Thông Thiên Đại Thánh

Chương 992: Phá hồ lô mà ra




Điều này đã làm cho hắn hoảng sợ.

Dù hắn sợ cũng không có nghĩa là hắn thất thố, sau khi khẩn trương ban đầu qua đi, đầu óc Chu Báo nhanh chóng chuyển động, hắn nhanh chóng tản thần niệm ra ngoài, ý đồ khống chế những con mãnh xà do sương mù ngưng tụ ra, nhưng sự thật chứng minh là không có tác dụng quá lớn, mà mãnh xà do sương mù tạo thành cũng có điểm cổ quái, không có thần hồn, hoàn toàn là một thứ không có sinh mạng do sương mù tạo thành, mà hình thái hiện tại, cũng chỉ là hình thái hấp thu cương khí của Chu Báo, cũng không phải là bản thân của nó có thần hồn cường đại.

Nói cách khác, Chu Báo không cách nào thông qua thần niệm, đạt được nhưng tin tức về sương mù này, may mắn, tuy những con mãnh xà này có điểm cổ quái, nhưng lại không có hứng thú với thần niệm của hắn, nếu ngay cả thần niệm của hắn mà nó cũng hấp thu, Chu Báo cũng chỉ có thể khóc không ra nước mắt.

Nhưng một mặt khác, nói rõ chúng không thể hấp thu thần niệm, nói cách khác, không có quan hệ quá lớn tới thần niệm, không có thần hồn, Chu Báo không cách nào lợi dụng dị năng của Hỏa Hồng Tình xử lý những thứ này, cũng tương đương với việc Chu Báo mất đi một thủ đoạn khống chế địch nhân.

- Không có biện pháp, chỉ có thể làm như vậy!

Chu Báo nhẹ nhàng than thở một tiếng, ở trong không gian cổ quái này, bây giờ hắn cũng chỉ có thể sử dụng thủ đoạn tốt nhất, đồng thời cũng là thủ đoạn mạnh nhất của hắn hiện giờ.

Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, đây chính là đại sát khí hiện giờ của Chu Báo, sau khi biến thành tiên khí, uy lực cực mạnh, đã vượt quá sức tưởng tượng, đặc biệt là thời điểm Chu Báo không có chuyện gì, một mực suy nghĩ nên vận dụng kiếm khí này như thế nào.

Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm chỉ là kiếm khí, nhưng dựa theo miêu tả về môn dị thuật này, nó là một môn dị thuật có uy lực vô cùng cường đại, đối với vận dụng kiếm khí, đề cập ít nhất, cho nên, Chu Báo sử dụng cho tới nay, cũng chỉ có thể cầm kiếm khí quét ngang, hiệu quả cũng không phải quá tốt.

Nhưng hắn cũng không còn cách nào, bởi vì hắn hiểu biết quá ít về kiếm khí, hơn nữa dù hắn có kiếm pháp cao thâm, nói thí dụ như Ngân Nguyệt Kiếm Pháp, nhưng loại kiếm pháp này lại yêu cầu cầm kiếm trong tay, mà không phải là sử dụng kiếm khí đơn thuần.

Chênh lệch của cả hai, Chu Báo vẫn hiểu được, không chỉ Ngân Nguyệt Kiếm Pháp, cho dù là công pháp, kiếm pháp của kiếm tu thời Trung Cổ, cũng không thích hợp cho kiếm khí, trong ấn tượng của Chu Báo, chỉ sợ chỉ có Lục Mạch Thần Kiếm trong truyền thuyết mới thích hợp cho Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, nhưng hắn đi đâu mà tìm Lục Mạch Thần Kiếm đây?

Nhưng mà, mà trên thực tế cũng không phải là không có biện pháp tu bổ, trên thực tế, uy lực của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Khí cũng không có lớn như vậy, thời điểm chưa thành nguyên kiếm, Chu Báo liền vận dụng Thừa Long Ngự Phong Quyết để thúc dục Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Khí, đem Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm hoá thành vô số kiếm khí nhỏ, cũng có thể tử lỗ chân lông phóng xuất ra ngoài, uy lực kinh người, nhưng trong cảm giác của Chu Báo, có lẽ đây là phương thức sử dụng tốt nhất cho Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm.

Hơn nữa, Ngân Nguyệt Kiếm Pháp có ba đại sát chiêu, trong đó có một chiêu gọi là Tinh Hà Toái Liệt, một chiêu này có thể biến kiếm khí thành vỡ vụn ra vô số mảnh và phát huy ra uy lực sát thương cực kỳ cường đại.

Bởi vậy, hắn cũng không ngừng lục lợi, kết hợp Thừa Long Ngự Phong Quyết và Ngân Nguyệt Kiếm Pháp, hắn đã tìm được tâm điểm, hiện tại đối mặt với tình huống như vậy, Chu Báo cũng không bỏ qua cơ hội thử nghiệm, tâm niệm vừa động, Thừa Long Ngự Phong Quyết được phát động, vô số kiếm khí hình châm tử trên người của hắn bắn ra, mạnh mẽ bao trùm những con mãnh xà đang bao phủ quanh thân.

- Phốc phốc phốc phốc phốc...

Từng tiếng vang trầm đục phát ra, những con mãnh xà này bị kiếm khí đánh trúng, đều đều nhất nhất hóa thành sương mù bổn nguyên, tiêu tán đi, chỉ trong một hô hấp, tất cả mãnh xà bao phủ quanh người Chu Báo hóa thành sương mù, rốt cuộc cũng không cấu thành uy hiếp cho Chu Báo.

Đương nhiên, chỉ điểm này không đủ, nhìn thấy Thông Thiên Kiếm Khí của mình có hiệu quả, Chu Báo vui mừng, nhấc tay lên, vô số kiếm khí tụ lại một chỗ, quấn vào nhau, hình thành một cơn gió lốc do kiếm khí tạo thành, trong gió lốc, các thanh tiểu kiếm xoay tròn, giống như một mũi khoan, chôn vùi tất cả sát cơ dưới sự chuyển động của tiểu kiếm, phát huy ra hiệu quả lớn nhất.

Kiếm Nhận Phong Bạo!

Đúng, đây là Kiếm Nhận Phong Bạo, cũng không phải Kiếm Nhận Phong Bạo của ma thú, mà là Chu Báo được Thôn Vân Thú hấp dẫn trong Thái Uyên Thiên, dùng vô số kiếm khí nhỏ cấu thành, đủ để xé rách hết thảy phong bạo.

Mà đánh Kiếm Nhận Phong Bạo này ra ngoài, lập tức xoáy lên đám sương mù màu đen, những sương mù này không ngừng bốc lên, giống như muốn tránh khỏi trói buộc của Kiếm Nhận Phong Bạo, nhưng Kiếm Nhận Phong Bạo đã hành thành kiếm võng rậm rạp, xoáy lên tất cả sương mù, tụ lại một chỗ, cho dù sương mù có giãy dua thế nào, cũng không thoát khỏi phạm vi của phong bạo.

- Ồ, hình như đây là một không gian bị phong bế, có điểm cuối cùng!

Giải quyết xong đám sương mù, sương mù màu đen ở trong này không còn hình thành uy hiếp với hắn, cũng không còn thứ gì có thể cấu thành uy hiếp, rốt cuộc Chu Báo cũng thong dong quan sát cái không gian kỳ dị hút hắn vào, rất nhanh hắn phác giác được vấn đề.

Tại đây, cũng không phải không gian loạn lưu, trái lại, nơi này giống như một cái lồng giam, mình chỉ bị nhốt trong một không gian đầu sương mù, đối với một người có thể tùy ý xuyên toa hư không như Chu Báo, cho dù cái thể tích của cái hồ lô màu vàng này rất lớn, cơ không gian này tương đương với một châu của Đại Tấn, nhưng cũng bị Chu Báo tìm được điểm giới hạn.

Sau khi phát hiện bí mật này, Chu Báo cười lớn, chuyện này đã trở nên đơn giản hơn.

- Hình như, ta bị một pháp khí nào đó giam cầm, có lẽ kiện pháp khí này có công năng như La Thiên pháp khí, nhưng thể tích của nó không lớn, nhưng cũng là một không gian khổng lồ, nhưng trong cái không gian này, sương mù màu đen hóa thành những con mãnh xà thôn phệ chân nguyên của người bị nhốt, chỉ cần bị hút vào không gian cổ quái này, đều bị tập kích, cuối cùng bị sương mù hút khô chân nguyên mà chết, nó giống như Tử Kim Hồ Lô trong Tây Du Ký a!

Đúng thế, rất giống Tử Kim Hồ Lô trong Tây Du Ký mà hắn xem được ở kiếp trước, sương mù sẽ hóa người bị nhốt thành huyết thủy, nhưng hiện tại, đối thủ như Chu Báo đã chế trụ sương mù, như vậy, cái không gian này đã không còn đáng sợ nữa. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Hiện tại, ta muốn nhìn xem cái pháp khí này chắc chắn đến cỡ nào, có thể bị công kích làm sụp đổ hay không a!

Hghĩ tới đây, Chu Báo lại nhớ tới thiên mạc của Lam Thủy Nhi, cái không gian màu xanh da trời đó và cái không gian cổ quái này, chắc có lẽ không chịu nổi công kích quá mạnh của đối thủ a.

Lúc này đây, Chu Báo cũng không có ý định sử dụng Như Ý Kim Lân Côn, nếu đã thi triển Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, như vậy, cũng không cần che dấu nữa.

Nghĩ tới đây, thân hình Chu Báo lóe lên, hóa thành một quang ảnh màu xanh, ngón tay điểm lên, bỗng nhiên Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Khí hóa thành Kiếm Nhận Phong Bạo tụ tập một chỗ, hóa thành một thanh cự kiếm, theo thủ thế của Chu Báo, chém mạnh một cái vào vách giới hạn của không gian, không ngừng lại chút nào, liên tục chém xuống.

Đáy biển, Thủy phủ!

Thủy phủ của Cẩm Hoa công tử rất lớn, rất xa hoa, có phần giống với Long Cung trong truyền thuyết, mà trong Thủy phủ này, không ít tinh quái hóa thành nhân hình, những người này có đại hán thị vệ, những đại hán và thị vệ này dù thực lực không đột phát Thông Huyền Bí Cảnh Tán Tiên, nhưng đại đa số có thực lực trên Thất phẩm, mà có một ít tên sai vật, những tên sai vặt này đều có thực lực vượt qua Thất phẩm, những tên này ở đây, có thấp nhất cũng có thực lực trên Tứ phẩm, phóng lên trên đại lục, cũng được xem là một tiểu cao thủ cự phách một phương, ở trong một thế gia cỡ trung như Ô gia, cũng có thể tương đương với trưởng lão, mà trong vô số thị nữ, thực lực những thị nữ này không thấp, phần lớn đều có tiêu chuẩn Tứ Ngũ phẩm, cũng có một ít đột phá Thất phẩm.

Cẩm Hoa công tử và Lam Thủy Nhi đi xuống đáy biển, mà những người này đã sớm nhận được tin tức, cho nên thị vệ và thị nữ đi đi lại lại, xếp hai hàng, nghênh đón hai người.

- Lam Tiên Tử, ngươi xem, Thủy phủ của ta so với Liêu Nha Đảo của ngươi thế nào?

Xuống đến dưới nước, Cẩm Hoa công tử đắc ý hỏi.

- Liêu Nha Đảo vốn là một nơi khỉ ho cò gáy, nếu so sánh, thì còn kém hơn Thủy phủ rất nhiều, trong Long Cốt Thập Bát Vực, nơi này chính là nơi xa hoa nhất.

- Ách, ha ha ha ha, không nên nói thế, so với tài thần của Long Cốt Thập Bát Vực, ta làm sao mà so sánh được với hắn!

Vừa nhắc tới Thủy Sanh, tên Cẩm Hoa công tử này không còn cách nào khác, thời điểm hai người chuẩn bị tiến vào Thủy phủ, thần sắc của Cẩm Hoa công tử kịch biến, kinh dị một tiếng, sau đó cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào tiểu hồ lô bên hông.

Tiểu hồ lô bắt đầu rung động lắc lư, thần sắc Cẩm Hoa công tử nghiêm túc.

- Không tốt!

Hắn cảm giác được một cổ nguy cơ đến từ hồ lô, một chưởng đánh xuống hồ lô.

Cái hồ lô này là một món Thuần Dương pháp khí, được hắn tế luyện vô số năm, đã sớm tâm linh tương thông, lúc này, bên trong hồ lô, Chu Báo đã vận dụng Kiếm Nhận Phong Bạo mà mình vừa lĩnh ngộ khống chế tất cả khói đen, hơn nữa xác minh được hư thật trong hồ lô, sau đó dùng cự kiếm bổ mạnh vào biên giới của hồ lô.

Cẩm Hoa công tử phát hiện không ổn, một chưởng đánh lên bề mặt hồ lô, sương mù vừa mới bị Kiếm Nhận Phong Bạo tụ lại, lúc này sương mù chấn động mãnh liệt, hóa thành một con cự xà bằng sương mù, cắn mạnh về phía Chu Báo.

- Cút ngay!

Một kiếm bổ ra, nguyên kiếm của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm lơ lửng ở sau đầu Chu Báo, lúc này cả người Chu Báo trở nên sắc bén, giống như một thanh thần kiếm vô song, nhìn thấy sương mù đánh tới, Chu Báo chỉ cười lạnh một tiếng, kiếm khí lạnh thấu xương phát ra, chém mạnh lên sương mù, sau đó kiếm khí phân hoá, quấy đến mức sương mù nghiền nát không chịu nổi, không còn biện pháp uy hiếp tới Chu Báo, cùng lúc đó, Chu Báo bổ mạnh một đạo kiếm khí vào biên giới hồ lô.

- Ba!

Một tiếng vang nhỏ, hồ lô màu vàng chấn động một cái, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy vết rạn đang từ từ lan ra khắp hồ lô.

- Chuyện này...

Cẩm Hoa công tử vừa rồi vỗ một chưởng lên bề mặt của hồ lô cũng bị chấn động, hắn cảm nhận được nguy cơ, nhưng không ngờ nguy cơ xuất hiện nhanh như vậy, hồ lô là Thuần Dương pháp khí, rốt cuộc nó cứng rắn bao nhiêu, hắn là người luyện chế rất tinh tường, hắn không thể ngờ được một tiểu tử chỉ có tu vi Cửu phẩm lại có năng lực làm hư hao Thuần Dương pháp khí của hắn.

Nhưng mà, màn làm cho hắn khiếp sợ vẫn còn ở phía sau, một kiếm có hiệu quả, tuy không thể bổ không gian này ra hoàn toàn, nhưng Chu Báo có thể cảm nhận được ở bên trong có một đám quang mang lam sắc xuất hiện.

Không chút do dự, Chu Báo tiếp tục vận dụng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Khí chém xuống một lần nữa, lúc này đây, đã triệt để hủy diệt hồ lô.

Mà ở bên ngoài, trên bề mặt của hồ lô, xuất hiện từng đường vân như mạng nhện bằng mắt thường có thể nhìn thấy, vết rạn nứt này lại trải rộng ra toàn thân của hồ lô.

- Không thể nào!

Cẩm Hoa công tử nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng hắn bất lực, vô lực xoay chuyển trời đất, hắn đánh một chưởng thử hai lên hồ lô, muốn làm ra cố gắng cuối cùng, hồ lô đã bị Chu Báo dùng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Khí lần thứ ba đánh tan nát.

- Đùng!

Một tiếng nổ tung vang lên, sương mù màu đen trong hồ lô dâng lên, bao phủ toàn bộ Thủy phủ vào bên trong.

Bạo liệt kiếm khí ầm ầm xuất hiện, liền trực tiếp đánh nát cái Thuần Dương pháp khí hồ lô này, kiếm khí cũng không dừng lại, trực tiếp đánh về phía Cẩm Hoa công tử.

Cho dù vừa mới nổi giận, Cẩm Hoa công tử cũng cảm nhận được sự bất phàm của cổ kiếm khí này, không dám đón đở, thân hình lóe lên, hóa thành một đạo quang mang, tránh đi.

Nhân cơ hội này, Chu Báo xông tới, ở phía trước của hắn, có vô số kiếm khí thật nhỏ tạo thành Kiếm Nhận Phong Bạo.

- Đáng chết!

- Không tốt!

- Chuyện này phiền toái rồi!

- A! Cứu mạng a, đây là thứ gì...

- Quái vật a, yêu quái, là quái vật, công tử cứu chúng ta, cứu... Cửu chúng ta...

Thủy phủ hỗn loạn thành một đoàn, âm thanh kêu rên vang lên khắp bốn phía, sương mù màu đen trong hồ lô tiết ra ngoài, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Thủy phủ, những sương mù này rời khỏi hồ lô, cũng đã không khống chế được, cảm nhận được khí tức của sinh vật, biến hóa thành vô số mãnh xà, hướng về tất cả sinh linh trong Thủy phủ đánh tới, tuy người trong Thủy phủ có thực lực nhất định, nhưng không có người nào đột phá tới Thông Huyền Bí Cảnh, cho nên làm gì có thực lực đối kháng với những con mãnh xà này như Chu Báo chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện