Thông Thiên Đại Thánh
Nhưng cho dù hắn vận chuyển nội khí như thế nào, trừ huyết diễm đốt nóng trong cơ thể và làm đầu óc thanh tỉnh lại một chút, tạm thời không có ảnh hưởng gì khác, hắn cũng không thể khu trừ thứ đã làm đầu óc của hắn hỗn loạn ra ngoài, làm cho hắn phiền muộn cũng không phải là chuyện này, có lẽ hắn đã phát hiện ra căn nguyên của loại trạng thái này, nội khí của hắn, chỉ kém một chút nữa là là có thể nhìn ra, hắn sẽ tìm ra được căn nguyên gây phiền toái cho hắn, hơn nữa khu trục ra ngoài, chỉ kém một chút như vậy mà thôi.
- Nếu không phải tâm mạch của ta bị tổn thương, nội khí tán loạn nghiêm trọng, làm sao mà bị tiểu tử này tính toán được chứ.
Vẻ mặt Huyết Vô Nhai tái nhợt, nhìn thấy Tiểu Báo Tử mượn một kiếm vừa rồi làm cho mình hoảng hốt, đã tháo chạy ra khỏi phạm vi khống chế của mình, trong nội tâm hung hăng mắng:
- Chạy, bây giờ ngươi chạy, ta muốn nhìn ngươi có thể chạy đến khi nào!
Cảm giác nói cho hắn biết, không phải mình đang bị trúng độc, mà là một loại thuốc mê cực mạnh, chỉ có tác dụng làm mình buồn ngủ, cũng không làm cơ thể của mình xảy ra cái gì không ổn, nếu như là lúc bình thường, ngủ thì cũng ngủ thôi, nhưng bây giờ, Thể Hồ Hương đã đốt được một nửa, yêu thiềm cũng sắp đi ra, mà Tiểu Báo Tử lại nổi sát tâm với mình, nếu như mình ngủ một giấc, chỉ sợ sẽ không bao giờ tỉnh lại.
- Hừ, tiểu tử, chờ ta giải quyết xong yêu thiềm, ta sẽ đi thu thập ngươi.
Hắn là người cầm được thì buông được, tuy trong nội tâm rất thống hận, nhưng khi thấy thân hình của Tiểu Báo Tử biến mất sau vách núi, biết rõ đã mất đi thời cơ giết hắn tốt nhất, liền không dây dưa với hắn nữa, từ từ nhắm hai mắt, tập trung tư tưởng tĩnh khí, huyết diễm trong cơ thể nóng bỏng như dung nham, thiêu đốt huyết mạch, xương cốt và cơ thịt của hắn, từng đợt từng đợt trùng kích thần kinh đang buồn ngủ của hắn, làm cho mình thanh tỉnh lại.
- Thời gian không sai biệt lắm, yêu thiềm sắp đi ra rồi!
Nhắm mắt lại, cảm thụ được mặt đất trước mặt có một cổ khí tức kỳ quặc, Huyết Vô Nhai từ từ nhíu mày, nói:
- Xem ra, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, tuy ta vận dụng nội khí làm bản thân thanh tĩnh lại, tuy bảo trì được thần trí thanh tĩnh, nhưng cũng tạo ra thương tổn cực lớn cho xương cốt và thân thể, còn tên tiểu tử kia, cũng không có đi xa, chắc chắn đang ở đâu đó quan sát, ta phải tìm cách dẫn dụ hắn tới, bằng không thì, cho dù ta có chém giết được yêu thiềm, chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu.
- Huyết Vô Nhai nhất định sẽ nghĩ biện pháp dẫn dụ ta ra!
Bên ngoài miệng hang cách đó trăm trượng, Tiểu Báo Tử trốn ở đằng sau một tảng đá, vụng trộm nhìn tình hình trong cốc, nhìn thấy Huyết Vô Nhai cũng không bị mê thần tán làm ngủ say, trong nội tâm kinh hoàng một hồi, hắn biết rõ, hành tung của mình không giấu diếm được Huyết Vô Nhai.
Nhưng mà, dù sao hắn cũng sống được một đời người, đã chết qua một lần, năng lực thừa nhận của tâm lý cũng vượt qua người bình thường rất nhiều.
Sau khi từ kinh hoàng tỉnh táo lại, hắn bắt đầu suy nghĩ đối sách.
Đổi vị trí để suy nghĩ một chút, tâm tư hiện tại của Huyết Vô Nhai, hắn đã rõ tình hình một chút, đầu tiên, chắc chắn mê thần tán đã tạo ra ảnh hưởng đối với Huyết Vô Nhai, bằng không thì, hắn sẽ không tức giận mà đối phó với mình, tiếp theo, hiện tại Huyết Vô Nhai không có cách nào khu trừ mê thần tán ra khỏi cơ thể, nếu không, hắn đã sớm đuổi theo, tuy bản thân hắn bị trọng thương, nhưng hắn là một cường giả Bát phẩm, đối phó một tên thái điểu như mình, cũng không cần lo lắng cái gì, cho dù hắn còn thừa lại một hơi, sắp chết, chỉ dựa vào Huyết Diễm Chân Cương của hắn, cũng có thể bóp chết mình.
Mê thần tán đã hữu dụng, như vậy, hiện tại cử động của Huyết Vô Nhai rất rõ ràng, hắn đang chống lại tác dụng của mê thần tán, thậm chí còn muốn khu trừ dược lực trong thể nội, nhưng xem ra hắn không thành công.
Không thành công, như vậy, phiền toái sẽ tới.
Hắn phải đối phó với yêu thiềm, tổn thương trước đó vẫn chưa khôi phục, lại bị trúng thuốc mê, yêu thiềm thì sắp đi ra, phiền toái sẽ rất lớn, hắn không có khả năng vừa chiếu đấu với yêu thiềm, vừa chống cự dược tính, thực lực của yêu thiềm này không thấp, có khả năng là không đạt được thực lực Bát phẩm, nhưng Ngũ Lục phẩm là phải có, cho nên, biện pháp duy nhất chính là tốc chiến tốc thắng, sau tốc chiến tốc thắng là gì nữa?
Một khi Huyết Vô Nhai dùng đại chiêu, nội khí sẽ bị tiêu hao rất nhiều, như vậy, hắn không còn khả năng chống lại dược lực của mê thần tán, cũng chính vì như thế, nếu đổi lại là mình thì mình sẽ làm gì đây?
Trong nội tâm của Tiểu Báo Tử âm thầm đánh giá một phen, sau đó đưa ra kết luận, nói:
- Hắn nhất định sẽ lợi dụng ưu thế của mình, nghĩ biện pháp dẫn dụ ta ra, sau đó đem yêu thiềm và ta giải quyết một lượt, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, ta có cơ hội, có lẽ cũng sẽ làm như vậy.
Cơ hội, vĩnh viễn đều có hai hướng.
Đúng lúc này, Tiểu Báo Tử cảm thấy dưới chân xuất hiện một hồi chấn động nho nhỏ, một thân ảnh và tiếng kêu cực lớn vang lên, từ dưới mặt đất nhảy lên, nước bùn văng khắp nơi, sau đó là một trận mưa bùn.
- Đi ra!
Cảm giác được chấn động dưới chân, Tiểu Báo Tử vừa thò đầu ra, cảm thấy chấn động thì co đầu lại, trốn một cách triệt để.
Thân thể thiềm thừ cực kỳ to lớn, phát ra tiếng kêu to.
- Oa... Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenbathu.net
Trước kia, Tiểu Báo Tử cảm thấy tiếng kêu này thập phần giống tiếng ếch xanh, nhưng không nghĩ tới tiếng kêu của ếch xanh lại có lực sát thương lớn như thế này.
Thân thể co lại trốn sau tảng đá, Tiểu Báo Tử liền dùng hai tay che lỗ tai lại, tuy hắn che rất nhanh, nhưng âm thanh vẫn từng từng chui vào lỗ tai của hắn, cảm giác này có một bàn tay đang bóp chặt trái tim của hắn lại, khó chịu đến cực điểm.
- Không thể tiếp tục như vậy!
Tiểu Báo Tử điên cuồng vận chuyển nội khí trong cơ thể, một cổ nội khí vận chuyển trong cơ thể, một dòng khí nóng xông thẳng từ kinh mạch lên đỉnh đầu, từ từ cách ly âm thanh ra bên ngoài, nói:
- Âm thanh đúng là lợi hại.
Trong lòng Tiểu Báo Tử thất kinh, đem ánh mắt chuyển qua nhìn bên cạnh, lúc này, yêu thiềm và Huyết Vô Nhai đang đại chiến với nhau.
Thân hình của Huyết Vô Nhai hóa thành một đạo huyết quang, hắn đang du đấu với thiềm thừ, hiệu suất của hắn cực cao, mỗi một lần triển khai thân pháp, trên người yêu thiềm đều lưu lại một đạo vết thương cực sâu, dòng máu màu xanh đen văng ra khắp nơi, yêu thiềm bị thương, liên tục phát ra tiếng gào thét, đôi mắt phủ kín tơ máu, lộ ra thần sắc điên cuồng đến cực điểm.
Chương 85: Đều giết (Hạ)
Nhưng cho dù hắn vận chuyển nội khí như thế nào, trừ huyết diễm đốt nóng trong cơ thể và làm đầu óc thanh tỉnh lại một chút, tạm thời không có ảnh hưởng gì khác, hắn cũng không thể khu trừ thứ đã làm đầu óc của hắn hỗn loạn ra ngoài, làm cho hắn phiền muộn cũng không phải là chuyện này, có lẽ hắn đã phát hiện ra căn nguyên của loại trạng thái này, nội khí của hắn, chỉ kém một chút nữa là là có thể nhìn ra, hắn sẽ tìm ra được căn nguyên gây phiền toái cho hắn, hơn nữa khu trục ra ngoài, chỉ kém một chút như vậy mà thôi.
- Nếu không phải tâm mạch của ta bị tổn thương, nội khí tán loạn nghiêm trọng, làm sao mà bị tiểu tử này tính toán được chứ.
Vẻ mặt Huyết Vô Nhai tái nhợt, nhìn thấy Tiểu Báo Tử mượn một kiếm vừa rồi làm cho mình hoảng hốt, đã tháo chạy ra khỏi phạm vi khống chế của mình, trong nội tâm hung hăng mắng:
- Chạy, bây giờ ngươi chạy, ta muốn nhìn ngươi có thể chạy đến khi nào!
Cảm giác nói cho hắn biết, không phải mình đang bị trúng độc, mà là một loại thuốc mê cực mạnh, chỉ có tác dụng làm mình buồn ngủ, cũng không làm cơ thể của mình xảy ra cái gì không ổn, nếu như là lúc bình thường, ngủ thì cũng ngủ thôi, nhưng bây giờ, Thể Hồ Hương đã đốt được một nửa, yêu thiềm cũng sắp đi ra, mà Tiểu Báo Tử lại nổi sát tâm với mình, nếu như mình ngủ một giấc, chỉ sợ sẽ không bao giờ tỉnh lại.
- Hừ, tiểu tử, chờ ta giải quyết xong yêu thiềm, ta sẽ đi thu thập ngươi.
Hắn là người cầm được thì buông được, tuy trong nội tâm rất thống hận, nhưng khi thấy thân hình của Tiểu Báo Tử biến mất sau vách núi, biết rõ đã mất đi thời cơ giết hắn tốt nhất, liền không dây dưa với hắn nữa, từ từ nhắm hai mắt, tập trung tư tưởng tĩnh khí, huyết diễm trong cơ thể nóng bỏng như dung nham, thiêu đốt huyết mạch, xương cốt và cơ thịt của hắn, từng đợt từng đợt trùng kích thần kinh đang buồn ngủ của hắn, làm cho mình thanh tỉnh lại.
- Thời gian không sai biệt lắm, yêu thiềm sắp đi ra rồi!
Nhắm mắt lại, cảm thụ được mặt đất trước mặt có một cổ khí tức kỳ quặc, Huyết Vô Nhai từ từ nhíu mày, nói:
- Xem ra, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, tuy ta vận dụng nội khí làm bản thân thanh tĩnh lại, tuy bảo trì được thần trí thanh tĩnh, nhưng cũng tạo ra thương tổn cực lớn cho xương cốt và thân thể, còn tên tiểu tử kia, cũng không có đi xa, chắc chắn đang ở đâu đó quan sát, ta phải tìm cách dẫn dụ hắn tới, bằng không thì, cho dù ta có chém giết được yêu thiềm, chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu.
- Huyết Vô Nhai nhất định sẽ nghĩ biện pháp dẫn dụ ta ra!
Bên ngoài miệng hang cách đó trăm trượng, Tiểu Báo Tử trốn ở đằng sau một tảng đá, vụng trộm nhìn tình hình trong cốc, nhìn thấy Huyết Vô Nhai cũng không bị mê thần tán làm ngủ say, trong nội tâm kinh hoàng một hồi, hắn biết rõ, hành tung của mình không giấu diếm được Huyết Vô Nhai.
Nhưng mà, dù sao hắn cũng sống được một đời người, đã chết qua một lần, năng lực thừa nhận của tâm lý cũng vượt qua người bình thường rất nhiều.
Sau khi từ kinh hoàng tỉnh táo lại, hắn bắt đầu suy nghĩ đối sách.
Đổi vị trí để suy nghĩ một chút, tâm tư hiện tại của Huyết Vô Nhai, hắn đã rõ tình hình một chút, đầu tiên, chắc chắn mê thần tán đã tạo ra ảnh hưởng đối với Huyết Vô Nhai, bằng không thì, hắn sẽ không tức giận mà đối phó với mình, tiếp theo, hiện tại Huyết Vô Nhai không có cách nào khu trừ mê thần tán ra khỏi cơ thể, nếu không, hắn đã sớm đuổi theo, tuy bản thân hắn bị trọng thương, nhưng hắn là một cường giả Bát phẩm, đối phó một tên thái điểu như mình, cũng không cần lo lắng cái gì, cho dù hắn còn thừa lại một hơi, sắp chết, chỉ dựa vào Huyết Diễm Chân Cương của hắn, cũng có thể bóp chết mình.
Mê thần tán đã hữu dụng, như vậy, hiện tại cử động của Huyết Vô Nhai rất rõ ràng, hắn đang chống lại tác dụng của mê thần tán, thậm chí còn muốn khu trừ dược lực trong thể nội, nhưng xem ra hắn không thành công.
Không thành công, như vậy, phiền toái sẽ tới.
Hắn phải đối phó với yêu thiềm, tổn thương trước đó vẫn chưa khôi phục, lại bị trúng thuốc mê, yêu thiềm thì sắp đi ra, phiền toái sẽ rất lớn, hắn không có khả năng vừa chiếu đấu với yêu thiềm, vừa chống cự dược tính, thực lực của yêu thiềm này không thấp, có khả năng là không đạt được thực lực Bát phẩm, nhưng Ngũ Lục phẩm là phải có, cho nên, biện pháp duy nhất chính là tốc chiến tốc thắng, sau tốc chiến tốc thắng là gì nữa?
Một khi Huyết Vô Nhai dùng đại chiêu, nội khí sẽ bị tiêu hao rất nhiều, như vậy, hắn không còn khả năng chống lại dược lực của mê thần tán, cũng chính vì như thế, nếu đổi lại là mình thì mình sẽ làm gì đây?
Trong nội tâm của Tiểu Báo Tử âm thầm đánh giá một phen, sau đó đưa ra kết luận, nói:
- Hắn nhất định sẽ lợi dụng ưu thế của mình, nghĩ biện pháp dẫn dụ ta ra, sau đó đem yêu thiềm và ta giải quyết một lượt, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, ta có cơ hội, có lẽ cũng sẽ làm như vậy.
Cơ hội, vĩnh viễn đều có hai hướng.
Đúng lúc này, Tiểu Báo Tử cảm thấy dưới chân xuất hiện một hồi chấn động nho nhỏ, một thân ảnh và tiếng kêu cực lớn vang lên, từ dưới mặt đất nhảy lên, nước bùn văng khắp nơi, sau đó là một trận mưa bùn.
- Đi ra!
Cảm giác được chấn động dưới chân, Tiểu Báo Tử vừa thò đầu ra, cảm thấy chấn động thì co đầu lại, trốn một cách triệt để.
Thân thể thiềm thừ cực kỳ to lớn, phát ra tiếng kêu to.
- Oa... Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenbathu.net
Trước kia, Tiểu Báo Tử cảm thấy tiếng kêu này thập phần giống tiếng ếch xanh, nhưng không nghĩ tới tiếng kêu của ếch xanh lại có lực sát thương lớn như thế này.
Thân thể co lại trốn sau tảng đá, Tiểu Báo Tử liền dùng hai tay che lỗ tai lại, tuy hắn che rất nhanh, nhưng âm thanh vẫn từng từng chui vào lỗ tai của hắn, cảm giác này có một bàn tay đang bóp chặt trái tim của hắn lại, khó chịu đến cực điểm.
- Không thể tiếp tục như vậy!
Tiểu Báo Tử điên cuồng vận chuyển nội khí trong cơ thể, một cổ nội khí vận chuyển trong cơ thể, một dòng khí nóng xông thẳng từ kinh mạch lên đỉnh đầu, từ từ cách ly âm thanh ra bên ngoài, nói:
- Âm thanh đúng là lợi hại.
Trong lòng Tiểu Báo Tử thất kinh, đem ánh mắt chuyển qua nhìn bên cạnh, lúc này, yêu thiềm và Huyết Vô Nhai đang đại chiến với nhau.
Thân hình của Huyết Vô Nhai hóa thành một đạo huyết quang, hắn đang du đấu với thiềm thừ, hiệu suất của hắn cực cao, mỗi một lần triển khai thân pháp, trên người yêu thiềm đều lưu lại một đạo vết thương cực sâu, dòng máu màu xanh đen văng ra khắp nơi, yêu thiềm bị thương, liên tục phát ra tiếng gào thét, đôi mắt phủ kín tơ máu, lộ ra thần sắc điên cuồng đến cực điểm.
Bình luận truyện