Thủ Hộ
Chương 65: Trận chiến của Lakjhal
Ầm!...
Kenshi phá tan bàn tay đang siết lấy mình bàng một thanh kiếm ánh sáng dài hơn 50 mét.
-Chuyện gì!...
Babalun chưa hết bất ngờ thì thanh kiếm trong tay Seikijin được Kenshi điều khiển lại vẽ một vòng chặt đứt hai chân hắn. Babalun ngơ ngác.
Sao có thể!...
Xoẹt!.... một cánh tay của hắn lại bị thanh kiếm trong tay Seikijin màu trắng quét bay.
AAA!... Khốn nạn!....
Babalun gầm lên và phun ra một tia tử điện đến nhưng bị Seikijin của Kenshi chém làm đôi và tiêu tán.
Thân thể con Seikijin màu đen tự hồi phục sau mỗi lúc bị thương, Kenshi quan sát thấy chiếc khiên Gaia chính là căn nguyên của mọi việc nên vung kiếm chém về mặt của Seikijin.
Cong!...
Chiếc khiên Gaia trên gương mặt con Seikijin vững vang chặn lại thanh kiếm. Kenshi tập trung tất cả cường độ cơ thể có về nhát chém.
Xoẹt!....
Lưỡi kiếm gọn gàng cắt đôi khiên Gaia và cả ngọn núi phái sau con Seikijin đen.
Một tiếng gào tràn đầy oán độc thoát lên từ vết chém và biến mất trong bầu trời.
Mọi người chứng kiến cảnh này đều reo mừng thắng lợi.
Vua Chiến Tranh ở trên bầu trời trên cao phát ra tiếng nói nhẹ:
-Và bây giờ chính là trận chiến của ta.
Trong khi Doll nghi hoặc thì Lakjhal đã vung tay tạo ra một lồng năng lượng bao phủ lấy thánh địa và hút lấy mảnh vỡ của khiên Gaia rồi bay vụt đi.
Mây đen, sấm chớp, khí tức tà ác ngập trời đuổi về Lakjhal bay đi.
Lakjhal đưa Doll vào trong Vua Chiến Tranh rồi đáp xuống một vùng biển lặng sóng.
Cậu ném hai mãnh vỡ của khiên Gaia ra xa rồi lẳng lặng chờ đợi. Lakjhal cất tiếng truyền vào tai Doll:
-Hãy quan sát trận chiến, nó sẽ rất có ích cho cô.
Khí tức đen tối bao phủ bầu trời khiến mặt biển nhanh chóng tối lại. Sóng biển nổi lên dữ dội. Khí tức hắc ám tập trung thành một dòng xoáy hùng vĩ và đâm vào hai mãnh vỡ của khiên Gaia.
Một con quái vật không rõ hình dáng dần trồi lên mặt biển, thân thể nó cao gần 3000 mét và chìm trong hắc khí ngập trời.
Một âm thanh gầm lên từ miệng con quái vật khiến mặt biển nổi sóng thần. Con quái khổng lồ cất tiếng trầm thấp, mờ ảo:
-Đã hơn 6000 năm, chán nản, cô độc, cuối cùng ta cũng đã thoát khỏi khiên Gaia. Tự do thật tuyệt…
Lakjhal mỉm cười nhìn con quái tự biên tự diễn. Cậu rút thanh Radefal và nói:
-Vậy để ta giúp ngươi vĩnh viễn tự do dưới địa ngục nhé.
Con quái nhìn Vua Chiến Tranh đầy thú vị và nói:
-Ngươi định dùng con kiến này chống lại ta?. Nhưng ta sẽ không giết ngươi, sinh vật mỹ lệ cần được cho vào bộ sưu tầm của ta.
Lakjhal không nói thêm lời nào mà giải phóng tầng năm.
ÂM!...
Vua Chiến Tranh tăng từ 49 mét lên 99 mét, sau lưng bật tung 6 đôi cánh có giáp vàng.
Chiến giáp đen tuyền trên cơ thể khắc lên các hoa văn bạch kim huyễn lệ.
Vương miệng hóa thành một vòng sáng mang theo chấn động ma lực khủng khiếp.
Con quái vật nghiêm trọng nhìn dao động ma lự của sinh vật nhỏ bé trước mắt.
Tuy vẫn kém nó nhưng không chênh lệch nhiều. Quan trong là kẻ này tỏa ra sự nguy hiểm chí mạng, bản năng của kẻ mạnh mách bảo với nó điều đó.
Nó thu hồi vẻ kiêu ngạo của mình rồi nói:
-Ngươi đáng giá để ta tung hết sức mạnh.
Con quái bốc lên khí thế đến tận cùng, thân thể nó bắt đầu co rút, chỉ trong chốc lát thân hình nó từ 3000 mét chỉ còn 100 mét.
Lúc này chân thân của con quái cũng hiện ra.
Nó là một con chim trên người bốc cháy ngọn lửa màu đen dữ dội, tám đôi mắt như một hồ nước hắc ám chiếu rọi mặt biển.
Tám đôi cánh trải rộng mỗi lần vẫy động khiến chung quanh chấn động, bốn chân có móng vuốt sắc bén.
Khí tức nó mạnh mẽ khủng bố hầu như đè ép khí thế của Lakjhal.
Hơn 4000 Drastro.
Lakjhal nhìn thấy dòng chảy lược lượng của con quái thì bình thản thả ra sức mạnh.
Gần 2500 Drastro.
Biển cả và bầu trời dưới sức mạnh của cả hai thì trở nên chao đảo, nghiêng ngã.
Lakjhal vung kiếm chém về hướng con chim.
Ầm!...
Con chim quạt đôi cánh của mình tạo ra một bức tường lửa chọi cứng với nhát chém của Vua Chiến Tranh.
Cả hai vừa thăm dò lẫn nhau sau đó bắt đầu xông vào tung các tuyệt kỹ chí mạng.
…
ẦM!...
Con chim và Vua Chiến Tranh cùng bay ngược về sau.
Biển cả cũng bị sức đánh của cả hai lật đôi ra.
Cả hai đã quần nhau hơn một tháng trời trên suốt vùng biển rộng lớn của đất nước này.
Kết quả vẫn bất phân thắng bại.
Con chim nghiền áp Vua Chiến Tranh về mặt lực lượng nhưng Lakjhal lại có kỹ sảo chiến đấu vô cùng hoàn mỹ và tính chất của năng lượng vô cùng đặc biệt.
Cả hai nhìn nhau. Con chim cảm thấy mình đã đến giới hạn, nó lên tiếng:
-Trận đánh sảng khoái, từ khi ra đời đến nay thì đây là lần đầu tiên có kẻ cho ta khoái cảm của chiến đấu đến thế. Nếu không phải vì mục đích thì ta đã nghĩ chúng ta có thể là bạn.
Lakjhal nói:
-Không phải là có kẻ đã phong ấn lại ngươi hay sao.
Con chim khinh thường nói:
-Levis chỉ là con rối của tộc Phượng Hoàng, bọn chúng sợ hãi sức mạnh của ta nên khống chế Levis đến phong ấn ta. Hắn chỉ là một con rối đáng thương, nào có tư cách làm đối thủ của ta.
Lakjhal nhìn con chim và hỏi:
-Ngươi thuộc tộc nào, ta chưa từng biết sinh vật nào giống ngươi.
Con chim kiêu ngạo nói:
-Muốn biết thì đánh bại ta đi.
Lakjhal lắc đầu nói:
-Ta đã không còn sức để chơi với ngươi nữa. Đón được chiêu này thì ngươi thắng.
Lakjhal nói rồi giơ kiếm lên rồi chém đến.
Con chim ngưng trọng tụ tập lực lượng toàn thân còn lại để phòng thủ. Tám đôi cánh bung mạnh ra tạo thành một vòng năng lượng đen thẫm.
Xoẹt!...
Một vết cắt cắt đôi không gian nơi con chim đang đứng. Thời gian, không gian, sự tồn tại đều bị chát chém cắt ngang qua.
Con chim thở nhẹ nhìn vết chém cắt qua cả vòng năng lượng và nói:
-Đây là chiêu thức gì, thật tuyệt vời.
Lakjhal trong hình dạng Vua Chiến Tranh đang dần vỡ tan vì sử dụng chiêu thức vừa rồi bình thản nói:
-Ta không đặt tên cho nó, không biết phải đặt như thế nào.
-Đúng vậy, đặt tên cho nó thì quả là quá bình thường. Cảm giác chiến đấu với ngươi thật tuyệt vời.
Con chim há miệng phun ra một điểm năng lượng màu vàng tinh túy rồi nói:
-Xem như một món quà cho ngươi, thật buồn cười rằng mặc dù bị ngươi đánh bại nhưng ta lại không chán ghét cảm giác này, có lẽ đây là giải thoát… Có lẽ linh hồn ta quay về thế giới cũ chăng… Hãy nhớ kỹ, ta là Địa Ngục phượng hoàng Heimei,… vĩnh biệt…
Lakjhal nhìn con chim hóa thành vô số hắc khí và tan biến tại chỗ.
Cậu không nói với nó rằng khi bị nhát chém cắt qua thì cho dù là linh hồn cũng bị xóa bỏ, nó đã hoàn toàn biến mất trong thế giới này.
Lakjhal tiếp nhận món quà của con chim.
Crack!...
Vua Chiến tranh vỡ tan, Doll từ bên trong vội vàng đến bên và đỡ lấy Lakjhal đang suy yếu cực điểm, cậu khoát tay và nhắm mắt nghỉ ngơi để tự hồi phục.
Trên người Lakjhal bốc lên ngọn lửa bạch kim, các vết tương trong trận chiến nhanh chóng biến mất, sau nửa giờ nghỉ ngơi thì cậu đã hồi phục hoàn toàn.
Kenshi phá tan bàn tay đang siết lấy mình bàng một thanh kiếm ánh sáng dài hơn 50 mét.
-Chuyện gì!...
Babalun chưa hết bất ngờ thì thanh kiếm trong tay Seikijin được Kenshi điều khiển lại vẽ một vòng chặt đứt hai chân hắn. Babalun ngơ ngác.
Sao có thể!...
Xoẹt!.... một cánh tay của hắn lại bị thanh kiếm trong tay Seikijin màu trắng quét bay.
AAA!... Khốn nạn!....
Babalun gầm lên và phun ra một tia tử điện đến nhưng bị Seikijin của Kenshi chém làm đôi và tiêu tán.
Thân thể con Seikijin màu đen tự hồi phục sau mỗi lúc bị thương, Kenshi quan sát thấy chiếc khiên Gaia chính là căn nguyên của mọi việc nên vung kiếm chém về mặt của Seikijin.
Cong!...
Chiếc khiên Gaia trên gương mặt con Seikijin vững vang chặn lại thanh kiếm. Kenshi tập trung tất cả cường độ cơ thể có về nhát chém.
Xoẹt!....
Lưỡi kiếm gọn gàng cắt đôi khiên Gaia và cả ngọn núi phái sau con Seikijin đen.
Một tiếng gào tràn đầy oán độc thoát lên từ vết chém và biến mất trong bầu trời.
Mọi người chứng kiến cảnh này đều reo mừng thắng lợi.
Vua Chiến Tranh ở trên bầu trời trên cao phát ra tiếng nói nhẹ:
-Và bây giờ chính là trận chiến của ta.
Trong khi Doll nghi hoặc thì Lakjhal đã vung tay tạo ra một lồng năng lượng bao phủ lấy thánh địa và hút lấy mảnh vỡ của khiên Gaia rồi bay vụt đi.
Mây đen, sấm chớp, khí tức tà ác ngập trời đuổi về Lakjhal bay đi.
Lakjhal đưa Doll vào trong Vua Chiến Tranh rồi đáp xuống một vùng biển lặng sóng.
Cậu ném hai mãnh vỡ của khiên Gaia ra xa rồi lẳng lặng chờ đợi. Lakjhal cất tiếng truyền vào tai Doll:
-Hãy quan sát trận chiến, nó sẽ rất có ích cho cô.
Khí tức đen tối bao phủ bầu trời khiến mặt biển nhanh chóng tối lại. Sóng biển nổi lên dữ dội. Khí tức hắc ám tập trung thành một dòng xoáy hùng vĩ và đâm vào hai mãnh vỡ của khiên Gaia.
Một con quái vật không rõ hình dáng dần trồi lên mặt biển, thân thể nó cao gần 3000 mét và chìm trong hắc khí ngập trời.
Một âm thanh gầm lên từ miệng con quái vật khiến mặt biển nổi sóng thần. Con quái khổng lồ cất tiếng trầm thấp, mờ ảo:
-Đã hơn 6000 năm, chán nản, cô độc, cuối cùng ta cũng đã thoát khỏi khiên Gaia. Tự do thật tuyệt…
Lakjhal mỉm cười nhìn con quái tự biên tự diễn. Cậu rút thanh Radefal và nói:
-Vậy để ta giúp ngươi vĩnh viễn tự do dưới địa ngục nhé.
Con quái nhìn Vua Chiến Tranh đầy thú vị và nói:
-Ngươi định dùng con kiến này chống lại ta?. Nhưng ta sẽ không giết ngươi, sinh vật mỹ lệ cần được cho vào bộ sưu tầm của ta.
Lakjhal không nói thêm lời nào mà giải phóng tầng năm.
ÂM!...
Vua Chiến Tranh tăng từ 49 mét lên 99 mét, sau lưng bật tung 6 đôi cánh có giáp vàng.
Chiến giáp đen tuyền trên cơ thể khắc lên các hoa văn bạch kim huyễn lệ.
Vương miệng hóa thành một vòng sáng mang theo chấn động ma lực khủng khiếp.
Con quái vật nghiêm trọng nhìn dao động ma lự của sinh vật nhỏ bé trước mắt.
Tuy vẫn kém nó nhưng không chênh lệch nhiều. Quan trong là kẻ này tỏa ra sự nguy hiểm chí mạng, bản năng của kẻ mạnh mách bảo với nó điều đó.
Nó thu hồi vẻ kiêu ngạo của mình rồi nói:
-Ngươi đáng giá để ta tung hết sức mạnh.
Con quái bốc lên khí thế đến tận cùng, thân thể nó bắt đầu co rút, chỉ trong chốc lát thân hình nó từ 3000 mét chỉ còn 100 mét.
Lúc này chân thân của con quái cũng hiện ra.
Nó là một con chim trên người bốc cháy ngọn lửa màu đen dữ dội, tám đôi mắt như một hồ nước hắc ám chiếu rọi mặt biển.
Tám đôi cánh trải rộng mỗi lần vẫy động khiến chung quanh chấn động, bốn chân có móng vuốt sắc bén.
Khí tức nó mạnh mẽ khủng bố hầu như đè ép khí thế của Lakjhal.
Hơn 4000 Drastro.
Lakjhal nhìn thấy dòng chảy lược lượng của con quái thì bình thản thả ra sức mạnh.
Gần 2500 Drastro.
Biển cả và bầu trời dưới sức mạnh của cả hai thì trở nên chao đảo, nghiêng ngã.
Lakjhal vung kiếm chém về hướng con chim.
Ầm!...
Con chim quạt đôi cánh của mình tạo ra một bức tường lửa chọi cứng với nhát chém của Vua Chiến Tranh.
Cả hai vừa thăm dò lẫn nhau sau đó bắt đầu xông vào tung các tuyệt kỹ chí mạng.
…
ẦM!...
Con chim và Vua Chiến Tranh cùng bay ngược về sau.
Biển cả cũng bị sức đánh của cả hai lật đôi ra.
Cả hai đã quần nhau hơn một tháng trời trên suốt vùng biển rộng lớn của đất nước này.
Kết quả vẫn bất phân thắng bại.
Con chim nghiền áp Vua Chiến Tranh về mặt lực lượng nhưng Lakjhal lại có kỹ sảo chiến đấu vô cùng hoàn mỹ và tính chất của năng lượng vô cùng đặc biệt.
Cả hai nhìn nhau. Con chim cảm thấy mình đã đến giới hạn, nó lên tiếng:
-Trận đánh sảng khoái, từ khi ra đời đến nay thì đây là lần đầu tiên có kẻ cho ta khoái cảm của chiến đấu đến thế. Nếu không phải vì mục đích thì ta đã nghĩ chúng ta có thể là bạn.
Lakjhal nói:
-Không phải là có kẻ đã phong ấn lại ngươi hay sao.
Con chim khinh thường nói:
-Levis chỉ là con rối của tộc Phượng Hoàng, bọn chúng sợ hãi sức mạnh của ta nên khống chế Levis đến phong ấn ta. Hắn chỉ là một con rối đáng thương, nào có tư cách làm đối thủ của ta.
Lakjhal nhìn con chim và hỏi:
-Ngươi thuộc tộc nào, ta chưa từng biết sinh vật nào giống ngươi.
Con chim kiêu ngạo nói:
-Muốn biết thì đánh bại ta đi.
Lakjhal lắc đầu nói:
-Ta đã không còn sức để chơi với ngươi nữa. Đón được chiêu này thì ngươi thắng.
Lakjhal nói rồi giơ kiếm lên rồi chém đến.
Con chim ngưng trọng tụ tập lực lượng toàn thân còn lại để phòng thủ. Tám đôi cánh bung mạnh ra tạo thành một vòng năng lượng đen thẫm.
Xoẹt!...
Một vết cắt cắt đôi không gian nơi con chim đang đứng. Thời gian, không gian, sự tồn tại đều bị chát chém cắt ngang qua.
Con chim thở nhẹ nhìn vết chém cắt qua cả vòng năng lượng và nói:
-Đây là chiêu thức gì, thật tuyệt vời.
Lakjhal trong hình dạng Vua Chiến Tranh đang dần vỡ tan vì sử dụng chiêu thức vừa rồi bình thản nói:
-Ta không đặt tên cho nó, không biết phải đặt như thế nào.
-Đúng vậy, đặt tên cho nó thì quả là quá bình thường. Cảm giác chiến đấu với ngươi thật tuyệt vời.
Con chim há miệng phun ra một điểm năng lượng màu vàng tinh túy rồi nói:
-Xem như một món quà cho ngươi, thật buồn cười rằng mặc dù bị ngươi đánh bại nhưng ta lại không chán ghét cảm giác này, có lẽ đây là giải thoát… Có lẽ linh hồn ta quay về thế giới cũ chăng… Hãy nhớ kỹ, ta là Địa Ngục phượng hoàng Heimei,… vĩnh biệt…
Lakjhal nhìn con chim hóa thành vô số hắc khí và tan biến tại chỗ.
Cậu không nói với nó rằng khi bị nhát chém cắt qua thì cho dù là linh hồn cũng bị xóa bỏ, nó đã hoàn toàn biến mất trong thế giới này.
Lakjhal tiếp nhận món quà của con chim.
Crack!...
Vua Chiến tranh vỡ tan, Doll từ bên trong vội vàng đến bên và đỡ lấy Lakjhal đang suy yếu cực điểm, cậu khoát tay và nhắm mắt nghỉ ngơi để tự hồi phục.
Trên người Lakjhal bốc lên ngọn lửa bạch kim, các vết tương trong trận chiến nhanh chóng biến mất, sau nửa giờ nghỉ ngơi thì cậu đã hồi phục hoàn toàn.
Bình luận truyện