Thông Thiên Đại Thánh

Chương 686: Ninh Vương ngang tàng, Chu Báo dã man (2)




- Chúng ta mới buồn bực đây này, suốt ngày chỉ ở dưới mặt đất!

- Đó là do các ngươi tự tìm, chỉ cần Lão Thử ngốc ngốc dưới mặt đất là được, các ngươi đi lên một chút không được à? Tuy nơi này của ta vắng vẻ, nhưng phong cảnh bên trên Tích Lôi sơn thật sự không tệ, các ngươi hết lần này đến lần khác đều có công tác, nên ta không có ý tứ mời các ngươi!

Nói đến đây, Chu Báo cười cười.

- Hơn nữa, nếu như ngươi thực con mẹ nó sự tận tụy công tác như vậy, tại sao lại có nhiều tin tức như thế?

Mặt già Trương Nguyệt Lộc đỏ lên.

- Tin tức ra nói ra, ngươi cũng đừng có nghe xong mà làm bề bộn chuyện của mình a!

- Đúng vậy a, ta chính là muốn bề bộn, ha ha, không lâu sau có lẽ Côn Lôn sơn sẽ có hành động, rốt cục ta cũng không nhàm chán nữa rồi!

Chu Báo cười nói.

- Côn Lôn sơn là môn phái lớn thứ hai tại phương bắc, cường giả trong phái không ít, một mình ngươi có thể chống lại sao?

- Lão Kim Kê lo lắng nói.

- Mặc dù ngươi có Thuần Dương pháp khí, nhưng chỉ một mình ngươi có thể chống đỡ sao?

- Ta minh bạch, yên tâm đi, ta tự có chừng mực, đương nhiên ta sẽ không ngốc đến nỗi chọi cứng với bọn hắn, ta tự nhiên biết rõ con đường của mình, nghĩ biện pháp gọi tên gia hỏa Vương Xà đến!

Chu Báo cười nói.

- Chỉ cần hắn đến, mọi chuyện đều tốt rồi!

- Ngươi muốn Vương Xà trợ giúp ngươi?

- Nhân thủ ta không đủ, một người chèo chống đại cục như thế nào? Tên gia hỏa Vương Xà kia suốt ngày rảnh rỗi ở Thiên Long đạo, không có chuyện gì để làm, chẳng lẽ hắn không tới thư giãn gân cốt sao?

Chu Báo cười nói.

- Ta tin tưởng, hắn nhất định sẽ tới đây chơi một chuyến a, không riêng gì hắn, nếu Thiên Long đạo biết chuyện này, chỉ sợ cũng đồng ý để hắn tới đánh một trận với Côn Lôn sơn, dù sao thì năm đó thiên hạ có ba đại môn phái, bỗng nhiên lại nhiều ra hai cái, vô luận là môn phái nào trong ba đại môn phái kia đều có chút khó chịu trong nội tâm, lúc này nếu có thể bang trợ ta, thoáng đả kích bọn Côn Lôn kia một phát, ta tin tưởng bọn họ phi thường cam tâm tình nguyện!

- Ta hiểu ý của ngươi, ta sẽ lập tức thông tri cho Vương Xà, trong vòng năm ngày, hắn nhất định sẽ chạy tới đây!

- Vậy là tốt rồi!

Chu Báo cười cười.

- Vậy các ngươi ở chỗ này làm việc mau lên, cần gì cứ nói, ta sẽ hết lòng hỗ trợ các ngươi!

Côn Lôn sơn hành động thập phần nhanh chóng, nhanh đến mức Chu Báo có chút trở tay không kịp, sau khi bọn hắn ly khai được ba ngày, Chu Báo liền nhận được tin tức, nói là có một đám người chăn nuôi xuất hiện tại lãnh địa của hắn, tin tức này do Cách Tang lão đầu truyền đến, trong những ngày này, Cách Tang lão đầu đã trở thành đầu lĩnh tại Bắc nguyên, trong lòng dân tại lãnh địa hắn cũng rất có uy vọng, hơn nữa hắn và một số ít người du đãng may mắn sống sót tại Bắc Nguyên có chút liên hệ chặt chẽ, cho nên hắn có được tin tức cực linh thông.

Trên lãnh địa Chu Báo, cũng có một ít mục dân nhàn tản, đều là những người may mắn sống sót sau khi Bắc Nguyên bị diệt, không muốn cải biến tập tục của mình, không muốn định cư mà làm dân du mục, Chu Báo cũng không quản bọn hắn làm cái khỉ gió gì, chỉ cần không làm gì náo động là được, trên thực tế bọn hắn cũng không dám náo động, trong đời sống sinh hoạt du mục, ngẫu nhiên có liên hệ với lãnh địa Chu Báo, dùng bò dê của mình để đổi lấy những vật chất sinh hoạt cần phải có, tin tức liên hệ, những điều này đều bình thường, trong phạm vi cho phép của Chu Báo, chỉ là mấy ngày nay, tình huống tựa hồ phát sinh biến hóa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ

Có người bắt đầu lên làm thủ lĩnh đám dân du mục này, tạo thành một bộ lạc, hơn nữa tựa hồ có ý định định cư tại lãnh địa của Chu Báo.

Cái này cũng chưa tính là gì, nếu quả thật giống như dân du mục bình thường, Chu Báo cũng không quản, nhưng đám dân du mục này, rõ ràng mang hơi hướm của Côn Lôn sơn, theo tin tức do Cách Tang lão nhân truyền đến, tựa hồ là người Côn Lôn sơn muốn thành lập một bộ lạc mới tại lãnh địa của hắn.

Phải biết vùng đất này, tại thời kỳ Bắc nguyên, thuộc về phạm vi thế lực Côn Lôn sơn, trong mắt bọn họ, Côn Lôn sơn là một tòa Thánh sơn, người Côn Lôn sơn là Sứ giả trường sinh thiên.

Một đám nước mất nhà tan, du đãng khắp nơi, không muốn quy về đầu hạ một tên lãnh chúa mới, thoáng đụng phải một sứ giả từ Thánh sơn xuống, cả đám đều hưng phấn vô cùng, phảng phất như Trường sinh thiên nghĩ tới bọn hắn nên phái sứ giả tới cứu bọn hắn.

Dưới sự chỉ đạo của người Côn Lôn sơn, liền bắt đầu thành lập một bộ lạc mới, hơn nửa địa điểm lại trong lãnh địa của Chu Báo, khoảng cách đến thị trấn nhỏ của hắn chưa đầy một trăm dặm.

- Những tên đáng chết này, chẳng lẽ thật sự không biết chữ chết viết như thế nào sao?

Lúc nghe địa điểm cụ thể bộ lạc kia, Chu Báo không nhịn được nữa, liền muốn giết người mãnh liệt, Chu Báo biết rõ địa phương kia, chính là Tích Lôi sơn, đồng cỏ và nguồn nước tươi tốt, khí hậu hợp với lòng người, cũng coi như là một bảo địa, Chu Báo vốn nghĩ đến sau khi lãnh địa của mình đã ổn định, bắt đầu khai mở rộng ra, mục tiêu thứ nhất chính là bảo địa Tích lôi sơn kia, không ngờ lại bị người ta chiếm mất, lại còn là người của Côn Lôn sơn.

Đây là khiêu khích trắng trợn a!

Đây cũng là do hắn chủ quan, người ta xem phong thủy vùng đất đó tốt nên mới chọn lựa, bất quá bọn hắn không biết Chu Báo cũng chọn vùng đất đó.

Chủ quan cũng tốt, khách quan cũng tốt, làm loạn tại vùng đất mà triều đình phân cho, hiển nhiên không nể mặt mũi Chu Báo, mà Chu Báo tự nhiên cũng không có ý định cho Côn Lôn sơn mặt mũi.

Khoảng cách hơn trăm dặm, với Chu Báo không quá đáng chỉ là mấy hơi thở, bất quá, khiến Chu Báo bốc lên nhiệt hỏa chính là, đứng trên không trung, nhìn thấy từ xa đã dựng lên hơn mười cái lều vải, rất có bố cục, tương tự với bộ lạc Bắc nguyên trước kia, trung tâm là một lều vải lớn, đây là chỗ ở của thủ lĩnh bộ lạc, còn lại là lều nhỏ bình thường do dân du mục ở, trong phạm vi mười dặm đều bị bộ lạc này xuất hiện chiếm cứ.

Cùng lúc đó, Chu Báo cảm giác được một cỗ khí tức cường đại truyền tới từ bộ lạc này, chính là khí tức cường giả.

- Năm tên cường giả trên thất phẩm, hơn hai mươi tên cao thủ Đoán cốt giới, thực lực này đủ để bình định một thế gia hạng trung, Côn Lôn sơn ngược lại không chịu cam lòng, bất quá làm như vậy cũng quá ngu!

Trong ánh mắt Chu Báo lóe lên sát cơ, chỉ thấy kim quang sau đầu hắn lóe lên, hắn tế ra Kim hi cách diễm kính, một đạo kim quang thẳng tắp trực tiếp oanh kích về lều vải lớn nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện