Thiếu Phu Nhân Vô Lại
Chương 764: Tịch, em mang thai rồi ! (17)
Anh, mang theo vài phần men say.
Lý trí sớm đã biến mất không thấy gì nữa.
Anh đều không biết mình nói thứ gì.
Ngữ điệu rất ôn nhu, giống như nói những lời yêu với người trên giường.
"Anh không phải đã nói rồi sao? Em đem Hàn Như Y gả cho Vick tiên sinh, anh liền không muốn em rồi...... tiểu công chúa Bạc gia kiêu ngọa, vênh váo hung hăng như vậy, làm sao hiện tại đột nhiên đêm khuya canh ba giữ cửa một người đàn ông? Chờ người đàn ông muốn em?"
"Em biết không, em bây giờ bị một người đàn ông không muốn em làm?"
"Sao? Không có tình cảm, không có cái gì, cứ như vậy muốn em, đáy lòng em rất dễ chịu, đúng không?"
Tịch Giản Cận, nói càng ngày càng tàn nhẫn.
Sắc mặt Bạc Sủng Nhi càng ngày càng tái nhợt.
Cô muốn vươn tay, đẩy anh ra.
Anh lại dán bên tai của cô, mãnh liệt hung hăng đụng cô hai lần, ý trào phúng mười phần nói ra: "Làm sao vậy? Muốn đẩy anh ra sao? Thế nhưng... Không được......"
Cặp mắt Tịch Giản Cận mê mang một chút, từ từ dán bên tai cô, chậm rãi liếm lấy một chút, "Anh muốn em......"
Nhịp tim Bạc Sủng Nhi đập tăng tốc độ, trong mắt thiêu đốt hi vọng.
"Thân thể em...... Bời vì, tối nay khó ngủ, cần một người phụ nữ, mà em vừa lúc, không dùng thì phí......"
Trong lúc đó ánh mắt Bạc Sủng Nhi càng thêm ảm đạm thất sắc.
Cô hít một hơi thật sâu, trong mắt hiện ra ửng đỏ, nhìn chằm chằm lên người đàn ông trước mặt đã không có bất luận thần trí cùng lý trí gì, run rẩy nói: "Im ngay...... Đừng nói em khó nghe vậy......"
"Khó chịu sao? Em biết cái gì là khó chịu sao? Tiểu công chúa ác độc?"
Tịch Giản Cận híp mắt, cười nhẹ châm chọc cô, thậm chí, ánh mắt đều chìm xuống dưới, giơ tay lên, vuốt ve gương mặt tinh sảo của cô, không chút lưu tình nói: "Em trời sinh đều cho người khác, ngươi biết không biết, Hàn Như Y bị ngươi bán cho khác người đàn ông thụ bao nhiêu khó chịu, có một ngày, em cũng sẽ gặp phải báo ứng!"
Ngữ khí của anh, cực kỳ giống nguyền rủa.
Thân thể cô lạnh run một cái.
Đáy mắt mang theo một mảnh thống khổ, nhưng vẫn bị cô cố chết chịu đựng.
Cô cắn môi, chẳng qua là nhẫn nhịn anh đột nhiên tăng tốc, cô đau có chút không thể thở nổi
Lý trí sớm đã biến mất không thấy gì nữa.
Anh đều không biết mình nói thứ gì.
Ngữ điệu rất ôn nhu, giống như nói những lời yêu với người trên giường.
"Anh không phải đã nói rồi sao? Em đem Hàn Như Y gả cho Vick tiên sinh, anh liền không muốn em rồi...... tiểu công chúa Bạc gia kiêu ngọa, vênh váo hung hăng như vậy, làm sao hiện tại đột nhiên đêm khuya canh ba giữ cửa một người đàn ông? Chờ người đàn ông muốn em?"
"Em biết không, em bây giờ bị một người đàn ông không muốn em làm?"
"Sao? Không có tình cảm, không có cái gì, cứ như vậy muốn em, đáy lòng em rất dễ chịu, đúng không?"
Tịch Giản Cận, nói càng ngày càng tàn nhẫn.
Sắc mặt Bạc Sủng Nhi càng ngày càng tái nhợt.
Cô muốn vươn tay, đẩy anh ra.
Anh lại dán bên tai của cô, mãnh liệt hung hăng đụng cô hai lần, ý trào phúng mười phần nói ra: "Làm sao vậy? Muốn đẩy anh ra sao? Thế nhưng... Không được......"
Cặp mắt Tịch Giản Cận mê mang một chút, từ từ dán bên tai cô, chậm rãi liếm lấy một chút, "Anh muốn em......"
Nhịp tim Bạc Sủng Nhi đập tăng tốc độ, trong mắt thiêu đốt hi vọng.
"Thân thể em...... Bời vì, tối nay khó ngủ, cần một người phụ nữ, mà em vừa lúc, không dùng thì phí......"
Trong lúc đó ánh mắt Bạc Sủng Nhi càng thêm ảm đạm thất sắc.
Cô hít một hơi thật sâu, trong mắt hiện ra ửng đỏ, nhìn chằm chằm lên người đàn ông trước mặt đã không có bất luận thần trí cùng lý trí gì, run rẩy nói: "Im ngay...... Đừng nói em khó nghe vậy......"
"Khó chịu sao? Em biết cái gì là khó chịu sao? Tiểu công chúa ác độc?"
Tịch Giản Cận híp mắt, cười nhẹ châm chọc cô, thậm chí, ánh mắt đều chìm xuống dưới, giơ tay lên, vuốt ve gương mặt tinh sảo của cô, không chút lưu tình nói: "Em trời sinh đều cho người khác, ngươi biết không biết, Hàn Như Y bị ngươi bán cho khác người đàn ông thụ bao nhiêu khó chịu, có một ngày, em cũng sẽ gặp phải báo ứng!"
Ngữ khí của anh, cực kỳ giống nguyền rủa.
Thân thể cô lạnh run một cái.
Đáy mắt mang theo một mảnh thống khổ, nhưng vẫn bị cô cố chết chịu đựng.
Cô cắn môi, chẳng qua là nhẫn nhịn anh đột nhiên tăng tốc, cô đau có chút không thể thở nổi
Bình luận truyện