Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 291: Khó hiểu phong tình?
Mà cậu ta không phải thiên tài, đem mọi kiến thức gác qua một bên đã gần hơn nửa năm, một lần nữa đem nó lấy lại trong quá trình này cũng có nhiều thứ lạ lẫm, bất quá, may mắn......
Cậu ta rút cuộc cũng khổ tận cam lai. Trong thời gian chưa đến 2 tháng, đã có thể lấy lại được trình độ vốn có.
Chỉ là cậu ta không nghĩ tới, vẫn bị bại dưới tay của Hàn Mộ Vi và Đoạn Thần Kiệt.
Chu Quân Hào rũ lông mi xuống. Sau kho người chung quanh đều tản đi, mới hỏi Hàn Mộ Vi, "Cậu để ý sao?"
Hàn Mộ Vi ngẩng đầu, "Để ý cái gì?"
"Để ý mình...... trước đó vẫn luôn che dấu khả năng của bản thân." Hắn tuy rằng lui bước, nhưng thực lực thật sự biểu hiện ra ngoài thì lại mạnh mẽ hơn ngày thường nhiều.
Hàn Mộ Vi sửng sốt một chút, "Vì cái gì phải để ý?"
Chu Quân Hào tâm tình có chút phức tạp.
Cô nói không để ý, vốn dĩ cậu ta nên vu vẻ, chính là vì cái gì......
Cậu ta lại cảm giác có chút thất vọng......
Cậu ấy không để ý, là bởi vì mình chỉ là bạn của cậu ấy, cùng Tề Tư Mẫn với Tiểu Lỗi và Đoạn Thần Kiệt còn có này bất kể một ai khác nào đó trong lớp này cũng là giống như nhau, cho nên mới không để ý sao?
Thế nếu...... Nếu như người kia thì sao? Một người đàn ông kia ở trên tờ truyền đơn......
Nếu là người đó, có phải cậu ấy liền sẽ để ý đến hay không?
Chu Quân Hào tâm tình phức tạp mà xoay người rời đi.
Hàn Mộ Vi nhìn bóng dáng của cậu ta một chút, có chút kỳ lạ. Cậu ta tại sao tâm trạng đột nhiên lại không được tốt vậy?
Tiểu Bao Tử thở dài thanh, "Chủ nhân, người thật đúng là...... Khó hiểu phong tình!"
Hàn Mộ Vi còn ở tự hỏi dáng vẻ vừa rồi của Chu Quân Hào là như thế nào, không có nghe rõ nó nói,
"Cái gì?"
"...... Không có gì."
Hàn Mộ Vi liền gật gật đầu, tiếp tục làm luyện tập.
Đang lúc hoàng hôn, Hàn Mộ Vi đi ra cổng trường, liền thấy được một hình bóng quen thuộc.
Thì ra là cô gái nhỏ kia ngày đó cô cùng Mặc Dung Uyên, Mặc Quân Dư bọn họ đi tham gia số độc thi đấu gặp qua.
Tiểu nữ hài tay chống nạng, khập khiễng mà đi phía trước đi, người chung quanh đều nhìn cô bé với ánh mắt khác thường, nhưng bẻn thân cô bé lại là hồn nhiên không phát giác, không coi ai ra gì mà đi về phía trước.
Nhìn bên mặt cô bé, Hàn Mộ Vi dừng lại bước chân, ngây người đứng ở nơi đó đã lâu, một lúc lâu mới nói: "Tiểu Bao Tử, ngươi nói, chân của cô bé ấy còn có thê chữa khỏi được không?"
Khi cô nhìn cô bé kia Tiểu Bao Tử liền biết trong đầu cô có cái này ý tưởng, thực mau điều bỏ vốn liêu, nói: "Lấy trình độ y học hiên tại, chân của cô bé đã là phản chịu tổn thương vĩnh viễn. Đoán chừng là trị không hết, nhưng mac......"
Giọng của Tiểu Bao Tử trên nên cao lên, đắc ý dào dạt nói: "Tiểu Bao Tử em chính là hệ thống bánh bao vĩ đại lại còn tinh tế đến từ tương lai! Tự nhiên là có biện pháp chữa khỏi! Nhưng mà...... Chủ nhân, nếu muốn chữa khỏi chân cho cô bé yêu cầu cần phải có hảo cảm giá trị quá cao. Lấy số điểm hảo cảm giá trị hiện tại của chủ nhân, hoàn toàn không đủ để làm được như thế."
Hàn Mộ Vi có chút thất vọng, điểm hảo cảm giá trị của cô bây giờ còn dư lại ít nhiều cũng hơn một ngàn điểm. Trước đó chỉ là trị đôi mắt cho Mặc Quân Dư đều yêu cầu vài vạn hảo cảm giá trị......
Nếu nghĩ như thế, xác thật không đủ.
Cô trong khoảng thời gian này xác thật có chút lười biếng, hảo cảm giá trị tích lũy đến giờ vẫn đi chậm. Hơn nữa đã số đa số điểm ở trong đó hiện tại là xuất phía từ Mặc Dung Uyên mà Mặc Quân Dư cho......
Hàn Mộ Vi thở dài thanh.
Trong khoảng thời gian này phải bận về việc thi đại học. Chắc là cũng không bao nhiêu thời gian đi gia tăng hảo cảm giá trị......
Tiểu Bao Tử do dự một chút, nói: "Chủ nhân, phía trước chủ nhân định kỳ hiến cho tiền vật nhưng thật ra có rơi xuống thật chỗ. Nhưng mà bởi vì chủ nhân không phải tự mình làm, được đến hảo cảm giá trị chỉ là một bộ phận nhỏ trong đó, bất quá, cũng có mấy ngàn điểm đi...... Chờ hảo cảm giá trị đó tới rồi, chủ nhân có thể đổi trước một ít một số y thư đặc biệt và video dạy học......"
Phía trước Tiểu Bao Tử đã cùng nàng nói qua, trực tiếp đem hảo cảm giá trị dùng cho trị liệu là hành động vô cùng lãng phí, như thế hảo cảm giá trị tiêu hao đặc biệt nhanh. Hơn nữa căn bản vô pháp đạt được cái gì, thường thường cứu một người được đến hảo cảm giá trị thậm chí chỉ là tiêu hao một bộ phận nhỏ, căn bản là là mất nhiều hơn được.
Cậu ta rút cuộc cũng khổ tận cam lai. Trong thời gian chưa đến 2 tháng, đã có thể lấy lại được trình độ vốn có.
Chỉ là cậu ta không nghĩ tới, vẫn bị bại dưới tay của Hàn Mộ Vi và Đoạn Thần Kiệt.
Chu Quân Hào rũ lông mi xuống. Sau kho người chung quanh đều tản đi, mới hỏi Hàn Mộ Vi, "Cậu để ý sao?"
Hàn Mộ Vi ngẩng đầu, "Để ý cái gì?"
"Để ý mình...... trước đó vẫn luôn che dấu khả năng của bản thân." Hắn tuy rằng lui bước, nhưng thực lực thật sự biểu hiện ra ngoài thì lại mạnh mẽ hơn ngày thường nhiều.
Hàn Mộ Vi sửng sốt một chút, "Vì cái gì phải để ý?"
Chu Quân Hào tâm tình có chút phức tạp.
Cô nói không để ý, vốn dĩ cậu ta nên vu vẻ, chính là vì cái gì......
Cậu ta lại cảm giác có chút thất vọng......
Cậu ấy không để ý, là bởi vì mình chỉ là bạn của cậu ấy, cùng Tề Tư Mẫn với Tiểu Lỗi và Đoạn Thần Kiệt còn có này bất kể một ai khác nào đó trong lớp này cũng là giống như nhau, cho nên mới không để ý sao?
Thế nếu...... Nếu như người kia thì sao? Một người đàn ông kia ở trên tờ truyền đơn......
Nếu là người đó, có phải cậu ấy liền sẽ để ý đến hay không?
Chu Quân Hào tâm tình phức tạp mà xoay người rời đi.
Hàn Mộ Vi nhìn bóng dáng của cậu ta một chút, có chút kỳ lạ. Cậu ta tại sao tâm trạng đột nhiên lại không được tốt vậy?
Tiểu Bao Tử thở dài thanh, "Chủ nhân, người thật đúng là...... Khó hiểu phong tình!"
Hàn Mộ Vi còn ở tự hỏi dáng vẻ vừa rồi của Chu Quân Hào là như thế nào, không có nghe rõ nó nói,
"Cái gì?"
"...... Không có gì."
Hàn Mộ Vi liền gật gật đầu, tiếp tục làm luyện tập.
Đang lúc hoàng hôn, Hàn Mộ Vi đi ra cổng trường, liền thấy được một hình bóng quen thuộc.
Thì ra là cô gái nhỏ kia ngày đó cô cùng Mặc Dung Uyên, Mặc Quân Dư bọn họ đi tham gia số độc thi đấu gặp qua.
Tiểu nữ hài tay chống nạng, khập khiễng mà đi phía trước đi, người chung quanh đều nhìn cô bé với ánh mắt khác thường, nhưng bẻn thân cô bé lại là hồn nhiên không phát giác, không coi ai ra gì mà đi về phía trước.
Nhìn bên mặt cô bé, Hàn Mộ Vi dừng lại bước chân, ngây người đứng ở nơi đó đã lâu, một lúc lâu mới nói: "Tiểu Bao Tử, ngươi nói, chân của cô bé ấy còn có thê chữa khỏi được không?"
Khi cô nhìn cô bé kia Tiểu Bao Tử liền biết trong đầu cô có cái này ý tưởng, thực mau điều bỏ vốn liêu, nói: "Lấy trình độ y học hiên tại, chân của cô bé đã là phản chịu tổn thương vĩnh viễn. Đoán chừng là trị không hết, nhưng mac......"
Giọng của Tiểu Bao Tử trên nên cao lên, đắc ý dào dạt nói: "Tiểu Bao Tử em chính là hệ thống bánh bao vĩ đại lại còn tinh tế đến từ tương lai! Tự nhiên là có biện pháp chữa khỏi! Nhưng mà...... Chủ nhân, nếu muốn chữa khỏi chân cho cô bé yêu cầu cần phải có hảo cảm giá trị quá cao. Lấy số điểm hảo cảm giá trị hiện tại của chủ nhân, hoàn toàn không đủ để làm được như thế."
Hàn Mộ Vi có chút thất vọng, điểm hảo cảm giá trị của cô bây giờ còn dư lại ít nhiều cũng hơn một ngàn điểm. Trước đó chỉ là trị đôi mắt cho Mặc Quân Dư đều yêu cầu vài vạn hảo cảm giá trị......
Nếu nghĩ như thế, xác thật không đủ.
Cô trong khoảng thời gian này xác thật có chút lười biếng, hảo cảm giá trị tích lũy đến giờ vẫn đi chậm. Hơn nữa đã số đa số điểm ở trong đó hiện tại là xuất phía từ Mặc Dung Uyên mà Mặc Quân Dư cho......
Hàn Mộ Vi thở dài thanh.
Trong khoảng thời gian này phải bận về việc thi đại học. Chắc là cũng không bao nhiêu thời gian đi gia tăng hảo cảm giá trị......
Tiểu Bao Tử do dự một chút, nói: "Chủ nhân, phía trước chủ nhân định kỳ hiến cho tiền vật nhưng thật ra có rơi xuống thật chỗ. Nhưng mà bởi vì chủ nhân không phải tự mình làm, được đến hảo cảm giá trị chỉ là một bộ phận nhỏ trong đó, bất quá, cũng có mấy ngàn điểm đi...... Chờ hảo cảm giá trị đó tới rồi, chủ nhân có thể đổi trước một ít một số y thư đặc biệt và video dạy học......"
Phía trước Tiểu Bao Tử đã cùng nàng nói qua, trực tiếp đem hảo cảm giá trị dùng cho trị liệu là hành động vô cùng lãng phí, như thế hảo cảm giá trị tiêu hao đặc biệt nhanh. Hơn nữa căn bản vô pháp đạt được cái gì, thường thường cứu một người được đến hảo cảm giá trị thậm chí chỉ là tiêu hao một bộ phận nhỏ, căn bản là là mất nhiều hơn được.
Bình luận truyện