Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị
Chương 74
Edit + beta: Iris
Mặc dù fans của Tạ Bình Qua đã rất mù quáng, nhưng người mù quáng nhất, phải nói đến Tạ Minh Duệ.
Không giống như những fans có điều kiện, thỉnh thoảng cũng sẽ bất an, Tạ Minh Duệ hoàn hoàn không có bất an gì hết.
Trong mắt anh, Bình Qua nhà anh là tốt nhất, bất cứ khi nào bất kể ở đâu, luận là trong ngành nghề nào.
Người ngoài không thể nào nhìn lén được nội tâm của anh, nhưng người ngoài vẫn có thể nhìn ra biểu hiện của anh trong chương trình 《 Nhà lữ hành vận động 》, anh thật sự vô cùng quan tâm Tạ Bình Qua, vì vậy... Lúc này Tạ Minh Duệ không cần tìm lý do nữa, người phụ trách tiệc tối đã tự động giao vị trí VIP tốt nhất cho Tạ Bình Qua.
Đây là lần đầu tiên Tạ Bình Qua nhận được vé người nhà.
Ngày những tấm vé, cậu rơi vào trạng thái cực kỳ hưng phấn: Cậu có thể quang minh chính đại mời điện hạ nhà cậu đến xem cậu biểu diễn! Điện hạ nhà cậu cũng có thể là người nhà của cậu đến xem cậu biểu diễn!
Tạ Minh Duệ nhận được vé người nhà cũng vô cùng hài lòng.
Ừm, người nhà, anh rất thích từ này, anh cũng thích cảm giác người ngoài coi bọn họ là một thể.
Tạ Minh Duệ vốn đã quyết định sẽ đi xem, bây giờ được Tạ Bình Qua thần thái xán lạn giao vé người nhà cho anh, anh càng không thể không đi.
Tưởng Chúc rất thức thời sắp xếp lịch trình của anh đâu vào đấy, vì vậy hắn thuận lợi nghe được cuộc đối thoại của Tạ Minh Duệ và Tạ Bình Qua như thế này.
"Em muốn bay đến đó diễn tập trước hả? Anh cũng đi cùng em."
"Công việc áp lực lớn không hả? Không sao, đúng lúc hai ngày đó anh không có công việc."
"Hơn nữa dù áp lực công việc có nặng nề anh cũng sẽ đi, em đã đưa vé cho anh, cho dù có mưa dao* anh cũng sẽ không lỡ hẹn."
*Ờm không sai đâu, ảnh không thèm mưa đá, thích chơi dao.
Tưởng Chúc nghe xong, nghĩ thầm may mà người bên kia là Tạ Bình Qua, nếu đổi lại là người khác ngày nào cũng được Tạ Minh Duệ dỗ dành như vậy, e là đã sớm được sủng mà kiêu, không giống Tạ Bình Qua, đối với người đối với chuyện đều không có hai mặt.
Tạ Bình Qua đương nhiên sẽ không thể nào làm loại chuyện được sủng mà kiêu, bởi vì cậu cũng đối xử với Tạ Minh Duệ như vậy. Trong mắt cậu, dỗ dành hay làm bạn gì cũng được, đều là hình thức ở chung vô cùng bình thường của các cặp đôi có quan hệ tốt.
Vì vậy khi nghe lời hứa của Tạ Minh Duệ, Tạ Bình Qua chỉ mỉm cười nói "được", sau đó cúp máy, rồi nhìn vào gương luyện tập vũ đạo.
Đây chắc là buổi biểu diễn đầu tiên sau khi cậu rời khỏi 《 Theo đuổi ước mơ đi 》? Không biết cậu có thụt lùi không, không biết bữa bưu nhắn lần này có khác với hồi 《 Theo đuổi ước mơ đi 》 không...
Sự thật chứng minh không thể có sự thụt lùi nào, nhưng khác ở chỗ, toàn bộ hành trình này đều có Tạ Minh Duệ làm bạn.
Bởi vì quan hệ của hai người đã công khai với bên ngoài, Tạ Minh Duệ không cần phải giả bộ không quen biết cậu nữa, cho nên Tạ Minh Duệ vẫn luôn ở bên cạnh cậu.
Bất kể là lúc đang diễn tập hay là đang chuẩn bị ở hậu trường, bất kể Tạ Bình Qua có nhìn thấy hay không, anh đều ở bên cạnh cậu, cho đến khi nhân viên công tác đi báo với Tạ Bình Qua có thể bắt đầu chuẩn bị, anh mới đứng lên đi tới trước mặt Tạ Bình Qua: "Có hơi muốn hôn em."
Nghe những lời này, người xung quanh đều mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giả bộ như không nghe thấy.
Tạ Bình Qua ngẩng đầu lên nhìn anh, người hỏi: "Muốn cổ vũ cho em? Hay là muốn tạm biệt em?"
Tạ Minh Duệ vươn tay ôm cậu một chút, sau đó nói nhẹ bên tai cậu: "Đều không phải, là tình cảm khó kìm nén."
Mỗi một dáng vẻ của em đều khiến anh thần hồn điên đảo, khiến anh muốn khắc vào trong lòng.
Tạ Bình Qua bị lời của anh làm cho tim đập nhanh hơn một nhịp.
Cậu nhỏ giọng hỏi "Vậy vì sao không hôn", Tạ Minh Duệ đã buông lỏng tay ra, giúp cậu xoa thái dương: "Vì anh sợ trang điểm của em bị hỏng, đợi em biểu diễn xong rồi nói tiếp."
Nói xong, Tạ Minh Duệ đi đến ghế VIP theo sự hướng dẫn của nhân viên công tác.
Những khán giả xung quanh đang mải mê xem màn biểu diễn trước đó, đang hưng phấn thảo luận sôi nổi thì thấy Tạ Minh Duệ, bọn họ không hẹn mà cùng im lặng.
Thật sự xin lỗi, vừa rồi bọn họ không nên nghĩ rằng Tạ Minh Duệ bận trăm công ngàn việc sẽ không đến xem buổi biểu diễn, người ta là chân ái đó, bọn họ có thể đánh giá được sao?
Lúc bọn họ nghĩ như vậy, trong lòng dâng lên tâm trạng trêu chọc, đến khi bọn họ nhìn thấy Tạ Bình Qua lên sân khấu, tâm tư trêu chọc của bọn họ hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại spam cảm thán trong lòng.
Nếu bọn họ có một bạn trai như vậy, bọn họ cũng không nỡ tách ra có được không! Thật sự rất đẹp!
Tuy nhiên đây chỉ là động tĩnh trước khi buổi biểu diễn bắt đầu, sau khi bắt đầu biểu diễn, bọn họ càng kinh ngạc đến không thể diễn tả thành lời.
Bọn họ dám nói phàm là ai nhìn thấy Tạ Bình Qua biểu diễn trên sân khấu, đều sẽ không nghĩ rằng số phiếu đứng đầu bảng bình chọn của cậu trong 《 Theo đuổi ước mơ đi 》 là do Tạ Minh Duệ làm ra, bởi vì thật sự... Rất tuyệt vời!
Không chỉ có bọn họ, mà những khán giả đang ở trước màn hình cũng nghĩ giống vậy.
Những người đã từng xem Tạ Bình Qua biểu diễn trên sân khấu vẫn còn ổn, bọn họ đã bị sốc quá nhiều lần, miễn cưỡng có thể duy trì được lý trí; còn những người chưa thấy Tạ Bình Qua trên sân khấu bao giờ thì khác, bọn họ không cách nào tự hỏi được, mãi đến khi Tạ Bình Qua nhảy xong hai bài, bọn họ mới có cảm giác lý trí dần dần hồi phục, trong lòng tràn ngập "kiểu mỹ nhân ở cấp bậc này, không có gì lạ khi Tạ Minh Duệ không vượt qua được".
Bởi vì Tạ Bình Qua thật sự không phải chỉ có khuôn mặt đẹp, màn trình diễn của cậu trên sân khấu thực sự rất rực rỡ, trong khoảng thời gian dài khó mà quên được.
Lộ Hàn Lâm cũng là một trong số đó.
Hắn nghĩ thầm cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao khoảng thời gian trước, ở buổi triển lãm nọ, khi hắn tình cờ gặp Giang Y Vũ, đối phương lại dùng vẻ mặt phức tạp như vậy nhìn hắn, bởi vì nếu đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ như vậy. Nếu hắn một tay khai quật được một diễn viên nhỏ, mà người đó còn có thiên phú dị bẩm, nhìn người đó từ diễn viên nhỏ phát triển thành diễn viên dự bị cho giải ảnh đế, kết quả ngay lúc này, người đó bỗng đổi nghề!
Tâm trạng này... Quả thực không thể hình dung thành lời được.
"Nếu con có thể nhảy được như Bình Qua, thì lúc trước ba đã không ngăn cản con." Sau khi Lộ Hàn Lâm hoàn hồn, câu đầu tiên hắn nói với Lộ Tiểu Phong chính là câu này.
"Nếu con mà nhảy được như vậy, với hoàn cảnh gia đình của chúng ta, con đã trở thành trụ cột vững chắc trong giới vũ đạo từ lâu rồi, còn đến phiên ba phản đối sao?" Lộ Tiểu Phong không chút do dự phản bác lại.
Tiêu Vi Vi ở bên cạnh mỉm cười: "Quả thật nếu con có thiên phú này, ông bà nội của con đã đưa con đi học múa từ lâu, đâu thèm để ý đến ba con."
Tiêu Vi Vi cười xong thì nhìn về phía Lộ Hàn Lâm: "Lão Lộ, xem được vũ đạo mới nhất, anh cảm thấy yên tâm chưa? Bình Qua phù hợp với thẩm mỹ của Mục đại ca như vậy, bọn họ sẽ không cãi nhau đâu."
Nhắc đến cái này, Lộ Hàn Lâm lại đau đầu: "Bọn họ không cãi nhau mới là lạ! Chính vì Bình Qua phù hợp thẩm mỹ của A Tuần, nên bọn họ mới sẽ càng cãi nhau đó. Bộ em quên ngày thường hắn cãi nhau với người phù hợp thẩm mỹ của hắn thế nào rồi sao?"
Lộ Tiểu Phong càng nghe càng thấy khó hiểu: "Ba mẹ đang nói gì vậy? Chú Mục hả? Vì sao chú ấy lại cãi nhau với Bình Qua?"
"Con cũng biết chú Mục là võ thuật đệ nhất trong giới đúng không?"
"Dạ, con biết."
"Con biết trong giới võ thuật có hai bè phái lớn đúng không?"
"Dạ, con biết."
"Vậy con cảm thấy Bình Qua thuộc phái nào?"
Lộ Hàn Lâm nói xong, Lộ Tiểu Phong lập tức rơi vào trầm tư.
Bình Qua thuộc về phái nào? Chắc là thuộc về phái đao thật kiếm thật nhỉ? Các điệu múa của cậu đều được sửa lại từ võ thuật.
Nghĩ đến đây, Lộ Tiểu Phong tức khắc "vãi" một tiếng, nếu hắn nhớ không sai, hình như Mục Tuần hoàn toàn ngược lại, hơn nữa quan trọng nhất là...
"Giống nhau quá." Lộ Tiểu Phong lẩm bẩm một mình.
Lộ Hàn Lâm cũng gật đầu: "Đúng vậy, quá giống, vì vậy ba sợ hai người bọn họ sẽ hủy luôn cái phim trường."
Tạ Bình Qua không biết bởi vì màn trình diễn của cậu quá tuyệt vời nên có không ít người qua đường cũng gia nhập tổ chức fans về "Vì sao cậu ấy muốn đổi nghề" và hò hét trong đó; cậu cũng không biết bởi vì màn trình diễn của cậu mà Lộ Tiểu Phong bắt đầu lo âu giống Lộ Hàn Lâm.
Cậu chỉ biết khi cậu nhận được tin nhắn của Lộ Tiểu Phong, hắn hỏi cậu nếu cậu xảy ra xung đột với người khác thì cậu có cãi nhau không, Tạ Bình Qua suy nghĩ rồi trả lời: 【 Sẽ không cãi nhau, cãi nhau cũng không giải quyết được gì, nhưng có khả năng tôi sẽ trực tiếp động thủ. 】
Lộ Tiểu Phong trả lời bằng một icon hoảng sợ: 【 Còn Tạ tổng thì sao? Anh cũng sẽ động thủ với anh ấy sao? 】
Tạ Bình Qua không cần nghĩ ngợi đã đáp: 【 Tôi sẽ không xảy ra xung đột với anh ấy! 】
Lần này Lộ Tiểu Phong trả lời bằng một meme 【 Là ai đang giết cẩu】, Tạ Bình Qua bật cười, tiếng cười khiến Tạ Minh Duệ nhìn sang: "Xem cái gì mà vui vẻ vậy?"
Tạ Bình Qua đưa điện thoại cho anh, Tạ Minh Duệ đọc xong cũng mỉm cười: "Anh cũng sẽ không bao giờ xảy ra xung đột với em."
Tạ Bình Qua cười tủm tỉm đáp được. Tạ Minh Duệ lại lật lên tin nhắn phía trên, dường như hiểu ra gì đó: "Cậu ta hỏi như vậy, chắc là vì bộ phim điện ảnh võ thuật kia của em, Mục Tuần."
Trên đầu Tạ Bình Qua nhảy ra một dấu chấm hỏi nhỏ, Tạ Minh Duệ lập tức mở điện thoại, gửi một phần tư liệu qua điện thoại Tạ Bình Qua.
Hiện giờ đã kết thúc buổi biểu diễn, hai người đã về tới khách sạn.
Nhưng do màn biểu diễn vừa rồi nên tinh thần của hai người đều rất tốt, vì vậy bọn họ không đi nghỉ ngơi mà vẫn ở cùng một chỗ.
Tạ Bình Qua lén nhìn Tạ Minh Duệ gửi tư liệu cho cậu xong cũng ngồi lên sofa.
Tạ Minh Duệ nhạy bén cảm nhận được ánh mắt của cậu, mỉm cười dựa lưng lên sofa, sau đó giang tay ra.
Tạ Bình Qua tức khắc mặt mày hớn hở, không chốt khách khí ôm lấy Tạ Minh Duệ cọ cọ, sau đó tìm vị trí thoải mái trong lòng anh rồi dựa vào, lúc này mới ấn vào màn hình, bắt đầu xem tư liệu.
Tư liệu này có sơ yếu lý lịch giới thiệu của các diễn viên chủ chốt và nhân viên hậu trường trong đoàn phim, đồng thời đính kèm các thẻ tính cách, Tạ Bình Qua vừa xem vừa cảm thán, hóa ra đồng nghiệp mới đều lợi hại như vậy, cảm thán một hồi thì lật đến trang quan trọng, cũng chính là trang về Mục Tuần.
Vừa nhìn xong Tạ Bình Qua liền biết vì sao điện hạ nhà cậu lại nhớ rõ người này, bởi vì người này là võ thuật đệ nhất trong giới, lại có lý lịch rất... Bất bình thường. Ngay từ ban đầu hắn không phải đóng vai võ phụ, mà là một nhà vũ đạo trẻ tuổi, sau đó do thấy cảnh đánh diễn của tác phẩm điện ảnh không đẹp nên đổi nghề làm võ thuật.
Theo kinh nghiệm mà nói, đối phương là người hoàn toàn trái ngược với cậu, nếu tính cách đối phương không ôn hòa thì sẽ sinh ra xung đột ý kiến với cậu, điều này cũng rất hợp lý.
"Không chỉ thế," Tạ Minh Duệ giúp cậu kéo xuống trang khác, "Hắn có một người yêu, đối phương là một ngôi sao võ thuật rất nổi tiếng, đã từng đạt vị trí đầu tiên trong cuộc thi võ thuật toàn quốc. Hai người bọn họ có cách diễn giải về cảnh đánh diễn khác nhau, nên không ai phục ai, nhưng vì yêu nhau, cuối cùng bọn họ lựa chọn tôn trọng lẫn nhau, không can thiệp vào suy nghĩ của đối phương."
Tạ Bình Qua gật đầu, nghe thì là một câu chuyện rất lãng mạn.
"Nhưng đó là trước kia, 10 năm trước, người yêu của hắn đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong quá trình đánh diễn, đến nay vẫn ngồi xe lăn không có cách nào đứng lên được. Sau chuyện đó, thái độ của hắn trở nên cực kỳ cứng rắn."
°°°°°°°°°°
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Phong: Vì sao lại mặc kệ tôi, bị đút thức ăn cho chó đầy miệng rồi này thấy không?
Tưởng Chúc: Bởi vì cậu cứ nhất quyết phải cue người kia trước mặt bọn họ.
Tiểu Phong: QAQ thế không cue thì không bị đút sao?
Tưởng Chúc: Cũng vẫn bị đút thôi, nhưng cậu có thể bớt đi một chuyện. Phải học được cách lười biếng.
Tiểu Phong: Tôi nghe thấy hơi thở chua xót.
Mặc dù fans của Tạ Bình Qua đã rất mù quáng, nhưng người mù quáng nhất, phải nói đến Tạ Minh Duệ.
Không giống như những fans có điều kiện, thỉnh thoảng cũng sẽ bất an, Tạ Minh Duệ hoàn hoàn không có bất an gì hết.
Trong mắt anh, Bình Qua nhà anh là tốt nhất, bất cứ khi nào bất kể ở đâu, luận là trong ngành nghề nào.
Người ngoài không thể nào nhìn lén được nội tâm của anh, nhưng người ngoài vẫn có thể nhìn ra biểu hiện của anh trong chương trình 《 Nhà lữ hành vận động 》, anh thật sự vô cùng quan tâm Tạ Bình Qua, vì vậy... Lúc này Tạ Minh Duệ không cần tìm lý do nữa, người phụ trách tiệc tối đã tự động giao vị trí VIP tốt nhất cho Tạ Bình Qua.
Đây là lần đầu tiên Tạ Bình Qua nhận được vé người nhà.
Ngày những tấm vé, cậu rơi vào trạng thái cực kỳ hưng phấn: Cậu có thể quang minh chính đại mời điện hạ nhà cậu đến xem cậu biểu diễn! Điện hạ nhà cậu cũng có thể là người nhà của cậu đến xem cậu biểu diễn!
Tạ Minh Duệ nhận được vé người nhà cũng vô cùng hài lòng.
Ừm, người nhà, anh rất thích từ này, anh cũng thích cảm giác người ngoài coi bọn họ là một thể.
Tạ Minh Duệ vốn đã quyết định sẽ đi xem, bây giờ được Tạ Bình Qua thần thái xán lạn giao vé người nhà cho anh, anh càng không thể không đi.
Tưởng Chúc rất thức thời sắp xếp lịch trình của anh đâu vào đấy, vì vậy hắn thuận lợi nghe được cuộc đối thoại của Tạ Minh Duệ và Tạ Bình Qua như thế này.
"Em muốn bay đến đó diễn tập trước hả? Anh cũng đi cùng em."
"Công việc áp lực lớn không hả? Không sao, đúng lúc hai ngày đó anh không có công việc."
"Hơn nữa dù áp lực công việc có nặng nề anh cũng sẽ đi, em đã đưa vé cho anh, cho dù có mưa dao* anh cũng sẽ không lỡ hẹn."
*Ờm không sai đâu, ảnh không thèm mưa đá, thích chơi dao.
Tưởng Chúc nghe xong, nghĩ thầm may mà người bên kia là Tạ Bình Qua, nếu đổi lại là người khác ngày nào cũng được Tạ Minh Duệ dỗ dành như vậy, e là đã sớm được sủng mà kiêu, không giống Tạ Bình Qua, đối với người đối với chuyện đều không có hai mặt.
Tạ Bình Qua đương nhiên sẽ không thể nào làm loại chuyện được sủng mà kiêu, bởi vì cậu cũng đối xử với Tạ Minh Duệ như vậy. Trong mắt cậu, dỗ dành hay làm bạn gì cũng được, đều là hình thức ở chung vô cùng bình thường của các cặp đôi có quan hệ tốt.
Vì vậy khi nghe lời hứa của Tạ Minh Duệ, Tạ Bình Qua chỉ mỉm cười nói "được", sau đó cúp máy, rồi nhìn vào gương luyện tập vũ đạo.
Đây chắc là buổi biểu diễn đầu tiên sau khi cậu rời khỏi 《 Theo đuổi ước mơ đi 》? Không biết cậu có thụt lùi không, không biết bữa bưu nhắn lần này có khác với hồi 《 Theo đuổi ước mơ đi 》 không...
Sự thật chứng minh không thể có sự thụt lùi nào, nhưng khác ở chỗ, toàn bộ hành trình này đều có Tạ Minh Duệ làm bạn.
Bởi vì quan hệ của hai người đã công khai với bên ngoài, Tạ Minh Duệ không cần phải giả bộ không quen biết cậu nữa, cho nên Tạ Minh Duệ vẫn luôn ở bên cạnh cậu.
Bất kể là lúc đang diễn tập hay là đang chuẩn bị ở hậu trường, bất kể Tạ Bình Qua có nhìn thấy hay không, anh đều ở bên cạnh cậu, cho đến khi nhân viên công tác đi báo với Tạ Bình Qua có thể bắt đầu chuẩn bị, anh mới đứng lên đi tới trước mặt Tạ Bình Qua: "Có hơi muốn hôn em."
Nghe những lời này, người xung quanh đều mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giả bộ như không nghe thấy.
Tạ Bình Qua ngẩng đầu lên nhìn anh, người hỏi: "Muốn cổ vũ cho em? Hay là muốn tạm biệt em?"
Tạ Minh Duệ vươn tay ôm cậu một chút, sau đó nói nhẹ bên tai cậu: "Đều không phải, là tình cảm khó kìm nén."
Mỗi một dáng vẻ của em đều khiến anh thần hồn điên đảo, khiến anh muốn khắc vào trong lòng.
Tạ Bình Qua bị lời của anh làm cho tim đập nhanh hơn một nhịp.
Cậu nhỏ giọng hỏi "Vậy vì sao không hôn", Tạ Minh Duệ đã buông lỏng tay ra, giúp cậu xoa thái dương: "Vì anh sợ trang điểm của em bị hỏng, đợi em biểu diễn xong rồi nói tiếp."
Nói xong, Tạ Minh Duệ đi đến ghế VIP theo sự hướng dẫn của nhân viên công tác.
Những khán giả xung quanh đang mải mê xem màn biểu diễn trước đó, đang hưng phấn thảo luận sôi nổi thì thấy Tạ Minh Duệ, bọn họ không hẹn mà cùng im lặng.
Thật sự xin lỗi, vừa rồi bọn họ không nên nghĩ rằng Tạ Minh Duệ bận trăm công ngàn việc sẽ không đến xem buổi biểu diễn, người ta là chân ái đó, bọn họ có thể đánh giá được sao?
Lúc bọn họ nghĩ như vậy, trong lòng dâng lên tâm trạng trêu chọc, đến khi bọn họ nhìn thấy Tạ Bình Qua lên sân khấu, tâm tư trêu chọc của bọn họ hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại spam cảm thán trong lòng.
Nếu bọn họ có một bạn trai như vậy, bọn họ cũng không nỡ tách ra có được không! Thật sự rất đẹp!
Tuy nhiên đây chỉ là động tĩnh trước khi buổi biểu diễn bắt đầu, sau khi bắt đầu biểu diễn, bọn họ càng kinh ngạc đến không thể diễn tả thành lời.
Bọn họ dám nói phàm là ai nhìn thấy Tạ Bình Qua biểu diễn trên sân khấu, đều sẽ không nghĩ rằng số phiếu đứng đầu bảng bình chọn của cậu trong 《 Theo đuổi ước mơ đi 》 là do Tạ Minh Duệ làm ra, bởi vì thật sự... Rất tuyệt vời!
Không chỉ có bọn họ, mà những khán giả đang ở trước màn hình cũng nghĩ giống vậy.
Những người đã từng xem Tạ Bình Qua biểu diễn trên sân khấu vẫn còn ổn, bọn họ đã bị sốc quá nhiều lần, miễn cưỡng có thể duy trì được lý trí; còn những người chưa thấy Tạ Bình Qua trên sân khấu bao giờ thì khác, bọn họ không cách nào tự hỏi được, mãi đến khi Tạ Bình Qua nhảy xong hai bài, bọn họ mới có cảm giác lý trí dần dần hồi phục, trong lòng tràn ngập "kiểu mỹ nhân ở cấp bậc này, không có gì lạ khi Tạ Minh Duệ không vượt qua được".
Bởi vì Tạ Bình Qua thật sự không phải chỉ có khuôn mặt đẹp, màn trình diễn của cậu trên sân khấu thực sự rất rực rỡ, trong khoảng thời gian dài khó mà quên được.
Lộ Hàn Lâm cũng là một trong số đó.
Hắn nghĩ thầm cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao khoảng thời gian trước, ở buổi triển lãm nọ, khi hắn tình cờ gặp Giang Y Vũ, đối phương lại dùng vẻ mặt phức tạp như vậy nhìn hắn, bởi vì nếu đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ như vậy. Nếu hắn một tay khai quật được một diễn viên nhỏ, mà người đó còn có thiên phú dị bẩm, nhìn người đó từ diễn viên nhỏ phát triển thành diễn viên dự bị cho giải ảnh đế, kết quả ngay lúc này, người đó bỗng đổi nghề!
Tâm trạng này... Quả thực không thể hình dung thành lời được.
"Nếu con có thể nhảy được như Bình Qua, thì lúc trước ba đã không ngăn cản con." Sau khi Lộ Hàn Lâm hoàn hồn, câu đầu tiên hắn nói với Lộ Tiểu Phong chính là câu này.
"Nếu con mà nhảy được như vậy, với hoàn cảnh gia đình của chúng ta, con đã trở thành trụ cột vững chắc trong giới vũ đạo từ lâu rồi, còn đến phiên ba phản đối sao?" Lộ Tiểu Phong không chút do dự phản bác lại.
Tiêu Vi Vi ở bên cạnh mỉm cười: "Quả thật nếu con có thiên phú này, ông bà nội của con đã đưa con đi học múa từ lâu, đâu thèm để ý đến ba con."
Tiêu Vi Vi cười xong thì nhìn về phía Lộ Hàn Lâm: "Lão Lộ, xem được vũ đạo mới nhất, anh cảm thấy yên tâm chưa? Bình Qua phù hợp với thẩm mỹ của Mục đại ca như vậy, bọn họ sẽ không cãi nhau đâu."
Nhắc đến cái này, Lộ Hàn Lâm lại đau đầu: "Bọn họ không cãi nhau mới là lạ! Chính vì Bình Qua phù hợp thẩm mỹ của A Tuần, nên bọn họ mới sẽ càng cãi nhau đó. Bộ em quên ngày thường hắn cãi nhau với người phù hợp thẩm mỹ của hắn thế nào rồi sao?"
Lộ Tiểu Phong càng nghe càng thấy khó hiểu: "Ba mẹ đang nói gì vậy? Chú Mục hả? Vì sao chú ấy lại cãi nhau với Bình Qua?"
"Con cũng biết chú Mục là võ thuật đệ nhất trong giới đúng không?"
"Dạ, con biết."
"Con biết trong giới võ thuật có hai bè phái lớn đúng không?"
"Dạ, con biết."
"Vậy con cảm thấy Bình Qua thuộc phái nào?"
Lộ Hàn Lâm nói xong, Lộ Tiểu Phong lập tức rơi vào trầm tư.
Bình Qua thuộc về phái nào? Chắc là thuộc về phái đao thật kiếm thật nhỉ? Các điệu múa của cậu đều được sửa lại từ võ thuật.
Nghĩ đến đây, Lộ Tiểu Phong tức khắc "vãi" một tiếng, nếu hắn nhớ không sai, hình như Mục Tuần hoàn toàn ngược lại, hơn nữa quan trọng nhất là...
"Giống nhau quá." Lộ Tiểu Phong lẩm bẩm một mình.
Lộ Hàn Lâm cũng gật đầu: "Đúng vậy, quá giống, vì vậy ba sợ hai người bọn họ sẽ hủy luôn cái phim trường."
Tạ Bình Qua không biết bởi vì màn trình diễn của cậu quá tuyệt vời nên có không ít người qua đường cũng gia nhập tổ chức fans về "Vì sao cậu ấy muốn đổi nghề" và hò hét trong đó; cậu cũng không biết bởi vì màn trình diễn của cậu mà Lộ Tiểu Phong bắt đầu lo âu giống Lộ Hàn Lâm.
Cậu chỉ biết khi cậu nhận được tin nhắn của Lộ Tiểu Phong, hắn hỏi cậu nếu cậu xảy ra xung đột với người khác thì cậu có cãi nhau không, Tạ Bình Qua suy nghĩ rồi trả lời: 【 Sẽ không cãi nhau, cãi nhau cũng không giải quyết được gì, nhưng có khả năng tôi sẽ trực tiếp động thủ. 】
Lộ Tiểu Phong trả lời bằng một icon hoảng sợ: 【 Còn Tạ tổng thì sao? Anh cũng sẽ động thủ với anh ấy sao? 】
Tạ Bình Qua không cần nghĩ ngợi đã đáp: 【 Tôi sẽ không xảy ra xung đột với anh ấy! 】
Lần này Lộ Tiểu Phong trả lời bằng một meme 【 Là ai đang giết cẩu】, Tạ Bình Qua bật cười, tiếng cười khiến Tạ Minh Duệ nhìn sang: "Xem cái gì mà vui vẻ vậy?"
Tạ Bình Qua đưa điện thoại cho anh, Tạ Minh Duệ đọc xong cũng mỉm cười: "Anh cũng sẽ không bao giờ xảy ra xung đột với em."
Tạ Bình Qua cười tủm tỉm đáp được. Tạ Minh Duệ lại lật lên tin nhắn phía trên, dường như hiểu ra gì đó: "Cậu ta hỏi như vậy, chắc là vì bộ phim điện ảnh võ thuật kia của em, Mục Tuần."
Trên đầu Tạ Bình Qua nhảy ra một dấu chấm hỏi nhỏ, Tạ Minh Duệ lập tức mở điện thoại, gửi một phần tư liệu qua điện thoại Tạ Bình Qua.
Hiện giờ đã kết thúc buổi biểu diễn, hai người đã về tới khách sạn.
Nhưng do màn biểu diễn vừa rồi nên tinh thần của hai người đều rất tốt, vì vậy bọn họ không đi nghỉ ngơi mà vẫn ở cùng một chỗ.
Tạ Bình Qua lén nhìn Tạ Minh Duệ gửi tư liệu cho cậu xong cũng ngồi lên sofa.
Tạ Minh Duệ nhạy bén cảm nhận được ánh mắt của cậu, mỉm cười dựa lưng lên sofa, sau đó giang tay ra.
Tạ Bình Qua tức khắc mặt mày hớn hở, không chốt khách khí ôm lấy Tạ Minh Duệ cọ cọ, sau đó tìm vị trí thoải mái trong lòng anh rồi dựa vào, lúc này mới ấn vào màn hình, bắt đầu xem tư liệu.
Tư liệu này có sơ yếu lý lịch giới thiệu của các diễn viên chủ chốt và nhân viên hậu trường trong đoàn phim, đồng thời đính kèm các thẻ tính cách, Tạ Bình Qua vừa xem vừa cảm thán, hóa ra đồng nghiệp mới đều lợi hại như vậy, cảm thán một hồi thì lật đến trang quan trọng, cũng chính là trang về Mục Tuần.
Vừa nhìn xong Tạ Bình Qua liền biết vì sao điện hạ nhà cậu lại nhớ rõ người này, bởi vì người này là võ thuật đệ nhất trong giới, lại có lý lịch rất... Bất bình thường. Ngay từ ban đầu hắn không phải đóng vai võ phụ, mà là một nhà vũ đạo trẻ tuổi, sau đó do thấy cảnh đánh diễn của tác phẩm điện ảnh không đẹp nên đổi nghề làm võ thuật.
Theo kinh nghiệm mà nói, đối phương là người hoàn toàn trái ngược với cậu, nếu tính cách đối phương không ôn hòa thì sẽ sinh ra xung đột ý kiến với cậu, điều này cũng rất hợp lý.
"Không chỉ thế," Tạ Minh Duệ giúp cậu kéo xuống trang khác, "Hắn có một người yêu, đối phương là một ngôi sao võ thuật rất nổi tiếng, đã từng đạt vị trí đầu tiên trong cuộc thi võ thuật toàn quốc. Hai người bọn họ có cách diễn giải về cảnh đánh diễn khác nhau, nên không ai phục ai, nhưng vì yêu nhau, cuối cùng bọn họ lựa chọn tôn trọng lẫn nhau, không can thiệp vào suy nghĩ của đối phương."
Tạ Bình Qua gật đầu, nghe thì là một câu chuyện rất lãng mạn.
"Nhưng đó là trước kia, 10 năm trước, người yêu của hắn đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong quá trình đánh diễn, đến nay vẫn ngồi xe lăn không có cách nào đứng lên được. Sau chuyện đó, thái độ của hắn trở nên cực kỳ cứng rắn."
°°°°°°°°°°
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Phong: Vì sao lại mặc kệ tôi, bị đút thức ăn cho chó đầy miệng rồi này thấy không?
Tưởng Chúc: Bởi vì cậu cứ nhất quyết phải cue người kia trước mặt bọn họ.
Tiểu Phong: QAQ thế không cue thì không bị đút sao?
Tưởng Chúc: Cũng vẫn bị đút thôi, nhưng cậu có thể bớt đi một chuyện. Phải học được cách lười biếng.
Tiểu Phong: Tôi nghe thấy hơi thở chua xót.
Bình luận truyện