Chương 13
Bá tước Layton không có cảm tình gì đối với Tả Khâu Tự, nhưng đối với sự thương yêu của cậu với Shirley vẫn tin tưởng. Vào lúc này thỉnh người của cửa hàng thực vật Bách Thảo tới Phủ bá tước thăm hỏi Shirley, nói không phải là vì chọn khế thực cho Shirley thì sẽ không có người tin tưởng.
Đã như vậy, thiếu niên tiểu lão bản bị xem là trên danh nghĩa không chỉ có cái danh.
Tâm tình Bá tước Layton thật tốt, thậm chí ngay cả nhìn đến Tả Khâu Tự cũng thấy thuận mắt. Ông phí hết tâm tư muốn tìm ra vị Đào tạo sư kia là vì Shirley, hiện tại Tả Khâu Tự đã làm được, như vậy ông liền miễn cưỡng cho cậu sắc mặt tốt đi.
Bá tước Layton co rúm hai lần gò má, lộ ra biểu tình vặn vẹo tính là mỉm cười, Tả Khâu Tự há miệng, vẫn không có nói chuyện. Đường Tiểu Trì đã thấy rất nhiều người có loại tính cách này, những kiếm tu mê muội tu luyện kia quanh năm nghiêm túc, thời điểm muốn biểu đạt hữu hảo cũng là vẻ mặt như thế.
Bá tước Layton miễn cưỡng khách khí vài câu liền không còn lời nào để nói, xua tay bảo bọn họ tùy tiện, Tả Khâu Tự nhanh chóng mang theo Đường Tiểu Trì chạy đến nơi ở của Shirley.
"Anh họ Tiểu Tự !" Bé gái xinh đẹp giống Dương Oa Oa Tả Khâu Tự, chạy vội tới nhào vào trong ngực của cậu.
Shirley là tiểu cô nương rất khả ái, tướng mạo có năm phần giống Tả Khâu Tự, có tiểu mặt tròn, mắt to, bất quá Shirley càng tinh xảo hơn một chút, lông mi vểnh cong như cánh quạt nhỏ, làm cho tâm người đều mềm nhũn.
Tả k Khâu Tự thuần thục ôm lấy nàng quay một vòng, thả về trên đất, chính thức giới thiệu với nàng bạn tốt của mình.
"Đây là Đường Tiểu Trì, em có thể gọi anh ấy là Tiểu trì ca ca, ngày hôm nay đặc biệt đến thăm Shirley "
"Shirley, buổi sáng tốt lành."
Shirley rất hiếm thấy người xa lạ, hai gò má đỏ nhấc làn váy lên, thục nữ nói: "Buổi sáng tốt lành."
Shirley làm vị chủ nhân nho nhã lễ độ dẫn theo hai vị khách quý tham quan vườn hoa nhỏ của nàng, bên trong là hoa cỏ nàng tự tay trồng, còn mời bọn họ cùng ở lại đó chơi đùa, đồng thời thưởng thức điểm tâm ngọt, sở trường của bếp trưởng phủ Bá tước. Shirley rất yêu mến đại ca ca mới quen này, cuối cùng còn bi bô vì bọn họ đọc chậm một đoạn thơ ca.
Đường Tiểu Trì dùng tự máy móc tự chế kiểm tra Shirley là Thủy, Mộc song linh căn.
Bởi vì có bản thân và Kiều Tu làm ví dụ, cậu còn hoài nghi Shirley có khả năng cũng là thể chất đặc thù, lần này gặp gỡ mới xác định Shirley đúng là bởi vì chính khí không đủ nên thân thể mới ốm yếu, chỉ có thể cẩn thận điều dưỡng.
Trước khi đi, Shirley luôn luôn một bộ tiểu chủ nhân đỏ cả vành mắt, lang da trắng như tuyết cộng thêm khuôn mặt nhỏ trở nên đặc biệt đáng thương.
Tả Khâu Tự phải nhiều lần nói sẽ thường tới thăm nàng, rồi mới cẩn thận mỗi từng bước rời khỏi.
Về đến cửa hàng thực vật Bách Thảo, Đường Tiểu Trì cẩn thận chọn lựa một chậu hoa Bán Thanh. Hoa Bán Thanh có đóa hoa khổng lồ, cánh hoa cầu kỳ, từ trong ra ngoài là do thiển đến thâm màu xanh lá, rất là xinh đẹp, mùi thơm ngát, có thể hóa thành một tầng trong suốt xung quanh bảo vệ Khế ước sư, toả ra mùi hương tỏa ra có thể mê hoặc kẻ địch có tâm chí không kiên định.
Hoa Bán Thanh này rất thích hợp với Shirley.
Tả Khâu Tự vui vẻ không thôi, thỉnh Đường Tiểu Trì trước hỗ trợ chăm sóc mấy ngày, đợi đến này sinh nhật của Shirley cậu sẽ đến lấy.
Không nghĩ tới ngày thứ hai Đường Tiểu Trì lại nhận được một tấm thiệp mời, mời cậu mười ngày sau đến tham dự tiệc sinh nhật của trưởng nữ Bá tước Shirley • Otis.
Người của tinh cầu Tangol đều biết Bá tước có con gái đặt trên đầu quả tim mà yêu thương, chỉ là bởi vì thân thể không tốt, rất hiếm thấy ra ngoài. Đây là lần đầu tiên trong mấy năm qua Phủ bá tước tổ chức tiệc rượu, cũng là lần đầu tiên vị tiểu tiểu thư này lộ diện trước mọi người, tất cả mọi người được nhận thiệp mời đều lấy đó làm vinh dự.
Việc Tiểu lão bản của cửa hàng thực vật Bách Thảo nhận được thiệp mời theo tiếng gió thổi truyền đi, những người mấy ngày nay vẫn âm thầm nhòm ngó đều lặng yên không một tiếng động ly khai.
Ngoại trừ ba gia tộc lớn đã biết thân phận của Kiều Tu, những thế lực muốn kiếm lợi đều cho rằng này cửa hàng này là sản nghiệp của Bá tước, trách không được tại sao trước đó lại không tra được lai lịch của cửa hàng.
Cửa hàng thực vật Bách Thảo lại náo nhiệt trở lại.
Mặc dù người biết chuyện đều không hẹn mà cùng lựa chọn ẩn giấu đặc thù của cửa hàng này, nhưng bí mật của khế thực không khả năng vĩnh viễn không bại lộ, càng ngày càng nhiều người tràn vào cửa hàng thực vật không đáng chú ý này.
May là ở trên tinh cầu Tangol, thế lực của Bá tước Layton đầy đủ để có thể che chở Đường Tiểu Trì, những người khác tuy rằng có dụng tâm, cũng không dám ở trước tầm mắt của Bá tước lạnh nhạt nghiêm túc này trắng trợn làm trò gì.
Rất nhanh liền đến ngày sinh nhật của Shirley, Tả Khâu Tự một thân lễ phục màu trắng từ sáng sớm đã đến cửa hàng thực vật Bách Thảo.
Đường Tiểu Trì được mời đi tham gia tiệc sinh nhật, tự nhiên cũng chuẩn bị lễ vật, hai viên Năng Nguyên thạch thượng phẩm, hoa Bán Thanh cũng đã được cậu tăng lên làm khế thực trung cấp.
Yến hội buổi tối mới bắt đầu, thời điểm Tả Khâu Tự cùng Đường Tiểu Trì đến, Phủ bá tước đã trang hoàng lại, phong cách trầm ổn đại khí đổi thành màu sắc hoạt bát hoa mỹ, các loại trang sức nhỏ tinh xảo hoa lệ bao trùm mùi vị lành lạnh trước đó, dưới các loại đèn màu chiếu rọi xuống, toàn bộ phủ đệ thay đổi dáng vẻ.
Mặc dù là tiệc sinh nhật của Shirley, nhưng nhân vật chính chỉ lộ mặt một chút, nhận lời chúc phúc của mọi người liền rời khỏi yến hội ở phòng khách.
Tới tham gia yến hội đều là nhân vật có máu mặt ở tinh cầu Tangol, Tả Phán Sơn, Đổng Trận, nhóm người thường đến cửa hàng thực vật Bách Thảo xem mỹ nhân cũng một thân quần áo lụa đến dự tiệc.
Tả Phán Sơn nhìn thấy hai người Đường Tiểu Trì liền chào đón, thông thạo kẹp Tả khâu tự xuống dưới cánh tay, một bên vò loạn tóc của cậu một bên oán giận: "Em đến ngược lại rất sớm, có Tiểu lão bản liền ngay cả anh họ này cũng không cần? Phí công thương em nhiều năm như vậy, thực sự là cái tiểu bạch nhãn lang."
Tả Khâu Tự nỗ lực cùng vẫy muốn cứu đầu của chính mình, chỉ chốc lát sau mặt liền đỏ lên thở hồng hộc, chỉnh chu tốt vẻ ngoài sau đó mới ngoan ngoãn vấn an ca ca tỷ tỷ ngồi cùng chỗ.
Đãi ngộ của Đường Tiểu Trì lại càng tốt hơn một chút. Những người mặc quần áo lụa hành vi cũng chỉ trương dương làm càn một chút, có thể làm cái gì và không thể làm làm cái gì trong lòng đều rõ ràng, không có kẻ nào thực sự ngu dốt. Ngày xưa còn có chút xem nhẹ Đường Tiểu Trì, sau khi bị nhóm trưởng bối giáo dục cũng rõ ràng tầm quan trọng của cậu, một người trẻ tuổi lại có thiên phú Đào Tạo Sư, không nói phía sau cậu là Kiều Tu, chỉ cần giá trị của bản thân cậu thôi cũng đủ để bọn họ coi trọng.
Tả gia bởi vì Tả Khâu Tự có quan hệ với Đường Tiểu Trì tốt hơn bọn họ, những nhà khác cũng trăm phương ngàn kế muốn tạo mối quan hệ với Đường Tiểu Trì, ngay cả Phạm Thường lần trước ăn thiệt lớn trên tay Kiều Tu, cũng không có biểu hiện ra một điểm khúc mắc với Đường Tiểu Trì, vẫn như cũ đùa Đường Tiểu Trì đến đỏ mặt, cười diễm lệ vô cùng.
Duy chỉ có một người nhìn Đường Tiểu Trì bằng ánh mắt đen tối.
Thế lực to lớn nhất ở trên tinh cầu Tangol chính là Bá tước Layton, mà Đốc trưởng Wayne vốn phụ trách quản lý tinh cầu Tự nhiên này bị thế lực của Phủ bá tước áp chế đến không cách nào ngẩng đầu.
gia tộc Wayne gia cũng coi như là Quý tộc lâu đời, nhưng ngày càng xuống dốc, đời này không bằng đời trước, hiện tại còn không bằng một gia tộc nhỏ , Wayne trăm phương ngàn kế ôm đùi gia tộc Morpheus ở Đế tinh, mới chiếm được chức vụ Đốc trưởng ở cái tinh cầu Tự nhiên xa xôi này.
Vốn tưởng rằng tại nơi này có thể trở thành Thổ hoàng đế nói một không nói hai, không nghĩ tới Cường Long lại không ép được đầu Địa Xà, huống chi Wayne cũng không được tính là Cường Long, trái lại bị Bá tước Layton áp chế đến không ngóc đầu lên được.
Wayne không còn cách nào, sau khi thăm dò liền biết được ngoại trừ Phủ bá tước còn có ba gia tộc lớn cùng nhau chống đỡ, liền có tính toán nhỏ, nếu như hai cỗ thế lực này tranh đấu đến lưỡng bại câu thương, vậy người được lợi sẽ là ông ta.
Con cả của Wayne là Johnson cũng là một Khế Ước Sư, sau khi gặp mặt Phạm Thường, liền đồng ý với Wayne kết thông gia với Phạm gia. Johnson tự nhận là thế gia, năng lực xuất chúng, hơn nữa còn đạt được Tước vị Nam tước, thừa sức xứng đôi cùng Phạm Thường, chỉ vì để có thể triệt để khống chế tinh cầu Tangol mà kết hôn với Phạm Thường có dung mạo và gia thế như vậy cũng coi như tạm được, mới "Nhân nhượng vì lợi ích" đồng ý chuyện hôn sự này.
Ai biết được Phạm gia không chờ ý tứ của bọn họ đã tự hủy bỏ hôn sự.
Johnson lập tức bị xem thường. Gia tộc Wayne mặc dù chán nản, nhưng vẫn không bỏ xuống được vinh quang huy hoàng ngày xưa, tự xem mình hơn người một bậc. Ở trên Đế tinh không xuất chúng thì thôi, ở một cái tinh cầu Tự nhiên Tangol, những nhà quê này có tư cách gì không ngước nhìn bọn họ?
Johnson hi vọng được được mọi người tôn trọng ngưỡng mộ, nhưng nhóm nhị thiếu này căn bản không nguyện ý phản ứng y, một lần, hai lần, sau đó Johnson cũng không nguyện ý lui tới cùng bọn họ.
Lần này Johnson chiếm được thiệp mời của Phủ bá tước, cảm giác lòng tự ái chịu nhiều thương tích của mình đã khép lại. Cha y dù sao cũng là Đốc trưởng của tinh cầu Tangol, danh chính ngôn thuận nắm giữ chức quyền lớn nhất, y cần gì để ý hành vi không tôn trọng của những người ngu xuẩn không có mắt này? Sớm muộn gì cũng có một ngày bọn họ sẽ trở bé ngoan nằm rạp ở dưới chân của y.
Johnson tinh thần thoải mái tự cho rằng Bá tước cũng không dám không để ý đến y nên mới đặc biệt đưa tới thiệp mời, nghĩ rằng y cũng nên cho Phạm Thường một cơ hội, nếu như lần trước Phạm Thưởng là bởi vì ngượng ngùng cùng cẩn trọng nên mới từ chối ý tốt của y, như vậy khoảng thời gian vắng vẻ này cũng đủ để nàng nhận được giáo huấn, lần này y nhất định sẽ nhận được lời hồi đáp khác với trước đó.
Cha con Wayne đến Phủ bá tước, không được Bá tước Layton đến chào hỏi, chỉ ở lúc vào cửa vấn an một tiếng. Gia tộc Wayne từ lâu tụt dốc, đối với việc quản lý Tinh cầu một chữ cũng không biết, bây giờLayton Bá tước chèn ép đến càng không biết gì, đối với sở thích hiện tại của Quý tộc cũng không hiểu rõ, ngôn ngữ vô vị hơn nữa còn bốc nói phét, người có chút bản lĩnh đều thiếu kiên nhẫn cùng giao du với y.
Wayne cũng không có phát hiện ánh mắt những người khác nhìn y ẩn giấu trào phúng cùng vui cười, tâm tư Johnson đã sớm đã bị Phạm Thường hấp dẫn, chần chừ một lúc sau đó chủ động đi đến nơi những người trẻ tuổi tụ tập.
Phạm thường thấy y lại đây, không nhịn được trợn trắng mắt, Chương Châu nhìn biểu tình căm ghét của nàng cười nhạo nói: "Nghe nói công tử của Đốc trưởng gia muốn kết thân với cô, tôi hẳn phải nên chúc mừng?"
Phạm thường còn chưa kịp đáp lại, Johnson đã đi tới bên cạnh nàng, lộ ra nụ cười tự cho là phong độ phiên phiên, cẩn trọng hướng gật đầu với mọi người.
Phạm Thường hé mắt, nắm chặt bàn tay, làm bộ đi lấy hoa quả tránh khỏi cánh tay Johnson ở sau lưng muốn duỗi ra ôm eo nàng.
Những người khác cũng không có đáp lại nụ cười "Hữu hảo" của Johnson, ngay cả Đổng Trận hòa thuận nhất nhìn thấy biểu tình tự xưng là cao quý của y thì phải nghiến răng mới nhịn xuống kích động muốn động thủ.
-----
-zen-
6-7-2019
Bình luận truyện