Thốn Mang
Chương 323: Tử diễm vô hạn
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương rời khỏi Thanh Tiêu các, tay cầm Cửu Diệp Linh Chi. Mọi người đã giải tán khỏi nghiễm tràng, thần thức Lý Dương đảo qua, phát hiện lúc này Điền Cương và Hạng Vũ đang ở biệt thự của mình.
Trong trang viện Lý Dương, tại đình tử xây trên hồ nước, Hạng Vũ và Điền Cương ngồi cạnh chiếc bàn gỗ đang đàm luận.
- Sư huynh hắn đi tìm Đại Tôn làm gì nhỉ? Rốt cuộc có chuyện gì không biết?
Điền Cương nghi hoặc nói, hắn nghĩ không ra Lý Dương cần tìm Xi Vưu Đại Tôn để làm gì.
Hạng Vũ suy nghĩ, trong lòng linh quang chợt lóe:
- Nói không chừng… Lý Dương đi vì ngươi đó.
Hạng Vũ từng ở trong cơ thể Lý Dương mười năm, tự nhiên thập phần quen thuộc với tính tình của Lý Dương, hiểu rõ Lý Dương là loại người nào.
Điền Cương vì Lý Dương hi sinh, bị hủy đi thân thể, công lực tổn hao nhiều, ngay cả dược hiệu của Cửu Diệp Linh Chi mới hấp thu một chút cũng lãng phí mất. Lý Dương tự nhiên áy náy, cố tìm cho Điền Cương một nhánh Cửu Diệp Linh Chi là biện pháp đền bù tốt nhất. Mà muốn có Cửu Diệp Linh Chi thì đi tìm Xi Vưu Đại Tôn là giải pháp tốt nhất.
- Cho ta hả?
Điền Cương sửng sờ.
- Ha ha… sư đệ, Bá Vương!
Giờ phút này Lý Dương đã đi vào cửa trang viện. Nghe được thanh âm Lý Dương, Điền Cương và Hạng Vũ xoay người nhìn lại. Lý Dương đi vào trong đình tử, xòe tay ra, chỉ thấy màu tím quang mang lóe ra, một khối Cửu Diệp Linh Chi cực lớn xuất hiện trên tay hắn.
Lá cây Linh chi màu tím, rất mập mạp, linh lực cực mạnh, Hạng Vũ và Điền Cương đều kinh hãi.
Mặc dù Cửu Diệp Linh Chi đối với Xi Vưu Đại Tôn mà nói không có gì quí giá, nhưng Đại Tôn cũng không tùy ý cho người khác. Hạng Vũ là đệ tử của hắn, Điền Cương là đệ tử của đệ tử, sau này rất có thể tu luyện thành Ma Đế, tuy cũng có chút địa vị, nhưng thực ra kể cả Ma Đế đi nữa thì đối với Đại Tôn mà nói, căn bản không là cái gì.
Lý Dương thế nhưng lại khác. Sau này ít nhất cũng là nhân vật đạt cấp bậc Đại Tôn. Lý Dương vừa nói, Xi Vưu liền lấy Cửu Diệp Linh Chi tốt nhất đưa cho Lý Dương.
- Lá màu tím. Trời ạ. Đại Tôn lấy Cửu Diệp Linh Chi lá tím đưa cho ngươi. Cái này là tuyệt thế trân bảo. Bảo bối như thế, Đại Tôn chưa bao giờ đưa cho người khác, ít nhất ta trước giờ chưa một lần nào thấy ngài cấp cho người khác.
Hạng Vũ khiếp sợ.
- Cửu Diệp Linh Chi, lá tím? Sư tôn, lần trước ta dùng thanh diệp Cửu Diệp Linh Chi, đây chỉ là khác màu thôi. Có cái gì khác nhau đâu?
Điền Cương cũng mù mờ không hiểu.
Hạng Vũ lúc này giải thích:
- Cửu Diệp Linh Chi phân chia làm nhiều loại tùy theo độ tuổi, chín phiến lá cây màu sắc cũng phát sinh biến hóa tùy theo số năm, loại Cửu Diệp Linh Chi có lá màu tím chính là tiêu chuẩn cao nhất, ít nhất sống trên một triệu năm. Ngươi lần trước phục dụng bất quá chỉ là Cửu Diệp Linh Chi lá màu xanh, chỉ có trăm ngàn năm tuổi thôi, do đó dược hiệu cũng không giống nhau. Tử diệp Cửu Diệp Linh Chi rất dễ dàng hấp thu, hơn nữa dược hiệu cao gấp hai gấp ba lần so với thanh diệp, Cửu Diệp Linh Chi lá xanh có thể làm cho ngươi đạt tới Ma Quân sơ kì, còn tử diệp này có thể làm cho ngươi đạt tới Ma Quân trung kỳ.
- Trời, lợi hại như vậy sao?
Điền Cương nhìn Cửu Diệp Linh Chi trên tay Lý Dương, khiếp sợ cực độ.
Lý Dương quay về Điền Cương cười nói:
- Sư đệ, Cửu Diệp Linh Chi này là cho ngươi đó, ngươi phục dụng nhanh lên.
Nói xong, Lý Dương liền đưa Cửu Diệp Linh Chi tới trước mặt Điền Cương.
Điền Cương sửng sốt, nhìn Cửu Diệp Linh Chi trước mắt mình, lại nhìn mặt Lý Dương. Hắn biết Lý Dương không hay nói đùa, nhưng hắn vẫn khó mà tin được:
- Sư huynh, Cửu Diệp Linh Chi này... Ngươi cho ta hả?
Điền Cương mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Lý Dương.
Lý Dương gật đầu nói:
- Sư đệ, lần này cũng vì ta mà ngươi bị trọng thương, thậm chí dược hiệu Cửu Diệp Linh Chi trong cơ thể cũng mất đi, cái này là ta bồi tội với ngươi, ngươi nhận đi.
- Việc này…
Điền Cương có điểm khó có thể tiếp nhận. Dù sao Cửu Diệp Linh Chi lá tím thật sự quá quý giá.
Hạng Vũ thấy thế, liền nói với Điền Cương:
- Đồ nhi, ngươi nhận đi, Lý Dương tự mình đi tìm Xi Vưu Đại Tôn cũng là vì ngươi, nếu ngươi không tiếp thụ, không phải làm cho cố gắng của Lý Dương đổ sông đổ bể?
- Lấy đi, nếu không ta sẽ áy náy lắm.
Lý Dương chân thành nói.
Điền Cương đi theo Lý Dương lâu như thế, tự nhiên biết rất rõ tính tình Lý Dương, Lý Dương đã nói như thế, nếu mình không nhận phỏng chừng Lý Dương cũng sẽ không vui, chắc chắn phải nhận Cửu Diệp Linh Chi này thôi.
- Cám ơn!
Điền Cương đưa tay nhận Cửu Diệp Linh Chi, mắt hắn hơi đỏ lên, lúc này dẫu ngàn lời cũng không thể nói lên được tâm tình của hắn, có lẽ chỉ có sau này phải dùng hành động cụ thể mới biểu đạt sự cảm kích của hắn đối với Lý Dương.
Hạng Vũ đột nhiên nói:
- Lý Dương, ta nhắc ngươi một việc, ngày mai là ngày tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, Liệt Thiên Ma Đế tự mình dẫn đầu, mang theo ba mươi sáu thuộc hạ dưới tay Xi Vưu Đại Tôn, cùng với hai đội nhân mã của hai vị Đại Tôn kia, sau đó sẽ mở thông đạo tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục.
- Ngày mai?
Lý Dương đã biết là trận đấu kết thúc thì chẳng bao lâu sau sẽ tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, nhưng khi nghe được là ngày mai thì cũng hơi giật mình.
Điền Cương cũng cười nói:
- Lần này ta muốn vào Lôi Viêm Địa Ngục, sư tôn cũng xin cho ta một danh ngạch rồi, vậy thì ba người chúng ta đều có thể tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục rồi. Ha ha, hay quá.
Hạng Vũ nằm trong nhóm ba mươi ba Ma Quân.
- Hô hô...
Ba người Duẫn Danh mang theo thi thể Li Kiệt, đạp ma khí phi hành, bay nhanh về cung điện Li Lộc Ma Đế.
- Duẫn Danh đại ca, chủ nhân một khi biết Thiếu chủ đã chết, hắn có khi nào…
Một vị Ma Quân bên cạnh Duẫn Danh mồ hôi lạnh đầy trán, hiển nhiên trong lòng còn bàng hoàng. Thiếu chủ đã chết, ba người bọn họ tự nhiên cũng sẽ bị trọng phạt.
Đi theo Li Lộc nhiều năm, tất nhiên biết Li Lộc sủng ái nhi tử mình biết bao nhiêu, Li Kiệt đã chết, Li Lộc sẽ làm gì đây? Không ai nói chính xác được.
- Đừng suy nghĩ lung tung, tóm lại chúng ta hết sức cung kính, chờ chủ nhân quyết định, chúng ta sớm đã có linh hồn khế ước với chủ nhân, trốn cũng không thoát.
Duẫn Danh quát khẽ một tiếng, kia hai người nhất thời không nói gì nữa.
Đã lập linh hồn khế ước, cho dù chạy xa đến đâu cũng là vô dụng. Trừ phi giải trừ linh hồn khế ước, nhưng với loại linh hồn khế ước mà bọn họ lập với Li Lộc Ma Đế, phải có một người có tâm thần tu vi vượt qua Li Lộc Ma Đế mới có thể giải trừ.
Tâm thần tu vi vượt qua Li Lộc Ma Đế? Có lẽ chỉ có Đại Tôn thôi.
Để cho Đại Tôn giúp hắn giải trừ linh hồn khế ước, không thể có chuyện đó. Đại Tôn đâu thèm để ý tới bọn tiểu nhân vật như bọn họ, mặc dù bọn họ cũng là Ma Quân, nhưng trong mắt Đại Tôn chỉ là tiểu nhân vật.
Trên thực tế trong lòng Duẫn Danh cũng bàng hoàng, hắn cũng không biết tương lai vận mệnh mình sẽ như thế nào, trong lòng ba người cứ khủng hoảng như vậy cùng bay về phía cung điện Li Lộc Ma Đế, phán quyết nằm trên tay Li Lộc Ma Đế.
Rốt cục… mây mù tan dần, trước mắt bọn họ xuất hiện những dãy núi trùng điệp. Cả dãy núi này được gọi là Li Lộc sơn, cung điện xa hoa tráng lệ ở trên cao nhất chính là nhà của Li Lộc Ma Đế.
- Mở cửa nhanh!
Duẫn Danh ba người bay đến cửa cung điện, đồng thanh gọi lớn. Người gác cửa cũng nhận ra Duẫn Danh Ma Quân, biết hắn là thủ hạ đắc lực của Li Lộc Ma Đế, lập tức mở cửa cung điện, ba người Duẫn Danh nhanh chóng bay vào cung điện.
- Sao mà khẩn trương thế?
Một thanh âm trầm thấp vang lên bên tai ba người, ba người Duẫn Danh lập tức hạ xuống đất. Người đang nói chuyện là một người trung niên. Bộ dáng khoảng năm mươi tuổi, ánh mắt rất thâm thúy.
Người này là thủ hạ đệ nhất của Li Lộc Ma Đế - Quản gia Lưu Minh.
- Lưu quản gia, đại sự bất hảo rồi, Thiếu chủ bị người giết chết rồi.
Ba người Duẫn Danh sợ hãi quỳ xuống, đồng thời Duẫn Danh vung tay lên, dùng thuật Tụ Lý Càn Khôn, đưa thi thể Li Kiệt ra ngoài.
Người đến"thái sơn sụp đổ trước mặt cũng không nháy mắt" như Lưu Minh cũng phải ngây người.
Hắn chỉ cảm thấy trong đầu một trận oanh minh.
Thiếu chủ đã chết!
Lưu Minh thân ảnh đột nhiên hóa thành tàn ảnh, xuất hiện bên cạnh thi thể Li Kiệt, Lưu Minh trợn mắt nhìn thi thể Li Kiệt, hắn không tin nổi. Đứa nhỏ trước nay luôn thân thiết gọi hắn là"Lưu Thúc" bây giờ đã chết.
- Hô!
Ôm thi thể Li Kiệt, thân thể Lưu Minh hóa thành một đạo quang mang biến mất, ba người Duẫn Danh ngây mặt nhìn nhau, cũng không biết Lưu quản gia này rốt cuộc muốn làm gì.
Duẫn Danh rồi đột nhiên mắt sáng ngời, quay về hai người phía sau nói:
- Theo ta!
Rồi toàn lực dẫn theo hai gã Ma Quân phía sau, hướng về phía phòng Li Lộc Ma Đế chứa ngọc giản của những nhân vật trọng yếu. Nguyên thần mỗi một người sẽ tương liên với một ngọc giản, một khi người này chết, ngọc giản này tự động vỡ vụn.
- A, rốt cuộc là ai, Tiểu Kiệt, rốt cuộc là ai hại ngươi?
Nghe thanh âm bi thảm của Lưu Minh trong phòng truyền đến, ba người Duẫn Danh đứng ở bên ngoài liếc mắt nhìn vào, thấy nguyên thần ngọc giản đặt ở chỗ cao nhất gần bên cạnh nguyên thần ngọc giản của Li Lộc Ma Đế đã vỡ vụn, ngọc giản đó chính là ứng với Li Kiệt.
Lưu Minh vốn còn có một chút ảo tưởng, tưởng một người khác biến thành thân hình của Li Kiệt để dọa bọn họ mà thôi, bây giờ xem ra, Li Kiệt quả nhiên đã chết.
Vung tay lên, thi triển thuật Tụ Lý Càn Khôn, thu lấy thi thể Li Kiệt, Lưu Minh trên mặt âm trầm bước từng bước ra ngoài, ba người Duẫn Danh đứng ở ngoài cửa trong lòng cũng thấp thỏm không yên, mặc dù Lưu Minh chỉ là Ma Quân hậu kỳ, cùng cấp bậc với Duẫn Danh.
Nhưng nếu thực sự đánh nhau thì ba người Duẫn Danh liên thủ phỏng chừng cũng không phải đối thủ của Lưu Minh, quan trọng nhất chính là, địa vị Lưu Minh cao hơn ba người bọn hắn rất nhiều.
- Nói, rốt cuộc có chuyện gì? Tiểu Kiệt không phải có Hồng Thạch Phách Lệnh hộ thân sao?
Thanh âm Lưu Minh lạnh như băng.
Duẫn Danh liền nói ngay:
- Lưu quản gia, tổng cộng có ba mươi sáu danh ngạch tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, nhưng chỉ còn lại có hai danh ngạch dành cho cao thủ cấp bậc thấp hơn Ma Quân. Có một người gọi là Lý Dương, hắn tranh đoạt với Thiếu chủ danh ngạch cuối cùng. Thiếu chủ cũng đã sử dụng Hồng Thạch Phách Lệnh, chút xíu nữa thì giết chết Lý Dương, nhưng Liệt Thiên Ma Đế ra tay cứu Lý Dương.
Lưu Minh khẽ cau mày:
- Liệt Thiên Ma Đế ra tay?
Duẫn Danh gật đầu nói:
- Đúng vậy, Lý Dương cũng không phải người bình thường, được ở trong một biệt thự tại Ma Thần cung, thậm chí có hai thị nữ.
Nghe đến đó, Lưu Minh càng thêm cau mày, hai thị nữ, biệt thự, đó chính là đãi ngộ dành cho ba vị Ma Đế hậu kỳ cao thủ, sao Lý Dương cũng có?
- Liệt Thiên Ma Đế phán quyết Thiếu chủ đạt được danh ngạch cuối cùng, bất quá lúc này sự việc lại phát triển thành nghiêm trọng. Lý Dương rất tức giận vì Thiếu chủ dùng thủ đoạn, muốn ra tay giết Thiếu chủ, nhưng Lý Dương bị chúng ta ba người liên thủ chặn lại nên không thành công. Rồi sau đó, Bá Vương ra tay, dùng thần khí chế trụ ba người chúng ta, sau đó Lý Dương nhân cơ hội giết Thiếu chủ.
Duẫn Danh chỉ bỏ qua không đề cập tới việc Li Kiệt khiêu khích và nhục mạ Lý Dương.
- Lại có việc như vậy sao? Bá Vương sao dám ỷ vào sự sủng ái của Đại Tôn, hoành hành vô kị như thế, bất quá bây giờ chủ nhân đang ở bên ngoài, thôi, các ngươi ba người theo ta đi gặp chủ nhân, các ngươi tự mình nói với chủ nhân về mọi việc.
Lưu Minh trong lòng cũng lửa giận bừng bừng, lúc này quyết định, lập tức ra ngoài thông báo cho Li Lộc Ma Đế, để Li Lộc Ma Đế quyết định mọi việc.
- Tuân lệnh!
Ba người Duẫn Danh tuân mệnh, lập tức bốn người liền hóa thành lưu quang, biến mất vào Li Lộc sơn.
Ngày thứ hai, Liệt Thiên Ma Đế dẫn đầu ba mươi sáu người, phi hành trên chín tầng trời mênh mông, đi đến trước Lôi Viêm Địa Ngục.
Trên chín tầng trời, mây xanh mờ ảo, căn bản không biết đây là đâu, thậm chí cũng khó có thể phân biệt phương hướng, Lý Dương bọn họ chỉ có thể đi theo Liệt Thiên Ma Đế. Liệt Thiên Ma Đế như vô cùng thuộc đường, mang theo ba mươi sáu người phi hành rất nhanh.
Đột nhiên!
- Hô!
Một ngọn lửa màu tím phun ra, mọi người không khỏi hoảng hồn hét lớn:
- Cửu Muội chân hỏa!
Đích xác, ngọn lửa màu tím đó chính là Cửu Muội chân hỏa, với thực lực của nhóm người này, khi gặp Cửu Muội chân hỏa, chỉ có thể tránh né, chỉ chốc lát, mọi người đã biết ngọn lửa màu tím từ nơi nào phun tới.
Chỉ thấy trước mắt, một hỏa cầu cực lớn đang xoay tròn trên chín tầng trời, thể tích cực kỳ vĩ đại, Lý Dương có cảm giác, Ít nhất thể tích cũng tương đương với mặt trời trong cõi thế tục, thậm chí còn lớn hơn. (bỏ một đoạn thừa, vô nghĩa – vandai79)
- Đây là Lôi Viêm Địa Ngục, tầng thứ sáu của Lôi Viêm Địa Ngục là khu vực cực kỳ kinh khủng có Cửu Muội chân hỏa, cũng là nơi cấp bậc cao thủ Ma Đế cũng phải vô cùng cẩn thận mới có thể chống cự được. Cửu Muội chân hỏa là vô tận, chỉ có ba vị Đại Tôn mới có thực lực bố trí trận pháp thật lớn trong Lôi Viêm Địa Ngục. Mọi người xin đợi trong chốc lát… a, cẩn thận!
Mới nói được một nửa, lại có một ngọn lửa màu tím từ hỏa cầu ầm ầm bay ra, nhiệt lượng cường đại khiến cho mọi người cảm giác rằng Cửu Muội chân hỏa kinh khủng như thế nào, mọi người vội vàng tránh xa ra.
- Bên ngoài Lôi Viêm Địa Ngục luôn có Cửu Muội chân hỏa, được gọi là tử diễm, tử diễm thường phun ra ngoài, cho nên không thể đứng ở bên ngoài lâu, rất dễ bị tử diễm làm bị thương. Tốt lắm, nhân mã của Chúc Dung Đại Tôn và Cộng Công Đại Tôn đều đến đây rồi, chúng ta lập tức chuẩn bị mở thông đạo.
Liệt Thiên Ma Đế thấy xa xa có hai nhóm nhân mã, lúc này vẻ mặt tươi cười, lập tức dẫn theo nhóm người của mình hội họp lại cùng với nhóm nhân mã của Chúc Dung, Cộng Công, chuẩn bị tiến vào thông đạo Lôi Viêm Địa Ngục.
Tập 9 - Lôi viêm địa ngục
Lý Dương rời khỏi Thanh Tiêu các, tay cầm Cửu Diệp Linh Chi. Mọi người đã giải tán khỏi nghiễm tràng, thần thức Lý Dương đảo qua, phát hiện lúc này Điền Cương và Hạng Vũ đang ở biệt thự của mình.
Trong trang viện Lý Dương, tại đình tử xây trên hồ nước, Hạng Vũ và Điền Cương ngồi cạnh chiếc bàn gỗ đang đàm luận.
- Sư huynh hắn đi tìm Đại Tôn làm gì nhỉ? Rốt cuộc có chuyện gì không biết?
Điền Cương nghi hoặc nói, hắn nghĩ không ra Lý Dương cần tìm Xi Vưu Đại Tôn để làm gì.
Hạng Vũ suy nghĩ, trong lòng linh quang chợt lóe:
- Nói không chừng… Lý Dương đi vì ngươi đó.
Hạng Vũ từng ở trong cơ thể Lý Dương mười năm, tự nhiên thập phần quen thuộc với tính tình của Lý Dương, hiểu rõ Lý Dương là loại người nào.
Điền Cương vì Lý Dương hi sinh, bị hủy đi thân thể, công lực tổn hao nhiều, ngay cả dược hiệu của Cửu Diệp Linh Chi mới hấp thu một chút cũng lãng phí mất. Lý Dương tự nhiên áy náy, cố tìm cho Điền Cương một nhánh Cửu Diệp Linh Chi là biện pháp đền bù tốt nhất. Mà muốn có Cửu Diệp Linh Chi thì đi tìm Xi Vưu Đại Tôn là giải pháp tốt nhất.
- Cho ta hả?
Điền Cương sửng sờ.
- Ha ha… sư đệ, Bá Vương!
Giờ phút này Lý Dương đã đi vào cửa trang viện. Nghe được thanh âm Lý Dương, Điền Cương và Hạng Vũ xoay người nhìn lại. Lý Dương đi vào trong đình tử, xòe tay ra, chỉ thấy màu tím quang mang lóe ra, một khối Cửu Diệp Linh Chi cực lớn xuất hiện trên tay hắn.
Lá cây Linh chi màu tím, rất mập mạp, linh lực cực mạnh, Hạng Vũ và Điền Cương đều kinh hãi.
Mặc dù Cửu Diệp Linh Chi đối với Xi Vưu Đại Tôn mà nói không có gì quí giá, nhưng Đại Tôn cũng không tùy ý cho người khác. Hạng Vũ là đệ tử của hắn, Điền Cương là đệ tử của đệ tử, sau này rất có thể tu luyện thành Ma Đế, tuy cũng có chút địa vị, nhưng thực ra kể cả Ma Đế đi nữa thì đối với Đại Tôn mà nói, căn bản không là cái gì.
Lý Dương thế nhưng lại khác. Sau này ít nhất cũng là nhân vật đạt cấp bậc Đại Tôn. Lý Dương vừa nói, Xi Vưu liền lấy Cửu Diệp Linh Chi tốt nhất đưa cho Lý Dương.
- Lá màu tím. Trời ạ. Đại Tôn lấy Cửu Diệp Linh Chi lá tím đưa cho ngươi. Cái này là tuyệt thế trân bảo. Bảo bối như thế, Đại Tôn chưa bao giờ đưa cho người khác, ít nhất ta trước giờ chưa một lần nào thấy ngài cấp cho người khác.
Hạng Vũ khiếp sợ.
- Cửu Diệp Linh Chi, lá tím? Sư tôn, lần trước ta dùng thanh diệp Cửu Diệp Linh Chi, đây chỉ là khác màu thôi. Có cái gì khác nhau đâu?
Điền Cương cũng mù mờ không hiểu.
Hạng Vũ lúc này giải thích:
- Cửu Diệp Linh Chi phân chia làm nhiều loại tùy theo độ tuổi, chín phiến lá cây màu sắc cũng phát sinh biến hóa tùy theo số năm, loại Cửu Diệp Linh Chi có lá màu tím chính là tiêu chuẩn cao nhất, ít nhất sống trên một triệu năm. Ngươi lần trước phục dụng bất quá chỉ là Cửu Diệp Linh Chi lá màu xanh, chỉ có trăm ngàn năm tuổi thôi, do đó dược hiệu cũng không giống nhau. Tử diệp Cửu Diệp Linh Chi rất dễ dàng hấp thu, hơn nữa dược hiệu cao gấp hai gấp ba lần so với thanh diệp, Cửu Diệp Linh Chi lá xanh có thể làm cho ngươi đạt tới Ma Quân sơ kì, còn tử diệp này có thể làm cho ngươi đạt tới Ma Quân trung kỳ.
- Trời, lợi hại như vậy sao?
Điền Cương nhìn Cửu Diệp Linh Chi trên tay Lý Dương, khiếp sợ cực độ.
Lý Dương quay về Điền Cương cười nói:
- Sư đệ, Cửu Diệp Linh Chi này là cho ngươi đó, ngươi phục dụng nhanh lên.
Nói xong, Lý Dương liền đưa Cửu Diệp Linh Chi tới trước mặt Điền Cương.
Điền Cương sửng sốt, nhìn Cửu Diệp Linh Chi trước mắt mình, lại nhìn mặt Lý Dương. Hắn biết Lý Dương không hay nói đùa, nhưng hắn vẫn khó mà tin được:
- Sư huynh, Cửu Diệp Linh Chi này... Ngươi cho ta hả?
Điền Cương mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Lý Dương.
Lý Dương gật đầu nói:
- Sư đệ, lần này cũng vì ta mà ngươi bị trọng thương, thậm chí dược hiệu Cửu Diệp Linh Chi trong cơ thể cũng mất đi, cái này là ta bồi tội với ngươi, ngươi nhận đi.
- Việc này…
Điền Cương có điểm khó có thể tiếp nhận. Dù sao Cửu Diệp Linh Chi lá tím thật sự quá quý giá.
Hạng Vũ thấy thế, liền nói với Điền Cương:
- Đồ nhi, ngươi nhận đi, Lý Dương tự mình đi tìm Xi Vưu Đại Tôn cũng là vì ngươi, nếu ngươi không tiếp thụ, không phải làm cho cố gắng của Lý Dương đổ sông đổ bể?
- Lấy đi, nếu không ta sẽ áy náy lắm.
Lý Dương chân thành nói.
Điền Cương đi theo Lý Dương lâu như thế, tự nhiên biết rất rõ tính tình Lý Dương, Lý Dương đã nói như thế, nếu mình không nhận phỏng chừng Lý Dương cũng sẽ không vui, chắc chắn phải nhận Cửu Diệp Linh Chi này thôi.
- Cám ơn!
Điền Cương đưa tay nhận Cửu Diệp Linh Chi, mắt hắn hơi đỏ lên, lúc này dẫu ngàn lời cũng không thể nói lên được tâm tình của hắn, có lẽ chỉ có sau này phải dùng hành động cụ thể mới biểu đạt sự cảm kích của hắn đối với Lý Dương.
Hạng Vũ đột nhiên nói:
- Lý Dương, ta nhắc ngươi một việc, ngày mai là ngày tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, Liệt Thiên Ma Đế tự mình dẫn đầu, mang theo ba mươi sáu thuộc hạ dưới tay Xi Vưu Đại Tôn, cùng với hai đội nhân mã của hai vị Đại Tôn kia, sau đó sẽ mở thông đạo tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục.
- Ngày mai?
Lý Dương đã biết là trận đấu kết thúc thì chẳng bao lâu sau sẽ tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, nhưng khi nghe được là ngày mai thì cũng hơi giật mình.
Điền Cương cũng cười nói:
- Lần này ta muốn vào Lôi Viêm Địa Ngục, sư tôn cũng xin cho ta một danh ngạch rồi, vậy thì ba người chúng ta đều có thể tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục rồi. Ha ha, hay quá.
Hạng Vũ nằm trong nhóm ba mươi ba Ma Quân.
- Hô hô...
Ba người Duẫn Danh mang theo thi thể Li Kiệt, đạp ma khí phi hành, bay nhanh về cung điện Li Lộc Ma Đế.
- Duẫn Danh đại ca, chủ nhân một khi biết Thiếu chủ đã chết, hắn có khi nào…
Một vị Ma Quân bên cạnh Duẫn Danh mồ hôi lạnh đầy trán, hiển nhiên trong lòng còn bàng hoàng. Thiếu chủ đã chết, ba người bọn họ tự nhiên cũng sẽ bị trọng phạt.
Đi theo Li Lộc nhiều năm, tất nhiên biết Li Lộc sủng ái nhi tử mình biết bao nhiêu, Li Kiệt đã chết, Li Lộc sẽ làm gì đây? Không ai nói chính xác được.
- Đừng suy nghĩ lung tung, tóm lại chúng ta hết sức cung kính, chờ chủ nhân quyết định, chúng ta sớm đã có linh hồn khế ước với chủ nhân, trốn cũng không thoát.
Duẫn Danh quát khẽ một tiếng, kia hai người nhất thời không nói gì nữa.
Đã lập linh hồn khế ước, cho dù chạy xa đến đâu cũng là vô dụng. Trừ phi giải trừ linh hồn khế ước, nhưng với loại linh hồn khế ước mà bọn họ lập với Li Lộc Ma Đế, phải có một người có tâm thần tu vi vượt qua Li Lộc Ma Đế mới có thể giải trừ.
Tâm thần tu vi vượt qua Li Lộc Ma Đế? Có lẽ chỉ có Đại Tôn thôi.
Để cho Đại Tôn giúp hắn giải trừ linh hồn khế ước, không thể có chuyện đó. Đại Tôn đâu thèm để ý tới bọn tiểu nhân vật như bọn họ, mặc dù bọn họ cũng là Ma Quân, nhưng trong mắt Đại Tôn chỉ là tiểu nhân vật.
Trên thực tế trong lòng Duẫn Danh cũng bàng hoàng, hắn cũng không biết tương lai vận mệnh mình sẽ như thế nào, trong lòng ba người cứ khủng hoảng như vậy cùng bay về phía cung điện Li Lộc Ma Đế, phán quyết nằm trên tay Li Lộc Ma Đế.
Rốt cục… mây mù tan dần, trước mắt bọn họ xuất hiện những dãy núi trùng điệp. Cả dãy núi này được gọi là Li Lộc sơn, cung điện xa hoa tráng lệ ở trên cao nhất chính là nhà của Li Lộc Ma Đế.
- Mở cửa nhanh!
Duẫn Danh ba người bay đến cửa cung điện, đồng thanh gọi lớn. Người gác cửa cũng nhận ra Duẫn Danh Ma Quân, biết hắn là thủ hạ đắc lực của Li Lộc Ma Đế, lập tức mở cửa cung điện, ba người Duẫn Danh nhanh chóng bay vào cung điện.
- Sao mà khẩn trương thế?
Một thanh âm trầm thấp vang lên bên tai ba người, ba người Duẫn Danh lập tức hạ xuống đất. Người đang nói chuyện là một người trung niên. Bộ dáng khoảng năm mươi tuổi, ánh mắt rất thâm thúy.
Người này là thủ hạ đệ nhất của Li Lộc Ma Đế - Quản gia Lưu Minh.
- Lưu quản gia, đại sự bất hảo rồi, Thiếu chủ bị người giết chết rồi.
Ba người Duẫn Danh sợ hãi quỳ xuống, đồng thời Duẫn Danh vung tay lên, dùng thuật Tụ Lý Càn Khôn, đưa thi thể Li Kiệt ra ngoài.
Người đến"thái sơn sụp đổ trước mặt cũng không nháy mắt" như Lưu Minh cũng phải ngây người.
Hắn chỉ cảm thấy trong đầu một trận oanh minh.
Thiếu chủ đã chết!
Lưu Minh thân ảnh đột nhiên hóa thành tàn ảnh, xuất hiện bên cạnh thi thể Li Kiệt, Lưu Minh trợn mắt nhìn thi thể Li Kiệt, hắn không tin nổi. Đứa nhỏ trước nay luôn thân thiết gọi hắn là"Lưu Thúc" bây giờ đã chết.
- Hô!
Ôm thi thể Li Kiệt, thân thể Lưu Minh hóa thành một đạo quang mang biến mất, ba người Duẫn Danh ngây mặt nhìn nhau, cũng không biết Lưu quản gia này rốt cuộc muốn làm gì.
Duẫn Danh rồi đột nhiên mắt sáng ngời, quay về hai người phía sau nói:
- Theo ta!
Rồi toàn lực dẫn theo hai gã Ma Quân phía sau, hướng về phía phòng Li Lộc Ma Đế chứa ngọc giản của những nhân vật trọng yếu. Nguyên thần mỗi một người sẽ tương liên với một ngọc giản, một khi người này chết, ngọc giản này tự động vỡ vụn.
- A, rốt cuộc là ai, Tiểu Kiệt, rốt cuộc là ai hại ngươi?
Nghe thanh âm bi thảm của Lưu Minh trong phòng truyền đến, ba người Duẫn Danh đứng ở bên ngoài liếc mắt nhìn vào, thấy nguyên thần ngọc giản đặt ở chỗ cao nhất gần bên cạnh nguyên thần ngọc giản của Li Lộc Ma Đế đã vỡ vụn, ngọc giản đó chính là ứng với Li Kiệt.
Lưu Minh vốn còn có một chút ảo tưởng, tưởng một người khác biến thành thân hình của Li Kiệt để dọa bọn họ mà thôi, bây giờ xem ra, Li Kiệt quả nhiên đã chết.
Vung tay lên, thi triển thuật Tụ Lý Càn Khôn, thu lấy thi thể Li Kiệt, Lưu Minh trên mặt âm trầm bước từng bước ra ngoài, ba người Duẫn Danh đứng ở ngoài cửa trong lòng cũng thấp thỏm không yên, mặc dù Lưu Minh chỉ là Ma Quân hậu kỳ, cùng cấp bậc với Duẫn Danh.
Nhưng nếu thực sự đánh nhau thì ba người Duẫn Danh liên thủ phỏng chừng cũng không phải đối thủ của Lưu Minh, quan trọng nhất chính là, địa vị Lưu Minh cao hơn ba người bọn hắn rất nhiều.
- Nói, rốt cuộc có chuyện gì? Tiểu Kiệt không phải có Hồng Thạch Phách Lệnh hộ thân sao?
Thanh âm Lưu Minh lạnh như băng.
Duẫn Danh liền nói ngay:
- Lưu quản gia, tổng cộng có ba mươi sáu danh ngạch tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, nhưng chỉ còn lại có hai danh ngạch dành cho cao thủ cấp bậc thấp hơn Ma Quân. Có một người gọi là Lý Dương, hắn tranh đoạt với Thiếu chủ danh ngạch cuối cùng. Thiếu chủ cũng đã sử dụng Hồng Thạch Phách Lệnh, chút xíu nữa thì giết chết Lý Dương, nhưng Liệt Thiên Ma Đế ra tay cứu Lý Dương.
Lưu Minh khẽ cau mày:
- Liệt Thiên Ma Đế ra tay?
Duẫn Danh gật đầu nói:
- Đúng vậy, Lý Dương cũng không phải người bình thường, được ở trong một biệt thự tại Ma Thần cung, thậm chí có hai thị nữ.
Nghe đến đó, Lưu Minh càng thêm cau mày, hai thị nữ, biệt thự, đó chính là đãi ngộ dành cho ba vị Ma Đế hậu kỳ cao thủ, sao Lý Dương cũng có?
- Liệt Thiên Ma Đế phán quyết Thiếu chủ đạt được danh ngạch cuối cùng, bất quá lúc này sự việc lại phát triển thành nghiêm trọng. Lý Dương rất tức giận vì Thiếu chủ dùng thủ đoạn, muốn ra tay giết Thiếu chủ, nhưng Lý Dương bị chúng ta ba người liên thủ chặn lại nên không thành công. Rồi sau đó, Bá Vương ra tay, dùng thần khí chế trụ ba người chúng ta, sau đó Lý Dương nhân cơ hội giết Thiếu chủ.
Duẫn Danh chỉ bỏ qua không đề cập tới việc Li Kiệt khiêu khích và nhục mạ Lý Dương.
- Lại có việc như vậy sao? Bá Vương sao dám ỷ vào sự sủng ái của Đại Tôn, hoành hành vô kị như thế, bất quá bây giờ chủ nhân đang ở bên ngoài, thôi, các ngươi ba người theo ta đi gặp chủ nhân, các ngươi tự mình nói với chủ nhân về mọi việc.
Lưu Minh trong lòng cũng lửa giận bừng bừng, lúc này quyết định, lập tức ra ngoài thông báo cho Li Lộc Ma Đế, để Li Lộc Ma Đế quyết định mọi việc.
- Tuân lệnh!
Ba người Duẫn Danh tuân mệnh, lập tức bốn người liền hóa thành lưu quang, biến mất vào Li Lộc sơn.
Ngày thứ hai, Liệt Thiên Ma Đế dẫn đầu ba mươi sáu người, phi hành trên chín tầng trời mênh mông, đi đến trước Lôi Viêm Địa Ngục.
Trên chín tầng trời, mây xanh mờ ảo, căn bản không biết đây là đâu, thậm chí cũng khó có thể phân biệt phương hướng, Lý Dương bọn họ chỉ có thể đi theo Liệt Thiên Ma Đế. Liệt Thiên Ma Đế như vô cùng thuộc đường, mang theo ba mươi sáu người phi hành rất nhanh.
Đột nhiên!
- Hô!
Một ngọn lửa màu tím phun ra, mọi người không khỏi hoảng hồn hét lớn:
- Cửu Muội chân hỏa!
Đích xác, ngọn lửa màu tím đó chính là Cửu Muội chân hỏa, với thực lực của nhóm người này, khi gặp Cửu Muội chân hỏa, chỉ có thể tránh né, chỉ chốc lát, mọi người đã biết ngọn lửa màu tím từ nơi nào phun tới.
Chỉ thấy trước mắt, một hỏa cầu cực lớn đang xoay tròn trên chín tầng trời, thể tích cực kỳ vĩ đại, Lý Dương có cảm giác, Ít nhất thể tích cũng tương đương với mặt trời trong cõi thế tục, thậm chí còn lớn hơn. (bỏ một đoạn thừa, vô nghĩa – vandai79)
- Đây là Lôi Viêm Địa Ngục, tầng thứ sáu của Lôi Viêm Địa Ngục là khu vực cực kỳ kinh khủng có Cửu Muội chân hỏa, cũng là nơi cấp bậc cao thủ Ma Đế cũng phải vô cùng cẩn thận mới có thể chống cự được. Cửu Muội chân hỏa là vô tận, chỉ có ba vị Đại Tôn mới có thực lực bố trí trận pháp thật lớn trong Lôi Viêm Địa Ngục. Mọi người xin đợi trong chốc lát… a, cẩn thận!
Mới nói được một nửa, lại có một ngọn lửa màu tím từ hỏa cầu ầm ầm bay ra, nhiệt lượng cường đại khiến cho mọi người cảm giác rằng Cửu Muội chân hỏa kinh khủng như thế nào, mọi người vội vàng tránh xa ra.
- Bên ngoài Lôi Viêm Địa Ngục luôn có Cửu Muội chân hỏa, được gọi là tử diễm, tử diễm thường phun ra ngoài, cho nên không thể đứng ở bên ngoài lâu, rất dễ bị tử diễm làm bị thương. Tốt lắm, nhân mã của Chúc Dung Đại Tôn và Cộng Công Đại Tôn đều đến đây rồi, chúng ta lập tức chuẩn bị mở thông đạo.
Liệt Thiên Ma Đế thấy xa xa có hai nhóm nhân mã, lúc này vẻ mặt tươi cười, lập tức dẫn theo nhóm người của mình hội họp lại cùng với nhóm nhân mã của Chúc Dung, Cộng Công, chuẩn bị tiến vào thông đạo Lôi Viêm Địa Ngục.
Tập 9 - Lôi viêm địa ngục
Bình luận truyện