Thông Thiên Đại Thánh
Địa sát hỏa kỳ lân kia nhìn Tiểu Báo Tử té trên mặt đất, bộ dạng không chút khí tức, vốn trong mắt hiện lên tia nghi hoặc, lắc lư cái đầu to một chút, vận khởi một cỗ năng lượng cổ quái không lồ khẽ quét qua người Tiểu Báo Tử, phảng phất như một máy quét hình.
- Thần niệm sao? Báo Tử khẽ động trong nội tâm, bất quá rất nhanh, hắn liền loại bỏ khả năng này, có lẽ khí thế và ý đến trình độ nhất định sẽ hóa thành thực chất.
Thần niệm hắn coi như là cường đại rồi, cũng miễn cưỡng có thể quét qua một phạm vi nhất định, nhưng hiệu quả như thực chất, vô luận như thế nào hắn cũng không làm được.
- Chết tiệt, hiện tại không phải lão tử không chết a? Tiểu Báo Tử thầm lo sợ trong nội tâm, Kỳ lân này quá mạnh mẽ, dù là cường giả cửu phẩm cũng không cách nào so sánh, đúng vậy, cho dù là cường giả cửu phầm cũng không cách nào so với nó, một tiếng gầm rú tùy ý liền có thể biến Tiểu Báo Tử biến thành bộ dáng nửa sống nửa chết như vậy.
- Con mẹ nó, lão tử không phải vậy a! Bất quá là để khỏi chết mà thôi, gặp một Kỳ lân tương đương một gã Thông Huyền cảnh giới, Liệt hỏa lão tổ kia được địa mạch nhiều năm như vây, làm sao không đụng phải nó?
Rất rõ ràng, Thiên xà liễm tức thuật thần kỳ hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, cho dù là thực lực của Địa sát hỏa kỳ lân cũng không phát được Tiểu Báo Tử có gì không đúng.
Tiểu Báo Tử như đã chết thật sự rồi!
Địa Sát hỏa kỳ lân không cảm giác được khí tức của Tiểu Báo Tử, thời gian dần qua, cũng không đi xuống mặt hồ, đặt chân lên mặt đất, chậm rãi đến trước mặt Tiểu Báo Tử.
- Hô hô!
Tới gần Tiểu Báo Tử, nó cúi đầu xuống, bộ dáng như muốn quan sát Tiểu Báo Tử, Tiểu Báo Tử rất khó chịu, hắn cảm giác rõ ràng hơi thở tên Kỳ Lân này rất nóng, cho dù cường độ của hắn đã đạt tới thất phẩm, nhưng cũng không chịu được Địa sát hỏa kỳ lân trời sinh tính hỏa a, chỉ cần hơi dính lên, da thịt hắn như tiêu tán đi rồi.
Cho nên Tiểu Báo Tử cũng không dám thật sự chờ Kỳ lân đưa cái dầu dữ tợn cự đại tới trước mặt mình.
- Ngươi đi chết đi!
Ánh sáng màu xanh lóe lên, điện mang hiện lên, ngay tại thời điểm Kỳ lân tiếp cận Tiểu Báo Tử, Tiểu Báo Tử nằm trên mặt đất như một con chó chết liền đột nhiên bạo lên, bích quang thê lương mãnh liệt chém về phía cổ Địa sát hỏa kỳ lân.
- RỐng!
Kiếm quang chém lên.
Địa Sát hỏa kỳ lân hơi hướng về sau lóe lên, nhưng đã hơi trễ rồi, tránh khỏi chỗ hiểm, kiếm quang màu xanh trảm ngay chỗ giữa vai, Hỏa Kỳ lân thét lên một tiếng, một kiếm này, cơ hồ gọt đi hoàn toàn chân phải phía trước của nó, máu đỏ cực nóng phun tung tóe ra, rơi vãi trên đầu Tiểu Báo Tử, Tiểu Báo Tử kêu thét lên một tiếng, cảm thấy địa phương bị huyết dịch nhỏ xuống giống như bị hỏa diễm thiêu đốt, tuy rằng thân thể đã tu đến tình trạng cương cân thiết cốt, nhưng vẫn không cách nào ngăn được huyết dịch nóng như dung nham này.
- Hảo, hảo tiểu tử, hảo một kiếm! Thanh Linh không biết vừa rồi trốn ở địa phương nào, rốt cục kêu lên, thập phần vừa ý với biểu lộ vừa rồi của Tiểu Báo Tử.
- Không thể tưởng được ngươi còn có ngón này, hảo, thật sự quá hảo, đừng có ngừng tay, nhanh, nhanh chém giết Địa sát hỏa kỳ lân này, toàn thân nó có thể là bảo vật a!
- Dễ dàng vậy sao? Nghe Thanh Linh kêu gào, Tiểu Báo Tử không khỏi cười khổ, lúc này, Bích du kiếm của hắn đã sớm bắn về phía Địa sát hỏa kỳ lân, nhưng Địa sát hỏa kỳ lân kia, sau khi ăn thiệt thòi một lần, bắt đầu cẩn thận lên, liền nhảy vào trong nham hồ, trầm xuống, bích du kiếm hóa thành một đầu linh xà, giống như là một tấm lụa, dao động phía trên nham hồ, bất quá, sau khi Đia sát hỏa kỳ lân ăn phải một lần thiệt thòi, liền ở luôn trong nham hồ không ló mặt ra nữa, bích du kiếm sau nửa ngày dao dộng, bất đắc dĩ phải quay về tay Tiểu báo Tử.
- Tiểu Tử, nhanh đi, vừa rồi Địa sát hỏa kỳ lân đã hung ác thoáng một phát rồi, ngươi vừa rồi không nắm lấy cơ hội, ta suy nghĩ, hiện tại nó đang chữa thương ở đâu đó, đợi đến lúc thương thế nó lành lại, ngươi sẽ không có may mắn như vậy đâu! Thanh Linh ló đầu ra, nhìn nham hồ với vẻ mặt thập phần tiếc hận.
- Con mẹ nó, hiện tại xương cốt lão tử đã đoạn đi hơn phân nửa, ngươi bảo ta đi như thế nào? Tiểu Báo Tử đau nhức kêu lên, không dám vọng động thân thể, hắn vừa rồi xem qua thoáng một chút, buồn rầu phát hiện thân thể hắn bị hao tổn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng, xương cốt đã bị đoạn đi hơn phân nửa, nội tạng và kinh mạch đều bị trùng kích, không chết đã là vạn hạnh rồi.
Bất quá, thủ đoạn của hắn cũng rất nhiều, thân thể không thể tùy tiện nhúc nhích, bất quá lại có thể vận dụng Tam giới tiểu na di, sau mấy lần thi triển Tam giới tiểu na di, liền rời xa khỏi địa tâm nham hồ kia, Tiểu Báo Tử âm thầm thở phào một hơi, nội khí cửu long thần hỏa chạy khắp toàn thân, chữa trị những bộ phận bị đứt gãy trong cơ thể, vuốt lên kinh mạch bị tổn thương, hết thảy những cái này, không phải hoàn thành trong thời gian ngắn, quan trọng nhất là, đây là một quá trình cực kỳ thống khổ.
- Hít hà..
Nằm trên mặt đất, Tiểu Báo Tử vận dụng thủ đoạn cường đại của bản thân, khôi phục từng điểm kinh mạch cốt cách bị hư hao của mình, mỗi một lần vuốt lên kinh mạch, đều run rẩy thoáng một phát, sau nửa chén trà nhỏ thời gian, toàn thân của hắn đều ướt đẫm mồ hôi, cơ bắp toàn thân cũng bắt đầu chuyển động, biểu lộ trên mặt càng dữ tợn hơn.
- Tên đáng thương, vận khí của ngươi cũng thật sự *** chó, đụng phải Địa sát hỏa kỳ lân, hơn nữa còn bị nó đả thương nặng nề, nhưng nếu ngươi phản ứng nhanh một chút, không thể nói trước sẽ chiếm được đại tiện nghi, vậy mà lại bỏ lỡ thời cơ, ngươi thật là..
- Câm miệng, ngươi còn om sòm nữa, ta sẽ ném ngươi vào trong không gian lưỡng giới phân cát, không bao giờ trở ra được! Tiểu Báo Tử trầm thấp gào thét, chuyên tâm chữa thương.
- Điều ta nói đều là sự thật, nếu ngươi chê cười lời ta nói, vậy thì ngươi sai rồi! Tinh Linh không thèm để ý đến uy hiếp của Tiểu Báo Tử. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenbathu.net
- Địa sát hỏa kỳ lân là linh vật trời sinh, có uy năng cường đại, thời đại chúng ta cũng không mấy người nhìn thấy, cũng chính vì nó là linh vật trời sinh cho nên toàn thân đều là bảo vật, đặc biệt máu của nó là vô cùng trân quý nhất!
- Máu nó so với dung nham còn nóng hơn, lấy được thì làm sao, uống à? Tiểu Báo Tử khó chịu nói, hiện tại thân thể hắn đau nhức vô cùng, cũng muốn nói chuyện phiếm với Thanh Linh để phân tán sự chú ý, giảm bớt thống khổ.
Chương 610: Kỳ Lân sát Kỳ lân cương (1)
Địa sát hỏa kỳ lân kia nhìn Tiểu Báo Tử té trên mặt đất, bộ dạng không chút khí tức, vốn trong mắt hiện lên tia nghi hoặc, lắc lư cái đầu to một chút, vận khởi một cỗ năng lượng cổ quái không lồ khẽ quét qua người Tiểu Báo Tử, phảng phất như một máy quét hình.
- Thần niệm sao? Báo Tử khẽ động trong nội tâm, bất quá rất nhanh, hắn liền loại bỏ khả năng này, có lẽ khí thế và ý đến trình độ nhất định sẽ hóa thành thực chất.
Thần niệm hắn coi như là cường đại rồi, cũng miễn cưỡng có thể quét qua một phạm vi nhất định, nhưng hiệu quả như thực chất, vô luận như thế nào hắn cũng không làm được.
- Chết tiệt, hiện tại không phải lão tử không chết a? Tiểu Báo Tử thầm lo sợ trong nội tâm, Kỳ lân này quá mạnh mẽ, dù là cường giả cửu phẩm cũng không cách nào so sánh, đúng vậy, cho dù là cường giả cửu phầm cũng không cách nào so với nó, một tiếng gầm rú tùy ý liền có thể biến Tiểu Báo Tử biến thành bộ dáng nửa sống nửa chết như vậy.
- Con mẹ nó, lão tử không phải vậy a! Bất quá là để khỏi chết mà thôi, gặp một Kỳ lân tương đương một gã Thông Huyền cảnh giới, Liệt hỏa lão tổ kia được địa mạch nhiều năm như vây, làm sao không đụng phải nó?
Rất rõ ràng, Thiên xà liễm tức thuật thần kỳ hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, cho dù là thực lực của Địa sát hỏa kỳ lân cũng không phát được Tiểu Báo Tử có gì không đúng.
Tiểu Báo Tử như đã chết thật sự rồi!
Địa Sát hỏa kỳ lân không cảm giác được khí tức của Tiểu Báo Tử, thời gian dần qua, cũng không đi xuống mặt hồ, đặt chân lên mặt đất, chậm rãi đến trước mặt Tiểu Báo Tử.
- Hô hô!
Tới gần Tiểu Báo Tử, nó cúi đầu xuống, bộ dáng như muốn quan sát Tiểu Báo Tử, Tiểu Báo Tử rất khó chịu, hắn cảm giác rõ ràng hơi thở tên Kỳ Lân này rất nóng, cho dù cường độ của hắn đã đạt tới thất phẩm, nhưng cũng không chịu được Địa sát hỏa kỳ lân trời sinh tính hỏa a, chỉ cần hơi dính lên, da thịt hắn như tiêu tán đi rồi.
Cho nên Tiểu Báo Tử cũng không dám thật sự chờ Kỳ lân đưa cái dầu dữ tợn cự đại tới trước mặt mình.
- Ngươi đi chết đi!
Ánh sáng màu xanh lóe lên, điện mang hiện lên, ngay tại thời điểm Kỳ lân tiếp cận Tiểu Báo Tử, Tiểu Báo Tử nằm trên mặt đất như một con chó chết liền đột nhiên bạo lên, bích quang thê lương mãnh liệt chém về phía cổ Địa sát hỏa kỳ lân.
- RỐng!
Kiếm quang chém lên.
Địa Sát hỏa kỳ lân hơi hướng về sau lóe lên, nhưng đã hơi trễ rồi, tránh khỏi chỗ hiểm, kiếm quang màu xanh trảm ngay chỗ giữa vai, Hỏa Kỳ lân thét lên một tiếng, một kiếm này, cơ hồ gọt đi hoàn toàn chân phải phía trước của nó, máu đỏ cực nóng phun tung tóe ra, rơi vãi trên đầu Tiểu Báo Tử, Tiểu Báo Tử kêu thét lên một tiếng, cảm thấy địa phương bị huyết dịch nhỏ xuống giống như bị hỏa diễm thiêu đốt, tuy rằng thân thể đã tu đến tình trạng cương cân thiết cốt, nhưng vẫn không cách nào ngăn được huyết dịch nóng như dung nham này.
- Hảo, hảo tiểu tử, hảo một kiếm! Thanh Linh không biết vừa rồi trốn ở địa phương nào, rốt cục kêu lên, thập phần vừa ý với biểu lộ vừa rồi của Tiểu Báo Tử.
- Không thể tưởng được ngươi còn có ngón này, hảo, thật sự quá hảo, đừng có ngừng tay, nhanh, nhanh chém giết Địa sát hỏa kỳ lân này, toàn thân nó có thể là bảo vật a!
- Dễ dàng vậy sao? Nghe Thanh Linh kêu gào, Tiểu Báo Tử không khỏi cười khổ, lúc này, Bích du kiếm của hắn đã sớm bắn về phía Địa sát hỏa kỳ lân, nhưng Địa sát hỏa kỳ lân kia, sau khi ăn thiệt thòi một lần, bắt đầu cẩn thận lên, liền nhảy vào trong nham hồ, trầm xuống, bích du kiếm hóa thành một đầu linh xà, giống như là một tấm lụa, dao động phía trên nham hồ, bất quá, sau khi Đia sát hỏa kỳ lân ăn phải một lần thiệt thòi, liền ở luôn trong nham hồ không ló mặt ra nữa, bích du kiếm sau nửa ngày dao dộng, bất đắc dĩ phải quay về tay Tiểu báo Tử.
- Tiểu Tử, nhanh đi, vừa rồi Địa sát hỏa kỳ lân đã hung ác thoáng một phát rồi, ngươi vừa rồi không nắm lấy cơ hội, ta suy nghĩ, hiện tại nó đang chữa thương ở đâu đó, đợi đến lúc thương thế nó lành lại, ngươi sẽ không có may mắn như vậy đâu! Thanh Linh ló đầu ra, nhìn nham hồ với vẻ mặt thập phần tiếc hận.
- Con mẹ nó, hiện tại xương cốt lão tử đã đoạn đi hơn phân nửa, ngươi bảo ta đi như thế nào? Tiểu Báo Tử đau nhức kêu lên, không dám vọng động thân thể, hắn vừa rồi xem qua thoáng một chút, buồn rầu phát hiện thân thể hắn bị hao tổn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng, xương cốt đã bị đoạn đi hơn phân nửa, nội tạng và kinh mạch đều bị trùng kích, không chết đã là vạn hạnh rồi.
Bất quá, thủ đoạn của hắn cũng rất nhiều, thân thể không thể tùy tiện nhúc nhích, bất quá lại có thể vận dụng Tam giới tiểu na di, sau mấy lần thi triển Tam giới tiểu na di, liền rời xa khỏi địa tâm nham hồ kia, Tiểu Báo Tử âm thầm thở phào một hơi, nội khí cửu long thần hỏa chạy khắp toàn thân, chữa trị những bộ phận bị đứt gãy trong cơ thể, vuốt lên kinh mạch bị tổn thương, hết thảy những cái này, không phải hoàn thành trong thời gian ngắn, quan trọng nhất là, đây là một quá trình cực kỳ thống khổ.
- Hít hà..
Nằm trên mặt đất, Tiểu Báo Tử vận dụng thủ đoạn cường đại của bản thân, khôi phục từng điểm kinh mạch cốt cách bị hư hao của mình, mỗi một lần vuốt lên kinh mạch, đều run rẩy thoáng một phát, sau nửa chén trà nhỏ thời gian, toàn thân của hắn đều ướt đẫm mồ hôi, cơ bắp toàn thân cũng bắt đầu chuyển động, biểu lộ trên mặt càng dữ tợn hơn.
- Tên đáng thương, vận khí của ngươi cũng thật sự *** chó, đụng phải Địa sát hỏa kỳ lân, hơn nữa còn bị nó đả thương nặng nề, nhưng nếu ngươi phản ứng nhanh một chút, không thể nói trước sẽ chiếm được đại tiện nghi, vậy mà lại bỏ lỡ thời cơ, ngươi thật là..
- Câm miệng, ngươi còn om sòm nữa, ta sẽ ném ngươi vào trong không gian lưỡng giới phân cát, không bao giờ trở ra được! Tiểu Báo Tử trầm thấp gào thét, chuyên tâm chữa thương.
- Điều ta nói đều là sự thật, nếu ngươi chê cười lời ta nói, vậy thì ngươi sai rồi! Tinh Linh không thèm để ý đến uy hiếp của Tiểu Báo Tử. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenbathu.net
- Địa sát hỏa kỳ lân là linh vật trời sinh, có uy năng cường đại, thời đại chúng ta cũng không mấy người nhìn thấy, cũng chính vì nó là linh vật trời sinh cho nên toàn thân đều là bảo vật, đặc biệt máu của nó là vô cùng trân quý nhất!
- Máu nó so với dung nham còn nóng hơn, lấy được thì làm sao, uống à? Tiểu Báo Tử khó chịu nói, hiện tại thân thể hắn đau nhức vô cùng, cũng muốn nói chuyện phiếm với Thanh Linh để phân tán sự chú ý, giảm bớt thống khổ.
Bình luận truyện