Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1374: Thống Lĩnh Thần Vương Cốc



Mười luồng sáng thanh thế ngập trời, nhanh đến cực hạn. Mười tên lính đám La Phong căn bản không kịp né tránh, đã bị hoàn toàn bao phủ.
- Đây là Ô Khải Lâu tầng thứ hai.
- Tất cả các ngươi đều sẽ được truyền tống tới một Thế Giới Nhỏ, bị công kích. Các ngươi cần làm là sống sót qua tất cả công kích trong Thế Giới Nhỏ.
- Hai nhóm lính các ngươi. Nhóm lính đầu tiên đã nghỉ ngơi khá lâu, thần thể khôi phục không ít. Nhóm lính sau cấp tốc khôi phục bản thân đi. Hai nhóm lính các ngươi một trước một sau sẽ được truyền tống!
- Người tránh trong chiến thuyền không chiến đấu, bị tiêu diệt ngay.
Thanh âm rộng lớn, vang vọng trong đầu mười tên lính bọn La Phong.
Sau đó.
Năm tên lính thiếu niên mặc khải giáp màu đỏ sậm trong nháy mắt cảm thấy thời gian không gian chấn động. Năm tên lính trong nháy mắt đã bị truyền tống tới một vùng đất nóng rực màu đỏ sậm. Liếc mắt nhìn quanh, năm tên lính đã bị chia ra, mỗi quân sĩ đều rơi vào một Thế Giới Nhỏ ước chừng trên một ức km.
- Mau khôi phục thần thể.
- Nhanh.
- Tận lực khôi phục.
Đám người La Phong thật sự bình yên đứng một bên nhìn. Đám Tu Chung lập tức sử dụng rất nhiều bảo vật, để khôi phục thần thể.
Bảo vật khôi phục thần thể cũng cần có thời gian để phát huy tác dụng. Như lúc trước, khi họ chiến đấu ở tầng thứ nhất chấm dứt, đã liên tiếp được đưa tới đây. Mặc dù muốn lưu lại tầng thứ nhất cũng không làm được. May mà Ô Khải Lâu có suy nghĩ rất hoàn thiện, cho họ thời gian để bảo vật trong cơ thể phát huy, dần dần khôi phục thần thể.

Thiếu niên mặc khải giáp màu đỏ sậm nhìn quanh bốn phía. Đây là Thế Giới Nhỏ đường kính trên một ức km.
Ầm ầm!
Bầu trời lúc này hiện lên một đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa khổng lồ đường kính đạt trên một ức km. Hoa văn kỳ bí với rất nhiều sắc thái kết hợp tại cùng nhau, hình thành đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa. Hiển nhiên bao phủ mặt đất phía dưới, sau đó theo tiếng nổ đùng đoàng, đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa đột nhiên bắn xuống dưới những luồng hào quang!
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Một loạt các hào quang tùy ý cắt xuống!
Thiếu niên mặc khải giáp màu đỏ sậm cầm một loan đao bạc
Coong
Hắn đã ngăn cản được một luồng hào quang bắn về phía hắn. Lực công kích của hào quang này trong nháy mắt lệnh đã làm cho thiếu niên mặc khải giáp màu đỏ sậm bị chấn động đến mức bay ngược lại, quay cuồng giữa không trung.
Vì đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa là vô số hào quang long trời lở đất bắn từ trên xuống, do đó trong quá trình bay ngược cũng có hào quang bắn về phía hắn.
"Quá mạnh."
"Bất kỳ một luồng hào quang công kích nào cũng đều có thể so được với công kích Chân Thần."
"Phải dựa vào bảo vật dòng cơ giới thôi." Thiếu niên mặc khải giáp màu đỏ sậm sợ hãi, mức hai chân bắt đầu xuất hiện những luồng vòng hoa văn.
Hoa văn màu bạc quấn quanh hai chân, thậm chí chẳng mấy chốc kéo dài tới toàn thân, nhất thời tốc độ thiếu niên mặc khải giáp màu đỏ sậm nhanh hơn nữa, ngăn cản những hào quang, cũng không đến mức bị đánh bay.

Năm Thế Giới Nhỏ, năm tên lính.
Mỗi quân sĩ đều đang bị Thế Giới Nhỏ giày xéo.
- Thoạt nhìn, không phải quá nguy hiểm.
- Xem ra dễ thở hơn Ô Khải Lâu tầng thứ nhất. Tầng thứ nhất là tự giết lẫn nhau, nhất định sẽ chết ít nhất một nửa. Tầng này đấu với Thế Giới Nhỏ, phỏng chừng có thể còn sống không ít.
Năm tên lính đám người La Phong nhìn lại.
La Phong không nói gì, nhưng những binh lính khác lại thì thầm đàm luận, chốc chốc liếc mắt nhìn La Phong.
La Phong nhìn năm Thế Giới Nhỏ xa xa.
Đích xác.
Năm Thế Giới Nhỏ đó đều có đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa liên tục oanh kích xuống dưới, nhưng mức độ uy hiếp cũng chỉ sánh ngang với một Chân Thần bình thường mà thôi. Một khi sử dụng bảo vật dòng cơ giới, năm tên lính đó vẫn có thể chống được.
"Chẳng lẽ tầng thứ nhất chết quá nhiều, tầng thứ hai dễ dàng một chút?" La Phong thầm nói.
Chẳng mấy chốc, La Phong đã biết mình lầm!

Đang lúc năm tên lính trong năm Thế Giới Nhỏ đang buông lỏng không ít thì…
- Tuy nói phiền phức một chút, nhưng vẫn có thể chịu đựng được.
Năm tên lính vẫn không ngừng chống cự, đột nhiên mặt đất rung rinh.
Ầm ầm…
Mặt đất năm Thế Giới Nhỏ đều đang lắc lư. Vốn mặt đất có vô số vết nứt, đặc biệt lỏng màu đỏ sẫm dưới những vết nứt trên mặt đất vốn nóng rực, này lại không ngừng tràn ra, tràn ra thẳng lên mặt đất. Chất lỏng nóng rực này làm năm tên lính đều vội bay lên, không dám hạ xuống.
- Rào rào rào…
Chất lỏng nóng rực màu đỏ sẫm nhanh chóng tụ lại, không ngừng tập hợp.
Khoảnh khắc.
Nó hội tụ thành một người khổng lồ sừng sững màu đỏ sẫm! Sau đó bên ngoài người khổng lồ màu đỏ sẫm bắt đầu đọng lại. Lúc trước người khổng lồ là chất lỏng, bây giờ biến thành một người đá khổng lồ màu đỏ sậm! Hơn nữa ngoài thân người đá khổng lồ còn có những tia chất lỏng nóng rực lưu động…
- Rống…
Năm người đá khổng lồ màu đỏ sậm, đồng thời ngẩng đầu gầm lên, những vết nứt dài dằng dặc trên mặt đất còn liên tục tràn ra chất lỏng màu đỏ sẫm, nối liền với thân thể người khổng lồ màu đỏ sậm.
- Ầm ầm…
Không trung của năm Thế Giới Nhỏ cũng không ngừng oanh kích xuống dưới, không ít hào quang oanh kích vào người đá khổng lồ màu đỏ sậm, chỉ làm cho một bộ phận trên người người đá khổng lồ này tróc ra, nhưng những miếng đá tróc ra đó chẳng mấy chốc đã hóa thành chất lỏng màu đỏ sẫm, một lần nữa ngưng tụ lại, không tổn hao chút nào.
Theo một tiếng gầm rung trời.
Năm người đá khổng lồ màu đỏ sậm đồng thời đánh về phía năm tên lính. Người đá khổng lồ màu đỏ sậm, hoặc dùng chân đạp xuống, hoặc dùng nắm tay đá quét qua. Chỉ cần lần đầu tiên giao thủ, cũng đã làm cho năm tên lính ai nấy bị đánh bay.
- Không ổn.
- Quá, quá độc ác.
- Họ thảm rồi.
Xa xa, năm tên lính bọn La Phong còn đang nghỉ ngơi khôi phục thần thể cũng phải chấn động, liếc mắt nhìn qua, thấy năm tên lính trong năm Thế Giới Nhỏ gặp phải hoàn cảnh hiểm ác như thế nào.
Chỉ cần lần đầu tiên giao thủ đã có thể phán định…
Người đá khổng lồ màu đỏ sậm, tuyệt đối có chiến lực Chân Thần! Tuy nói người đá khổng lồ không có hộ thể loại chiến giáp, nhưng vì chất lỏng màu đỏ sẫm phía dưới bổ sung vô tận, hơn nữa cho dù bị thương cũng sẽ khôi phục, tuyệt đối là Bất Tử Chi Thân chính thức.
Nếu chỉ cần ứng đối với người đá khổng lồ thì thôi.
Phải biết là. Hào quang đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa là long trời lở đất! Lúc trước ứng đối với nó, vẫn có thể tận lực né tránh. Thỉnh thoảng không thể né tránh mới phải ngăn cản vài lần. Nhưng bây giờ bị người đá khổng lồ màu đỏ sậm liên tục công kích, khiến cho năm tên lính căn bản không thể né tránh hào quang, nên họ cơ hồ liên tục bị oanh kích trúng.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Liên tục không ngừng bị hào quang oanh kích.
Năm tên lính rất chật vật.
Nếu họ kiệt lực tránh né hào quang, cũng rất dễ bị người đá khổng lồ đánh bay.
Lưu quang vô tận giáng lâm! Người đá khổng lồ gầm lên! Năm tên lính vô cùng chật vật, thần lực điên cuồng tiêu hao…

Năm binh lính lúc này còn bình yên vô sự vẫn đứng một bên, vẻ mặt đều rất nghiêm túc.
Một nhóm năm tên lính trước đang vô cùng chật vật trong Thế Giới Nhỏ, nguy hiểm khắp nơi. Đây không phải vì năm tên lính đó yếu, mà trong Thế Giới Nhỏ đích xác rất nguy hiểm.
- Làm sao bây giờ?
- Sợ là chúng ta cũng gặp phải nguy hiểm tương tự! Không trung vô số lưu quang đánh xuống, còn phải ứng đối với người đá khổng lồ. Đánh như thế nào đây? Né tránh lưu quang, thì không đỡ được người đá khổng lồ. Ngăn trở người đá khổng lồ, thì sẽ bị lưu quang oanh kích trúng. Tiếp tục như vậy, thần thể tiêu hao quá nhanh, e rằng không chịu nổi tới thời khắc cuối cùng.
Cả đám lính đều sốt ruột.
Bốn quân sĩ khác thì nóng nảy, La Phong coi như vẫn bình tĩnh, chỉ tỏ vẻ nghiêm túc: "Chỉ cần chút nguy hiểm này thì không ăn thua gì với ta. Nhưng đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa đánh xuống hào quang, người đá khổng lồ xuất hiện nhiều, sau hai nguy hiểm này, không biết có nguy hiểm thứ ba gì không? Thậm chí có nguy hiểm thứ tư gì?"
Đồ hình hoa văn kỳ bí cổ xưa, người đá khổng lồ, hai tầng nguy hiểm, La Phong không quan tâm.
Sợ nguy hiểm nhiều hơn nữa sẽ xuất hiện.
Dù La Phong mạnh đến đâu, cuối cùng cũng sẽ bị đánh thảm.
"Quân sĩ tinh anh tiến vào Ô Khải Lâu, bình thường vẫn có thể sống được."
"Đã có người có thể sống, ta sẽ có thể sống sót." La Phong thầm gật đầu, đồng thời tiếp tục ngưng thần nhìn.
Ô Khải Lâu, chính là kiến trúc cao nhất Thần Vương Cốc.
Bên cạnh Ô Khải Lâu, có một cung điện cổ xưa màu xám bạc cao ba tầng. Ngoài cung điện có một đám Chân Thần thủ vệ, cũng là thủ vệ cho quyền lực trung tâm cao nhất Thần Vương Cốc.
Tầng thứ ba cung điện màu xám bạc.
Trong đại điện vô cùng rộng lớn, đang có bốn vương tọa khổng lồ vô cùng. Trên vương tọa bên trái có một đoàn hắc vụ khổng lồ. Hắc vụ chấn động, cả hắc vụ phủ kín hơn phân nửa cả vương tọa khổng lồ, chỉ có thể thoáng thấy loáng thoáng chân của vương tọa. Hắc vụ đó đang không ngừng phát ra khí tức tà ác.
Trên ba vương tọa kia thì trống không.
Không có một thân ảnh nào.
- Rào…
Giữa không trung giữa đại điện chợt xuất hiện một quầng sáng. Trên quầng sáng đang hiện lên cảnh tầng thứ hai Ô Khải Lâu. Năm tên lính trong năm Thế Giới Nhỏ đang chật vật không chịu nổi.
- Phế vật…
Trong hắc vụ truyền ra một tiếng thở dài:
- Rõ là phế vật. Nhóm lính vẫn chỉ là phế vật. Tiếp tục như vậy, thật không biết tới khi nào mới có thể xuất hiện nhân vật tuyệt thế mà Thần Vương bệ hạ muốn tìm.
Nó, là một trong Tứ Đại Thống Lĩnh của Thần Vương Cốc.
Tuy nói vẻn vẹn chỉ là Hư Không Chân Thần, nhưng lại được Thần Vương bệ hạ tự mình gia phong. Với tư cách là một cường giả phong hào, mặc dù nó cũng chỉ là Hư Không Chân Thần như bọn chủ nhân Bắc Chân Hải, nhưng nó có thể dễ dàng tiêu diệt chủ nhân Bắc Chân Hải…
- Quá yếu.
- Quá yếu.
- Ở tầng thứ hai Ô Khải Lâu mà biểu hiện yếu như vậy! Đời đời quân sĩ tinh anh, có nhiều người biểu hiện còn mạnh hơn một chút, nhưng vẫn không có một ai có thể thành công. Về phần họ thì càng không có hy vọng.
Thân ánh chìm trong hắc vụ phát ra tiếng thở dài. Tấn Chi Thế Giới chính là thế giới của Thần Vương bệ hạ. Thần Vương Cốc lại là nơi Thần Vương bệ hạ sống.
Kỳ thật căn bản không có nguy hiểm gì, cũng không cần phải an bài thủ vệ.
Nhưng nó được an bài tại đây, là do Thần Vương bệ hạ tín nhiệm nó. Nhiệm vụ thủ vệ là hư, nhiệm vụ chính thức là tìm ra nhân vật tuyệt thế có thể xông tới Ô Khải Lâu tầng thứ chín.
- Lâu lắm rồi.
- Thần Vương bệ hạ giao cho chúng ta nhiệm vụ duy nhất.
- Chúng ta đến nay vẫn không làm được. Nếu có ai có thể lên đỉnh Ô Khải Lâu, dù bảo ta lập tức chết ngay, ta cũng cam tâm.
Thanh âm già nua trong hắc vụ ẩn chứa sự áy náy vô tận với Thần Vương bệ hạ.
- Chẳng lẽ cạnh tranh sàng lọc bên trong Tấn Chi Thế Giới vẫn chưa đủ? Còn phải tàn khốc hơn nữa?
Thanh âm già nua trong hắc vụ lẩm bẩm nói.
Trong quầng sáng giữa đại điện, năm tên lính kia cũng bị truyền tống đi, bắt đầu truyền tống tới Thế Giới Nhỏ của từng người.
----- o O o -----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện