Thư Sinh Họ Hàn

Chương 42: Tử đấu quỷ nhân



“này đáng chết huyết vụ..~~”.

“vù..vù..~~”. 

Hàn Đức cảm nhận thấy huyết vụ tràn tới nồng nặc mùi tanh và kinh tởm đang lấy tốc độ rất nhanh tiến lại, hắn lại không dám chậm trễ bắt lấy từng phiến đá lớn liên tục ném đến nhưng dường như không có hiệu quả, phả vào tai hắn chính là những tiếng la hét như ở dưới tận địa ngục oán linh đồng dạng, Hàn Đức thả người nhảy lên một vị trí cao hai tay kết ấn mồm lẩm bẩm..

“Quang Minh Ma Pháp, Ánh Sáng Của Thần…”. Lần ngày từ tay Hàn Đức thần thánh quang mang lập tức hiện ra mạnh mẽ so với lần trước hơn rất nhiều, cũng như Hàn Đức phục hồi lại một bộ phận Nguyên Thần khiến hắn có thể điều động mạnh mẽ hơn Ma Pháp,phảng phất như Ánh Sáng Của Thần là khắc tinh của huyết vụ, Quang Minh vừa chiếu huyết vụ như hoảng sợ muốn tan đi, Quỷ Nhân vừa sợ vừa vui vẻ quát..

“tại sao ngươi lại biết Quang Minh Ma Pháp, hôm nay ngươi đừng muốn rời đi nửa bước..”.

“khốn kiếp..~”. Hàn Đức mặt hơi trắng xám đi, trên vai hắn nhiều ra một vết trảo của Quỷ Nhân huyết còn chưa khô, Hàn Đức thấy bộ dáng Quỷ Nhân không cho mình rời khỏi, hắn không lạnh lẽo ánh nhìn.

“Ánh Sáng Của Thần..”. Hàn Đức lại dùng mạnh mẽ một lần nữa Quang Minh Ma Pháp chặn lại Quỷ Nhân, …

“mắt của ta….ti tiện nhân loại ta sẽ giết ngươi băm ngươi ra để làm thức ăn cho ngư..”. Quỷ Nhân đau đớn thống khổ gào lên, nơi mắt hắn không cẩn thận liền bị ánh sáng chiếu thẳng vào mắt,lấy cường độ mạnh tuy không thể làm hắn bị mù nhưng cũng có thể gây cho hắn cảm giác đau đớn sẽ như thế nào, Quỷ Nhân hai tay qườ quạng với những sinh vật quanh năm ở trong bóng tối như hắn Quang Minh chính là khắc tinh của mình, nơi da hắn giống như da của thanh oa bị phơi nắng bắt đầu héo khô…

“hồng hộc..!~”. Hàn Đức đầu hơi choáng chống tay vào phiến tường cạnh đó nhìn đang nổi điên Quỷ Nhân cười vui vẻ, tuy Quỷ Nhân là Thiên Lôi Cảnh nhưng đừng quên lấy Tiên Thiên áp chế đối với hắn cũng đồng dạng tạo ra những thương tổn không nhỏ.

“để xem ngươi cầm cự được bao lâu, mạng ngươi ta muốn rồi..!~”. Quỷ Nhân hơi vung cái tay phải, nhìn một cách thống hận cự thủ lăng không lao tới..

“rầm..rầm.!!~”. Hàn Đức như diều đứt dây bị tạc bay đi xuyên liên tiếp hai bức tường mới ngừng hẳn, khóe miệng hắn nồng đậm mùi tanh của huyết trà ra trông rất thê thảm, tuy có biến thái thể chất nhưng hắn cũng chỉ tạm thời cầm lại được mạng mình.

“khụ khụ,…”. Hàn Đức ngã xuống hai tay với lấy một tảng đá ho liên tiếp từng ngụm huyết lớn, Thiên Lôi Cảnh quá mạnh mẽ, thân thể hắn không thể lại chịu thêm một đòn cường đại nữa, miệng hắn khẽ nở nụ cười không khỏi lẩm bẩm..

“chẳng lẽ ta sẽ chết ở đây sao..”.

“ôi không mian chính sắp chết rồi, ai mau cứu hắn đi nếu không công việc của ta cũng sắp phải nghỉ rồi..”. Trên đài truyền hình ngoài không gian Linh Ngọc Tử đều gấp cuống hết công suất, trong tay vỏ chuối tiêu một trong những đặc sản của Thần Giới không may tuột tay rơi mất, hắn hoảng rồi nếu mian chính chết thì lão bản đều sắp đuổi việc hắn không gấp sao được…

“tiểu tử, ngươi sống đến bây giờ là một kì tích rồi lần này ngươi chắc chắn phải chết haha..~”. Quỷ Nhân cười điên cuồng tham lam ánh mắt tràn đầy dã thú khí tức muốn đem Hàn Đức ăn xuống thỏa mãn huyết thực, lại một cự thủ nhất lên sắc bén hơn bảo đao móng vuốt lao tới khí thế rất dọa người.

“vút …”. Âm thanh chói tai xé gió, Hàn Đức không chớp mắt lấy một cái hắn cảm giá được luồng lạnh lẽo âm phong phả vào mặt mình, mắt hắn trừng lớn không cam lòng nhìn lấy Quỷ Nhân phẫn hận quát..

“ta có chết cũng phải kéo ngươi chết cùng..”.

“Phá Long Quân..~”. 

“Ngâm..~~”. Tiếng Long ngâm vừa lên Phá Long Quân lập tức xuất hiện trong tay Hàn Đức lấy cổ xưa tang thương khí tức dọa người không kém gì Quỷ Nhân lại một đao tiến lên như có thể phách sơn lấp hải..

“oái..~~”. Quỷ Nhân đột nhiên cảm giác không đúng dưới lòng bàn chân, hắn cảm thấy không đúng rồi ngã ra sau, dưới chân hắn thình lình xuất hiện vỏ chuối tiêu mà Linh Ngọc Tử không may làm rơi thật là trớ trêu thay, có lẽ do mạng Hàn Đức chưa tận lên hắn mới gặp một lần may mắn này…

“phập..~~”.

Quỷ Nhân chỉ cảm thấy một luồng lạnh lẽo nơi ngực mình chuyền lại, hắn nhìn lại thấy Mạc Hà nắm trong tay trường kiếm gắt gao đâm vào ngực Quỷ Nhân, nhưng hắn không lấy làm đau đớn khi huyết vẫn không ngừng chảy ra xối xả hắn quỷ dị nụ cười hỏi.

“ngươi nghĩ ngươi có thể giết được kẻ có bất tử chi thân như ta sao..haha?”. Tuy Quỷ Nhân thực sự bị thương như đối với kẻ mang dòng máu tham lam ác quỷ và nguyền rủa như hắn thì có đáng là bao, đối với Quỷ Nhân chỉ có một thứ có thể thật sự thương tổn bọn họ chính là Chí Dương lực lượng…

“khốn kiếp, xem ta kiếm Tam Loạn Kiếm..~”.

“Vô Hình Kiếm..~”. Mạc Hà ngưng đọng nhìn Quỷ Nhân như cả đời gặp được kình địch nàng cảm giác được từ người Quỷ Nhân lan tỏa ra cảm giác rất nguy hiểm bắt buộc nàng phải tiên hạ thủ vi cường.

“tỷ hãy dùng Lôi Điện là khắc tinh duy nhất của Quỷ Nhân..~”. Hàn Đức thở dốc lặng người chống Phá Long Quân xuống đất mắt trái hơi nhắm huyết từ trên đầu chảy xuống đã ướt má nhưng hắn vẫn không quên nhắc nhở Mạ Hà..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện