được xưng là "Ba kiếm khách phong quyển vân"!
Thường Nhạc như thoáng nghĩ điều gì đấy, ba kiếm khách này, hẳn là ba gã thiếu niên mặc áo đen lần trước xuất hiện cùng Sở Phi Dương ở bãi đỗ xe.
Cao Tiếu mặt mày hớn hở tiếp tục giới thiệu:
- Đứng thứ ba chính là Quỷ Vũ, nói tới thì thấy tổ chức này rất thú vị, lão đại kiến lập hội Lãnh Mạc là một thằng nhóc thối tha, hiện tại mới học lớp 8, nghe nói mới 15 tuổi! Tôi cũng không biết thằng nhóc này có lai lịch gì, dù sao cũng có người nói nó rất mạnh, có thể chống lại ba đại thế lực ở trung học, nghĩ chắc là có chút bản lĩnh!
- Lãnh Mạc, Lãnh Mạc…
Thường Nhạc lẩm bẩm, ánh mắt mơ hồ lay động, suy nghĩ dường như bay tới một nơi thật xa.
Mãi đến sau khi Thường Nhạc từ từ hồi thần, Cao Tiếu mới tiếp tục nói:
- Xếp thứ tư là Ngân Câu của Lý Lăng Tiêu, thánh Mahler à, nghĩ đến lại thấy tức!
Nói tới đây, mặt Cao Tiếu lộ ra chút phẫn nộ:
- Cái tổ chức này phần lớn là mấy đứa con nhà giàu mới nổi, thực mẹ nó không có tố chất, trong trường thì đùa giỡn con gái, thỉnh thoảng còn vơ vét tài sản của mấy đứa học sinh nhát gan, ngoại trừ việc đông người, thì thực lực không có cách nào so sánh với những tổ chức lớn…
- Người của Long Nha tuy ngang ngược càn rỡ, nhưng bình thường vẫn tương đối phân rõ phải trái, coi như có khí thế của quý tộc. Người của Hắc Ảnh là tốt nhất, người không phạm ta, ta không phạm người là tôn chỉ của bọn họ. Dưới tình huống bình thường, bọn họ rất ít khi làm chuyện xằng bậy trong trường học. Người cuả Quỷ Vũ thì không rõ lắm, nghe nói danh tiếng ở trung học cũng không tệ. Ngân Câu thì khỏi nói, thuộc loại côn đồ đầu đường xó chợ chuyên môn khi dễ người dân bình thường, thật không biết Mộ Dung Trường Thiên và Sở Phi Dương vì sao lại để tổ chức chướng mắt này tồn tại…
- Bởi vì hậu đài của Lý Lăng Tiêu rất cứng chứ sao…
Thường Nhạc lạnh nhạt nói, sau đó lại lầm bầm:
- Ha ha, Ngân Câu kiêu ngạo như vậy, vì sao chưa tới tìm mình gây rắc rối nhỉ? Thật là kỳ lạ nha, Lý Lăng Tiêu… Lý Lăng Tiêu… Ha hả, người này có chút ấn tượng, hẳn là cháu của nhân vật chính giới số hai tỉnh X, nghe nói mười ba tuổi đã lạm dụng tình dục đứa em họ, là một nhân vật hung ác…
Cao Tiếu trừng lớn mắt, vẻ mặt không thể tin nổi hỏi:
- Lý Lăng Tiêu lạm dụng tình dục em họ mình? Chưa từng nghe nói nha, làm sao ông chủ biết?
Huyết Hổ một tay xách Cao Tiếu lên, đắc ý trả lời thay Thường Nhạc:
- Cho nên mới nói mày kiến thức nông cạn, anh đây có thể có trách nhiệm mà nói cho mày biết, nếu như thiếu gia muốn biết quần lót của mày là màu gì, chỉ cần một phút đồng hồ là có thể nhận được thông tin!
- Quá siêu, em biết ngay theo ông chủ lăn lộn nhất định rất có tiền đồ mà!
Cao Tiếu nịnh bợ một câu, có chút hướng về tương lai triển vọng, đột nhiên vẻ mặt trở nên u sầu, buồn bã thở dài nói:
- Lý Lăng Tiêu kia thật là cái đồ biến thái? Vậy em gái Vũ chẳng phải là rất nguy hiểm rồi sao? Text được lấy tại Truyện Bất Hủ
- Em gái Vũ?
Thường Nhạc vừa nghe thấy chữ em gái thì tinh thần lập tức chấn hưng, ánh mắt sáng ngời nhìn Cao Tiếu.
Cao Tiếu kinh ngạc nói:
- Đúng rồi, chính là Vũ Thì Tình của tam đại ngực lớn học viện Kiêu Tử chúng ta, chẳng lẽ ông chủ chưa từng nghe qua?
- Ngực?
Tinh thần Thường Nhạc dồi dào chưa từng có từ trước đến nay, giống như một con trâu bị động đực. Trong lòng hắn hơi oán giận những người áo đen kia, làm tài liệu nhiều như vậy mà không có những tư liệu về phương diện này, thật sự rất không có trách nhiệm!
- Ông chủ, hay là cậu đã từng nếm trải nhiều biến cố, không thèm để mắt những chuyện nhỏ nhặt này nên làm như không thấy phụ nữ của người khác?
- Đương nhiên không phải, bớt nói nhảm đi, mau nói cho tôi biết xem tam đại ngực lớn là những ai, bằng không sẽ trừ tiền lương của anh!
- Học viện Kiêu Tử xưa nay có tam đại ngực lớn, tứ đại mỹ nữ. Tứ đại mỹ nhân theo thứ tự là Lam Tử của lớp 12 – 2, người được giang hồ xưng là "Thiên sứ u buồn". Hoa Nhã Thi của lớp 12 – 5, được xưng tặng ngoại hiệu "Mỹ nhân băng sơn". Hoa Nhã Ca của lớp 11 – 6, ngoại hiệu là "Tiểu tinh linh vui vẻ". Cuối cùng là một tân sinh mới tới, buổi sáng tôi vừa mới thông qua nguồn tin tình báo bí mật biết được, là Bạch Nhược Hề của lớp 10 – 9, nghe nói là cô nàng đến từ dân tộc thái phía Nam Thái Vân, khiêu vũ rất lợi hại, bộ dạng thiên tư quốc sắc không nói, tạm thời còn chưa có tên hiệu…
Nói tới đây, vẻ mặt Cao Tiếu càng ngày càng dâm đãng, vặn nhỏ volume nói:
- Đáng được khen nhất chính là Hoa Nhã Thi và Hoa Nhã Ca, chính là một đôi hoa tỷ muội, nếu ông chủ có thể bắt được cả đôi. Ôi xời ơi, đơn giản chính là…
- Đừng nói nhảm, mau nói vào vấn đề chính!
Thường Nhạc gõ đầu Cao Tiếu, nhưng ánh mặt lại có chút khát khao say mê, Lâm Quai Quai không được xếp vào danh sách tứ đại mỹ nữ, như vậy tứ đại mỹ nữ trong truyền thuyết hẳn là vô cùng xuất sắc.
Nghĩ cũng đúng, Thường nhạc đã từng gặp tuyệt đại phong hoa - Lam Tử, ba đại mỹ nữ khác có thể nổi tiếng ngang với Lam Tử, chắc hẳn sẽ không quá thua kém.
- Nói đến tam đại ngực to, lai lịch cũng rất lớn! Phải biết rằng bảng xếp hạng ngực lớn của học viện Kiêu Tử không phải ngực lớn là có thể lên bảng, nhất định phải tài mạo song toàn, bộ dạng phải đẹp, dáng người phải chuẩn. Ngoài ra, bowling phải đủ lớn…
Cao Tiếu vuốt vuốt chỗ đầu đau, vẻ mặt có chút đáng khinh, trong mắt mơ hồ có dục hỏa chớp động, sau đó giới thiệu nói:
- Đứng thứ nhất của tam đại ngực lớn chính là giáo viên tiếng Anh Tần Uyển, nghe nói ngực cô ấy cỡ 37E… Xếp hạng thứ hai là Tư Đồ San San lớp 11 – 8. Thánh ơi, không biết cô nàng kia dậy thì như nào, một học sinh trung học mà đã có bộ ngực cỡ 36D! Hơn nữa cô nàng còn là em gái Tư Đồ Lôi Minh, trừng mắt một cái, rất nhiều sắc lang cũng không dám làm gì… Người thứ ba chính là em gái Vũ Vũ Thì Tình của lớp 11 – 1, Phó chủ tịch hội sinh viên, dáng người của cô ấy tương xứng với
Tư Đồ San San, nhưng lại khá bình dị gần gũi… Ha ha, có một truyền thuyết, em gái Vũ là đối tượng thủ dâm của 50% nam sinh trong học viện Kiêu Tử…
- Củ chuối thật, ngay cả giáo viên cũng được xếp vào?
Thường Nhạc cắn vào đầu lưỡi, đột nhiên liếc mắt nhìn Cao Tiếu một cái rồi hỏi:
- Chuyện này thì có liên quan gì với Lý Lăng Tiêu?
- Đương nhiên là có liên quan, từ lúc bắt đầu của kỳ học trước đã nghe nói Lý Lăng Tiêu đang theo đuổi em gái Vũ, không biết hiện tại đã đuổi được hay chưa…
Khi Cao Tiếu nói lời này thì có chút căng thẳng, dường như sợ em gái Vũ bị súc sinh Lý Lăng Tiêu kia chà đạp.
- Mặc kệ đã đuổi được hay chưa, bản thiếu gia đều sẽ cứu em gái Vũ từ trong hố lửa ra, anh yên tâm!
Thường Nhạc lời lẽ chính nghĩa, bộ dáng thì như chúa cứu thế nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ một vấn đề sâu xa: Nếu có một ngày có thể bỏ tất cả tam đại ngực lớn tứ đại mỹ nhân vào trong túi, vậy… Quả thực nghĩ đến đã thấy máu nóng sôi trào rồi!
- Tôi biết ngay ông chủ sẽ không buông tay mà, người phong cách đàn ông như cậu, căn cứ vào tinh thần thương hương tiếc ngọc, cứu vớt mỹ nữ trong nguy nan quả thực chỉ như một bữa ăn sáng…
Cao Tiếu dường như thở ra một hơi, nhìn Thường Nhạc thần sắc hài lòng, vô cùng thiện ý đoán ý qua lời nói và sắc mặt, lập tức bắt đầu thao thao bất tuyệt:
- Mộ Dung Trường Thiên là cái gì, Sở Phi Dương là cái gì, Lãnh Mạc là cái gì, Lý Lăng Tiêu kia càng là cái gì chứ, thậm chí cả Tư Đồ Lôi Minh cũng không là gì cả! Gặp phải ông chủ, bọn chúng chỉ có thể là lá cây làm nền cho hoa hồng, hoàn toàn ảm đạm thất sắc!
Nuốt nuốt nước bọt, Cao Tiếu nói tiếp:
- Ông chủ là tiềm long đằng uyên, lân trảo tung bay, nhũ hổ gầm cốc, bách thú chấn động hoảng sợ; Chim ưng thử cánh, phong trần hút trương, kỳ hoa sơ thai, duật duật không yên, cứu vớt ngực lớn, kiêu ngạo cực phẩm, đánh chết Lăng Tiêu, "làm" mẹ của gã…
- Được rồi được rồi, tôi tới nơi rồi, phòng học của anh ở tầng ba nhỉ, còn không mau đi đi?
Thường Nhạc hoàn toàn bị kẻ này đánh bại, bất đắc dĩ phất tay, cùng Huyết Hổ đi vào phòng học của lớp 10 – 4 ở tầng 2.
Cao Tiếu cực chưa đủ nghiền mà im miệng, xoay người chạy đến phòng học của mình ở tầng ba.
Lúc này vừa vặn là hết tiết 3 của buổi sáng, giáo viên vừa đi đến cửa, Thường Nhạc và Huyết Hổ cực kỳ kiêu ngạo đẩy giáo viên ra đi vào phòng học. Vị giáo viên kia cực kỳ buồn bực, chưa từng thấy học sinh nào không tôn sư trọng đạo như vậy, vừa định ra oai, nhưng sau khi nhìn đến mãnh nam to con ánh mắt như ăn thịt người thì liền bỏ ý định này, rất sáng suốt làm bộ như người không có việc gì mà đi ra ngoài.
Lâm Quai Quai liếc mắt liền thấy Thường Nhạc, tim không ngừng nhảy nhót, không kìm lòng nổi mà đứng lên. Đột nhiên nghĩ tới là vẫn còn trong phòng học, toàn bộ bạn học đều đang nhìn thì lập tức thẹn thùng ngồi xuống, lại như thế nào cũng che dấu không nổi vẻ niềm vui bất ngờ hiện lên trên mặt kia.
Lần này không cần giới thiệu, toàn bộ bạn học dùng đầu gối để nghĩ cũng biết, thiếu niên cao gầy dưới sự bảo vệ của "chú bạn học" kia nhất định chính là Thường Nhạc trong truyền thuyết rồi. Tên người, hình ảnh, một trong lục đại công tử PB của học viện Kiêu Tử, nhân vương mới năm nay, là người duy nhất trong toàn bộ lớp 10 – 4 không đi học cả một tuần lễ, ngoại trừ Thường Nhạc thì còn có ai vào đây?
Bình luận truyện