Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1148: Sơn nhạc hiển hình




- A, ta thiếu chút nữa quên, ngươi đã từng tu luyện qua ở Trầm Linh Cổ Tinh, mượn nhờ độc khí trên Trầm Linh Cổ Tinh, đem Vạn Độc Phiên của mình rèn luyện một phen, lại nói, ngươi cũng được xem là nửa truyền nhân của lão độc vật rồi đấy, chỉ là ngươi không biết a!

Quái nhân này vừa xuất hiện, liền huyên thuyên một đống lời nói, nhưng mỗi một câu trong đó lại làm cho Chu Báo kinh hồn táng đảm, nhãn lực của thằng này đúng là cao minh, hơn nữa hắn còn hiểu rõ hành vi của mình như lòng bàn tay, rốt cuộc hắn là nhân vật như thế nào.

- Thế nào, tiểu bằng hữu, sợ hãi a, ta nói nhiều như vậy, chính là làm cho ngươi sợ hãi, tránh cho việc ngươi rơi vào móng vuốt của người ta a!

Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Chu Báo, tên nam tử thần sắc chán nản lộ ra vẻ đắc ý, bộ dáng giống như mưu kế được thực hiện được.

- Ta đã nói với ngươi, ta mặc kệ ngươi sau này làm ầm ĩ ở Vạn Tinh Hải thế nào, làm chuyện gì, nhưng có hai việc ngươi không nên làm, đầu tiên là không được giết nhân vật Thiên Quân cấp Chân Tiên, thứ tốt trên người của bọn họ ngươi không nên cướp, thứ hai, chuyện ma thai không được nhúng tay vào, chuyện này không quan hệ gì tới ngươi, chỉ có hai chuyện này, ngươi tốt nhất nên nhớ rõ ràng!

Lời này của nam tử chán nản giống như đang nói đùa, nhưng trong giọng nói, lại lộ ra khí thế tuyệt đối không được cải lời, cho dù tu vi của Chu Báo hiện giờ rất cao thâm, có một thân thực lực khó lường, trong nội tâm cũng nhịn không được run rẩy một cái, ánh mắt nhìn về phía nam tử chán nản biến thành ngưng trọng.

Nhưng mà, hắn cũng không có khẩn trương bao lâu, sau khi nam tử kia nói ra lời này, không coi ai ra gì mà phá toái hư không, rời đi, làm cho Chu Báo đang bị thương sửng sờ đứng ở đó, thật lâu không động đậy, cũng không biết qua bao lâu, thở dài một tiếng, lắc đầu cười khổ, đồng thời cũng phá tan hư không rời đi.

Nửa canh giờ sau, mấy đạo thân ảnh vạch phá hư không xuất hiện, xuất hiện ở phiến hư không này, trong những người này có Thiên Quân, cũng có Tôn Giả cấp bậc Chân Tiên, sau khi điều tra suốt nửa ngày, nhưng không có chút phát hiện gì.

Nửa ngày sau đó, thập tam giới liên minh truyền ra tin tức, một phong những phó minh chủ của họ, Thái Nguyên thượng nhân bỗng nhiên có điều ngộ ra, bắt đầu bế quan tu luyện, trong trăm năm, không hỏi thế sự, trong thời gian ngắn, mọi người đều xôn xao.

Đương nhiên, tất cả chuyện này, không có quan hệ gì tới Chu Báo.

Không thể giết chết Thái Nguyên thượng nhân, cướp lấy tiên khí của hắn, tuy trong lòng của Chu Báo có chút tiếc nuối, nhưng mà, hắn càng thêm sợ hãi, bởi vì bỗng nhiên xuất hiện một người có tu vi sâu không lường được hắn không nhìn ra sâu cạn, điều này cũng làm cho hành vi của hắn thận trọng hơn, hơn nữa sau cuộc chiến với Thái Nguyên thượng nhân, hắn cũng tổn thương một ít nguyên khí, bởi vậy, hắn không có lập tức hành động, mà là trở lại Thần Uy Hải.

Về phần Diệp Thanh Thiên, hắn cũng thả ra, tính cả ba khỏa Hỏa Hồng Tình và Bắc Cực Hàn Thiên Luân cũng đều cho hắn mang về, làm cho Diệp Thanh Thiên cũng không biết nên nói cái gì cho phải, vẻ mặt lùng túng mê mang, hắn không tin trên đời này lại có việc tốt như vậy, vốn hắn rơi vào trong tay của Chu Báo, hắn đã chuẩn bị tinh thần chờ chết, nhưng không ngờ sinh cơ hiện ra, còn không có một điểm tổn thất, hắn cũng không ngờ chuyện không có khả năng như vậy lại xảy ra.

Nhưng mà Chu Báo cũng không có nghĩ vụ cởi bỏ nghi hoặc cho hắn, hắn vội vàng tiến vào trong Thần Uy Hải tìm hiểu đủ loại diệu dụng của ngọn sơn nhạc màu đen kia, lên tiếng hỏi phương hướng đi từ Vạn Tinh Hải tới Tây Tam Vực Truyền Tống Trận, hắn bắt đầu rời đi.

Hắn từ trên người thiếu chủ Tề Diệu của Thiên Ngoại Thần Sơn, kiếm được không ít chỗ tốt, nhưng với nhãn lực của Chu Báo hiện giờ, có thể vừa ý cũng chỉ có kiện Thái Hạo tiên khí và ngọn sơn nhạc màu đen.

Dùng thực lực của hắn bây giờ, muốn luyện hóa ngọn sơn nhạc này không quá khó khăn, nhưng cũng không phải là chuyện dễ dàng như trong suy nghĩ.

Đây là tiên khí, tuy bên trong có đủ diệu dụng, nhưng quyền khống chế chân chính, lại nằm trong tay một gã Thái Thượng trưỡng lão của Thiên Ngoại Thần Sơn, mà Tề Diệu là con ruột của sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn, cũng là đệ tử của tên Thái Thượng trưởng lão này, cho nên mới có tư cách cầm kiện tiên khí này hành tẩu. Đọc Truyện Online Tại https://truyenbathu.net

Hiện tại hắn chết đi, thời điểm Chu Báo thu kiện tiên khí nào vào trong tay liền cảm giác được bên trong nó truyền ra khí tức mâu thuẫn, nếu không phải do thực lực của Chu Báo quá mức cường đại, chỉ sợ kiện tiên khí này đã tự động bay đi.

Mà Chu Báo cũng không biết, sau khi hắn cầm kiện tiên khí này, liền có một loại cảm giác cổ quái, giống như hắn và kiện tiên khí này có quan hệ kỳ lạ nào đó.

Đây là một loại cảm giác cổ quái giống như tâm động.

Vừa nhìn thấy kiện tiên khí hình ngọn núi màu đen này, Chu Báo liền cảm giác được, nó có liên hệ chặt chẽ với việc tu luyện của bản thân mình, nhưng rốt cuộc là liên hệ thế nào, hắn vẫn chưa kịp nghiên cứu.

Hiện tại tiến vào Thần Uy Hải, chuyển động thời gian chi luân, hết thảy đều bình tĩnh lại, vừa rồi hắn lấy tiên khí ra, dốc lòng nghiên cứu.

Hình thù của kiện tiên khí này quá lớn, chiều cao ba trượng, toàn thân đen nhánh, vừa nhìn liền thấy giống như một ngọn núi phiên bản mini, trên thực tế nó vốn là một ngọn núi, sau khi tế luyện nó sẽ hóa thành ngọn núi khổng lồ, nó cũng giống như Trấn Ngục Thạch Bi.

Mà thời điểm gặp phải công kích, cũng có thể dùng để hộ thân, giúp người ngăn cản và hóa giải công kích, đúng là kiện tiên khí công thủ rất tốt, nhưng hiện tại, Chu Báo đối với công dụng này không cảm thấy hứng thú, Chu Báo cảm thấy hứng thú chính là bản chất tiên văn, chính là tiên văn trên tiên khí.

Tiên văn!

Đây mới là thứ Chu Báo quan tâm nhất hiện giờ!

Mỗi một tiên văn đều ẩn chứa trong bản thân mình một loại thiên địa pháp tắc nguyên vẹn, đều là thuyết minh nguyên vẹn của một loại thiên địa pháp tắc.

Tiên văn nguyên vẹn, liền đại biểu cho một loại thiên địa pháp tắc nguyên vẹn.

Mà tất cả phù văn pháp trận trên một kiện Thuần Dương pháp khí, hoàn toàn dung hợp với nhau, thời điểm hóa thành một đạo tiên văn, đó chính là tiên khí.

Mà phù văn phía trên Thuần Dương pháp khí, cũng không ẩn chứa quy tắc nguyên vẹn, mà ẩn chứa trong phù văn chỉ là một ít pháp tắc chi lực mà thôi, nó được phù văn pháp trận cấu thành, tác dụng không lớn, chỉ khi tập trung toàn bộ pháp tắc chi lực trong phù văn lại, nó sẽ tiến gần tới một thiên địa pháp tắc nguyên vẹn, tiến gần tới vô hạn tiên văn, nhưng mà, so với tiên văn nguyên vẹn, uy lực chẳng khác gì như trời và đất, giống như một món đồ thật và hàng nhái, giống như một đống điện thoại dỏm đem so với một cái điện thoại thật, căn bản là không cần phải so sánh, dù là tính năng, hay là công dụng, thậm chí là vẻ bề ngoài, đều khác nhau về bản chất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện