Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!

Chương 57: Hàn Mộ Vi, cố lên!



Đại hội thể thao cùng ngày.

Lý lão sư đang ở trước lớp vận động mọi người tham gia, Đoạn Thần Kiệt đột nhiên sắc mặt ngưng trọng tiến lên tới, "Lão sư, Giang Quân Vũ đột nhiên tiêu chảy, tiếp theo chạy tiếp sức chỉ sợ không thể tham gia!"

Lý lão sư nhăn lại mi, "Đưa đến phòng y tế sao?"

Đoạn Thần Kiệt gật gật đầu, cậu ta làm việc ổn trọng, Lý lão sư đối cậu ta luôn luôn thực yên tâm.

"Em đi gọi cho ngừoi nhà Giang Quân Vũ đi, cô đi xem còn bạn nào có thể chạy được hay không......"

Đoạn Thần Kiệt gật đầu rời đi.

Hạng mục chạy tiếp sức quan trọng nhất là tinh thần đoàn kết và sức chạy, Giang Quân Vũ là nữ sinh trong lớp có sức chạy tốt nhất, Giang Quân Vũ là người chạy cuối cùng, tham gia chạy tiếp sức các bạn nữ đã tập luyện hơn nửa tháng trước, hiện tại đột nhiên thay ngưoif, khẳng định phát huy sẽ không tốt như luac đầu......

Lý lão sư đi đến khắp đài ở lớp mình đang ngồi, nhìn mười mấy nữ sinh không tham gia thi đấu bất kỳ hạn mục nào nhìn một lần, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở cái đầu nhỏ đang gục trong góc kia, nghiêm túc nhìn Hàn Mộ Vi......

Cô nhớ rõ, Hàn Mộ Vi trong khoảng thời gian này thường xuyên vận động...... Thể dục lão sư cũng khen Hàn Mộ Vi rất nhiều lần, đúng không?

Hơn nữa, cô sống rất gần tiểu khu Hàn gia, sáng sớm lúc ra tới mua bữa sáng, tựa hồ mơ hồ gặp qua Hàn Mộ Vi chạy bộ......

Quan trọng nhất chính là, bởi vì sự kiện lần trước, Hàn Mộ Vi hiện tại lại cùng mọi người trong lớp giảm bớt tiếp xúc, trừ bỏ Chu Quân Hào, cô cơ hồ không tuỳ tùng những người khác nói chuyện.

Lớp học mỗi tuần đều có nộp lên những mẩu giấy nhỏ, cô cũng tiếng lòng của không ít học sinh trong lớp, biết bọn họ đối Hàn Mộ Vi có xin lỗi, rồi lại ngượng ngùng chủ động đi tìm cô......

Những đứa trẻ độ tuổi này, đại đa số vẫn là thực đơn thuần, hảo mặt mũi......

Lý lão sư nghĩ nghĩ, nói: "Hàn Mộ Vi, em xuống dưới một chút."

Hàn Mộ Vi sửng sốt một chút, ở mọi người nhìn chăm chú đi xuống đài, nghe được Lý lão sư nói sau, có chút kinh ngạc, nhưng không có cự tuyệt.

Năm phút đồng hồ,chuẩn bị hạng mục thi tiếp sức, cả lớp 2/3 kinh ngạc toàn bộ khi nhìn thấy vị trí chạy của Giang Quân Vũ hiện tại Là Hàn Mộ Vi.

Có nghi hoặc, có hoài nghi cô hay không có như vậy năng lực, nhưng nếu đã lên sân khấu, cả lớp vẫn mang tâm tình thấp thỏm, hy vọng có thể nhìn đến hảo thành tích.

Thi đấu bắt đầu rồi.

Bốn nữ sinh tham gia thi đấu của lớp 2/3 so với nữ sinh của các lớp khác, có vẻ nhỏ gầy rất nhiều, từ mở đầu liền bất lợi. Vòng thứ nhất, lớp họ Lưu Na Lạc hơn mười mét xếp thứ tư. Tới vòng thi thứ hai Phương Thơ Hàm lại chậm hơn 50-60 mét, lớp 2/3 sĩ khí dần có chút hạ xuống.

Cũng may vòng thứ ba Lâm Tâm Ngữ là lớp phó thể dục, cắn răng chậm đem 50-60 mét đuổi kịp!

"Lớp 2/3, tuyệt phi giống nhau!"

"Lâm Tâm Ngữ, cố lên!! Lâm Tâm Ngữ, cố lên!!"

Các lớp kêu khẩu, Tề Tư Mẫn đứng ở trên khán đài, nhấp môi nhìn cuối cùng vị trí của Hàn Mộ Vi, Lý lão sư như thế nào lại để cô chạy vòng cuối......

"Hàn Mộ Vi, cố lên!!"

Vòng cuối cùng rốt cuộc giao cho Hàn Mộ Vi trong tay, Hàn Mộ Vi tiếp nhận cây gậy, cũng không quay đầu lại mà đi phía trước chạy!

"Hàn Mộ Vi, cố lên!! Hàn Mộ Vi, Hàn Mộ Vi!!"

Tên cô không ngừng đang xem trên đài vang lên, thanh âm đại đến liền ở đối diện đều nghe được đến.

Hàn Mộ Vi sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua khán đài......

Ngày đó đều là những người hoài nghi cô, hiện tại đều đoàn kết nhất trí mà đối với cô kêu "Cố lên", bọn họ trên mặt biểu tình là chân thành tha thiết, không mang một chút ngụy trang......

Bọn họ, là thật sự ở vì chính mình cố lên.

- ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện