Thôi Miên Sư Đích Tính Phúc Sinh Hoạt
Chương 7
Ở trước mặt nam nhân không phải chủ nhân cởi quần áo làm Tư Đồ Trường Phong cùng Lục Á Sanh đều có chút ngượng ngùng, bọn họ cởi bỏ y phục giá trị xa xỉ ra xong, tay cũng không tự giác che lấp bộ vị quan trọng.
Lý Vân Thiên cách băng dính plastic màu vàng trên mông tổng giám đốc, thống thống gậy mát xa trong cơ thể y, nghe được tiếng tổng giám đốc rên rỉ.
“Một ngày không gặp mặt, miệng nhỏ phía dưới của ngươi có nhớ ta không?” Lý Vân Thiên mỉm cười hỏi.
Tư Đồ Trường Phong sắc mặt đỏ bừng, ấp úng không mở miệng.
“Ân?” Lý Vân Thiên tiếp tục đùa, “Ngươi xem phía trước của ngươi cũng đã ngẩng đầu, nhìn thấy ta hưng phấn như vậy?”
Hắn xé băng dán che hậu huyệt của tổng giám đốc, rút gậy mát xa ra, ngón tay dò xét đi vào.
“Ngươi xem, ngón tay ta vói vào tiểu huyệt của ngươi còn có thể hé ra hợp lại hoan nghênh ta a. Cái miệng phía dưới của ngươi thành thật hơn miệng phía trên nhiều, còn nhiệt tình như vậy.”
Lý Vân Thiên nói xong, lại quay đầu nói với Lục Á Sanh, “Ca nô ngươi cũng vậy, cái miệng phía dưới thiếu thao có phải bắt đầu ngứa rồi không? Đừng gấp, chủ nhân một hồi sẽ giúp ngươi khai bao.” Lý Vân Thiên dùng tay kia cắm vào hậu đình của Lục Á Sanh, nhu lộng.
Tổng giám đốc cùng ca vương lộ ra trọn vẹn vai sóng vai mà đứng, phía sau là chủ nhân của bọn y, hai tay chiếm cứ PI ‘YAN hai người, nhanh chóng trừu sáp. Hai nô lệ liếc nhau, cùng trong tình cảnh này, cảm giác quẫn bách chậm rãi tiêu thất.
Lý Vân Thiên trên tay dùng sức, thúc về phía trước. Hai nô lệ cảm thấy phía sau truyền đến đụng chạm mạnh mẽ, nhịn không được bước về phía trước mấy bước.
“Không sai, cứ như vậy đi về phía trước.” Lý Vân Thiên thống Tư Đồ Trường Phong cùng Lục Á Sanh, dùng ngón tay cắm trong hậu huyệt khống chế hướng đi của bọn họ, dẫn bọn họ đến phòng tắm.
“Công khóa mỗi ngày, bắt đầu súc ruột đi.” Lý Vân Thiên mang cam du ra, nói với hai nô lệ của hắn.
“Tư nô là tiền bối, làm mẫu trước cho Ca nô đi.”
Tư Đồ Trường Phong có chút run rẩy đưa lưng về phía Lý Vân Thiên và Lục Á Sanh quỳ xuống, nhếch lên cái mông. Y cầm lấy cam du đặt bên cạnh, khẽ cắn môi nhét vào hậu đình của mình.
Trước mặt hai nam nhân chủ động giương mông, hơn nữa tự mình biểu diễn súc ruột cho mình để bọn họ xem, cho dù trong đó một người là chủ nhân, mà một nam nhân xa lạ khác là nô lệ khác của chủ nhân, đối với tổng giám đốc cao ngạo lạnh lùng mà nói, nội tâm đã bị kích thích tuyệt đối không chịu nổi.
Giống như ngày hôm qua rót 1000 ml vào bụng, Tư Đồ Trường Phong từ từ nhắm hai mắt nhẫn nại cảm giác cồn cào trong bụng. Lý Vân Thiên đưa cho tổng giám đốc một cái giang tắc, ý bảo y nhét vào.
Tư Đồ Trường Phong cầm lấy muốn đưa vào, bị Lý Vân Thiên một phen bắt lấy cánh tay.
“Quá nóng vội đi, tổng giám đốc của ta, trước dùng miệng trên của ngươi làm trơn nó, ta cũng không muốn tiểu huyệt của ngươi bị ngươi làm bị thương.”
Tư Đồ Trường Phong mặt đỏ lên, hé miệng từng chút từng chút liếm lên giang tắc.
Lý Vân Thiên vỗ vỗ mông Lục Á Sanh đang đỏ bừng mặt đứng bên cạnh, hiển nhiên chính mắt thấy một nam nhân tuấn mỹ không thua gì y ở trước mặt y súc ruột gây kích thích khiến y trở nên hưng phấn.
“Học tiền bối của ngươi, ngươi cũng bắt đầu đi.” Lý Vân Thiên nói.
Chưa từng bị nam nhân tiến vào hiển nhiên Lục Á Sanh ngượng ngùng cơ hồ vô pháp nhúc nhích, Lý Vân Thiên cười nói: “Đại minh tinh thẹn thùng? Xuất ra phong phạm đứng trên sân khấu của ngươi đi nào.”
Lục Á Sanh đáng thương nhìn Lý Vân Thiên.
Lý Vân Thiên mặt nghiêm, “Không muốn nghe ta nói? Ngươi không muốn làm nô lệ của ta sao?”
Lục Á Sanh biết sự tình không có đường cứu vãn, đành phải cắn răng quỳ xuống. Y run run rẩy rẩy dùng tay lần ra phía sau của mình, điều này đối với y của một ngày trước mà nói vẫn là một chuyện vô cùng khó tin. Hậu huyệt xử nam ngượng ngùng nhắm chặt, ngón tay không hề kết cấu ngay cả một đốt cũng không thể đi vào.
Lục Á Sanh sốt ruột nước mắt đều muốn rơi xuống, ngón tay cố gắng đâm chọc.
“Thật là ngu ngốc.” Lý Vân Thiên nói, hắn bắt lấy tay Lục Á Sanh, “Ta lúc trước cũng đã giúp ngươi mở rộng, ngươi còn không vào được, PI’YAN thiếu dạy dỗ của ngươi còn kém xa lắm!”
Hắn kéo cả tay kia của Lục Á Sanh ra phía sau y, như vậy Lục Á Sanh cũng chỉ có thể sử dụng bả vai cùng đầu chống đỡ thân thể.
“Hai tay giữ lấy mông của ngươi, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, ta giúp ngươi súc ruột.”
Thẳng đến khi phun ra chất lỏng trong suốt, Lý Vân Thiên mới cho Tư Đồ Trường Phong cùng Lục Á Sanh trở lại phòng khách.
Ngày hôm qua hắn vội vã cáo biệt thân xử nam của mình, trên cơ bản cái gì cũng chưa làm đã đề thương lên thượng Tư Đồ Trường Phong, hôm nay hắn đã bình tĩnh hơn.
Hắn để tổng giám đốc cùng ca vương mở chân nằm trên sô pha, cạo đống hắc mao trên hạ thân họ.
“Các nô lệ thiếu điều giáo của ta, dùng nửa thân dưới loạn thất bát tao như vậy hầu hạ chủ nhân của các ngươi, thật sự là không có giáo dưỡng.” Lý Vân Thiên nghiêm khắc nói.
Hắn lấy dao cạo râu, xoa phân thân Tư Đồ Trường Phong bán đĩnh, bắt đầu chậm rãi cạo.
Tư Đồ Trường Phong nhỏ giọng rên rỉ.
“Đừng nhúc nhích.” Lý Vân Thiên cảnh cáo, “Cạo hỏng ngươi liền ngay cả nô lệ cũng làm không được!”
Cạo xong phía trước Lý Vân Thiên để Tư Đồ Trường Phong xoay người, quỳ sấp lộ ra hậu đình.
Bốn phía hậu đình có hắc mao tinh tế, lần trước khi Tư Đồ Trường Phong bị sáp nhập, hắc mao cũng sẽ tiến vào theo… Dù thế nào cũng không thoải mái bằng cảm giác bóng loáng sạch sẽ.
Còn Lục Á Sanh, khi cạo thể mao cho ca xương xử nam, hậu đình mẫn cảm của y bị kích thích, phía trước liền bắn một lần.
“Khóa giáo dục tiếp theo, các ngươi cần luyện tập độ linh hoạt và độ chặt của cái miệng nhỏ phía sau.” Lý Vân Thiên nói, hắn lấy ra một cây gậy mát xa, sáp nhập vào phía sau Tư Đồ Trường Phong, kéo tay y, để tổng giám đốc tự nắm đoạn gốc gậy mát xa.
“Tự mình trừu sáp, khi sáp nhập thì thả lỏng, rút ra thì buộc chặt PI ‘YAN của ngươi, cứ như vậy lặp lại 300 lần.” Lý Vân Thiên lộ ra nụ cười gần như đê tiện. Khiến người ta tự dạy dỗ hậu đình của mình, sau đó lại nhếch mông để hắn kiểm tra thành quả dạy dỗ, chính là ảo tưởng trước khi Lý Vân Thiên nhận được năng lực thôi miên.
Tư Đồ Trường Phong đỏ mặt, bắt đầu trừu sáp cự vật nhét phía sau.
“Phải đến ra, khoảng cách giữa hai lần quá lâu hoặc đếm sai sẽ phải bắt đầu lại.” Lý Vân Thiên bổ sung.
“Dạ, 1… 2, 3… A… 4…” Tư Đồ Trường Phong phát ra tiếng rên rỉ gần như nức nở.
Lý Vân Thiên quay đầu nhìn Lục Á Sanh quỳ gối hàm chứa phân thân của mình.
“Yết hầu của ca vương quả nhiên không giống người thường.” Lý Vân Thiên trêu đùa.
Hắn vỗ vỗ đầu Lục Á Sanh, “Giờ nằm lên bàn đi, hai tay ôm đầu gối, mở đùi ra.”
Lục Á Sanh nằm lên chiếc bàn làm từ thủy tinh công nghiệp, hai tay ôm chặt lấy hai chân, bởi vậy tách ra mà có thể rõ ràng nhìn thấy phân thân đứng thẳng cùng nhục huyệt hồng nhạt thỉnh thoảng khép mở bại lộ dưới ánh mắt Lý Vân Thiên.
Bởi vì phía sau còn lưu lại cam du súc ruột lúc trước, ngón tay Lý Vân Thiên không chút cố sức tham nhập vào bộ vị còn lóe lượng thủy quang. Hắn theo sau động thân mà vào.
“Ân…” Ca vương phát ra một tiếng kéo dài, áp lực rên rỉ.
Lý Vân Thiên bắt đầu tiến công tới điểm mẫn cảm ngón tay đã tra xét được, Lục Á Sanh hiển nhiên có phản ứng thật lớn, mỗi lần ma xát đều khiến phía sau của y mãnh liệt co rút. Y cắn môi dưới, chỉ khi khoái cảm quá mức mãnh liệt mới có thể phát ra một hai tiếng kêu rên.
“Cái miệng có thể phát ra thanh âm êm tai như vậy, không cần lãng phí.”
Lý Vân Thiên vói ngón tay vào miệng Lục Á Sanh, Lục Á Sanh bất đắc dĩ đành phải há to miệng, nước bọt theo khóe miệng không thể khép kín chảy ra.
Tiếng rên rỉ của Lục Á Sanh lớn dần lên, mà bên cạnh là Tư Đồ Trường Phong đang tự trừu sáp còn đếm sắp đến 100.
Cảm nhận được ca vương sắp đến giới hạn, Lý Vân Thiên mãnh liệt va chạm, Lục Á Sanh thét chói tai đạt tới đỉnh, phân thân y bị đỉnh đến bụng bắn ra bạch trọc, vẩy đầy ngực y. Bởi vì Lý Vân Thiên mạnh mẽ va chạm, PI ‘YAN Lục Á Sanh đã đối diện trần nhà.
Lý Vân Thiên hưởng thụ tràng đạo kịch liệt co rút mát xa khi Á Sanh cao trào, người dưới thân bắn ra xong liền đeo khấu hoàn cho y.
“Phóng đãng thân mình như vậy, cũng không nên vì bị ta thao thích mà tinh tẫn nhân vong a.”
Lý Vân Thiên cách băng dính plastic màu vàng trên mông tổng giám đốc, thống thống gậy mát xa trong cơ thể y, nghe được tiếng tổng giám đốc rên rỉ.
“Một ngày không gặp mặt, miệng nhỏ phía dưới của ngươi có nhớ ta không?” Lý Vân Thiên mỉm cười hỏi.
Tư Đồ Trường Phong sắc mặt đỏ bừng, ấp úng không mở miệng.
“Ân?” Lý Vân Thiên tiếp tục đùa, “Ngươi xem phía trước của ngươi cũng đã ngẩng đầu, nhìn thấy ta hưng phấn như vậy?”
Hắn xé băng dán che hậu huyệt của tổng giám đốc, rút gậy mát xa ra, ngón tay dò xét đi vào.
“Ngươi xem, ngón tay ta vói vào tiểu huyệt của ngươi còn có thể hé ra hợp lại hoan nghênh ta a. Cái miệng phía dưới của ngươi thành thật hơn miệng phía trên nhiều, còn nhiệt tình như vậy.”
Lý Vân Thiên nói xong, lại quay đầu nói với Lục Á Sanh, “Ca nô ngươi cũng vậy, cái miệng phía dưới thiếu thao có phải bắt đầu ngứa rồi không? Đừng gấp, chủ nhân một hồi sẽ giúp ngươi khai bao.” Lý Vân Thiên dùng tay kia cắm vào hậu đình của Lục Á Sanh, nhu lộng.
Tổng giám đốc cùng ca vương lộ ra trọn vẹn vai sóng vai mà đứng, phía sau là chủ nhân của bọn y, hai tay chiếm cứ PI ‘YAN hai người, nhanh chóng trừu sáp. Hai nô lệ liếc nhau, cùng trong tình cảnh này, cảm giác quẫn bách chậm rãi tiêu thất.
Lý Vân Thiên trên tay dùng sức, thúc về phía trước. Hai nô lệ cảm thấy phía sau truyền đến đụng chạm mạnh mẽ, nhịn không được bước về phía trước mấy bước.
“Không sai, cứ như vậy đi về phía trước.” Lý Vân Thiên thống Tư Đồ Trường Phong cùng Lục Á Sanh, dùng ngón tay cắm trong hậu huyệt khống chế hướng đi của bọn họ, dẫn bọn họ đến phòng tắm.
“Công khóa mỗi ngày, bắt đầu súc ruột đi.” Lý Vân Thiên mang cam du ra, nói với hai nô lệ của hắn.
“Tư nô là tiền bối, làm mẫu trước cho Ca nô đi.”
Tư Đồ Trường Phong có chút run rẩy đưa lưng về phía Lý Vân Thiên và Lục Á Sanh quỳ xuống, nhếch lên cái mông. Y cầm lấy cam du đặt bên cạnh, khẽ cắn môi nhét vào hậu đình của mình.
Trước mặt hai nam nhân chủ động giương mông, hơn nữa tự mình biểu diễn súc ruột cho mình để bọn họ xem, cho dù trong đó một người là chủ nhân, mà một nam nhân xa lạ khác là nô lệ khác của chủ nhân, đối với tổng giám đốc cao ngạo lạnh lùng mà nói, nội tâm đã bị kích thích tuyệt đối không chịu nổi.
Giống như ngày hôm qua rót 1000 ml vào bụng, Tư Đồ Trường Phong từ từ nhắm hai mắt nhẫn nại cảm giác cồn cào trong bụng. Lý Vân Thiên đưa cho tổng giám đốc một cái giang tắc, ý bảo y nhét vào.
Tư Đồ Trường Phong cầm lấy muốn đưa vào, bị Lý Vân Thiên một phen bắt lấy cánh tay.
“Quá nóng vội đi, tổng giám đốc của ta, trước dùng miệng trên của ngươi làm trơn nó, ta cũng không muốn tiểu huyệt của ngươi bị ngươi làm bị thương.”
Tư Đồ Trường Phong mặt đỏ lên, hé miệng từng chút từng chút liếm lên giang tắc.
Lý Vân Thiên vỗ vỗ mông Lục Á Sanh đang đỏ bừng mặt đứng bên cạnh, hiển nhiên chính mắt thấy một nam nhân tuấn mỹ không thua gì y ở trước mặt y súc ruột gây kích thích khiến y trở nên hưng phấn.
“Học tiền bối của ngươi, ngươi cũng bắt đầu đi.” Lý Vân Thiên nói.
Chưa từng bị nam nhân tiến vào hiển nhiên Lục Á Sanh ngượng ngùng cơ hồ vô pháp nhúc nhích, Lý Vân Thiên cười nói: “Đại minh tinh thẹn thùng? Xuất ra phong phạm đứng trên sân khấu của ngươi đi nào.”
Lục Á Sanh đáng thương nhìn Lý Vân Thiên.
Lý Vân Thiên mặt nghiêm, “Không muốn nghe ta nói? Ngươi không muốn làm nô lệ của ta sao?”
Lục Á Sanh biết sự tình không có đường cứu vãn, đành phải cắn răng quỳ xuống. Y run run rẩy rẩy dùng tay lần ra phía sau của mình, điều này đối với y của một ngày trước mà nói vẫn là một chuyện vô cùng khó tin. Hậu huyệt xử nam ngượng ngùng nhắm chặt, ngón tay không hề kết cấu ngay cả một đốt cũng không thể đi vào.
Lục Á Sanh sốt ruột nước mắt đều muốn rơi xuống, ngón tay cố gắng đâm chọc.
“Thật là ngu ngốc.” Lý Vân Thiên nói, hắn bắt lấy tay Lục Á Sanh, “Ta lúc trước cũng đã giúp ngươi mở rộng, ngươi còn không vào được, PI’YAN thiếu dạy dỗ của ngươi còn kém xa lắm!”
Hắn kéo cả tay kia của Lục Á Sanh ra phía sau y, như vậy Lục Á Sanh cũng chỉ có thể sử dụng bả vai cùng đầu chống đỡ thân thể.
“Hai tay giữ lấy mông của ngươi, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, ta giúp ngươi súc ruột.”
Thẳng đến khi phun ra chất lỏng trong suốt, Lý Vân Thiên mới cho Tư Đồ Trường Phong cùng Lục Á Sanh trở lại phòng khách.
Ngày hôm qua hắn vội vã cáo biệt thân xử nam của mình, trên cơ bản cái gì cũng chưa làm đã đề thương lên thượng Tư Đồ Trường Phong, hôm nay hắn đã bình tĩnh hơn.
Hắn để tổng giám đốc cùng ca vương mở chân nằm trên sô pha, cạo đống hắc mao trên hạ thân họ.
“Các nô lệ thiếu điều giáo của ta, dùng nửa thân dưới loạn thất bát tao như vậy hầu hạ chủ nhân của các ngươi, thật sự là không có giáo dưỡng.” Lý Vân Thiên nghiêm khắc nói.
Hắn lấy dao cạo râu, xoa phân thân Tư Đồ Trường Phong bán đĩnh, bắt đầu chậm rãi cạo.
Tư Đồ Trường Phong nhỏ giọng rên rỉ.
“Đừng nhúc nhích.” Lý Vân Thiên cảnh cáo, “Cạo hỏng ngươi liền ngay cả nô lệ cũng làm không được!”
Cạo xong phía trước Lý Vân Thiên để Tư Đồ Trường Phong xoay người, quỳ sấp lộ ra hậu đình.
Bốn phía hậu đình có hắc mao tinh tế, lần trước khi Tư Đồ Trường Phong bị sáp nhập, hắc mao cũng sẽ tiến vào theo… Dù thế nào cũng không thoải mái bằng cảm giác bóng loáng sạch sẽ.
Còn Lục Á Sanh, khi cạo thể mao cho ca xương xử nam, hậu đình mẫn cảm của y bị kích thích, phía trước liền bắn một lần.
“Khóa giáo dục tiếp theo, các ngươi cần luyện tập độ linh hoạt và độ chặt của cái miệng nhỏ phía sau.” Lý Vân Thiên nói, hắn lấy ra một cây gậy mát xa, sáp nhập vào phía sau Tư Đồ Trường Phong, kéo tay y, để tổng giám đốc tự nắm đoạn gốc gậy mát xa.
“Tự mình trừu sáp, khi sáp nhập thì thả lỏng, rút ra thì buộc chặt PI ‘YAN của ngươi, cứ như vậy lặp lại 300 lần.” Lý Vân Thiên lộ ra nụ cười gần như đê tiện. Khiến người ta tự dạy dỗ hậu đình của mình, sau đó lại nhếch mông để hắn kiểm tra thành quả dạy dỗ, chính là ảo tưởng trước khi Lý Vân Thiên nhận được năng lực thôi miên.
Tư Đồ Trường Phong đỏ mặt, bắt đầu trừu sáp cự vật nhét phía sau.
“Phải đến ra, khoảng cách giữa hai lần quá lâu hoặc đếm sai sẽ phải bắt đầu lại.” Lý Vân Thiên bổ sung.
“Dạ, 1… 2, 3… A… 4…” Tư Đồ Trường Phong phát ra tiếng rên rỉ gần như nức nở.
Lý Vân Thiên quay đầu nhìn Lục Á Sanh quỳ gối hàm chứa phân thân của mình.
“Yết hầu của ca vương quả nhiên không giống người thường.” Lý Vân Thiên trêu đùa.
Hắn vỗ vỗ đầu Lục Á Sanh, “Giờ nằm lên bàn đi, hai tay ôm đầu gối, mở đùi ra.”
Lục Á Sanh nằm lên chiếc bàn làm từ thủy tinh công nghiệp, hai tay ôm chặt lấy hai chân, bởi vậy tách ra mà có thể rõ ràng nhìn thấy phân thân đứng thẳng cùng nhục huyệt hồng nhạt thỉnh thoảng khép mở bại lộ dưới ánh mắt Lý Vân Thiên.
Bởi vì phía sau còn lưu lại cam du súc ruột lúc trước, ngón tay Lý Vân Thiên không chút cố sức tham nhập vào bộ vị còn lóe lượng thủy quang. Hắn theo sau động thân mà vào.
“Ân…” Ca vương phát ra một tiếng kéo dài, áp lực rên rỉ.
Lý Vân Thiên bắt đầu tiến công tới điểm mẫn cảm ngón tay đã tra xét được, Lục Á Sanh hiển nhiên có phản ứng thật lớn, mỗi lần ma xát đều khiến phía sau của y mãnh liệt co rút. Y cắn môi dưới, chỉ khi khoái cảm quá mức mãnh liệt mới có thể phát ra một hai tiếng kêu rên.
“Cái miệng có thể phát ra thanh âm êm tai như vậy, không cần lãng phí.”
Lý Vân Thiên vói ngón tay vào miệng Lục Á Sanh, Lục Á Sanh bất đắc dĩ đành phải há to miệng, nước bọt theo khóe miệng không thể khép kín chảy ra.
Tiếng rên rỉ của Lục Á Sanh lớn dần lên, mà bên cạnh là Tư Đồ Trường Phong đang tự trừu sáp còn đếm sắp đến 100.
Cảm nhận được ca vương sắp đến giới hạn, Lý Vân Thiên mãnh liệt va chạm, Lục Á Sanh thét chói tai đạt tới đỉnh, phân thân y bị đỉnh đến bụng bắn ra bạch trọc, vẩy đầy ngực y. Bởi vì Lý Vân Thiên mạnh mẽ va chạm, PI ‘YAN Lục Á Sanh đã đối diện trần nhà.
Lý Vân Thiên hưởng thụ tràng đạo kịch liệt co rút mát xa khi Á Sanh cao trào, người dưới thân bắn ra xong liền đeo khấu hoàn cho y.
“Phóng đãng thân mình như vậy, cũng không nên vì bị ta thao thích mà tinh tẫn nhân vong a.”
Bình luận truyện