Thương Yêu Bảo Bối

Chương 13: Phiên ngoại 2



Ngày đó cả hai thật sự tưới tinh dịch khắp biệt thự, Lý Minh Nghĩa xả đầy tinh trùng vào bụng Lý Miêu, thẳng đến khi không còn gì để bắn nữa mới chịu dừng cuộc làm tình. Thậm chí Lý Miêu bị thao đến bắn ra nước tiểu, tiểu huyệt bị đâm hoàn toàn không cách nào khép lại, sưng đỏ mấy ngày, cậu nằm bẹp trên giường cả tuần liền.

Mấy tháng không gặp nhau, cảm xúc nhất thời quá mức mãnh liệt, Lý Minh Nghĩa bị khiêu khích đến tinh trùng lên não, chịch nhi tử nằm rạp trên giường ngay cả tay cũng không nhấc nổi. Tuy rằng thân thể Lý Miêu rất dụ người, thế nhưng năng lực tự kiềm chế lại không hề có, chẳng giống hắn chút nào.

Mấy ngày tiếp theo, Lý Minh Nghĩa tận lực kiềm nén để Lý Miêu có thể dưỡng tốt thân thể. Hiện tại ngày ngày có thể nhìn thấy nhi tử, không giống nỗi tương tư trước kia chỉ có thể thấy nhau qua video call thôi, như vậy đối với hắn đã rất mãn nguyện.

Có thể là sau khi xuất ngoại đã không còn gánh nặng trong lòng, vốn dĩ mỗi khi trên giường cũng rất buông thả rồi nhưng khi đó vẫn có chút mất tự nhiên, hiện tại lại khác, Lý Miêu triệt để giải thoát thiên tính, mỗi một góc trong biệt thự đều lưu lại thân ảnh giao hoan của cha con. Trong phòng độ ấm vừa đủ, Lý Miêu càng không kiêng dè chút nào mê hoặc ba ruột của mình, thậm chí ở trên mạng mua không ít quần áo tình thú. Sinh hoạt hàng ngày của hai cha con quả thực ngọt đến chảy ra mật.

Hôm nay, cả hai lại tiếp tục quấn lấy nhau làm một pháo thoải mái tràn trề, Lý Minh Nghĩa ôm thân thể ướt đẫm mồ hôi của nhi tử thở dốc. Côn thịt thô dài vẫn cắm trong tiểu huyệt, toàn thân nằm đè lên người Lý Miêu. Hắn đặc biệt yêu thích trạng thái như thế này, có thể đem con trai khảm chặt vào trong người, khiến ở trong mắt, tại trong tâm của cậu đều chỉ có hắn.

Qua một chút, Lý Minh Nghĩa bình phục hô hấp, dương cụ từ trong u huyệt rút ra, phát sinh "ba" một tiếng, trong phòng vang lên đặc biệt rõ ràng, mặt Lý Miêu nháy mắt đỏ bừng.

Miệng huyệt không kịp khép, dòng tinh trùng lẫn dâm thủy ồ ạt trào ra ngoài, Lý Minh Nghĩa đưa tay cắm vào dâm huyệt giảo giảo, mang ra càng nhiều tinh dịch.

"Ba ba... Đừng làm vậy mà..." Lý Miêu đưa tay đẩy hắn, cảm giác được tinh dịch lưu xuất đặc biệt rõ ràng, lỗ huyệt không nhịn được co rút, tựa hồ như đang cố gắng ngậm chặt lấy nùng tinh đó.

Lý Minh Nghĩa rút tay, đem nước dâm thoa đều lên thân thể con trai, khiến hai đầu nhũ hồng nhạt nhiễm phải màu trắng đục của tinh dịch, hình ảnh dâm mỹ cực kỳ. Hắn lè lưỡi liềm mút đôi môi của Lý Miêu, quấn quýt hút, thẳng đến khi hai mắt cậu nước mắt mê ly, mới buông ra.

"Bảo bối, tuần sau trường học của con nghỉ, lễ giáng sinh cũng sắp đến rồi, con có dự định làm gì để trải qua ngày lễ này không?" Lý Minh Nghĩa ôm cơ thể trần truồng của Lý Miêu, một bên vụn hôn, vừa hỏi.

"A..." Lý Miêu bị hắn hôn không ngừng, vừa trốn tránh, vừa suy nghĩ.

Mấy năm trước đón lễ trong nước đều là cùng nhau đi ra ngoài chơi, cho nên lần này cậu không muốn ra ngoài nữa, vẫn chưa quen với nơi này là một mặt, mặt khác khí trời thực sự quá lạnh, tuyết rơi ở Toronto sắp qua đầu gối luôn rồi, nghĩ đến thôi cũng đã lười động đậy.

Lý Miêu suy nghĩ một chút nói, "Không ra ngoài, chúng ta ở trong nhà cùng nhau trải qua đi, gần đến lễ thì ra ngoài mua chút đồ, con sẽ nấu ăn cho ba ba."

"Hả?" Lý Minh Nghĩa  kinh ngạc nói, "Bảo bối nhi của ta lúc nào biết làm cơm?" Ở nhà luôn luôn đều là do hắn phụ trách nấu nướng, Lý Miêu đến nhà bếp đều chưa từng bước vào, chẳng lẽ hơn ba tháng không gặp, con trai cư nhiên phát triển kĩ năng làm cơm à?

Lý Miêu cười đắc ý, hai mắt rạng rỡ, khoe, "Đương nhiên rồi. Mỗi khi dì Thẩm làm cơm đều do con hỗ trợ, cho nên sẵn dịp cùng dì ấy học nấu vài món."

Lý Minh Nghĩa nhìn biểu tình sung sướng của cậu, giữa hai lông mày tinh thần phấn chấn, tự tin ghê gớm, không nhịn được cúi đầu hôn chốc lên mặt Lý Miêu, cười nhẹ nói, "Vậy ba ba mỏi mắt mong chờ."

Cả hai nằm bên nhau trò chuyện đủ thứ, nghỉ ngơi một hồi, côn thịt của Lý Minh Nghĩa lần nữa cứng rắn chọc vào đùi Lý Miêu.

Lý Minh Nghĩa tính dục dồi dào, Lý Miêu tuổi trẻ thân thể tốt, mỗi khi làm tình cả hai đều như cá gặp nước, cực kỳ thỏa mãn. Nhưng bận tâm Lý Miêu phải lên lớp, hai người đều tự giác khắc chế, cách một hay hai ngày mới làm một lần, chỉ là thời gian giao hoan được kéo dài.

Lý Miêu chủ động giơ chân lên kẹp lấy eo Lý Minh Nghĩa, bắp đùi dang rộng, hắn đỡ dương cụ nặng trịch cạ ngoài miệng huyệt mấy cái, liền nấc vào. Đã tiết một lần, lần này hai người thả chậm tiết tấu. Trong chốc lát, trong phòng lại vang lên thanh âm rên rỉ của Lý Miêu.

Bên ngoài tuyết lớn đầy trời, bên trong trong ấm áp như xuân. Rên rỉ uyển chuyển, thân thể quấn quýt, cả phòng một cảnh xuân sắc.

Rất nhanh kết thúc tiết học. Lý Miêu đang học tại học viện ngôn ngữ, cho nên chương trình tương đối nhẹ nhàng.

Chờ thầy giáo mỉm cười tuyên bố qua lễ gặp lại, trong lớp nhất thời một trận hoan hô. Mặc kệ học sinh trong nước hay ngoài nước, tất cả đối với nghỉ lễ đều giống nhau rất chờ mong. Lý Miêu thu thập sách vở chuẩn bị rời phòng học, chưa kịp bước ra khỏi cửa, thì bị bạn học cùng lớp gọi lại.

"Hey, Lý, chờ đã." Gọc Lý Miêu chính là bạn học người Hàn trông khá tuấn tú, bằng tuổi với cậu, nhưng vóc dáng so ra có phần hơi cao, trang phục thời thượng lại tân triều, toàn thân tràn đầy thanh xuân khí tức.

Lý Miêu dừng lại chờ, bạn học này cậu tương đối có giao lưu. Trong trường, người Trung không thiếu, cũng không có quá nhiều người Anh. Trước đây Lý Miêu cho rằng du học sinh Trung Quốc rất nhiều, trong trường ít nhất phải có hơn phân nửa là người Trung, nhưng mà thật sự đến nước ngoài mới phát hiện, kỳ thực người Nhật Bản cùng người Hàn cũng nhiều, còn lại các quốc gia khác đều có.

"Lý, lễ giáng sinh tới nhà của tớ tham gia party chứ, bạn học phần lớn đều sẽ tới." Bạn học tuấn tú người Hàn vừa theo Lý Miêu đi ra cửa, vừa lên tiếng mời.

Lý Miêu không quá thích tụ họp bạn bè, nghĩ một hồi, mới cự tuyệt nói, "Ngày đó mình có hẹn rồi, cảm tạ lòng tốt của cậu."

Người bạn học thấy Lý Miêu từ chối, có chút thất vọng, chưa từ bỏ ý định nói, "Có hẹn với ai thế? Nếu không quan trọng thì đến tham gia party đi, rất nhiều bạn cùng lớp đều đến a."

Lý Miêu lòng thầm nghĩ, ta muốn cùng ba ba hẹn hò, mới không cần cùng các ngươi tụ tập mở tiệc đâu. Bên ngoài bất đắc dĩ, "Đã hẹn từ sớm rồi, không cách nào lỡ được, thật sự không thể tham gia party cùng mọi người, xin lỗi."

Người bạn nhìn vẻ mặt tràn đầy áy náy của Lý Miêu, y thất vọng, không nhịn được nói, "Chẳng lẽ hẹn hò với bạn gái? Cậu là tên trọng sắc khinh bạn..." Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại một trận thất lạc. Khi nhập học y vừa thấy Lý Miêu đã yêu thích, dính chặt người ta rất lâu mới trở thành bằng hữu. Y cảm giác được Lý Miêu cũng là gay như y, thế nhưng không biết cách bày tỏ, định nhân buổi tiệc sẽ nhẹ nhàng thăm dò, kết quả Lý Miêu từ chối tham gia. Nghĩ tới đây, y thấy nếu còn không biểu lộ ngay bây giờ, y thật sự sẽ không có cơ hội nào nữa.

"Không phải." Lý Miêu cười nói, "Bạn gái ở đâu ra, tớ lại không yêu mến nữ nhân." Lý Miêu không để ý xu hướng tính dục của bản thân, dù sao ngay cả chuyện phụ tử loạn luân cậu cũng làm rồi, Lý Minh Nghĩa sớm nói cậu không cần quan tâm quá nhiều, tự giác xu hướng tính dục căn bản không còn là vấn đề nữa, cho nên khi nói đặc biệt thuận miệng.

Y bị sự thẳng thắn của cậu kích thích đến chấn động mở cờ trong bụng, đang định làm rõ tâm ý, không nghĩ tới Lý Miêu sẽ đột nhiên nói với y về xu hướng tính dục, có phải Lý Miêu cũng thích y hay không?

Tâm tình của y kích động một phát bắt lấy tay Lý Miêu, trên khuôn mặt tuấn tú vì hưng phấn đến đỏ ửng, ngữ khí có hơi luống cuống, lớn tiếng nói, "Tớ cũng vậy! Lý, tớ thích cậu, không không, tớ yêu cậu, chúng ta kết giao đi!"

Lý Miêu bị đột ngột bày tỏ, sững sờ tại chỗ, kinh ngạc không ngậm mồm vào được. Lúc này tuy hai người đã đi ra ngoài trường, nhưng xung quanh không thiếu học sinh, nghe thấy y lớn tiếng tỏ tình, có mấy người hứng thú bu lại huýt sáo.

"Hey boy! Good job!" Một tên học sinh lớn mật hướng về phía y cổ vũ. Canada là một đất nước đối đồng tính luyến ái vẫn như cũ rất bảo thủ, thế nhưng người trẻ tuổi khả năng tiếp nhận tương đối cao.

Lý Miêu lớn lên xinh đẹp, y cũng tuổi trẻ tuấn tú, hai người tuổi tác tương đương, bề ngoài tương đương, nhiều người nhìn một lúc, thấy không hề phản cảm, cũng có không ít nữ sinh kêu la suất ca đều đi yêu suất ca, mỹ nữ khắp nơi lại không người muốn.

"Lý, kết giao với tớ đi, tớ chắc chắn sẽ đối với cậu thật tốt, tin tưởng tớ." Thấy Lý Miêu không lên tiếng, y lại không ngừng cố gắng nói.

"Xin lỗi, ta từ chối." Không đợi Lý Miêu lên tiếng, một đạo trầm thấp mê người giọng nói chen vào.

Y nghe thấy liền nhìn ra phía sau, một thân ảnh cao to thẳng tắp không nhanh không chậm hướng hai người đi tới. Người đến vóc dáng khá cao, thậm chí so với y còn cao hơn nửa cái đầu, khuôn mặt anh tuấn, vóc người thon dài, khí thế bất phàm. Một thân cắt may khéo léo áo khoác xám, bên trong âu phục ba lớp, một cái nhạt màu dê nhung khăn quàng cổ tùy ý, toát lên vẻ thành thục lại nội liễm.

"Ngươi là ai, chúng ta đang nói chuyện liên quan đến ngươi sao?" Y ngẩng đầu lên hướng người đến không khách khí nói. Chuyện tốt bị cắt ngang, bất luận người nào đều không thể có sắc mặt tốt. Hung hăng trừng người đến, một mặt không vui.

Người đến chính là Lý Minh Nghĩa, hắn cười híp mắt nhìn chàng trai trẻ tuổi trước mắt, duỗi tay ôm lấy eo Lý Miêu, cúi đầu hôn lên môi cậu. Lý Miêu nhìn thấy Lý Minh Nghĩa đã tới, trong lòng cả kinh, hắn chiếm hữu dục rất mạnh, vại dấm chua cũng rất lớn, cậu sợ hắn nghe phải mấy lời tỏ tình kia sẽ không cao hứng, cho nên lúc này đặc biệt nhu thuận há miệng nghênh tiếp nụ hôn của hắn.

Hai người hôn sâu triền miên, chàng trai đứng xem mặt đỏ lên lại biến trắng, đang cầm tay Lý Miêu cũng tự giác buông ra.

Nụ hôn kết thúc, Lý Miêu thở hổn hển đem mặt chôn trong lồng ngực Lý Minh Nghĩa, lúc này hắn mới chậm rãi trả lời, "Ta nghĩ, ta có quyền thay bà xã của mình từ chối lời bày tỏ của người khác." Hắn ôm Lý Miêu, hời hợt tuyên thệ chủ quyền. Y cùng hắn so mắt, bất luận từ bề ngoài đến khí thế đều thua một đoạn dài, nhất thời tức giận đến hai mắt đỏ đậm.

Người trẻ tuổi tương đối khá nóng tính, vừa bày tỏ đã bị đả kích, không chịu được kích thích, mặt đỏ tới mang tai nói không biết lựa lời, "Ngươi là từ nơi nào chui ra? Ta chưa từng nghe Lý nói tới ngươi? Nhìn ngươi so với Lý lớn tuổi hơn nhiều, khẳng định là ngươi lừa Lý!" Xong, lại chuyển hướng Lý Miêu nói, "Lý, có phải lão nam nhân này ép buộc cậu không? Hay là cậu có nỗi khổ tâm trong lòng? Cậu không cần sợ, nói cho tớ biết, tớ có thể giúp cậu!"

Lý Miêu nghe thấy bạn học trước mặt nhiều người không lựa lời chửi bới Lý Minh Nghĩa, sắc mặt nhất thời thay đổi. Cậu vốn cho rằng người bạn này sẽ trở thành bằng hữu tốt nhất ở nước ngoài của mình, bây giờ nhìn lại khả năng không có cách nào tiếp tục làm bạn nữa. So sánh với bằng hữu, Lý Minh Nghĩa không chỉ là cha, còn là người yêu của cậu, bên nào nặng bên nào nhẹ, Lý Miêu luôn xác định rất rõ ràng.

Cậu lạnh nhạt nói, "Tôi không cần cậu trợ giúp, càng không ai ép buộc tôi, tôi yêu anh ấy, đây chính là đáp án." Rồi sau đó không đợi y phản ứng, liền dẫn đầu rời đi.

Lý Minh Nghĩa chậm vài bước mới theo sau, như có như không mỉm cười nhìn cả khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của thanh niên, nói, "Hôn lễ của ta và bảo bối, mong mỏi vị bạn học này đến tham dự." Nói xong, tiêu sái suất khí xoay người ly khai.

Chỉ là nít ranh miệng hôi sữa, mà dám mơ tưởng bảo bối của hắn, Lý Minh Nghĩa có thể nghiền ép y dễ như ăn bánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện