Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!

Chương 300: Một lần nữa kiểm tra



Vu mẹ vẫn luôn nghĩ bản thân không chăm sóc tốt cho con gái mà vẫn luôn rất tự trách. Nghĩ đến chuyện đứa con gái mình từ nay về sau phải luôn mang theo sự tàn tật này bên mình suốt đời, sau này bất luận là sinh hoạt, tình yêu hay là công việc đều sẽ chịu ảnh hưởng, Vu mẹ liền cảm thấy trong lòng rất khó chịu.

Trong một năm này, hai vợ chồng mang theo Vu Nhạc Nhạc đến vô số các bệnh viện từ lớn đến nhỏ ở khắp cả nước, gặp qua vô số thầy thuốc nhân gian nổi tiếng hoặc là vố số các bác sĩ nổi tiếng trong nước, nhưng một chút tác dụng cũng không có.

Vốn dĩ đã hết hy vọng, nhưng khi nghe nói nhu thế, Vu mẹ lại nhận ra hy vọng tàn tro trong lòng mình lại một lần nữa cháy lên!

Vu ba cũng thực kinh ngạc, tuy rằng chờ mong việc này sẽ là thật sự, nhưng mà lý trí lại nói cho ông ta biết lại biết, chuyện như vậy không có khả năng là thật sự......

"Con nói, chị gái kia muốn giúp chữa khỏi chân cho con? Nhưng cô ấy vì sao lại không nói cho ba mẹ biết, sao không để cho bọm ta đồng ý rồi mới làm như thế?" Vu ba ba hỏi.

Tiểu nữ hài nói: "Chị Vi Vi nói, bây giờ tuổi của chị ấy còn quá nhỏ. Nếu như nói cho ba và mẹ biết thì hai người nhất định sẽ không tin tưởnh, cũng sẽ không để cho chị ấy làm như thế...... Chị ấy hỏi con có muốn để cho chị ấy làm thử một chút hay không, rồi con đã đồng ý."

Nhạc Nhạc nói xong, có chút khẩn trương mà nhìn ba mẹ của mình: "Ba mẹ...... Hai người đừng trách chị Vi Vi, là tự con đồng ý làm......"

Vu mẹ lại còn đang kích động, so Vu ba ba lý trí tới, nàng tình cảm chiến thắng lý trí, đối với Vu mẹ mà nói, chỉ cần có thể trị lành chân cho con gái của mình. Cho dù chỉ là cải thiện được một chút, Vu mẹ cũng sẽ vô cùng thỏa mãn, làm sao lại đi trách cứ Hàn Mộ Vi được chứ?

Vu mẹ kéo lấy bác sĩ ở bên cạnh, hai mắt phát ra tia sáng, "Bác sĩ, có thể giúp đỡ kiểm tra lại chân của Nhạc Nhạc một chút được không?"

Cái vị bác sĩ kia đến đây vốn là định kiểm tra lại cho Vu Nhạc Nhạc. Lúc nãy khi Vu Nhạc Nhạc nói chuyện, vị bác sĩ đối với việc này cũng nảy sinh hứng thú lên. Tuy rắng, vị bác sĩ cũng biết, đã được kết luận là tàn phế hay là vết thương vĩnh viễn thì cũng là giống nhau cả thôi, đó là sẽ không có khả năng trị khỏi. Huống chi theo như nghe lời Vu Nhạc Nhạc nói, Hàn Mộ Vi chỉ là bắt tay đặt chỗ đầu gối của cô bé, không biết làm cái gì, cô bé liền cảm giác đầu gối bắt đầu đau. Lát sau lại giống như tiếp nhận được thứ gì đó, lại có cảm giác nhè nhẹ lạnh lạnh thoải mái......

Đại khái chỉ là chắc là cái phương thuốc cổ truyền gì đi! Không có gì khả năng chữa khỏi......

Bác sĩ như vậy nghĩ, lại vẫn là gật gật đầu nói: "Được, Nhạc Nhạc, chúng ta đi kiểm tra chân một chút, được không?"

Nhạc Nhạc gật gật đầu, ngồi vào trên xe lăn đi theo đi ra ngoài.

Nửa giờ sau, có được kết quả kiểm tra tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc đến ngây người, đặc biệt là bác sĩ chụp X quang cho Vu Nhạc Nhạc lúc trước và bác sĩ chụp hiện tại, còn có ba mẹ của Vu Nhạc Nhạc.

"Làm, làm sao lại có thể...... Hàn Mộ Vi cũng không phải là bác sĩ......" Dì Trần đứng ở bên cạnh cũng ngạc nhiên không thôi.

"Bác sĩ, các người chắc chắn kết quả kiểm tra này là không sai chứ?"

Những lời này đã đắc tội đến hia người bác sĩ và ba mẹ của Vu Nhạc Nhạc.

Bác sĩ sắc mặt khó coi mà trừng mắt nhìn người nọ vừa nói liếc mắt một cái, "Vị này nói thế là cs ý gì? Nghi ngờ y đức của tôi hay là nghi ngờ tính chuyên nghiệp của bệnh viện?!"

Vu mẹ cũng mặt lạnh mà liếc nhìn người kia, con gái của mình thật vất vả rốt cuộc cũng có được hy vọng rồi, cư nhiên có người hoài nghi còn giội nước lã, là hy vọng chân của con gái mình không được lành lặn hay sao?!

Người nọ ngượng ngùng không nói, sờ sờ cái mũi, đứng ở phía sau.

Dì Trần một chút cũng không tin nổi, nếu không phải cô ta trước đi đã điều tra qua thông tin của cô bé, biết cô bé này thật sự vì chân có vấn đề mà bị những người bạn học khác khi dễ và kỳ thị nên mới phải chuyển trường đến cái trung tâm này học, nói không chừng căn bản là sẽ không tin tưởng.

Vốn dĩ cho rằng nhất định là Hàn Mộ Vi làm cái gì đó với cô bé. Cô ta còn đang muốn nói cái chương trình trên TV đó, rõ ràng là đem một ác nữ tàn ác biên tập thành một người dường như là thiên sứ rồi, nói không chừng tất cả những cái đó căn bản đều là có sẵn kịch bản đều là diễn xuất......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện