Chương 135: Ra Mắt Gia Đình Nhà Bạn Gái 5
Nghe tin cháu rể tương lai của nhà họ Lâm sắp thi đánh cờ với hai lão thái gia thì Hạ Uyển Uyển và người chị dâu của mình-Liễu Ánh Nguyệt cùng hai lão thái thái đang nấu ăn cũng chạy ra xem.
Tất cả thành viên hai gia đình Lâm-Hạ đều có mặt và đứng thành một vòng tròn bao quanh bốn người cô
Hàn Nhất Dương bị ánh mắt của mấy bậc trưởng gia đình bạn gái nhìn mà đổ mồ hôi.
Đánh cờ thôi mà anh như đang ngồi trên chảo lửa vậy.
Bàn tay đang nắm lấy bàn tay nhỏ bé đặt trên đùi vô thức nắm nhẹ
Lâm An Nhi như phát giác điều gì đó, ngước lên nhỏ giọng vào tai anh "Đừng lo lắng em ở bên cạnh anh"
Nghe cô gái nói anh mới buông lỏng tinh thần ra.
Đúng vậy, có cô bên cạnh anh mà.
Cô nói cô muốn anh thắng thì anh sẽ thắng, chỉ cần điều cô muốn thì anh sẽ làm
.....!
Hai bên phải bên đánh phải nói là ngang sức.
Đã qua 20 phút mà cả hai đều không phân được thắng bại.
Tại vì mọi người đang say mê để ý vào bàn cờ nên không để ý ông nội Lâm và ông ngoại Hạ đã đổ mồ hôi.
Hai người nhìn nhau vẻ mặt khó tin.
Đúng là gặp đúng đối thủ đáng gờm rồi
Khác với hai người kia, Hàn Nhất Dương anh vẫn bình tĩnh, một tay đánh cờ, tay còn lại vẫn nắm tay cô.
Anh nhìn sang cô một lúc, thấy vẻ mặt lo lắng của cô anh nghĩ có lẽ đã đến lúc kết thúc rồi
Tay anh không nhanh không nhậm cầm một con cờ lên rồi đặt nhẹ nhàng xuống trước bao ánh mắt của mọi người
"Thắng rồi" Lâm An Nhi hô lên.
Mặc dù cô chơi không giỏi nhưng cô vẫn biết như này là thắng rồi
"Trời ạ.
Cuối cùng cũng có người thắng hai lão thái gia nhà chúng ta rồi" Hạ Kình Vũ vô thức thốt lên
Bà ngoại Hạ cũng hùa theo, nói "Cháu rể thật giỏi mà"
Hai từ "cháu rể" làm tâm trạng anh lâng lâng, vui sướng khôn cùng
Mấy người khác cũng gật đầu đồng ý.
Họ biết rõ trình độ đánh cờ của hai lão gia tử nhà mình giỏi như thế nào, phải nói không ai thắng được, đến cả hai người họ cũng đánh đến không phân thắng bại vậy mà giờ cậu thanh niên này lại thắng.
Đã thế lại chơi kiểu một đấu hai chứ.
Thật ra quá sức tưởng tượng
Ông nội Lâm và ông ngoại Hạ vẫn còn chưa hết khiến sợ.
Vậy mà thắng, cậu nhóc này vậy mà thắng hai người họ.
Giờ đây họ nhìn anh bằng ánh mắt tán thưởng
Ông ngoại Hạ không ngại cho anh một lời khen thưởng "Giỏi lắm".
đam mỹ hài
"Là hai ông đã nhường cháu"
Nghe anh nói mấy người nhìn nhau càng ưng ý.
Có chí khí, biết tiến biết lùi, dù giỏi nhưng lại biết khiêm tốn, đúng là một chàng trai ưu tú
"Thôi ba người đi rửa tay mà ăn cơm bọn tôi nấu xong cả rồi"
"Dạ"
Lúc Hàn Nhất Dương đang rửa tay thì phát hiện cô gái nhỏ đi theo mình.
Anh lau tay sạch sẽ rồi quay lại kéo cô ôm vào lòng.
Anh muốn ôm cô từ lúc vừa thấy cô rồi nhưng vì có mọi người nên không tiện
Lâm An Nhi cũng tùy tiện để anh ôm, thật ra cô rất thích được anh ôm.
Mà phải nói có lẽ ai cũng thích cái cảm giác được bạn trai ôm như cô
"Anh có giỏi không?" Anh cúi xuống nhìn cô gái nhỏ đang nằm trong lồng ngực mình
"Giỏi.
Bạn trai em quá giỏi luôn á" Cô ngước lên nhìn anh khen chân thành.
Đây là người bạn trai cô đấy, người bạn trai đáng tự hào của cô
"Ừm.
Bạn trai em mà"
Bình luận truyện