Thiếu Phu Nhân Vô Lại
Chương 548: Suối nước nóng thiên nhiên, cái gọi là tắm kỳ! 【11】
Tịch Giản Cận chỉ có thể đè nén lửa dục, làm cho cô chà xát toàn thân anh một lần.
Đến cuối cùng, cô lại ngẩng đầu, trong nháy mắt liền bất động, anh nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, cô nháy mắt hai cái, mới duỗi ngón tay ra, ngoắc ngoắc anh, nói: "Anh nói, đàn ông các anh tại sao lại mọc ra vật này?"
lúc nói, Bạc Sủng Nhi vẫn không quên xấu xa mở trừng hai mắt nhìn Tịch Giản Cận, trên mặt đều là tia sáng mỵ mỵ.
Khóe miệng mang theo nụ cười xinh đẹp, nghiêng đầu, để sát vào người anh, vươn ra đầu lưỡi, liếm liếm, sau đó cảm giác được thân thể người đàn ông cứng ngắc, cô đắc ý nghĩ, anh thật sự cho là anh có thể áp đảo cô sao, chỉ cần cô muốn, hoàn toàn có thể làm cho thân thể của anh vì cô điên cuồng!
Cô sờ hai vật nhỏ trước ngực anh, chậm rãi nói: "Anh nói, đàn ông các anh không cho con bú, vì sao còn mọc ra cái này?"
Tịch Giản Cận đè nén dục hỏa, muốn đẩy ra cô, nhưng cô lại gắt gao đè ép thân thể của anh, tiếp tục hỏi: "Anh không cảm thấy các anh mọc ra cái này rất thừa thãi sao?"
"Nhưng là em không cảm thấy vật này nếu không mọc ra, phía trước thoạt nhìn rất khó coi sao? " Tịch Giản Cận cúi đầu, cắn lỗ tai Bạc Sủng Nhi, trêu chọc mà hỏi.
Bạc Sủng Nhi nghe được như vậy, cẩn thận nhìn một hồi, sau đó gật đầu, một bộ rất đồng cảm: "Hình như là, lúc cởi quần áo ra, phía trước nhẵn bóng, không hề đẹp tí nào, rất khó nhìn!"
Sau khi nói xong, Bạc Sủng Nhi như cũ nhìn chằm chằm nơi đó của Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận biết đầu nhỏ của Bạc Sủng Nhi nghĩ linh tinh không ngừng, sợ cô tiếp tục nghiên cứu ra cái gì, nên ôm lấy cô, ai ngờ cô lại mở miệng nói: "Không đúng, em biết là dung để làm gì rồi!"
Tịch Giản Cận tò mò nhíu mày.
Bạc Sủng Nhi nói ra lời kinh người: "Vật này đối với việc làm tình rất có tác dụng a, anh suy nghĩ một chút đi, thời điểm tiểu công tới áp đảo tiểu chịu, anh cũng có thể hôn hai vật nhỏ bé phía trước này... Gia tăng tình thú!"
Sau khi nói xong, Bạc Sủng Nhi càng liếc liếc về phía Tịch Giản Cận, vẻ mặt ghét bỏ nói: "Chẳng qua ở trên người của anh, chính là đồ bỏ đi rồi!"
Sắc mặt Tịch Giản Cận, trong nháy mắt đen lại.
Trong cái đầu nhỏ của cô, mỗi ngày mỗi đêm, rốt cuộc là đang nghiên cứu thứ gì?
Đến cuối cùng, cô lại ngẩng đầu, trong nháy mắt liền bất động, anh nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, cô nháy mắt hai cái, mới duỗi ngón tay ra, ngoắc ngoắc anh, nói: "Anh nói, đàn ông các anh tại sao lại mọc ra vật này?"
lúc nói, Bạc Sủng Nhi vẫn không quên xấu xa mở trừng hai mắt nhìn Tịch Giản Cận, trên mặt đều là tia sáng mỵ mỵ.
Khóe miệng mang theo nụ cười xinh đẹp, nghiêng đầu, để sát vào người anh, vươn ra đầu lưỡi, liếm liếm, sau đó cảm giác được thân thể người đàn ông cứng ngắc, cô đắc ý nghĩ, anh thật sự cho là anh có thể áp đảo cô sao, chỉ cần cô muốn, hoàn toàn có thể làm cho thân thể của anh vì cô điên cuồng!
Cô sờ hai vật nhỏ trước ngực anh, chậm rãi nói: "Anh nói, đàn ông các anh không cho con bú, vì sao còn mọc ra cái này?"
Tịch Giản Cận đè nén dục hỏa, muốn đẩy ra cô, nhưng cô lại gắt gao đè ép thân thể của anh, tiếp tục hỏi: "Anh không cảm thấy các anh mọc ra cái này rất thừa thãi sao?"
"Nhưng là em không cảm thấy vật này nếu không mọc ra, phía trước thoạt nhìn rất khó coi sao? " Tịch Giản Cận cúi đầu, cắn lỗ tai Bạc Sủng Nhi, trêu chọc mà hỏi.
Bạc Sủng Nhi nghe được như vậy, cẩn thận nhìn một hồi, sau đó gật đầu, một bộ rất đồng cảm: "Hình như là, lúc cởi quần áo ra, phía trước nhẵn bóng, không hề đẹp tí nào, rất khó nhìn!"
Sau khi nói xong, Bạc Sủng Nhi như cũ nhìn chằm chằm nơi đó của Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận biết đầu nhỏ của Bạc Sủng Nhi nghĩ linh tinh không ngừng, sợ cô tiếp tục nghiên cứu ra cái gì, nên ôm lấy cô, ai ngờ cô lại mở miệng nói: "Không đúng, em biết là dung để làm gì rồi!"
Tịch Giản Cận tò mò nhíu mày.
Bạc Sủng Nhi nói ra lời kinh người: "Vật này đối với việc làm tình rất có tác dụng a, anh suy nghĩ một chút đi, thời điểm tiểu công tới áp đảo tiểu chịu, anh cũng có thể hôn hai vật nhỏ bé phía trước này... Gia tăng tình thú!"
Sau khi nói xong, Bạc Sủng Nhi càng liếc liếc về phía Tịch Giản Cận, vẻ mặt ghét bỏ nói: "Chẳng qua ở trên người của anh, chính là đồ bỏ đi rồi!"
Sắc mặt Tịch Giản Cận, trong nháy mắt đen lại.
Trong cái đầu nhỏ của cô, mỗi ngày mỗi đêm, rốt cuộc là đang nghiên cứu thứ gì?
Bình luận truyện