Thiếu Phu Nhân Vô Lại
Chương 473: Trở về nông thôn nói chuyện yêu đương! (21)
Thế nhưng khi cô cùng anh thân thể triền miên, anh liền cảm giác chính mình không hận, chỉ là có chút oán khí......
Ngẫu nhiên mang theo vài phần sợ hãi, không dám đi yêu!
Nhưng mà, thời gian dần trôi qua vẫn là mềm lòng rồi.
Kỳ thật anh sớm phải biết, đối mặt với cô, anh sẽ mềm lòng.
Anh không phải là người nhỏ mọn như vậy, không đáng vì bảy năm trước mà giày vò lấy cô như vậy!
Nếu như anh thật muốn tra tấn cô, anh đã sớm trở lại thành phố X, vận dụng những biện pháp khác, để cho cô sống không bằng chết rồi!
Tịch Giản Cận chậm rãi đứng lên, dựa vào vách cabin, anh nhìn chằm chằm dung mạo của cô, phát hiện cô giờ này khắc này bời vì tức giận, sắc mặt ửng đỏ, cái trán cùng chóp mũi đều có một tầng mồ hôi, lấp lánh, vô cùng xinh xắn.
Anh nhìn có chút mê mẩn, quá khứ không có quan trọng như hiện tại cùng tương lai...... Chính bời vì tương lai là quần trọng nhất, cho nên anh mới phải bỏ qua cô!
Tịch Giản Cận suy nghĩ hồi lâu, mới mở miệng, âm điệu mang theo vài phần cứng ngắc: "Sủng Nhi...... Em cứ yêu anh như vậy sao?"
"Đúng, em yêu anh." Bạc Sủng Nhi quay đầu, nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, không có kiêng kỵ mở miệng.
Tịch Giản Cận lại nghẹn lời trong nháy mắt.
Anh không biết trả lời như thế nào rồi.
Bạc Sủng Nhi lại vừa nói xong câu kia "em yêu anh", mới lại nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, nói ra: "Tịch, anh có thể bỏ đi chuyện bảy năm trước, cùng em bắt đầu lại từ đầu không?"
Bắt đầu lại từ đầu sao? bạn nào muốn đọc trước full liên hệ: [email protected]
Kỳ thật lúc trước, có lẽ anh sẽ xoắn xuýt chuyện bảy năm trước, hận cô, oán niệm cô, để chính mình gặp nhiều khó khăn như thế, thế nhưng khi cô nói cô sai, cô nói xin lỗi, cô nói qua từng suy nghĩ, anh đã thỏa hiệp rồi.
Đối với cô, triệt để thỏa hiệp rồi.
Anh biết, chính mình cả đời này, ngoại trừ cô, cũng không có ai cho anh hạnh phúc.
Anh hơi rũ tầm mắt xuống, trong nháy mắt, anh muốn mở miệng, nói cho cô chân tướng sự tình.
Anh không thể cho cô một đứa con, cô còn muốn anh sao?
Thế nhưng nếu như cô nói muốn, anh liền thật sự cùng cô dắt tay ở một chỗ sao?
Không thể...... Nếu như không có anh, cả một đời cô, có lẽ thật sự có thể rất tốt đẹp.
Cô có thể có con của mình, có gia đình hoàn mỹ của chính mình.
Anh làm sao có thể có lòng tham hủy cô như thế?
Trong lòng Tịch Giản Cận, không nhịn được lo lắng.
Anh suy nghĩ thật lâu, cô kiên nhẫn nhìn chằm chằm anh, thật lâu, thật lâu, anh mới ngẩng đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi, mở miệng.
Ngẫu nhiên mang theo vài phần sợ hãi, không dám đi yêu!
Nhưng mà, thời gian dần trôi qua vẫn là mềm lòng rồi.
Kỳ thật anh sớm phải biết, đối mặt với cô, anh sẽ mềm lòng.
Anh không phải là người nhỏ mọn như vậy, không đáng vì bảy năm trước mà giày vò lấy cô như vậy!
Nếu như anh thật muốn tra tấn cô, anh đã sớm trở lại thành phố X, vận dụng những biện pháp khác, để cho cô sống không bằng chết rồi!
Tịch Giản Cận chậm rãi đứng lên, dựa vào vách cabin, anh nhìn chằm chằm dung mạo của cô, phát hiện cô giờ này khắc này bời vì tức giận, sắc mặt ửng đỏ, cái trán cùng chóp mũi đều có một tầng mồ hôi, lấp lánh, vô cùng xinh xắn.
Anh nhìn có chút mê mẩn, quá khứ không có quan trọng như hiện tại cùng tương lai...... Chính bời vì tương lai là quần trọng nhất, cho nên anh mới phải bỏ qua cô!
Tịch Giản Cận suy nghĩ hồi lâu, mới mở miệng, âm điệu mang theo vài phần cứng ngắc: "Sủng Nhi...... Em cứ yêu anh như vậy sao?"
"Đúng, em yêu anh." Bạc Sủng Nhi quay đầu, nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, không có kiêng kỵ mở miệng.
Tịch Giản Cận lại nghẹn lời trong nháy mắt.
Anh không biết trả lời như thế nào rồi.
Bạc Sủng Nhi lại vừa nói xong câu kia "em yêu anh", mới lại nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, nói ra: "Tịch, anh có thể bỏ đi chuyện bảy năm trước, cùng em bắt đầu lại từ đầu không?"
Bắt đầu lại từ đầu sao? bạn nào muốn đọc trước full liên hệ: [email protected]
Kỳ thật lúc trước, có lẽ anh sẽ xoắn xuýt chuyện bảy năm trước, hận cô, oán niệm cô, để chính mình gặp nhiều khó khăn như thế, thế nhưng khi cô nói cô sai, cô nói xin lỗi, cô nói qua từng suy nghĩ, anh đã thỏa hiệp rồi.
Đối với cô, triệt để thỏa hiệp rồi.
Anh biết, chính mình cả đời này, ngoại trừ cô, cũng không có ai cho anh hạnh phúc.
Anh hơi rũ tầm mắt xuống, trong nháy mắt, anh muốn mở miệng, nói cho cô chân tướng sự tình.
Anh không thể cho cô một đứa con, cô còn muốn anh sao?
Thế nhưng nếu như cô nói muốn, anh liền thật sự cùng cô dắt tay ở một chỗ sao?
Không thể...... Nếu như không có anh, cả một đời cô, có lẽ thật sự có thể rất tốt đẹp.
Cô có thể có con của mình, có gia đình hoàn mỹ của chính mình.
Anh làm sao có thể có lòng tham hủy cô như thế?
Trong lòng Tịch Giản Cận, không nhịn được lo lắng.
Anh suy nghĩ thật lâu, cô kiên nhẫn nhìn chằm chằm anh, thật lâu, thật lâu, anh mới ngẩng đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi, mở miệng.
Bình luận truyện