Thứ Nữ Công Lược

Chương 102: Tức giận (Thượng)



Thập Nhất Nương cũng không biết nên nói như thế nào tốt.

Việc này thật rất khó nói…… Ai buộc thì người đó gỡ!

Nàng vội la lên:” Nếu như vậy, ta đi gặp thái phu nhân. Đợi lát nữa đi theo ngươi về nhà xem một chút.”

Đại phu nhân, lại kéo ống tay áo của nàng:” Ta là sợ ngươi nóng lòng, cho nên đặc biệt đến báo tin cho ngươi. Ngươi còn đang trong tân hôn, lúc này trở về, không tốt lắm……”

Một tháng đầu khi thành thân tân phòng không thể để trống.

Thập Nhất Nương cười nói: “Cũng gần mà, ta đi nhìn xem xong thì về. Chuyện chăm sóc thuốc thang, chỉ sợ phải mệt nhọc đại tẩu.”

” Vốn là phần việc của ta, nói cái gì mệt nhọc với không mệt nhọc.”

Đại phu nhân, cùng Thập Nhất Nương khách khí vài câu, sau đó cùng đi chỗ thái phu nhân nơi đó.

Thái phu nhân ở chỗ Nhị phu nhân còn chưa có trở về.

Hai người lại tìm đến chỗ Nhị phu nhân nơi đó.

Xa xa, có tiếng đàn du dương tươi vui truyền đến.

Đại phu nhân, nghe cước bộ không khỏi một chút.

” Là lộc minh……” Nàng nhìn bậc thang cao cao, nghiêng tai lắng nghe,” Chính trực thỏai mái, xa xôi mà tiêu sái, tiến thoái có độ. Di, cung huyền có chút nhẹ, vũ huyền lại có chút nặng, thủ pháp giống như không phải quá thuần thục.”

Nếu thủ pháp không quá thuần thục, vậy hẳn là là Trinh tỷ nhi luyện cầm.

Hai người chậm rãi đi lên mười bậc thang. Khi đi tới cửa, tiếng đàn dừng lại.

Hổ Phách tiến lên gõ cửa, có nha hoàn con mắt sáng như răng cưa đến đáp lời.

Thấy Thập Nhất Nương, nàng cười khuất tất hành lễ:” Tứ phu nhân, nô tì Kết Hương. Hầu hạ bên người Nhị phu nhân.” Thập phần hào phóng.

Thập Nhất Nương hướng nàng hơi gật đầu, theo Kết Hương xuyên qua đình đầy bóng cây đi đến phòng Nhị phu nhân.

Đồ đạc hoa cảnh sáng sủa gọn gàng, đồ sứ trắng noãn như ngọc điềm bạch, tô điểm bằng màn màu lam, trong không khí tràn ngập mùi thơm tự nhiên của cây cỏ, có vẻ thực ấm áp.

Thái phu nhân nửa ngồi nửa nằm tùy ý ở Giường La Hán, cười khanh khách nhìn Trinh tỷ nhi ngồi phía trước cửa sổ bên cạnh cây đàn “…… Tỷ nhi càng đàn càng tốt!”

Trinh tỷ nhi nhìn ngồi ở bên người mình, Nhị phu nhân ngượng ngùng cười:” Ít nhiều nhờ có Nhị bá mẫu chỉ giáo.”

” Phải nhờ ngươi tự mình dụng tâm mới được.”

Thái phu nhân đồng ý Truân ca đã cười nhảy dựng lên:” Đại cữu mẫu!”

Người trong phòng vây xung quanh.

” Truân ca!” Đại phu nhân, cười đáp lời Truân ca, Thập Nhất Nương thẳng tắp tiến lên hành lễ cho thái phu nhân.

” Tứ đệ muội!” Nhị phu nhân cười cùng hai người chào hỏi,” La gia Đại phu nhân.” Lại kêu Kết Ngọ,” Đem Tây hồ long tỉnh mấy ngày trước đây ta mua lấy ra.” Sau đó cười nói với Thập Nhất Nương,” Mùa thu thời tiết khô ráo, uống long tỉnh cho bớt khô khan.”

Thập Nhất Nương tạ ơn, rồi cùng Đại phu nhân, cùng nhau chịu lễ tiểu bối.

Thái phu nhân đã nói thẳng: “La gia Đại phu nhân, lúc này đến, chính là có việc gì gấp!”

Đại phu nhân, nghe ánh mắt đỏ lên,”Mẹ chồng ta bị bệnh, Cha chồng sợ tiểu cô lo lắng, nên cố ý cho ta qua nói tiểu cô một tiếng.”

Mắt Thập Nhất Nương mang chờ mong nhìn thái phu nhân:” Ta muốn trở về nhìn xem mẫu thân. Trời tối sầm sẽ trở lại.”

Thái phu nhân lập tức gật đầu, kêu Đỗ mama đi an bày xe ngựa cho Thập Nhất Nương: “…… Trở về nhớ báo cho ta biết một tiếng.”

Thập Nhất Nương rất cảm kích, hành lễ cho thái phu nhân, ngay cả trà của Nhị phu nhân cũng không kịp uống một ngụm, cùng Đại phu nhân, trở về ngõ Cung Huyền.

Thái phu nhân nhìn bóng dáng hai người, đem chuyện Tể Trữ tìm đến Thập Nhất Nương nói:”…… Người bình thường, nếu thật sự là có tâm hướng phật, ở nhà mở cái phật đường là được. Chỉ sợ là bị bức bách không có đường đi, mới nghĩ muốn gửi thân ở Từ Nguyên Tự.”

Nhị phu nhân chỉ cười: “Nhà nào cũng có cái khó của nhà đó.”

Thái phu nhân thở dài:” Cũng phải. Mọi người đều hâm mộ ta sinh nữ nhi làm hoàng hậu, sinh con trai làm quan lớn, trải qua không nhiều thoải mái, đối với ngươi cũng có chỗ khó xử của ta……”

Thái phu nhân cùng Nhị phu nhân nói linh tinh, trong phòng không khí dịu dàng chảy xuôi.

……

Thập Nhất Nương cùng Đại phu nhân, vội vàng xuống xe ngựa, sớm có nha hoàn nhanh mắt đi truyền bẩm:” Thập nhất tiểu thư, đã trở lại!”

Nàng liền thấy Ngũ Nương bước gấp gáp vén mành mà ra:” Thập nhất muội, ngươi đã tới. Mẫu thân đang nhắc ngươi đó!”

Thập Nhất Nương thấy nàng hai mắt ửng hồng, trong lòng không khỏi cả kinh, một mặt hỏi nàng:” Mẫu thân hiện tại ra sao?”, một mặt bước nhanh vào nhà.

Ngũ Nương đi theo phía sau nàng: “Người đã muốn tỉnh, nhưng nói không ra chữ……” Nói xong, nhỏ giọng khóc.

Thập Nhất Nương đã tiến vào nội thất, liếc mắt một cái liền thấy đại thái thái sắc mặt khô vàng nằm ở trên giường.

Nàng bước nhanh đi qua, ngồi ở ghế con bên cạnh: “Mẫu thân, ngài thế nào? Có nặng lắm không?”

Đại thái thái nhìn nàng, trong mắt trước là cao hứng, sau đó chuyển sang oán hận, miệng run run muốn nói, nhưng chỉ ” Di nha” hai tiếng, nói không nên lời.

Trong lòng Thập Nhất Nương trầm xuống.

Đây rõ ràng là bộ dáng bị trúng gió……

Cùng tới Ngũ Nương vội hỏi:” Mẫu thân, thầy thuốc nói, ngươi đừng nóng vội, tĩnh tâm dưỡng bệnh, ngươi muốn nói cái gì, đợi lúc khỏe lại rồi lại nói cho thập nhất muội cũng giống nhau.”

Đại thái thái cố hết sức lắc đầu.

Thập Nhất lương do dự một lát, nói:” Ngươi là lo lắng hai vị di nương sao?”

Đại thái thái liền trừng mắt nhìn.

Thập Nhất Nương liền liếc mắt nhìn Đại phu nhân một cái, nói:” Đại tẩu đã sai người đi kêu đại ca trở lại. Đến lúc đó, cho đại ca cùng Tể Trữ kia đi thương lượng một chút. Chúng ta đều là nữ nhi, tự nhiên nghe mẫu thân.”

Trong mắt Đại thái thái lộ ra vẻ an ủi.

“Ngài trước hết nghỉ đi!” Thập Nhất Nương giúp nàng dịch góc chăn,” Đợi lát nữa đại ca trở lại, chúng ta lại thương lượng với ngài.”

Đại thái thái liền nhắm mắt.

Trong phòng trở nên yên tĩnh lặng lẽ.

Thập Nhất Nương hướng Hứa mama làm cái thế ngụ ý chiếu cố đại thái thái, sau đó cùng Đại phu nhân, Ngũ Nương lui ra ngoài.

Đại lão gia đang ngồi ở lâm song kháng của gian này, thấy Thập Nhất Nương đi ra, tức giận liền hiện trên mặt.

“Ngươi đi nói cùng cái Tể Trữ kia, nàng muốn cáo quan, La gia chúng ta theo phụng bồi.”

Thập Nhất Nương biết Đại lão gia là cực kỳ tức giận. Đại phu nhân, lại sợ đắc tội Thập Nhất Nương, trước an ủi Thập Nhất Nương “Thập nhất tiểu thư, không cần để ở trong lòng, cha đây là bị hai vị di nương làm cho tức giận.” Nói với Đại lão gia “Thập nhất tiểu thư, chân trước vừa mới tiến vào, ngay cả sự tình như thế nào cũng không biết. Muốn phát hỏa, chờ ta cùng Thập Nhất Nương nói ngài lại tái phát hỏa cũng không muộn a!” Nói xong, hướng Thập Nhất Nương đưa ánh mắt:” Thập nhất tiểu thư, đi theo ta uống chén trà đi!”

Nàng cũng muốn biết Tể Trữ đi vào nói như thế nào. Cười cho Đại lão gia hành lễ, cùng Ngũ Nương, đi theo Đại phu nhân, đi sảo gian phía đông.

Nguyên lai, Đông Thanh chân trước báo tin, Đại phu nhân, đang do dự phải như thế nào nói rõ ràng cùng đại thái thái chuyện này, kết quả Tể Trữ kia đã tới rồi. Không đợi Đại phu nhân nói ra miệng, liền đem việc hai vị di nương muốn tới Từ Nguyên Tự xuất gia nói. Đại thái thái vừa nghe, tức giận đến sắc mặt xanh mét, vô luận Tể Trữ kia nói như thế nào cũng không đáp ứng. Còn la hét muốn Tể Trữ đem người giao ra đây, bằng không, mọi người liền đi gặp quan. Nói xong, đại thái thái nhất thời kích động, hôn mê, sau khi tỉnh lại tay chân phát run, nói không nên lời.

Đang nói, La Chấn Hưng cùng Tiễn Minh đến đây.

Thập Nhất Nương còn muốn lảnh tránh Tiễn Minh, Đại phu nhân, lại thấp giọng nói “Bây giờ, nhiều một người nhiều thêm một con đường. Huống chi Ngũ cô gia luôn luôn có chủ trương, đối với việc trong nhà lại nhiệt tâm. Chúng ta ở nơi này tránh nói chuyện với hắn, chỉ sợ Ngũ tiểu thư, trở về cũng sẽ nói cho hắn biết.”

Nàng nghĩ Ngũ Nương nghe được chuyện Tiễn Minh liền vui vẻ, biết Đại phu nhân, nói có đạo lý, chỉ phải cười khổ đồng ý

Không thể báo quan. Tiễn Minh liếc mắt xem Thập Nhất Nương một cái,” Việc này vốn kỳ quặc, nếu ầm ĩ đến quan phủ, một truyền mười, mười truyền trăm, những thứ xấu xa đều truyền ra hết. Đến lúc đó, không phải cũng là phải. Huống chi Từ phủ luôn luôn thấp điệu, Thập cô gia lại là cái ương ngạnh…… Chỉ sợ sẽ phát sinh ra chuyện gì!”

Từ Lệnh Nghi thì Thập Nhất Nương thực không sợ. Hắn thành thục, lý trí, nàng lo lắng Vương lang, nói không chừng sẽ bỏ Thập Nương, hoặc là đem Thập Nương hung hăng nhục nhã một phen……

Ngũ Nương tự nhiên là đồng ý lời Tiễn Minh.

La Chấn Hưng suy nghĩ, nói:” Nếu không, liền y theo lời Tể Trữ kia nói, đồng ý hai vị di nương xuất gia đi! Tục ngữ nói thật là tốt, dưa xanh hái không ngọt, hai vị di nương nếu quyết tâm phải đi, chính là lưu được nhất thời, cũng lưu không được một đời. Ầm ĩ ra tất cả mọi người đều không thoải mái.”

Tiễn Minh liền nhìn Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương cũng thấy như vậy tốt một chút.

Cái này giống như ngói chậu bình bằng sứ. Hai vị di nương đã muốn làm ra chuyện như vậy, không nương nhờ Từ Nguyên Tự xuất gia mà bị La gia bắt được đang làm thiếp mà bỏ trốn là chuyện chết, không có gì phải sợ. Nhưng La gia còn có một nhà lớn bé già trẻ phải sống……

” Đại ca nói có lý.” Thập Nhất Nương đáp.

La Chấn Hưng liền nhẹ nhàng thở một hơi: ” Cha chính là nhất thời cực kỳ tức giận, ta đi nói cho về phần nương nơi đó, liền tạm thời giấu diếm. Đợi lão nhân gia nàng tốt một ít rồi nói cũng không muộn.”

Mọi người nhất trí gật đầu.

Ánh mắt La Chấn Hưng liền dừng ở trên người Đại phu nhân: ” Việc này liền thỉnh nương tử quản nhiều hơn một chút. Đừng cho nha hoàn bà tử ở trước mặt nương nói huyên thuyên, nếu nương có hỏi, chúng ta cũng không nói lung tung. Mượn thiếp mời Hầu Gia, thỉnh quan phủ đi tróc nã hai vị di nương.”

Tất cả mọi người gật đầu.

Còn có tiểu nha hoàn khiếp sợ nói: ” Đại gia, Hầu Gia đến đây!”

Người trong phòng đều ngẩn ra.

Thập Nhất Nương nhẹ nhàng thở ra.

May mắn, cô gia này tính ra, không có kênh kiệu khiến cho mình ở trước mặt nhà mẹ đẻ không tốt làm người.

Tiễn Minh là người thứ nhất vén mành mà ra:” Mau mời tiến vào.” Sau đó nghênh đón vào.

La Chấn Hưng thấy Tiễn Minh đi ra ngoài, cũng phản ứng lại, đi theo ra ngoài.

Giữa trời chiều, Từ Lệnh Nghi biểu tình lạnh nhạt đi đến, ánh mắt xoay chuyển, liền dừng ở trên người Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương cung kính hướng tới hắn khom đầu gối hành lễ…. Vì hắn tới như vậy, mình cũng phải biểu hiện khiêm tốn ôn thuận một ít mới được.

Tiễn Minh đã hành lễ:” Hầu Gia!”

La Chấn Hưng cũng kêu một tiếng” Hầu gia”.

“Xảy ra chuyện gì?” Từ Lệnh Nghi nhìn hắn, thanh âm không cao không thấp, lại mang theo tư thế nhìn từ cao xuống, uy nghiêm làm cho người ta kính sợ, La Chấn Hưng nhất thời thế nhưng không biết trả lời như thế nào mới tốt.

Tiễn Minh nhìn thoáng qua nha hoàn bà tử gã sai vặt chung quanh, vội nói:” Chúng ta vào nhà nói đi!”

Từ Lệnh Nghi hơi nắm tay, đi theo Tiễn Minh tiến vào đông sương phòng, mọi người ngồi xuống, Tiễn Minh liền đơn giản rõ ràng đem sự việc nói tóm tắt một lần.

Thập Nhất Nương chỉ cảm thấy sắc mặt nóng bỏng cháy sạch.

Nàng cảm thấy Từ Lệnh Nghi đối với La gia xem không dậy nổi, cố tình lại đã xảy ra loại chuyện này.

Từ Lệnh Nghi liếc mắt xem Thập Nhất Nương một cái.

Phát hiện mặt nàng đỏ bừng ngồi ở một góc, thần sắc thực mất tự nhiên, giống như là do nàng làm sai.

” Có thể ở nhà tu tại gia hay không.” Từ Lệnh Nghi nói:” Nếu là chuyện tiền, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện