Thứ Nữ Công Lược
Chương 211: Đại niên (Thượng)
Buổi tối ngày hôm đó hai huynh đệ nói tới khuya, Thập Nhất Nương sợ
Ngũ phu nhân lo lắng, cố ý sai Hổ Phách đi báo cho Ngũ phu nhân.
Ngũ phu nhân đang ở cùng Thạch mama, dựa ở Lâm Song đại kháng làm thêu thùa may vá đợi Từ Lệnh Khoan trở về. Nghe nói Từ Lệnh Khoan trở về khuya, nàng mi giác hơi giương lên, cười nói:” Ta gả lại đây vài năm nay, đây vẫn là lần đầu tiên Hầu Gia lôi kéo Ngũ gia nhà chúng ta đàm luận chuyện trong tâm. Thực là khó được a! Ngươi đi nói một tiếng cùng Tứ tẩu. Ta sẽ không đợi Ngũ gia. Phiền Tứ tẩu giúp đỡ chiếu cố một chút, cho Ngũ gia nhà chúng ta ở thư phòng Tứ gia nghỉ một đêm. Trời giá rét, nửa đêm canh ba đến đến đi đi, bị lạnh cũng không phải là chuyện đùa giỡn.”
Hổ Phách nghe nàng nói có hàm ý khác, làm như nghe không hiểu, cười khom đầu gối ứng ”Vâng”, theo nha hoàn Ngũ phu nhân tiễn ra ngoài.
Mặt Ngũ phu nhân liền sụp xuống: “Có ý tứ gì? Trong phòng bọn họ xảy ra chuyện, đem Ngũ gia kêu đi làm cái gì?” Nói xong, lạnh lùng cười, “Ta không tin Hầu Gia đối với Ngũ gia có thể nói ra điều gì trong lòng!”
Thạch mama nghe mí mắt nhảy dựng. Lập tức cười nói:” Trong nhà xảy ra chuyện như vậy, Hầu Gia không nói cùng Ngũ gia hay sao? Bọn họ dù sao là huynh đệ nhất mẫu đồng bào.”
Ngũ phu nhân nghe trầm ngâm nói: “Ta coi cũng không thấy thích hợp. Ngươi không có thấy. Lúc Thái phu nhân nhắc tới đứa nhỏ kia Ngũ gia có bao nhiêu kích động. Giống như là. Là. “Nói nói tới đây, trong lòng nàng bỗng nhột,” Hình như là việc này cùng hắn có quan hệ lớn lao…”
Hầu gia dưỡng ngoại thất… Người khác tin tưởng, Thạch mama không tin. Không nói chuyện khác, lúc trước lão Hầu Gia nhà mình đem nữ nhân gả đến Từ gia, trừ bỏ xem trúng Từ Lệnh Khoan ngoài việc là con út, tính cách ôn hòa, tướng mạo anh tuấn, càng coi trọng chính là Từ gia anh em hòa thuận, Vĩnh Bình Hầu văn thao vũ lược, phẩm hành đoan chính, về sau nữ nhi cũng có đại thụ làm bóng mát chỗ dự lưng.
Lão Hầu Gia nhà bọn họ cho tới bây giờ không có xem nhầm qua!
Lại đem lời nói của Ngũ phu nhân suy nghĩ, sắc mặt Thạch mama có chút bạch.
Nàng bảy tuổi tiến Định Nam Hầu phủ làm việc, không biết xem qua bao nhiêu, nghe qua bao nhiêu. Đã sớm hiểu được, chân tướng là cái gì không quan trọng, trọng yếu chính là kết quả.
Nếu thái phu nhân nói, đứa nhỏ này là của Vĩnh Bình hầu, thì đứa nhỏ kia chính là của Vĩnh Bình hầu!
Không thể sinh phức tạp.
Phải biết rằng, Đan Dương quan trọng nhất chính là mặt mũi.
Cả nhà mọi người đều biết, chỉ gạt nàng một người không biết, nói đây là trong nhà thương tiếc mình vất vả, sẽ không muốn, chỉ sợ liền sinh ra oán hận đồng dạng là con dâu, dựa vào cái gì đem ta dẫm nát dưới chân tuyên dương người khác hiền thục!
Thạch mama trong lòng rung động, trên mặt liền lộ ra mấy phân ý cười:”Ngài làm sao vậy? Trước kia không có suy nghĩ nhiều như vậy.”
” Không phải ta đa tâm.” Ngũ phu nhân mày nhíu lại, lộ ra suy tư,” Chuyện này không đúng… Ngũ gia tôn kính nhất chính là thái phu nhân; sợ nhất là Hầu Gia.” Nói xong, nàng nhìn Thạch mama,” Như thế nào đột nhiên lá gan lớn như vậy, thế nhưng lúc thái phu nhân nói chuyện nhảy ra sáp miệng còn có Thập Nhất Nương, bản lĩnh nhất chính là lùa theo chiều gió, bình thường thấy thái phu nhân toàn nhìn ánh mắt làm việc, hôm nay cũng rất kỳ quái, thế nhưng giành nói trước mặt Hầu gia!”
Thạch mama càng nghe càng kinh hãi, trên mặt tươi cười lại càng sáng lạn: “Theo ta thấy, lời này ngài nói không đúng!”
Ngũ phu nhân nghe nhíu nhíu mi, lộ ra biểu tình “Ngươi nói”.
” Ta xem, Ngũ gia chúng ta hiếu thuận thái phu nhân nhất, cũng tôn kính Hầu Gia nhất.” Thạch mama cười nói, “Ngài còn có nhớ hay không. Lúc ngài mới vừa gả vào, có một ngày lấy câu nói của Hầu Gia ra trêu chọc, Ngũ gia lật mặt ngay tại chỗ…… Phải biết rằng, Ngũ gia luôn luôn khoan dung thập phần ……”
Ngũ phu nhân nao nao, nhớ tới.
Chính xác có chuyện này.
Lúc ấy bọn họ vẫn là tân hôn yến, lúc nùng tình mật ý… Đúng là có chuyện này, nàng hiểu được Ngũ gia coi trọng nhất chính là cái gì, sau đó cho người bên người toàn bộ sửa miệng kêu nàng “Ngũ phu nhân”.
Thạch mama xem hiểu được, tiếp tục nói sâu xa: “Lại nói tiếp, thân phận Hầu Gia tôn quý. Bên ngoài dưỡng tiểu thiếp, sinh con trai, tính là cái gì? Nhưng cố tình lại bị đồn đãi ồn ào huyên náo. Thứ nhất là Hầu Gia quyền cao chức trọng, thứ hai cũng là bởi vì Hầu Gia ngày thường làm việc nghiêm cẩn, mọi người khó được xem náo nhiệt. Lão Hầu Gia trong phủ qua đời sớm, ở trong mắt Ngũ gia, Hầu Gia tức là huynh trưởng, cũng là phụ thân. Người khác xem ra bất quá là chuyện hạt vừng hạt đậu, nhưng xảy ra trên người Hầu Gia, chỉ sợ Ngũ gia không chịu được. Trong lòng nhịn không được, nghĩ muốn vì Hầu Gia biện giải vài câu, cũng là chuyện thường. Ta nhìn không ra có cái gì không giống.”
“Không đúng.” Thạch mama nói một phen làm cho Ngũ phu nhân cứng đầu,” Hắn như vậy, rõ ràng là muốn đem việc này dẫn lên người mình…
“Vậy thì đúng rồi.” Không đợi Ngũ phu nhân nói xong, Thạch mama bật người sáp miệng nói,” Hầu Gia là ai? Thiếu sư thái tử, đại đô đốc ngũ quân đề đốc phủ, đại tướng quân bình miêu loạn, chinh tây bắc. Ngũ gia chỉ sợ tình nguyện việc này xảy ra ở trên người mình, cũng không nguyện ý xảy ra trên người Hầu Gia, làm cho Hầu Gia bị người châm chọc chỉ chỏ cười đùa một phen!”
Nghe Thạch mama nói như vậy, vốn khẳng định Ngũ phu nhân không khỏi có chút do dự.
Trượng phu này có một đống lớn khuyết điểm, nhưng đáy lòng rất tốt. Bằng không, nàng cũng không thể sống cùng hắn.
Thạch mama vừa thấy, bật người quyết định nói sâu xa tiếp.
” Hầu Gia ngày thường đem Ngũ gia là đứa nhỏ để dạy dỗ. Nói không chừng, chính là ngài xem trong lòng cũng không thư thái? Lần này Ngũ gia thông minh nghĩ ra ý tứ muốn đem trách nhiệm này dẫn lên người mình, Hầu Gia xem cao hứng không ngậm được miệng a! Như thế nào cũng phải tìm Ngũ gia trò chuyện! Ngài cũng đừng quan tâm.” Nói xong, lại cảm thấy lời này lực không lớn, nói “Nếu không, đợi mùng hai hồi ngõ Hồng Đăng chúng ta hỏi lão Hầu gia? Lão nhân gia hắn đi đường còn nhiều hơn chúng ta ăn muối, chúng ta thấy không rõ, chẳng lẽ lão nhân giahắn cũng xem không rõ?”
“Cũng đúng!” Ngũ phu nhân rốt cục gật đầu,” Phụ thân kiến thức rộng rãi, hỏi lão nhân gia hắn sẽ biết!”
Thạch mama lúc này mới thở một hơi, cười nói sang chuyện khác:” Nếu Ngũ gia đêm nay nghỉ chỗ Hầu Gia, ngài cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi! Thêu thùa may vá này để cho nhóm nha hoàn làm là được, cẩn thận hư ánh mắt.”
“Bất quá là làm đôi tất nhỏ thôi.” Ngũ phu nhân cười bỏ thêu thùa may vá, do Thạch mama hầu hạ lên giường.
Thập Nhất Nương mệt mỏi mà ngủ, sáng sớm ngày hôm sau tỉnh lại thấy đệm không vết nhăn có chút ngoài ý muốn.
Chỉ huy tiểu nha hoàn đánh nước rửa mặt Hổ Phách vội cười nói: “Buổi tối ngày hôm qua Hầu Gia cùng Ngũ gia nghỉ ở thư phòng!”
Thắp đèn nói chuyện suốt đêm?
Xem tình hình hai người hẳn là tiêu tan hiềm khích lúc trước!
Thập Nhất Nương cười do Hổ Phách hầu hạ xuống giường.
“Hầu Gia cùng Ngũ gia còn không có rời giường?”
” Còn không có.” Hổ Phách cười nói, “Lục Vân, Hồng Tú, Xuân Mạt, Hạ Y đều an bài ở thư phòng bên kia hầu hạ, ngài yên tâm đi!”
Thập Nhất Nương gật đầu, đang muốn đi tịnh phòng rửa mặt, Đào mama vội vàng lại đây.
“Khẳng định là nàng nghe nói chuyện Ngũ thiếu gia.” Thập Nhất Nương cho nàng chờ ở thính đường,”Bảo nàng từ từ.”
Hổ Phách cười trả lời đi truyền lời, Thập Nhất Nương rửa ráy xong đi ra, ngồi Lâm Song đại kháng uống nửa chung trà mới cho tiểu nha hoàn truyền nàng tiến vào.
“Phu nhân, ngày hôm qua ta nghe nói một chuyện, không biết là thật hay là giả, cho nên cố ý tới hỏi. Miễn cho nhóm nha hoàn không biết nặng nhẹ, truyền loạn.” Nàng nói rất uyển chuyển.
“Nói cái gì?” Thập Nhất Nương cười cho tiểu nha hoàn bứng ghế cho Đào mama.
Nàng nửa ngồi ở ghế con, sau đó thật cẩn thận hỏi chuyện Từ Tự Giới: ‘…… Nói là hôm nay tế tổ sẽ vào tộc phổ?”
Thập Nhất Nương gật đầu, đem lời thái phu nhân nói đối ngoại nói lại một lần, lại nói: “Dưỡng ở danh nghĩa Đông di nương, tạm thời đi theo ta. Chuyện cũng trưng cầu qua ý tứ ngõ Cung Huyền bên trước.”
Nghe nói La gia biết, Đào mama gật đầu, thấp giọng nói: “Mẹ đẻ đứa nhỏ kia?”
Hiển nhiên không tin đứa nhỏ là từ thiện đường ôm trở về.
Thập Nhất Nương rất muốn cười.
Chuyện này thật sự là điển hình của việc che tai trộm chuông, cố tình mọi người còn nhất trí tỏ vẻ không có nghe được tiếng chuông.
“Nếu là từ thiện đường ôm về, tự nhiên là vô phụ vô mẫu!” Thập Nhất Nương cũng không có nghe được tiếng chuông.
Đào mama hiển nhiên thực vừa lòng đối với đáp án này vô phụ vô mẫu, mẹ đẻ đứa nhỏ vĩnh viễn không có khả năng xuất hiện!
Ánh mắt nàng xoay chuyển, thanh âm nhỏ như muỗi hỏi Thập Nhất Nương :‘ nếu không, ngài giao đứa nhỏ này cho ta mang? Dù sao ta hiện tại cũng không có chuyện gì!”
Thập Nhất Nương lập tức nghĩ tới La Chấn Thanh…· sau đó không chút suy nghĩ cự tuyệt: “Cái này xem ý tứ Hầu Gia!”
Đào mama còn muốn nói cái gì, Nam Vĩnh nương tử lại đây giúp nàng chải đầu, Đào mama chỉ phải lui xuống.
Thập Nhất Nương nhớ tới một một việc, hỏi Nam Vĩnh nương tử: “Ngươi có muốn làm quản sự mama không?”
Nam Vĩnh nương tử kinh ngạc.
Quản sự mama từ phủ mỗi tháng có hai lượng tiền tháng.
” Ta……” Nàng có chút do dự, sợ mình làm không tốt.
” Ngươi biết giữ đứa nhỏ đi?” Thập Nhất Nương thấy nàng lo được lo mất, cười nói,” Hầu Gia ôm đứa nhỏ trở về dưỡng ở danh nghĩa Đông di nương, hiện giờ trong phòng hắn khuyết quản sự mama. Ngươi trở về thương lượng cùng chồng ngươi. Được không? Mùng mười trả lời Hổ Phách một tiếng là được.”
Nam Vĩnh nương tử thì thào đáp ứng, trong quá trình chải đầu thất thần vài lần.
Đợi nàng đi rồi, Hổ Phách không khỏi nói:” Nam Vĩnh nương tử cũng rất thành thật!”
“Thành thật là tốt a!” Tưởng tượng đến giọng Từ Tự Giới kia thanh thúy như hoàng oanh, Thập Nhất Nương không khỏi thở thật dài,”Bên người Ngũ thiếu gia, cần người thành thật.”
Hổ Phách cười giúp Thập Nhất Nương mặc bộ bối tử màu xanh biếc triền hoa, ba vị di nương lại đây vấn an.
Đồng hành còn có Tân Cúc ôm Từ Tự Giới.
Từ Tự Giới mặc áo choàng gấm màu hồng nhạt, chải đầu nha giác, cằm thanh tú, mắt như thu thủy, vừa thấy, giống như Tiểu cô nương.
Hắn chiếu theo bộ dạng Tân Cúc hành lễ Thập Nhất Nương, đôi mắt xoay chuyển nhanh như chớp, giống như đang tìm cái gì!
Chẳng lẽ là tìm Từ Lệnh Nghi?
Thập Nhất Nương nhìn thấy cảm thấy rất ngoài tưởng tượng.
Tân Cúc đã ở một bên giải thích:”…… Đang lúc Ngũ thiếu gia mặc xiêm y, Tần di nương lại đây kéo chúng ta đến cùng.”
Tần di nương vội cười nói:” Ta nghĩ Ngũ thiếu gia vừa mới tiến phủ, có chút quy củ không hiểu, liền mời Tân Cúc muội muội ôm Ngũ thiếu gia, cùng nhau lại đây vấn an ngài.”
Tươi cười của nàng có chút cẩn thận, dưới mắt có màu xanh nhàn nhạt.
Dù sao lớn tuổi, nghỉ ngơi không tốt sẽ có thâm quầng đôi mắt. Thập Nhất Nương nghĩ, nhìn Văn di nương.
Nàng sắc mặt hồng nhuận, sảng khoái, tinh thần sáng láng, giống như còn có tinh thần hơn chính mình.
Xem bộ dáng, chuyện đứa nhỏ không hề ảnh hưởng đến nàng.
Thập Nhất Nương lại nhìn Kiều Liên Phòng.
Ngũ phu nhân đang ở cùng Thạch mama, dựa ở Lâm Song đại kháng làm thêu thùa may vá đợi Từ Lệnh Khoan trở về. Nghe nói Từ Lệnh Khoan trở về khuya, nàng mi giác hơi giương lên, cười nói:” Ta gả lại đây vài năm nay, đây vẫn là lần đầu tiên Hầu Gia lôi kéo Ngũ gia nhà chúng ta đàm luận chuyện trong tâm. Thực là khó được a! Ngươi đi nói một tiếng cùng Tứ tẩu. Ta sẽ không đợi Ngũ gia. Phiền Tứ tẩu giúp đỡ chiếu cố một chút, cho Ngũ gia nhà chúng ta ở thư phòng Tứ gia nghỉ một đêm. Trời giá rét, nửa đêm canh ba đến đến đi đi, bị lạnh cũng không phải là chuyện đùa giỡn.”
Hổ Phách nghe nàng nói có hàm ý khác, làm như nghe không hiểu, cười khom đầu gối ứng ”Vâng”, theo nha hoàn Ngũ phu nhân tiễn ra ngoài.
Mặt Ngũ phu nhân liền sụp xuống: “Có ý tứ gì? Trong phòng bọn họ xảy ra chuyện, đem Ngũ gia kêu đi làm cái gì?” Nói xong, lạnh lùng cười, “Ta không tin Hầu Gia đối với Ngũ gia có thể nói ra điều gì trong lòng!”
Thạch mama nghe mí mắt nhảy dựng. Lập tức cười nói:” Trong nhà xảy ra chuyện như vậy, Hầu Gia không nói cùng Ngũ gia hay sao? Bọn họ dù sao là huynh đệ nhất mẫu đồng bào.”
Ngũ phu nhân nghe trầm ngâm nói: “Ta coi cũng không thấy thích hợp. Ngươi không có thấy. Lúc Thái phu nhân nhắc tới đứa nhỏ kia Ngũ gia có bao nhiêu kích động. Giống như là. Là. “Nói nói tới đây, trong lòng nàng bỗng nhột,” Hình như là việc này cùng hắn có quan hệ lớn lao…”
Hầu gia dưỡng ngoại thất… Người khác tin tưởng, Thạch mama không tin. Không nói chuyện khác, lúc trước lão Hầu Gia nhà mình đem nữ nhân gả đến Từ gia, trừ bỏ xem trúng Từ Lệnh Khoan ngoài việc là con út, tính cách ôn hòa, tướng mạo anh tuấn, càng coi trọng chính là Từ gia anh em hòa thuận, Vĩnh Bình Hầu văn thao vũ lược, phẩm hành đoan chính, về sau nữ nhi cũng có đại thụ làm bóng mát chỗ dự lưng.
Lão Hầu Gia nhà bọn họ cho tới bây giờ không có xem nhầm qua!
Lại đem lời nói của Ngũ phu nhân suy nghĩ, sắc mặt Thạch mama có chút bạch.
Nàng bảy tuổi tiến Định Nam Hầu phủ làm việc, không biết xem qua bao nhiêu, nghe qua bao nhiêu. Đã sớm hiểu được, chân tướng là cái gì không quan trọng, trọng yếu chính là kết quả.
Nếu thái phu nhân nói, đứa nhỏ này là của Vĩnh Bình hầu, thì đứa nhỏ kia chính là của Vĩnh Bình hầu!
Không thể sinh phức tạp.
Phải biết rằng, Đan Dương quan trọng nhất chính là mặt mũi.
Cả nhà mọi người đều biết, chỉ gạt nàng một người không biết, nói đây là trong nhà thương tiếc mình vất vả, sẽ không muốn, chỉ sợ liền sinh ra oán hận đồng dạng là con dâu, dựa vào cái gì đem ta dẫm nát dưới chân tuyên dương người khác hiền thục!
Thạch mama trong lòng rung động, trên mặt liền lộ ra mấy phân ý cười:”Ngài làm sao vậy? Trước kia không có suy nghĩ nhiều như vậy.”
” Không phải ta đa tâm.” Ngũ phu nhân mày nhíu lại, lộ ra suy tư,” Chuyện này không đúng… Ngũ gia tôn kính nhất chính là thái phu nhân; sợ nhất là Hầu Gia.” Nói xong, nàng nhìn Thạch mama,” Như thế nào đột nhiên lá gan lớn như vậy, thế nhưng lúc thái phu nhân nói chuyện nhảy ra sáp miệng còn có Thập Nhất Nương, bản lĩnh nhất chính là lùa theo chiều gió, bình thường thấy thái phu nhân toàn nhìn ánh mắt làm việc, hôm nay cũng rất kỳ quái, thế nhưng giành nói trước mặt Hầu gia!”
Thạch mama càng nghe càng kinh hãi, trên mặt tươi cười lại càng sáng lạn: “Theo ta thấy, lời này ngài nói không đúng!”
Ngũ phu nhân nghe nhíu nhíu mi, lộ ra biểu tình “Ngươi nói”.
” Ta xem, Ngũ gia chúng ta hiếu thuận thái phu nhân nhất, cũng tôn kính Hầu Gia nhất.” Thạch mama cười nói, “Ngài còn có nhớ hay không. Lúc ngài mới vừa gả vào, có một ngày lấy câu nói của Hầu Gia ra trêu chọc, Ngũ gia lật mặt ngay tại chỗ…… Phải biết rằng, Ngũ gia luôn luôn khoan dung thập phần ……”
Ngũ phu nhân nao nao, nhớ tới.
Chính xác có chuyện này.
Lúc ấy bọn họ vẫn là tân hôn yến, lúc nùng tình mật ý… Đúng là có chuyện này, nàng hiểu được Ngũ gia coi trọng nhất chính là cái gì, sau đó cho người bên người toàn bộ sửa miệng kêu nàng “Ngũ phu nhân”.
Thạch mama xem hiểu được, tiếp tục nói sâu xa: “Lại nói tiếp, thân phận Hầu Gia tôn quý. Bên ngoài dưỡng tiểu thiếp, sinh con trai, tính là cái gì? Nhưng cố tình lại bị đồn đãi ồn ào huyên náo. Thứ nhất là Hầu Gia quyền cao chức trọng, thứ hai cũng là bởi vì Hầu Gia ngày thường làm việc nghiêm cẩn, mọi người khó được xem náo nhiệt. Lão Hầu Gia trong phủ qua đời sớm, ở trong mắt Ngũ gia, Hầu Gia tức là huynh trưởng, cũng là phụ thân. Người khác xem ra bất quá là chuyện hạt vừng hạt đậu, nhưng xảy ra trên người Hầu Gia, chỉ sợ Ngũ gia không chịu được. Trong lòng nhịn không được, nghĩ muốn vì Hầu Gia biện giải vài câu, cũng là chuyện thường. Ta nhìn không ra có cái gì không giống.”
“Không đúng.” Thạch mama nói một phen làm cho Ngũ phu nhân cứng đầu,” Hắn như vậy, rõ ràng là muốn đem việc này dẫn lên người mình…
“Vậy thì đúng rồi.” Không đợi Ngũ phu nhân nói xong, Thạch mama bật người sáp miệng nói,” Hầu Gia là ai? Thiếu sư thái tử, đại đô đốc ngũ quân đề đốc phủ, đại tướng quân bình miêu loạn, chinh tây bắc. Ngũ gia chỉ sợ tình nguyện việc này xảy ra ở trên người mình, cũng không nguyện ý xảy ra trên người Hầu Gia, làm cho Hầu Gia bị người châm chọc chỉ chỏ cười đùa một phen!”
Nghe Thạch mama nói như vậy, vốn khẳng định Ngũ phu nhân không khỏi có chút do dự.
Trượng phu này có một đống lớn khuyết điểm, nhưng đáy lòng rất tốt. Bằng không, nàng cũng không thể sống cùng hắn.
Thạch mama vừa thấy, bật người quyết định nói sâu xa tiếp.
” Hầu Gia ngày thường đem Ngũ gia là đứa nhỏ để dạy dỗ. Nói không chừng, chính là ngài xem trong lòng cũng không thư thái? Lần này Ngũ gia thông minh nghĩ ra ý tứ muốn đem trách nhiệm này dẫn lên người mình, Hầu Gia xem cao hứng không ngậm được miệng a! Như thế nào cũng phải tìm Ngũ gia trò chuyện! Ngài cũng đừng quan tâm.” Nói xong, lại cảm thấy lời này lực không lớn, nói “Nếu không, đợi mùng hai hồi ngõ Hồng Đăng chúng ta hỏi lão Hầu gia? Lão nhân gia hắn đi đường còn nhiều hơn chúng ta ăn muối, chúng ta thấy không rõ, chẳng lẽ lão nhân giahắn cũng xem không rõ?”
“Cũng đúng!” Ngũ phu nhân rốt cục gật đầu,” Phụ thân kiến thức rộng rãi, hỏi lão nhân gia hắn sẽ biết!”
Thạch mama lúc này mới thở một hơi, cười nói sang chuyện khác:” Nếu Ngũ gia đêm nay nghỉ chỗ Hầu Gia, ngài cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi! Thêu thùa may vá này để cho nhóm nha hoàn làm là được, cẩn thận hư ánh mắt.”
“Bất quá là làm đôi tất nhỏ thôi.” Ngũ phu nhân cười bỏ thêu thùa may vá, do Thạch mama hầu hạ lên giường.
Thập Nhất Nương mệt mỏi mà ngủ, sáng sớm ngày hôm sau tỉnh lại thấy đệm không vết nhăn có chút ngoài ý muốn.
Chỉ huy tiểu nha hoàn đánh nước rửa mặt Hổ Phách vội cười nói: “Buổi tối ngày hôm qua Hầu Gia cùng Ngũ gia nghỉ ở thư phòng!”
Thắp đèn nói chuyện suốt đêm?
Xem tình hình hai người hẳn là tiêu tan hiềm khích lúc trước!
Thập Nhất Nương cười do Hổ Phách hầu hạ xuống giường.
“Hầu Gia cùng Ngũ gia còn không có rời giường?”
” Còn không có.” Hổ Phách cười nói, “Lục Vân, Hồng Tú, Xuân Mạt, Hạ Y đều an bài ở thư phòng bên kia hầu hạ, ngài yên tâm đi!”
Thập Nhất Nương gật đầu, đang muốn đi tịnh phòng rửa mặt, Đào mama vội vàng lại đây.
“Khẳng định là nàng nghe nói chuyện Ngũ thiếu gia.” Thập Nhất Nương cho nàng chờ ở thính đường,”Bảo nàng từ từ.”
Hổ Phách cười trả lời đi truyền lời, Thập Nhất Nương rửa ráy xong đi ra, ngồi Lâm Song đại kháng uống nửa chung trà mới cho tiểu nha hoàn truyền nàng tiến vào.
“Phu nhân, ngày hôm qua ta nghe nói một chuyện, không biết là thật hay là giả, cho nên cố ý tới hỏi. Miễn cho nhóm nha hoàn không biết nặng nhẹ, truyền loạn.” Nàng nói rất uyển chuyển.
“Nói cái gì?” Thập Nhất Nương cười cho tiểu nha hoàn bứng ghế cho Đào mama.
Nàng nửa ngồi ở ghế con, sau đó thật cẩn thận hỏi chuyện Từ Tự Giới: ‘…… Nói là hôm nay tế tổ sẽ vào tộc phổ?”
Thập Nhất Nương gật đầu, đem lời thái phu nhân nói đối ngoại nói lại một lần, lại nói: “Dưỡng ở danh nghĩa Đông di nương, tạm thời đi theo ta. Chuyện cũng trưng cầu qua ý tứ ngõ Cung Huyền bên trước.”
Nghe nói La gia biết, Đào mama gật đầu, thấp giọng nói: “Mẹ đẻ đứa nhỏ kia?”
Hiển nhiên không tin đứa nhỏ là từ thiện đường ôm trở về.
Thập Nhất Nương rất muốn cười.
Chuyện này thật sự là điển hình của việc che tai trộm chuông, cố tình mọi người còn nhất trí tỏ vẻ không có nghe được tiếng chuông.
“Nếu là từ thiện đường ôm về, tự nhiên là vô phụ vô mẫu!” Thập Nhất Nương cũng không có nghe được tiếng chuông.
Đào mama hiển nhiên thực vừa lòng đối với đáp án này vô phụ vô mẫu, mẹ đẻ đứa nhỏ vĩnh viễn không có khả năng xuất hiện!
Ánh mắt nàng xoay chuyển, thanh âm nhỏ như muỗi hỏi Thập Nhất Nương :‘ nếu không, ngài giao đứa nhỏ này cho ta mang? Dù sao ta hiện tại cũng không có chuyện gì!”
Thập Nhất Nương lập tức nghĩ tới La Chấn Thanh…· sau đó không chút suy nghĩ cự tuyệt: “Cái này xem ý tứ Hầu Gia!”
Đào mama còn muốn nói cái gì, Nam Vĩnh nương tử lại đây giúp nàng chải đầu, Đào mama chỉ phải lui xuống.
Thập Nhất Nương nhớ tới một một việc, hỏi Nam Vĩnh nương tử: “Ngươi có muốn làm quản sự mama không?”
Nam Vĩnh nương tử kinh ngạc.
Quản sự mama từ phủ mỗi tháng có hai lượng tiền tháng.
” Ta……” Nàng có chút do dự, sợ mình làm không tốt.
” Ngươi biết giữ đứa nhỏ đi?” Thập Nhất Nương thấy nàng lo được lo mất, cười nói,” Hầu Gia ôm đứa nhỏ trở về dưỡng ở danh nghĩa Đông di nương, hiện giờ trong phòng hắn khuyết quản sự mama. Ngươi trở về thương lượng cùng chồng ngươi. Được không? Mùng mười trả lời Hổ Phách một tiếng là được.”
Nam Vĩnh nương tử thì thào đáp ứng, trong quá trình chải đầu thất thần vài lần.
Đợi nàng đi rồi, Hổ Phách không khỏi nói:” Nam Vĩnh nương tử cũng rất thành thật!”
“Thành thật là tốt a!” Tưởng tượng đến giọng Từ Tự Giới kia thanh thúy như hoàng oanh, Thập Nhất Nương không khỏi thở thật dài,”Bên người Ngũ thiếu gia, cần người thành thật.”
Hổ Phách cười giúp Thập Nhất Nương mặc bộ bối tử màu xanh biếc triền hoa, ba vị di nương lại đây vấn an.
Đồng hành còn có Tân Cúc ôm Từ Tự Giới.
Từ Tự Giới mặc áo choàng gấm màu hồng nhạt, chải đầu nha giác, cằm thanh tú, mắt như thu thủy, vừa thấy, giống như Tiểu cô nương.
Hắn chiếu theo bộ dạng Tân Cúc hành lễ Thập Nhất Nương, đôi mắt xoay chuyển nhanh như chớp, giống như đang tìm cái gì!
Chẳng lẽ là tìm Từ Lệnh Nghi?
Thập Nhất Nương nhìn thấy cảm thấy rất ngoài tưởng tượng.
Tân Cúc đã ở một bên giải thích:”…… Đang lúc Ngũ thiếu gia mặc xiêm y, Tần di nương lại đây kéo chúng ta đến cùng.”
Tần di nương vội cười nói:” Ta nghĩ Ngũ thiếu gia vừa mới tiến phủ, có chút quy củ không hiểu, liền mời Tân Cúc muội muội ôm Ngũ thiếu gia, cùng nhau lại đây vấn an ngài.”
Tươi cười của nàng có chút cẩn thận, dưới mắt có màu xanh nhàn nhạt.
Dù sao lớn tuổi, nghỉ ngơi không tốt sẽ có thâm quầng đôi mắt. Thập Nhất Nương nghĩ, nhìn Văn di nương.
Nàng sắc mặt hồng nhuận, sảng khoái, tinh thần sáng láng, giống như còn có tinh thần hơn chính mình.
Xem bộ dáng, chuyện đứa nhỏ không hề ảnh hưởng đến nàng.
Thập Nhất Nương lại nhìn Kiều Liên Phòng.
Bình luận truyện