Thuật Dạy Thê
Chương 5-2
Thấy dáng vẻ nóng lòng muốn thử của nàng, không muốn làm nàng mất hứng, hắn đành phải một tay nắm lấy dây thừng,một tay ôm nàng, lùi lại mấy bước lấy đà, sau đó đu bàn đu dây......
Bởi vì bàn đu dây đong đưa, của hắn đang ở trong nàng cũng dâng trào lên, mà Hoa Nguyệt Đào cũng bởi phương thức ma sát mới lạ, làm cho bụng không ngừng co rút lại......
Nàng rõ ràng cảm giác được hắn dâng trào ở của nàng trong cơ thể không ngừng trướng đại, theo bàn đu dây đong đưa, vui sướng không ngừng tuôn ra từ trong hoa kính của nàng.
“Không được...... Dừng lại đã......” Bởi vì loại vui sướng này làm cho nàng muốn buông dây thừng ra,
Quý Cát Lôi làm cho bàn đu dây dừng lại, sau khi bàn đu dây dừng lại, hắn làm cho nàng ngồi trên lòng hắn, mặt đối mặt.
“Hai tay ôm chặt ta.” Quý Cát Lôi lại lùi lại mấy bước.
Lần này hắn không để bàn đu dây tự động đong đưa nữa, mà hắn dùng hai chân để làm bàn đu dây đu nhanh hơn và cao hơn.
Quý Cát Lôi khống chế bàn đu dây động tác làm sâu sắc hai người dục vọng ma sát, làm cho Hoa Nguyệt Đào cảm nhận được một loại khác kết hợp vui sướng.
Nàng nhịn không được dâng lên chính mình môi đỏ mọng, thật sâu hôn hắn.
“Úc ô...... Này tư vị quá mỹ diệu !” Hoa Nguyệt Đào chịu không nổi như thế kích thích, nhịn không được để hai chân lên trên bàn đu dây, làm cho mình ngồi xổm lên dục vọng của hắn, vừa lên một chút , làm cho hai người dục vọng càng ra sức ma sát.
Quý Cát Lôi bởi vì nàng thay đổi tư thế, thực tự nhiên giao cho nàng nhiệm vụ đu bàn đu dây, buông hai tay ra, nâng ngọc mông của nàng, hỗ trợ động tác lên xuống của nàng.
Động tác của nàng làm cho bàn đu dây đu lên rất cao, nhanh hơn, cũng làm cho hai người tiếp xúc kịch liệt hơn, dẫn dắt Quý Cát Lôi tiến vào cảnh giới điên cuồng.
Ở trong lúc cực hạn vui thích, hai tay của hắn bất tri bất giác tăng thêm lực đạo, bắt lấy mông tròn của nàng, sau một trận run rẩy, bắn hết tinh hoa vào trong bụng nàng......
Bảo nhi Hoa Đào Hương không cam lòng để cho khối nguyên bảoHoa Nguyệt Đào Quý bị Cát Lôi độc chiếm, nhưng mà Quý Cát Lôi cố tính không chịu để nàng tiếp khách, vì thế bà ta lợi dụng giật dây Mẫu Đơn, ngược lại lừa gạt Hoa Nguyệt Đào, nói với nànghoa sen ở sông Tần Hoài rất đẹp, làm cho không biết trời cao đất rộng nàng rơi vào bẫy.
Trăng vừa lên, trên sông Tần Hoài đủ loại kiểu dáng thuyền hoa, ở cảnh sắc tuyệt đẹp, càng tăng thêm xuân sắc mê người.
Trên một con thuyền phi thường hoa lệ, đèn đuốc sáng trưng, bóng người bận rộn đi lại ở giữa, hôm nay là ngày Hoa Nguyệt Đào được đi chơi trên thuyền hoa của Vương đại gia, bởi vì Vương đại gia đưa giá trên trời mua một đêm của nàng , mà nàng cũng không tự biết.
“Hoa cô nương, rượu này rất thơm, uống thử một ngụ xem.” Vương Cạnh Thiên ân cần mời rượu, ảnh mắt nhìn thẳng khuôn mặt xinh đẹp của nàng, biểu tình thèm nhỏ rãi triển lộ không sót.
Hoa Nguyệt Đào mặt mang tươi cười, nhẹ nhàng uống một ngụm, hơi hơi gật đầu, tỏ vẻ Vương Cạnh Thiên lời nói không giả.
“Nào, lại uống thêm chén nữa.” Vương Cạnh Thiên làm càn cầm tay Hoa Nguyệt Đào.
Nàng dùng sức giãy khỏi tay của hắn, trừQuý Cát Lôi ra, nàng không muốn cho ai sờ loạn!
“Vương đại gia, mời ngươi tự trọng.” Nếu không phải nàng nhận ra hắn quen mặt, nàng mới không thèm để ý đến loại nam nhân lỗ mãng này!
“Ngươi cần gì phải giả bộ thuần khiết? Ta Vương Cạnh Thiên có rất nhiều tiền, ngươi ra giá đi! Rốt cuộc muốn chi bao nhiêu ngươi mới bằng lòng ngủ với ta một đêm?”
“Cho dù ngươi có bỏ hết tiền bạc ra, ta cũng không ngủ cùng ngươi!” Loại sắc dục tâm như dã thú này, nàng không muốn phí nước miếng. “Mời ngài cho thuyền cập bờ, Hoa Nguyệt Đào không đáng Vương đại gia lo lắng như thế.”
“Hoa Nguyệt Đào, ngươi chỉ là một nữ tử thanh lâu, có vinh hạnh được đại gia ta xem trọng, đã là phúc khí ngươi tu từ kiếp trước rồi.” Vương Cạnh Thiên đại ngôn bất tàm.
“Hoa Nguyệt Đào tạ ơn Vương đại gia xem trọng, tiểu nữ tử tâm lĩnh .” Nếu là bình thường, người giống như Vương Cạnh Thiên này căn bản không thấy được mặt của nàng, nàng tất nhiên là sẽ không khách khí với hắn.
“Ngươi...... Ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.” Hắn Vương Cạnh Thiên chưa bao giờ bị mất mặt như thế? “Tốt nhất lúc này ngươi nên thức thời, ngoan ngoãn hầu hạ ta, đừng để ta ra tay mạnh bạo, đến lúc đó cả hai bên đều khó xử!”
Hoa Nguyệt Đào cũng chú ý tới Vương gia gia đinh chậm rãi bức tới chỗ nàng, bất giác lộ ra sắc mặt khó coi.
Nếu đã mất tiền, Vương Cạnh Thiên đương nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ.
Từ sau khi Hoa Nguyệt Đào xuất hiện ở Hoa Đào Hương, danh khí của nàng hấp dẫn rất nhiều vương tôn công tử đi đến, chỉ để gặp mặt giai nhân, hôm nay hắn có cơ hội âu yếm, nếu dễ dàng buông tha chẳng phải đáng tiếc?
Vài tên gia đinh bao vây lấy nàng, dồn nàng vào một bên mạn thuyền......
Vương Cạnh Thiên tươi cười đi về phía nàng, vươn tay sờ sờ má nàng.
"Chậc chậc! Da thịt ngươi thật mềm mại như em bé vậy.”
“Vô sỉ!” Hoa Nguyệt Đào chửi rủa, thân mình đã đụng tới vách thuyền, bối rối tự hỏi nên làm cách nào chạy thoát ma chưởng của Vương Cạnh Thiên......
Vương Cạnh Thiên hắc hắc cười nói: “Ta như thế nào lại vô sỉ đâu? Tối vô sỉ là Quý Cát Lôi, bạc thu vào tay, lại có mỹ nhân như ngươi làm bạn hàng đêm......”
“Ngậm miệng chó của ngươi lại!”
Nhìn nước sông chảy xiết, Hoa Nguyệt Đào cắn răng.
Ở chỗ này để chịu ô nhục, không bằng nhảy sông tìm kiếm một đường sinh cơ!
Vương Cạnh Thiên không lường trước được, Hoa Nguyệt Đào lại nhảy sông, vội vàng hoảng hốt không biết làm sao.
“Mau mau! Mau tìm người vớt nàng lên!” Hắn bối rối hô.
“Lão gia, chúng ta vẫn nên trở về thôi! Nhỡ vớt lên là một thi thể thì phải làm sao bây giờ?” Gia đinh lo lắng nói.
“Nhưng nếu không vớt nàng lên, chúng ta phải ăn nói với bảo nhi của Hoa Đào Hương sao đây?” Vương Cạnh Thiên biết tình thế nghiêm trọng.
“Vậy nói với bảo nhi củaHoa Đào Hương là tự nàng đã bỏ về, chúng ta cũng không biết nàng đi đâu .”
Vương Cạnh Thiên ngẫm lại cảm thấy rất có lý, vì thế hạ lệnh đem thuyền quay trở về, mặc kệ Hoa Nguyệt Đào chết sống.
Quý Cát Lôi điên cuồng tìm kiếm Hoa Nguyệt Đào.
“Mẹ, ngươi có gặp Tiểu Nguyệt Nguyệt không?” Hắn tìm khắp Hoa Đào Hương vẫn không thấy Hoa Nguyệt Đào bóng dáng, vì thế tìm đến hỏi bảo nhi Hoa Nguyệt Đào ở đâu.
“Tiểu Nguyệt Nguyệt? Ai là Tiểu Nguyệt Nguyệt?” Bảo nhi vẻ mặt mơ hồ, các cô nương lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn.
Tại sao có thể như vậy?
“Chính là cô nương từ trên cây rơi xuống cách đây vài ngày Hoa Nguyệt Đào a!” Hắn trong lòng dâng lên dự cảm không tốt.
“A Lôi, không phải ngươi bị bệnh chứ ? Làm sao có cô nương rơi từ trên cây xuống được?” Bảo nhi quả thực không thể tưởng tượng được một cái cô nương gia lại leo cây .
Các cô nương lại giật mình che miệng, tất cả đều cho rằng Quý Cát Lôi điên rồi "
Nhưng Quý Cát Lôi cũng không hết hy vọng.
“Hai ngày trước nàng ấy còn dậy các cô nương phương pháp lấy lòng nam nhân mà!”
Bởi vì bàn đu dây đong đưa, của hắn đang ở trong nàng cũng dâng trào lên, mà Hoa Nguyệt Đào cũng bởi phương thức ma sát mới lạ, làm cho bụng không ngừng co rút lại......
Nàng rõ ràng cảm giác được hắn dâng trào ở của nàng trong cơ thể không ngừng trướng đại, theo bàn đu dây đong đưa, vui sướng không ngừng tuôn ra từ trong hoa kính của nàng.
“Không được...... Dừng lại đã......” Bởi vì loại vui sướng này làm cho nàng muốn buông dây thừng ra,
Quý Cát Lôi làm cho bàn đu dây dừng lại, sau khi bàn đu dây dừng lại, hắn làm cho nàng ngồi trên lòng hắn, mặt đối mặt.
“Hai tay ôm chặt ta.” Quý Cát Lôi lại lùi lại mấy bước.
Lần này hắn không để bàn đu dây tự động đong đưa nữa, mà hắn dùng hai chân để làm bàn đu dây đu nhanh hơn và cao hơn.
Quý Cát Lôi khống chế bàn đu dây động tác làm sâu sắc hai người dục vọng ma sát, làm cho Hoa Nguyệt Đào cảm nhận được một loại khác kết hợp vui sướng.
Nàng nhịn không được dâng lên chính mình môi đỏ mọng, thật sâu hôn hắn.
“Úc ô...... Này tư vị quá mỹ diệu !” Hoa Nguyệt Đào chịu không nổi như thế kích thích, nhịn không được để hai chân lên trên bàn đu dây, làm cho mình ngồi xổm lên dục vọng của hắn, vừa lên một chút , làm cho hai người dục vọng càng ra sức ma sát.
Quý Cát Lôi bởi vì nàng thay đổi tư thế, thực tự nhiên giao cho nàng nhiệm vụ đu bàn đu dây, buông hai tay ra, nâng ngọc mông của nàng, hỗ trợ động tác lên xuống của nàng.
Động tác của nàng làm cho bàn đu dây đu lên rất cao, nhanh hơn, cũng làm cho hai người tiếp xúc kịch liệt hơn, dẫn dắt Quý Cát Lôi tiến vào cảnh giới điên cuồng.
Ở trong lúc cực hạn vui thích, hai tay của hắn bất tri bất giác tăng thêm lực đạo, bắt lấy mông tròn của nàng, sau một trận run rẩy, bắn hết tinh hoa vào trong bụng nàng......
Bảo nhi Hoa Đào Hương không cam lòng để cho khối nguyên bảoHoa Nguyệt Đào Quý bị Cát Lôi độc chiếm, nhưng mà Quý Cát Lôi cố tính không chịu để nàng tiếp khách, vì thế bà ta lợi dụng giật dây Mẫu Đơn, ngược lại lừa gạt Hoa Nguyệt Đào, nói với nànghoa sen ở sông Tần Hoài rất đẹp, làm cho không biết trời cao đất rộng nàng rơi vào bẫy.
Trăng vừa lên, trên sông Tần Hoài đủ loại kiểu dáng thuyền hoa, ở cảnh sắc tuyệt đẹp, càng tăng thêm xuân sắc mê người.
Trên một con thuyền phi thường hoa lệ, đèn đuốc sáng trưng, bóng người bận rộn đi lại ở giữa, hôm nay là ngày Hoa Nguyệt Đào được đi chơi trên thuyền hoa của Vương đại gia, bởi vì Vương đại gia đưa giá trên trời mua một đêm của nàng , mà nàng cũng không tự biết.
“Hoa cô nương, rượu này rất thơm, uống thử một ngụ xem.” Vương Cạnh Thiên ân cần mời rượu, ảnh mắt nhìn thẳng khuôn mặt xinh đẹp của nàng, biểu tình thèm nhỏ rãi triển lộ không sót.
Hoa Nguyệt Đào mặt mang tươi cười, nhẹ nhàng uống một ngụm, hơi hơi gật đầu, tỏ vẻ Vương Cạnh Thiên lời nói không giả.
“Nào, lại uống thêm chén nữa.” Vương Cạnh Thiên làm càn cầm tay Hoa Nguyệt Đào.
Nàng dùng sức giãy khỏi tay của hắn, trừQuý Cát Lôi ra, nàng không muốn cho ai sờ loạn!
“Vương đại gia, mời ngươi tự trọng.” Nếu không phải nàng nhận ra hắn quen mặt, nàng mới không thèm để ý đến loại nam nhân lỗ mãng này!
“Ngươi cần gì phải giả bộ thuần khiết? Ta Vương Cạnh Thiên có rất nhiều tiền, ngươi ra giá đi! Rốt cuộc muốn chi bao nhiêu ngươi mới bằng lòng ngủ với ta một đêm?”
“Cho dù ngươi có bỏ hết tiền bạc ra, ta cũng không ngủ cùng ngươi!” Loại sắc dục tâm như dã thú này, nàng không muốn phí nước miếng. “Mời ngài cho thuyền cập bờ, Hoa Nguyệt Đào không đáng Vương đại gia lo lắng như thế.”
“Hoa Nguyệt Đào, ngươi chỉ là một nữ tử thanh lâu, có vinh hạnh được đại gia ta xem trọng, đã là phúc khí ngươi tu từ kiếp trước rồi.” Vương Cạnh Thiên đại ngôn bất tàm.
“Hoa Nguyệt Đào tạ ơn Vương đại gia xem trọng, tiểu nữ tử tâm lĩnh .” Nếu là bình thường, người giống như Vương Cạnh Thiên này căn bản không thấy được mặt của nàng, nàng tất nhiên là sẽ không khách khí với hắn.
“Ngươi...... Ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.” Hắn Vương Cạnh Thiên chưa bao giờ bị mất mặt như thế? “Tốt nhất lúc này ngươi nên thức thời, ngoan ngoãn hầu hạ ta, đừng để ta ra tay mạnh bạo, đến lúc đó cả hai bên đều khó xử!”
Hoa Nguyệt Đào cũng chú ý tới Vương gia gia đinh chậm rãi bức tới chỗ nàng, bất giác lộ ra sắc mặt khó coi.
Nếu đã mất tiền, Vương Cạnh Thiên đương nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ.
Từ sau khi Hoa Nguyệt Đào xuất hiện ở Hoa Đào Hương, danh khí của nàng hấp dẫn rất nhiều vương tôn công tử đi đến, chỉ để gặp mặt giai nhân, hôm nay hắn có cơ hội âu yếm, nếu dễ dàng buông tha chẳng phải đáng tiếc?
Vài tên gia đinh bao vây lấy nàng, dồn nàng vào một bên mạn thuyền......
Vương Cạnh Thiên tươi cười đi về phía nàng, vươn tay sờ sờ má nàng.
"Chậc chậc! Da thịt ngươi thật mềm mại như em bé vậy.”
“Vô sỉ!” Hoa Nguyệt Đào chửi rủa, thân mình đã đụng tới vách thuyền, bối rối tự hỏi nên làm cách nào chạy thoát ma chưởng của Vương Cạnh Thiên......
Vương Cạnh Thiên hắc hắc cười nói: “Ta như thế nào lại vô sỉ đâu? Tối vô sỉ là Quý Cát Lôi, bạc thu vào tay, lại có mỹ nhân như ngươi làm bạn hàng đêm......”
“Ngậm miệng chó của ngươi lại!”
Nhìn nước sông chảy xiết, Hoa Nguyệt Đào cắn răng.
Ở chỗ này để chịu ô nhục, không bằng nhảy sông tìm kiếm một đường sinh cơ!
Vương Cạnh Thiên không lường trước được, Hoa Nguyệt Đào lại nhảy sông, vội vàng hoảng hốt không biết làm sao.
“Mau mau! Mau tìm người vớt nàng lên!” Hắn bối rối hô.
“Lão gia, chúng ta vẫn nên trở về thôi! Nhỡ vớt lên là một thi thể thì phải làm sao bây giờ?” Gia đinh lo lắng nói.
“Nhưng nếu không vớt nàng lên, chúng ta phải ăn nói với bảo nhi của Hoa Đào Hương sao đây?” Vương Cạnh Thiên biết tình thế nghiêm trọng.
“Vậy nói với bảo nhi củaHoa Đào Hương là tự nàng đã bỏ về, chúng ta cũng không biết nàng đi đâu .”
Vương Cạnh Thiên ngẫm lại cảm thấy rất có lý, vì thế hạ lệnh đem thuyền quay trở về, mặc kệ Hoa Nguyệt Đào chết sống.
Quý Cát Lôi điên cuồng tìm kiếm Hoa Nguyệt Đào.
“Mẹ, ngươi có gặp Tiểu Nguyệt Nguyệt không?” Hắn tìm khắp Hoa Đào Hương vẫn không thấy Hoa Nguyệt Đào bóng dáng, vì thế tìm đến hỏi bảo nhi Hoa Nguyệt Đào ở đâu.
“Tiểu Nguyệt Nguyệt? Ai là Tiểu Nguyệt Nguyệt?” Bảo nhi vẻ mặt mơ hồ, các cô nương lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn.
Tại sao có thể như vậy?
“Chính là cô nương từ trên cây rơi xuống cách đây vài ngày Hoa Nguyệt Đào a!” Hắn trong lòng dâng lên dự cảm không tốt.
“A Lôi, không phải ngươi bị bệnh chứ ? Làm sao có cô nương rơi từ trên cây xuống được?” Bảo nhi quả thực không thể tưởng tượng được một cái cô nương gia lại leo cây .
Các cô nương lại giật mình che miệng, tất cả đều cho rằng Quý Cát Lôi điên rồi "
Nhưng Quý Cát Lôi cũng không hết hy vọng.
“Hai ngày trước nàng ấy còn dậy các cô nương phương pháp lấy lòng nam nhân mà!”
Bình luận truyện