Thông Thiên Đại Thánh
- Hô!!
Ngọc Hoàng Đại Thánh thở ra một hơi dài, tuy rằng nói hắn đã quá quan, thế nhưng đối mặt với hai gã yêu tiên bằng xương bằng thịt, nói không có áp lực là giả, vạn nhất trong hai người bọn họ một người xâm phạm vào hồn phách, bấp chấp xuất thủ mà nói thì công sức vô số năm qua của mình sẽ đổ xuống sông xuống bể, cũng may hai gã này tuân thủ ước hẹn, cũng chính là tuân thủ quy củ, cho nên mới không có xuất thủ.
Thần niệm cấp bậc yêu tiên khẽ động, ngay lập tức Ngọc Hoàng Đại Thánh nắm được tình thế bên trong Phân Bảo Nham, lúc này cũng là lúc Chu Báo bị ám toán, pháp lực toàn thân bị hút vào bên trong hắc vụ thần bí.
Số mệnh a. Số mệnh!
Đối với việc Chu Báo bị ám toán, Ngọc Hoàng Đại Thánh không có chút kinh ngạc, bởi vì chuyện này là do bản thân hắn làm ra, lực chú ý của hắn hoàn toàn tập trung lên trên lớp chân khí vàng kim bên ngoài người Chu Báo, đó cũng chính là tuyệt đỉnh tu vi Địa Tiên.
Đây chính là số mệnh của Chu Báo!
Số mệnh nồng đậm tới cực điểm lúc này đã bắt đầu bốc cháy như có hoả diễm.
Rống!
Bị tính kế, Chu Báo hét lên một tiếng, mạch máu toàn thân Chu Báo bị vỡ ra.
- Vô Cực Chấn Thiên, phá vỡ cho ta!
Vào giờ phút này, pháp lực của Chu Báo thi triển toàn bộ, không giữ lại một chút nào.
Trong sát na, từng tiếng ông ông chói tai truyền khắp không gian.
Pháp lực của Chu Báo trong thời gian ngắn nhất phát động, trong khoảnh khắc đó hắc vụ cũng vô lực hấp thu pháp lực Chu Báo, theo đó luồng hấp lực này trong nháy mắt dừng lại, thân thể Chu Báo như mũi tên rời cung vọt về phía sau, trong chớp mắt liền thoát ly khỏi sự khống chế của hắc vụ.
- Hô hô hô!
Rút được tay ra khỏi hắc vụ, Chu Báo thở hổn hển từng ngụm lớn, thời gian bị ám toán tuy rằng không dài, thế nhưng pháp lực của hắn đã bị hắc vụ hấp thu vào một phần ba, thân thể trong một khoảng thời gian ngắn lâm vào trạng thái suy yếu.
Nhưng mà hắn cũng biết, hiện giờ không phải thời gian có thể thả lỏng, lúc này không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn, thân là kẻ ứng kiếp, giá trị của hắn vô cùng lớn, vạn nhất không cẩn thận, chết tại Phân Bảo Nham này, quả thực là thiệt thòi lớn rồi.
Vì vậy, tuy rằng hiện tại suy yếu, thế nhưng khí thế của hắn so với lúc trước càng mạnh hơn, chân thân Chu Yếm cũng biến hoá dữ tợn không gì sánh được.
- Ngọc Ám, ngươi ám toán ta, không thể có chuyện dễ dàng như vậy được!
Lúc này Ngọc Ám đã hoàn toàn biến thành một đám hắc vụ, liên tục biến ảo hình thái, quả đúng như lời Chu Báo nói, pháp lực của hắn không thể dễ dàng hấp thu như vậy được. Ngọc Ám bằng vào bí pháp hấp thu một phần ba pháp lực của hắn, thế nhưng nếu muốn tiêu hoá số pháp lực này là điều không có khả năng, từng đạo băng lam sắc từ trong hắc vụ bắn ra, khiến cho chu vi xung quang hắc vụ đông lại thành những khối băng.
Dường như nhìn thấy sự lúng túng của Ngọc ám, trong mắt Chu báo hiện lên sự tàn nhẫn không gì sánh được.
- Ngọc Ám, xem ra vận khí của ngươi đã đến tận cùng rồi, bây giờ xem ra ngươi chỉ có thể bỏ mạng ở lại nơi này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Trong lúc nói, quang mang Thất Bảo Diệu Thụ đại thịnh dung nhập vào bên trong thân thể Chu Báo, mà toàn thân Chu Báo thì hoá thành một đạo quang mang bảy màu, mãnh liệt hướng về phía Ngọc Ám.
- Ngọc Ám xong rồi!
Hầu như những Địa Tiên có mặt trong đầu đều có ý nghĩ như vậy, mặt khác, quang mang bảy màu kia không hề có chút lo lắng nào đánh vào bên trong hắc vụ, đoàn hắc vụ này trong nháy mắt bị đánh tan.
Phụt!!
Giống như là một tảng đá lớn rơi vào đống lửa, khiến cho một trận bụi mù xuất hiện, hắc sắc vụ khí kia tứ tán, khiến cho đám Địa Tiên bên trong Phân Bảo Nham cả kinh, đám người này thân hình chớp động, bắt đầu tránh né từng sợi hắc vụ phân tán, bọn chúng hiểu được, nếu bị như bị đám hắc vụ này dây dưa, pháp lực toàn thân của bọn họ cũng bị thôn tính.
- Xoát!!
Một đạo sấm sét xé rách không gian Phân Bảo Nham, cho đến khi xuất hiện liền hoá thành một đại phủ bằng lôi điện, hung hăng bổ vào quang mang bảy màu kia.
Oanh!!
Đại phủ bằng lôi điện và quang mang bảy màu chạm vào nhau sản sinh ra từng đợt sóng gợn có tính huỷ diệt, tản ra khắp mọi nơi trong không gian Phân Bảo Nham, khiến cho không gian trong Phân Bảo Nham cũng không chịu nổi mà rung chuyển.
Quang mang bảy màu do Chu Báo biến thành trong lúc giao kích hoàn toàn ảm đạm rồi rơi xuống, cuối cùng ngưng tụ thành hình một gốc cây, cũng chính là Thất Bảo Diệu Thụ, mà bản thể Chu Báo cũng bị bức ra ngoài.
- Ngọc Hoàng Đại Thánh!
- Khách Khách! Chu Báo! Ta nói rồi, ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi thật tốt, thật không nghĩ tới, không ngờ lại nhanh như vậy!
Vào lúc Ngọc Hoàng Đại Thánh xuất hiện loại dự cảm bất thường xâm chiếm trái tim Chu Báo, cho nên trong chốc lát, hắn liền hạ quyết tâm bỏ chạy.
Nhưng hiện thực tàn khốc, hắn không chạy được.
Một cái xiềng xích ngân sắc từ trong hư không xuất hiện, nhanh chóng khoá Chu Báo lại.
Rống!!
Đột nhiên bị tập kích, Chu Báo rống lên một tiếng giận dữ, chân thân Chu Yếm mạnh mẽ bành trướng, muốn giãy thoát khỏi xiềng xích ngân sắc này, cho dù hiện tại dùng lực lượng của chân thân Chu Yếm cũng vô pháp thoát khỏi nó.
- Ngươi không cần thử nữa Chu Báo!
Một thanh âm nhàn nhạt xuyên quan không gian Phân Bảo Nham, theo sự xuất hiện của thanh âm này, tất cả dị động trong Phân Bảo Nham đều đình chỉ, hoàn toàn tĩnh lặng.
- Tham kiến Ngọc Hoàng Đại Thánh!!
Chúng Địa Tiên bên trong có hơn phân nửa khom người thi lễ, còn lại non nửa kia, dưới sự xuất hiện của thân ảnh hoàng sắc này liền không nói một lời, trước tiên ly khai khỏi không gian Phân Bảo Nham.
Đây là Thiên tiên.
Cái oai của yêu tiên, không phải là thứ mà Địa Tiên có thể chống đỡ, cho dù ngươi có tự tin như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không dám làm chuyện ngu xuẩn này.
Ngọc Hoàng Đại Thánh hiện thân trong Phân Bảo Nham liếc mắt nhìn Chu Báo, trong chốc lát có hàng nghìn ánh mắt đều tập trung lên trên thân thể hắn.
- Số mệnh của bản thân ngươi vẫn đang bị thiêu đốt, tốt rồi, tới tình trạng này, số mệnh của ngươi liệu có thể giúp ngươi vượt qua một kiếp này hay không.
Chương 1471: Đối mặt Thiên Tiên (1)
- Hô!!
Ngọc Hoàng Đại Thánh thở ra một hơi dài, tuy rằng nói hắn đã quá quan, thế nhưng đối mặt với hai gã yêu tiên bằng xương bằng thịt, nói không có áp lực là giả, vạn nhất trong hai người bọn họ một người xâm phạm vào hồn phách, bấp chấp xuất thủ mà nói thì công sức vô số năm qua của mình sẽ đổ xuống sông xuống bể, cũng may hai gã này tuân thủ ước hẹn, cũng chính là tuân thủ quy củ, cho nên mới không có xuất thủ.
Thần niệm cấp bậc yêu tiên khẽ động, ngay lập tức Ngọc Hoàng Đại Thánh nắm được tình thế bên trong Phân Bảo Nham, lúc này cũng là lúc Chu Báo bị ám toán, pháp lực toàn thân bị hút vào bên trong hắc vụ thần bí.
Số mệnh a. Số mệnh!
Đối với việc Chu Báo bị ám toán, Ngọc Hoàng Đại Thánh không có chút kinh ngạc, bởi vì chuyện này là do bản thân hắn làm ra, lực chú ý của hắn hoàn toàn tập trung lên trên lớp chân khí vàng kim bên ngoài người Chu Báo, đó cũng chính là tuyệt đỉnh tu vi Địa Tiên.
Đây chính là số mệnh của Chu Báo!
Số mệnh nồng đậm tới cực điểm lúc này đã bắt đầu bốc cháy như có hoả diễm.
Rống!
Bị tính kế, Chu Báo hét lên một tiếng, mạch máu toàn thân Chu Báo bị vỡ ra.
- Vô Cực Chấn Thiên, phá vỡ cho ta!
Vào giờ phút này, pháp lực của Chu Báo thi triển toàn bộ, không giữ lại một chút nào.
Trong sát na, từng tiếng ông ông chói tai truyền khắp không gian.
Pháp lực của Chu Báo trong thời gian ngắn nhất phát động, trong khoảnh khắc đó hắc vụ cũng vô lực hấp thu pháp lực Chu Báo, theo đó luồng hấp lực này trong nháy mắt dừng lại, thân thể Chu Báo như mũi tên rời cung vọt về phía sau, trong chớp mắt liền thoát ly khỏi sự khống chế của hắc vụ.
- Hô hô hô!
Rút được tay ra khỏi hắc vụ, Chu Báo thở hổn hển từng ngụm lớn, thời gian bị ám toán tuy rằng không dài, thế nhưng pháp lực của hắn đã bị hắc vụ hấp thu vào một phần ba, thân thể trong một khoảng thời gian ngắn lâm vào trạng thái suy yếu.
Nhưng mà hắn cũng biết, hiện giờ không phải thời gian có thể thả lỏng, lúc này không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn, thân là kẻ ứng kiếp, giá trị của hắn vô cùng lớn, vạn nhất không cẩn thận, chết tại Phân Bảo Nham này, quả thực là thiệt thòi lớn rồi.
Vì vậy, tuy rằng hiện tại suy yếu, thế nhưng khí thế của hắn so với lúc trước càng mạnh hơn, chân thân Chu Yếm cũng biến hoá dữ tợn không gì sánh được.
- Ngọc Ám, ngươi ám toán ta, không thể có chuyện dễ dàng như vậy được!
Lúc này Ngọc Ám đã hoàn toàn biến thành một đám hắc vụ, liên tục biến ảo hình thái, quả đúng như lời Chu Báo nói, pháp lực của hắn không thể dễ dàng hấp thu như vậy được. Ngọc Ám bằng vào bí pháp hấp thu một phần ba pháp lực của hắn, thế nhưng nếu muốn tiêu hoá số pháp lực này là điều không có khả năng, từng đạo băng lam sắc từ trong hắc vụ bắn ra, khiến cho chu vi xung quang hắc vụ đông lại thành những khối băng.
Dường như nhìn thấy sự lúng túng của Ngọc ám, trong mắt Chu báo hiện lên sự tàn nhẫn không gì sánh được.
- Ngọc Ám, xem ra vận khí của ngươi đã đến tận cùng rồi, bây giờ xem ra ngươi chỉ có thể bỏ mạng ở lại nơi này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Trong lúc nói, quang mang Thất Bảo Diệu Thụ đại thịnh dung nhập vào bên trong thân thể Chu Báo, mà toàn thân Chu Báo thì hoá thành một đạo quang mang bảy màu, mãnh liệt hướng về phía Ngọc Ám.
- Ngọc Ám xong rồi!
Hầu như những Địa Tiên có mặt trong đầu đều có ý nghĩ như vậy, mặt khác, quang mang bảy màu kia không hề có chút lo lắng nào đánh vào bên trong hắc vụ, đoàn hắc vụ này trong nháy mắt bị đánh tan.
Phụt!!
Giống như là một tảng đá lớn rơi vào đống lửa, khiến cho một trận bụi mù xuất hiện, hắc sắc vụ khí kia tứ tán, khiến cho đám Địa Tiên bên trong Phân Bảo Nham cả kinh, đám người này thân hình chớp động, bắt đầu tránh né từng sợi hắc vụ phân tán, bọn chúng hiểu được, nếu bị như bị đám hắc vụ này dây dưa, pháp lực toàn thân của bọn họ cũng bị thôn tính.
- Xoát!!
Một đạo sấm sét xé rách không gian Phân Bảo Nham, cho đến khi xuất hiện liền hoá thành một đại phủ bằng lôi điện, hung hăng bổ vào quang mang bảy màu kia.
Oanh!!
Đại phủ bằng lôi điện và quang mang bảy màu chạm vào nhau sản sinh ra từng đợt sóng gợn có tính huỷ diệt, tản ra khắp mọi nơi trong không gian Phân Bảo Nham, khiến cho không gian trong Phân Bảo Nham cũng không chịu nổi mà rung chuyển.
Quang mang bảy màu do Chu Báo biến thành trong lúc giao kích hoàn toàn ảm đạm rồi rơi xuống, cuối cùng ngưng tụ thành hình một gốc cây, cũng chính là Thất Bảo Diệu Thụ, mà bản thể Chu Báo cũng bị bức ra ngoài.
- Ngọc Hoàng Đại Thánh!
- Khách Khách! Chu Báo! Ta nói rồi, ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi thật tốt, thật không nghĩ tới, không ngờ lại nhanh như vậy!
Vào lúc Ngọc Hoàng Đại Thánh xuất hiện loại dự cảm bất thường xâm chiếm trái tim Chu Báo, cho nên trong chốc lát, hắn liền hạ quyết tâm bỏ chạy.
Nhưng hiện thực tàn khốc, hắn không chạy được.
Một cái xiềng xích ngân sắc từ trong hư không xuất hiện, nhanh chóng khoá Chu Báo lại.
Rống!!
Đột nhiên bị tập kích, Chu Báo rống lên một tiếng giận dữ, chân thân Chu Yếm mạnh mẽ bành trướng, muốn giãy thoát khỏi xiềng xích ngân sắc này, cho dù hiện tại dùng lực lượng của chân thân Chu Yếm cũng vô pháp thoát khỏi nó.
- Ngươi không cần thử nữa Chu Báo!
Một thanh âm nhàn nhạt xuyên quan không gian Phân Bảo Nham, theo sự xuất hiện của thanh âm này, tất cả dị động trong Phân Bảo Nham đều đình chỉ, hoàn toàn tĩnh lặng.
- Tham kiến Ngọc Hoàng Đại Thánh!!
Chúng Địa Tiên bên trong có hơn phân nửa khom người thi lễ, còn lại non nửa kia, dưới sự xuất hiện của thân ảnh hoàng sắc này liền không nói một lời, trước tiên ly khai khỏi không gian Phân Bảo Nham.
Đây là Thiên tiên.
Cái oai của yêu tiên, không phải là thứ mà Địa Tiên có thể chống đỡ, cho dù ngươi có tự tin như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không dám làm chuyện ngu xuẩn này.
Ngọc Hoàng Đại Thánh hiện thân trong Phân Bảo Nham liếc mắt nhìn Chu Báo, trong chốc lát có hàng nghìn ánh mắt đều tập trung lên trên thân thể hắn.
- Số mệnh của bản thân ngươi vẫn đang bị thiêu đốt, tốt rồi, tới tình trạng này, số mệnh của ngươi liệu có thể giúp ngươi vượt qua một kiếp này hay không.
Bình luận truyện