Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc
Chương 25
Editor: Thienyetkomanhme
Nhìn thấy người gọi là Tư Cảnh Lâm, Nguyễn Miên Man vỗ vỗ đầu Quả Quýt Nhỏ làm nó tự mình chơi, đứng dậy tiếp được điện thoại.
"Đông Đông?"
Thanh âm trầm thấp từ di động truyền ra, Nguyễn Miên Man lên tiếng: "Anh Cảnh Lâm."
"Có chuyện muốn cùng em nói một chút, chuyện phía trước trong tiệm...... Xin lỗi."
Nguyên lai, Thang tổng của bánh trôi cơm hộp gọi điện cho trợ lý Tôn, báo lại là đại tiểu thư khách sạn Thiên Nguyệt sai sử Hứa Cẩm Sơn nhằm vào tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, trợ lý Tôn lập tức nói lại với ông chủ của mình.
Tư Cảnh Lâm vì thế để trợ lý Tôn tra xét một chút, biết được Hứa Mộng Nguyệt là bởi vì nghĩ thông qua ông nội tiếp cận chính mình mới có thể gặp tới Nguyễn Miên Man, tiện đà nhằm vào cửa hàng cửa hàng của cô, trong lòng thập phần không vui.
Cảnh cáo cha Hứa xong, anh cảm thấy vẫn nên cùng cô nói một tiếng, vì thế vào buổi sáng bớt thời gian gọi điện thoại lại đây.
Nguyễn Miên Man vốn dĩ đã quên Hứa Mộng Nguyệt là ai, nếu không phải có cuộc điện thoại này của Tư Cảnh Lâm, cô như thế nào cũng không thể tưởng được, tình huống trong tiệm lúc trước thế nhưng không phải ngoài ý muốn, mà là có người sai sử người nhằm vào.
Tuy rằng có chút kinh ngạc, bất quá sự tình đã qua đi, cô cũng nhận được bồi thường từ chủ quản app, nghe ý tứ cũng đã cảnh cáo đối phương, Nguyễn Miên Man tự nhiên sẽ không để ở trong lòng.
"Trách không được sự tình giải quyết nhanh như vậy, nguyên lai ông Ngô tìm anh, ông Ngô ngày hôm qua tới tiệm cũng không nói gì, anh không cần xin lỗi, em là người nên cảm ơn mới đúng. Cô Hứa kia mặc dù là bởi vì anh tìm tới hẻm Hồ Lô, nhưng sẽ nhằm vào em, nói chung vẫn là lần trước em không bán cơm chiên cho, chọc cô ấy bực mình." Nguyễn Miên Man đoán như vậy cũng không sai, rốt cuộc đối phương xác thật là ở lần đó cũng đã nhằm vào cửa hàng của cô.
Nghe được âm thanh mềm mại của cô bé đêm trách nhiệm ôm vào người, Tư Cảnh Lâm khẽ cười một tiếng, không nghĩ tiếp tục rối rắm chuyện nhỏ này, mà là hỏi: "Ngày hôm qua trong tiệm sinh ý như thế nào?"
Ông Ngô là trưởng bối Nguyễn Miên Man kính trọng, xuyên tới hiện đại được ông quan tâm, chăm sóc.
Ông Ngô đã mở miệng làm Nguyễn Miên Man kêu Tư Cảnh Lâm một tiếng anh, thấy anh cũng không bài xích, đã gọi một tiếng 'anh', ", Nguyễn Miên Man cũng coi anh như người một nhà.
Nghe anh hỏi, Nguyễn Miên Man không cần nghĩ ngợi nói: "Ngày hôm qua buốn bán đặc biệt tốt, kiếm lời hơn 1200 đồng!"
1200 đồng đối Tư Cảnh Lâm mà nói không tính là cái gì, bất quá nghe được giọng nói cô bé lộ ra sung sướng, ẩn ẩn hưng phấn, anh vẫn là thực cổ động mà khen một câu: "Em thật đúng là lợi hại."
Nguyễn Miên Man tuy không biết cụ thể thân phận của anh, nhưng đoán cũng biết, anh một ngày kiếm tiền, không biết là gấp mình bao nhiêu lần.
Cô nhấp môi cười nhạt, bộ dáng tựa hồ có chút ngượng ngùng: "Chỉ là ngày hôm qua tặng thêm bánh hoa đào thủy tinh tương đối hấp dẫn khách hàng, hôm nay sinh ý khả năng không tốt như vậy." Hôm nay nhìn đến bình luận, từ khách hàng hai lần bình luận, cô mới biết được tối hôm qua bận rộn như vậy là bởi vì rất nhiều người đặt thêm đơn lần thứ hai.
Nói xong, cô đột nhiên nhớ tới, lập tức bổ sung nói: "Đúng rồi, em cố ý để lại cho ông Ngô cùng anh chút bánh hoa đào thủy tinh, buổi sáng ông Ngô lại đây ăn bữa sáng em sẽ đưa ông cầm về, anh có rảnh liền qua chỗ ông nếm thử."
"Được, cảm ơn Đông Đông, anh bên này còn có việc, lần sau liền qua."
"Dạ, được."
Cúp điện thoại sau, Nguyễn Miên Man ôm Quả Quýt Nhỏ bồi chính mình đọc sách, sau đó bắt đầu chuẩn bị buôn bán buổi trưa.
Mà khách hàng chuẩn bị đặt cơm hộp, nhìn thấy bình luận của cô nói sẽ không thêm bánh hoa đào vào thực đơn, lại lần nữa bùng nổ.
【5** còn: Chủ tiệm như thế nào lại có thể làm vậy, dụ hoặc đầu lưỡi của tôi, lại cho tôi câu trả lời tàn khốc như vậy? 】
【 võ **w: Trời ơi! Chủ tiệm anh không thể như vậy, tôi còn bánh hoa đào của tiệm tiếp tục lừa...... Không đúng, là tiếp tục tặng vợ tôi cho tôi tăng thêm tiền tiêu vặt, anh thế mà lại không làm bánh hoa đào nữa? Tôi cực cực khổ khổ tranh thủ chút tiền tiêu vặt, đến lúc đó còn không phải sẽ tiêu đến trong tiệm của anh, tiền a! Ngẫm lại tất cả đều là tiền a! Tiền cũng không muốn kiếm sao? 】
【 thanh **l: Tôi không nghe tôi không nghe, chủ tiệm không thể vô tình vô nghĩa như vậy, vô cớ gây rối, anh nếu là không bán cho tôi bánh hoa đào, tôi đây tâm hồn liền vỡ vụn, vỡ thành từng mảnh từng mảnh! 】
......
【s**x: Chủ tiệm a! Cô gái cách vách nhà tôi nói, trừ khi tôi có thể tặng cô ấy bánh hoa đào của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc thì mới đáp ứng làm bạn gái tôi, xin hãy thương hại con chó sống độc thân 21 năm này, xin thương xót lại làm một chút bánh hoa đào được không? Tôi có thể hay không thoát kiếp FA đều nằm ở trong tay anh......】
【k**l: Cái "s**x" kia, nói thật vẫn là chém gió với chủ tiệm đi? Nếu là chém gió, coi như tôi không hỏi. Nếu là sự thật, tôi chỉ muốn nói, mới độc thân 21 năm mà thôi, anh đáng thương cái rắm a! 】
......
【 mộng **k: Còn không phải là hoa đào sao? Trên đời hoa đào lại không ít cây, chủ tiệm ngươi chờ! 】
【n**x: Nói đúng, chủ tiệm ngươi chờ! 】
Mấy cái bình luận liên tiếp là "chủ tiệm ngươi chờ", có người xem xong liền ngốc.
【6** ngày: Không phải, mấy ngươi có ý gì? Không phải là muốn đánh chủ tiệm đi? 】
【n**x: Người này có phải hay không bị ngốc, ý của chúng ta là có thể cung cấp hoa đào cho chủ tiệm, giống như trường học của tôi có một rừng hoa đào, bên trong hoa đầo không có phun thuốc, thuần thiên nhiên không ô nhiễm, hoàn toàn có thể cung cấp miễn phí cho chủ tiệm. 】
【6** ngày: Hoa trong trường học hẳn là không cho hái đi? Anh không sợ bị giáo viên bắt được bị phê bình sao? 】
【n**x: Ha ha ha ha tôi chính là là giáo viên a, ai dám bắt tôi ( chỉ đùa một chút). Tôi khẳng định sẽ xin phép với trường học, không phá hư cây đà, không ảnh hưởng mỹ quan chỉ hái một chút hoa đào. 】
Không biết hiện trạng khu bình luận, Nguyễn Miên Man đang làm đơn thứ nhất của hôm nay, một phần chơm chiên đậu que thịt bằm cùng canh cá viên miếng.
Đậu que ngâm lúc trước trong phòng bếp đã dùng hết, hiện tại đang dùng chính là đậu que tự tay Nguyễn Miên Man ướp.
Đậu que lưu lại lúc trước là do bà ngoại Nguyễn ướp, hương vị thực sự không tồi, sau khi được Nguyễn Miên Man cải tiến một chút điểm nhỏ, làm ra một loạt đậu que ngâm mới, phát ra một mùi vị làm người ta muốn ăn một miếng.
Trước tiên đun nước sôi liền thả đậu que đã cắt nhỏ vào, đồng thời thả thịt đã ướp gia vị cùng dầu vào nồi, thịt gặp dầu trong nháy mắt bộc phát ra một mùi thơm, hơi xào một chút tới khi đổi màu.
Cho chút đậu que vào nồi, một cỗ hương thơm bay ra, đậu que ngâm còn có mùi vị đặc trưng, làm người ta ngửi thấy, trong đầu liền hiện lên đậu que ngâm giòn nộn vị, không tự giác nuốt nước miếng.
Chờ đậu que xào đến không sai biệt lắm, thịt bằm cùng cơm hạ nồi, từ trong nồi bay ra mùi hương càng thêm mê người.
Shipper bước vào cửa hàng liền ngửi thất mùi của cơm chiên đậu que thịt bằm, bất lại cảm thấy hương vị hôm nay, so với mấy ngày trước còn mê người hơn.
"Hôm nay cơm chiên này như thế nào giống như lại thơm hơn?" lúc cô cầm cơm hộp ra, anh shipper không nhịn được hỏi một câu.
Nguyễn Miên Man một bên đem cơm hộp đưa cho hắn một bên nói: "Đại khái là dùng đậu que ngâm khác, đậu que này là mới ngâm gần đây."
Xác định không phải ảo giác của mình, anh shipper rất muốn ngồi xuống nếm thử, đáng tiếc đang lúc cần giao cơm, chỉ có thể rời đi trước.
12 giờ đúng, tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên.
Trợ lý Tôn dò hỏi cơm trưa anh muốn ăn khi nào, Tư Cảnh Lâm bỗng nhiên nghĩ đến buổi sáng cô bé lo lắng sinh ý trong tiệm hôm nay không bằng hôm qua, vì thế nói: "Anh đi......"
Vốn dĩ muốn cho trợ lý đặt một đơn lớn từ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cơm chiên đến công ty phân cho nhân viên, nhưng lời nói còn chưa nói xong, bỗng nhiên nghĩ đến trong cửa hàng chỉ có một mình cô, sợ là lo liệu không hết quá nhiều việc.
"Tư tổng?"
Thấy anh nói đến một nửa dừng lại, trợ lý Tôn chờ hai giây, trong giọng nói lộ ra nghi vấn.
"Anh không cần sắp xếp, tự tôi sẽ giải quyết." Nói xong, Tư Cảnh Lâm cầm lấy di động, download app bánh trôi, tìm tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Hiện giờ, người thân cận nhất trên đời này với Tư Cảnh Lâm chỉ có ông Ngô, chính mình bận rộn công việc, không thể mỗi ngày bầu bạn cùng ông, đối với Nguyễn Miên Man một cô bé tri ân hiếu thuận, cũng có chút hảo cảm.
Cho nên khi ông Ngô mở miệng muốn anh đem đối phương coi như em gái mà quan tâm, anh cũng không cự tuyệt.
Đặt cơm hộp, có thể chiếu cố sinh ý trong tiệm, lại có thể lại nếm thử tay nghề của cô, Tư Cảnh Lâm cảm thấy cũng coi như một công đôi việc.
Tiến vào trong cửa hàng, Tư Cảnh Lâm đặt một phần, ông Ngô luôn ở bên tai anh khen vài lần, cơm chiên tóp mỡ cùng một phần cơm chiên Dương Châu, vốn dĩ chuẩn bị lại đặt canh cá viên miếng, kết quả phát hiện đã bán hết, chỉ có thể đổi thành canh rau xanh đậu hủ.
Đặt đơn xong, anh thuận tay tiến vào khu bình luận, liền nhìn đến một đám khách hàng vì "Bánh hoa đào thủy tinh" nổ tung.
Nhìn sẽ bình luận, Tư Cảnh Lâm bỗng nhiên nảy sinh chút tò mò với bánh hoa đầo cô làm có bao nhiêu ngon, dứt khoát gọi điện thoại cho ông.
"Cảnh Lâm cháu ăn cơm chưa? Như thế nào lúc này lại gọi cho ông?"
"Ông, Đông Đông nói có để lại cho cháu bánh hoa đào thủy tinh ở chỗ ông, đợi lát nữa cháu cho người đi lấy, ông hẳn là ở nhà đi?"
Đối diện trầm mặc một giây sau nói: "Cháu nói cái gì? Nguyên lai hai hộp đó có một hộp là cho cháu a? Cháu xem ông thật là tuổi lớn trí nhớ không tốt, liền trực tiếp ăn hết rồi."
"Ông người như thế nào có thể một lần ăn nhiều điểm tâm như vậy." So với phần bánh hoa đào của mình, Tư Cảnh Lâm càng quan tâm thân thể ông, ngữ khí lập tức nghiêm túc lên.
Ông Ngô phản ứng lại, không để ý thân thể so với việc ăn mất điểm tâm của cháu càng nghiêm trọng hơn, chỉ có thể liên tục bảo đảm lần sau tuyệt không tái phạm.
Ông dù sao cũng là trưởng bối, Tư Cảnh Lâm cũng chỉ có thể nhắc nhở mấy lần rồi cũng phải lựa chọn tha thứ.
Xác định anh không tức giận nữa, ông Ngô âm điệu lập tức lại cao lên: "Ông cùng cháu nói, Đông Đông hôm nay làm cái bánh hoa đào này, thật là vừa đẹp lại vừa ăn ngon, vị trơn mềm, ngọt thanh nhuận tâm tư vị......"
Tư Cảnh Lâm thấy ông còn định khoe tiếp, an tĩnh nghe ông nói xong liền hỏi: "Ông ơi, Đông Đông biết ông một mình ăn hết hai phần điểm tâm không?"
Di động phí đối diện lại lần nữa trầm mặc, chớp mắt một cái, ông Ngô nói: "Ông không cùng cháu hàn huyên, còn có việc, cúp a."
Tư Cảnh Lâm nhìn bị cắt đứt di động, khẽ lắc đầu.
Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Nguyễn Miên Man cũng sẽ không chú ý tên họ khách hàng, đặc biệt là lúc này đang vội, bởi vậy cũng không phát hiện đơn đặt hàng mới tới có cái gì không đúng.
Nhưng thật ra lúc lấy cơm, shipper nhịn không được cùng cô nói một câu: "Cô chủ tiệm nhà cô đúng là muốn nổi tiếng rồi đó, hôm qua mới nghe nói có đơn đặt hàng từ khu biệt thự Phỉ Thúy Hoa Viên khu, hôm nay đơn này của tôi thế nhưng là người ở tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên đặt!"
Nguyễn Miên Man cũng không biết tập đoàn Bách Xuyên cùng Tư Cảnh Lâm có quan hệ, nghe qua còn chưa tính, cũng không có để ở trong lòng.
Cô không rõ ràng lắm ý nghĩa của tập đoàn Bách Xuyên, anh shipper lại rất rõ ràng, chờ tới bên ngoài công ty, nhìn đến tòa nhà khí phái, còn có chút khẩn trương.
Nhà ăn công ty cung cấp một ngày 3 bữa cùng điểm tâm buổi trà chiều, có cả bữa ăn khuya, tất cả chi phí từ công ty, cho nên sẽ không có người đặt cơm hộp, nhìn đến có nhân viên giao cơm lại đây, bảo vệ còn có chút hiếm lạ, thuận miệng nói: "Đây là ai đặt cơm hộp?"
Nhân viên giao cơm theo bản năng quét mắt đơn hàng, sau đó nói: "Là một vị tiên sinh họ Tư."
Tư cái này họ cũng không thường thấy, nghe thấy cái họ này, bảo vệ phản ứng đầu tiên liền nghĩ đến tổng giám đốc công ty.
Bất quá......
Hắn quét mắt túi đựng là bao nilon, thấy hộp cơm đơn sơ, lại cảm thấy khả năng có chút không lớn.
Rốt cuộc kia chính là tổng giám đốc, toàn bộ tập đoàn là ông chủ lớn nhất, dù muốn ăn cơm hộp, cũng nên là từ khách sạn 5 sao dùng siêu xe đưa tới, dùng đóng gói tinh xảo đặt ở trong rương giữ nhiệt đưa lại đây.
Không đúng, bảo vệ lại nghiêm túc nghĩ một chút, cảm thấy tổng giám đốc nếu là đặt cơm hộp, đối phương sợ là càng có khả năng trực tiếp phái đầu bếp lại đây làm tại chỗ.
Nhân viên giao cơm nhìn vị bảo vệ hỏi câu liền không biết đang nghĩ cái gì đi, quét mắt công ty đại khí điển nhã, có chút không dám đi vào, dứt khoát trực tiếp gọi cho khách hàng.
Tầng cao nhất, Tư Cảnh Lâm nhận được điện thoại, nhờ hắn đặt ở sảnh.
Nhân viên giao cơm ở cửa cọ cọ dưới chân một hồi, mới bước vào trong sảnh, đi vào một hồi, đem hộp cơm để ở bàn trước sảnh liền vội vàng rời đi.
Trong sảnh cô lễ tân cũng đồng dạng tò mò, đồ ăn công ty tốt như vậy, như thế nào lại có người đặt cơm hộp, vì thế đều nhìn lướt qua.
Đương nhìn đến họ tên khách cho một chữ "Tư", lễ tân ở sảnh liền nghĩ đến tổng giám đốc nhà mình, rốt cuộc trong công ty chỉ có một vị họ "Tư".
"Không có khả năng đi?"
Cô nói thầm, có điểm hoài nghi chẳng lẽ là có đồng nghiệp to gan lớn mật nào đặt cơm hộp sau tìm đường chết để tên tổng giám đốc.
Thậm chí liền làm như vậy, cô lễ tân tưởng tượng, cảm thấy có thể là lừa shipper gọi chính mình một tiếng "Tư tiên sinh" cho đã ghiền.
Cô suy nghĩ một chút, lấy ra di động chụp lại hộp cơm, sau đó đăng lên diễn đàn nhân viên hỏi: Các ngươi ai tìm đường chết như vậy?
Mấy người trên diễn đàn nhìn thấy có chút không thể hiểu được, chờ nhìn kỹ hai tức khắc nổ tung.
Cô lễ tân còn chưa có xem xong bình luận, bỗng nhiên phát hiện trợ lý Tôn từ thang máy ra tới, vợi cất đi điện thoại di động.
"Trợ lý Tôn."Thấy hắn thẳng tắp đi tới, cô lễ tân đang ở trong lòng đoán hắn có chuyện gì, liền thấy hắn đi tới cầm hộp cơm kia lên.
Nhìn thấy người gọi là Tư Cảnh Lâm, Nguyễn Miên Man vỗ vỗ đầu Quả Quýt Nhỏ làm nó tự mình chơi, đứng dậy tiếp được điện thoại.
"Đông Đông?"
Thanh âm trầm thấp từ di động truyền ra, Nguyễn Miên Man lên tiếng: "Anh Cảnh Lâm."
"Có chuyện muốn cùng em nói một chút, chuyện phía trước trong tiệm...... Xin lỗi."
Nguyên lai, Thang tổng của bánh trôi cơm hộp gọi điện cho trợ lý Tôn, báo lại là đại tiểu thư khách sạn Thiên Nguyệt sai sử Hứa Cẩm Sơn nhằm vào tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, trợ lý Tôn lập tức nói lại với ông chủ của mình.
Tư Cảnh Lâm vì thế để trợ lý Tôn tra xét một chút, biết được Hứa Mộng Nguyệt là bởi vì nghĩ thông qua ông nội tiếp cận chính mình mới có thể gặp tới Nguyễn Miên Man, tiện đà nhằm vào cửa hàng cửa hàng của cô, trong lòng thập phần không vui.
Cảnh cáo cha Hứa xong, anh cảm thấy vẫn nên cùng cô nói một tiếng, vì thế vào buổi sáng bớt thời gian gọi điện thoại lại đây.
Nguyễn Miên Man vốn dĩ đã quên Hứa Mộng Nguyệt là ai, nếu không phải có cuộc điện thoại này của Tư Cảnh Lâm, cô như thế nào cũng không thể tưởng được, tình huống trong tiệm lúc trước thế nhưng không phải ngoài ý muốn, mà là có người sai sử người nhằm vào.
Tuy rằng có chút kinh ngạc, bất quá sự tình đã qua đi, cô cũng nhận được bồi thường từ chủ quản app, nghe ý tứ cũng đã cảnh cáo đối phương, Nguyễn Miên Man tự nhiên sẽ không để ở trong lòng.
"Trách không được sự tình giải quyết nhanh như vậy, nguyên lai ông Ngô tìm anh, ông Ngô ngày hôm qua tới tiệm cũng không nói gì, anh không cần xin lỗi, em là người nên cảm ơn mới đúng. Cô Hứa kia mặc dù là bởi vì anh tìm tới hẻm Hồ Lô, nhưng sẽ nhằm vào em, nói chung vẫn là lần trước em không bán cơm chiên cho, chọc cô ấy bực mình." Nguyễn Miên Man đoán như vậy cũng không sai, rốt cuộc đối phương xác thật là ở lần đó cũng đã nhằm vào cửa hàng của cô.
Nghe được âm thanh mềm mại của cô bé đêm trách nhiệm ôm vào người, Tư Cảnh Lâm khẽ cười một tiếng, không nghĩ tiếp tục rối rắm chuyện nhỏ này, mà là hỏi: "Ngày hôm qua trong tiệm sinh ý như thế nào?"
Ông Ngô là trưởng bối Nguyễn Miên Man kính trọng, xuyên tới hiện đại được ông quan tâm, chăm sóc.
Ông Ngô đã mở miệng làm Nguyễn Miên Man kêu Tư Cảnh Lâm một tiếng anh, thấy anh cũng không bài xích, đã gọi một tiếng 'anh', ", Nguyễn Miên Man cũng coi anh như người một nhà.
Nghe anh hỏi, Nguyễn Miên Man không cần nghĩ ngợi nói: "Ngày hôm qua buốn bán đặc biệt tốt, kiếm lời hơn 1200 đồng!"
1200 đồng đối Tư Cảnh Lâm mà nói không tính là cái gì, bất quá nghe được giọng nói cô bé lộ ra sung sướng, ẩn ẩn hưng phấn, anh vẫn là thực cổ động mà khen một câu: "Em thật đúng là lợi hại."
Nguyễn Miên Man tuy không biết cụ thể thân phận của anh, nhưng đoán cũng biết, anh một ngày kiếm tiền, không biết là gấp mình bao nhiêu lần.
Cô nhấp môi cười nhạt, bộ dáng tựa hồ có chút ngượng ngùng: "Chỉ là ngày hôm qua tặng thêm bánh hoa đào thủy tinh tương đối hấp dẫn khách hàng, hôm nay sinh ý khả năng không tốt như vậy." Hôm nay nhìn đến bình luận, từ khách hàng hai lần bình luận, cô mới biết được tối hôm qua bận rộn như vậy là bởi vì rất nhiều người đặt thêm đơn lần thứ hai.
Nói xong, cô đột nhiên nhớ tới, lập tức bổ sung nói: "Đúng rồi, em cố ý để lại cho ông Ngô cùng anh chút bánh hoa đào thủy tinh, buổi sáng ông Ngô lại đây ăn bữa sáng em sẽ đưa ông cầm về, anh có rảnh liền qua chỗ ông nếm thử."
"Được, cảm ơn Đông Đông, anh bên này còn có việc, lần sau liền qua."
"Dạ, được."
Cúp điện thoại sau, Nguyễn Miên Man ôm Quả Quýt Nhỏ bồi chính mình đọc sách, sau đó bắt đầu chuẩn bị buôn bán buổi trưa.
Mà khách hàng chuẩn bị đặt cơm hộp, nhìn thấy bình luận của cô nói sẽ không thêm bánh hoa đào vào thực đơn, lại lần nữa bùng nổ.
【5** còn: Chủ tiệm như thế nào lại có thể làm vậy, dụ hoặc đầu lưỡi của tôi, lại cho tôi câu trả lời tàn khốc như vậy? 】
【 võ **w: Trời ơi! Chủ tiệm anh không thể như vậy, tôi còn bánh hoa đào của tiệm tiếp tục lừa...... Không đúng, là tiếp tục tặng vợ tôi cho tôi tăng thêm tiền tiêu vặt, anh thế mà lại không làm bánh hoa đào nữa? Tôi cực cực khổ khổ tranh thủ chút tiền tiêu vặt, đến lúc đó còn không phải sẽ tiêu đến trong tiệm của anh, tiền a! Ngẫm lại tất cả đều là tiền a! Tiền cũng không muốn kiếm sao? 】
【 thanh **l: Tôi không nghe tôi không nghe, chủ tiệm không thể vô tình vô nghĩa như vậy, vô cớ gây rối, anh nếu là không bán cho tôi bánh hoa đào, tôi đây tâm hồn liền vỡ vụn, vỡ thành từng mảnh từng mảnh! 】
......
【s**x: Chủ tiệm a! Cô gái cách vách nhà tôi nói, trừ khi tôi có thể tặng cô ấy bánh hoa đào của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc thì mới đáp ứng làm bạn gái tôi, xin hãy thương hại con chó sống độc thân 21 năm này, xin thương xót lại làm một chút bánh hoa đào được không? Tôi có thể hay không thoát kiếp FA đều nằm ở trong tay anh......】
【k**l: Cái "s**x" kia, nói thật vẫn là chém gió với chủ tiệm đi? Nếu là chém gió, coi như tôi không hỏi. Nếu là sự thật, tôi chỉ muốn nói, mới độc thân 21 năm mà thôi, anh đáng thương cái rắm a! 】
......
【 mộng **k: Còn không phải là hoa đào sao? Trên đời hoa đào lại không ít cây, chủ tiệm ngươi chờ! 】
【n**x: Nói đúng, chủ tiệm ngươi chờ! 】
Mấy cái bình luận liên tiếp là "chủ tiệm ngươi chờ", có người xem xong liền ngốc.
【6** ngày: Không phải, mấy ngươi có ý gì? Không phải là muốn đánh chủ tiệm đi? 】
【n**x: Người này có phải hay không bị ngốc, ý của chúng ta là có thể cung cấp hoa đào cho chủ tiệm, giống như trường học của tôi có một rừng hoa đào, bên trong hoa đầo không có phun thuốc, thuần thiên nhiên không ô nhiễm, hoàn toàn có thể cung cấp miễn phí cho chủ tiệm. 】
【6** ngày: Hoa trong trường học hẳn là không cho hái đi? Anh không sợ bị giáo viên bắt được bị phê bình sao? 】
【n**x: Ha ha ha ha tôi chính là là giáo viên a, ai dám bắt tôi ( chỉ đùa một chút). Tôi khẳng định sẽ xin phép với trường học, không phá hư cây đà, không ảnh hưởng mỹ quan chỉ hái một chút hoa đào. 】
Không biết hiện trạng khu bình luận, Nguyễn Miên Man đang làm đơn thứ nhất của hôm nay, một phần chơm chiên đậu que thịt bằm cùng canh cá viên miếng.
Đậu que ngâm lúc trước trong phòng bếp đã dùng hết, hiện tại đang dùng chính là đậu que tự tay Nguyễn Miên Man ướp.
Đậu que lưu lại lúc trước là do bà ngoại Nguyễn ướp, hương vị thực sự không tồi, sau khi được Nguyễn Miên Man cải tiến một chút điểm nhỏ, làm ra một loạt đậu que ngâm mới, phát ra một mùi vị làm người ta muốn ăn một miếng.
Trước tiên đun nước sôi liền thả đậu que đã cắt nhỏ vào, đồng thời thả thịt đã ướp gia vị cùng dầu vào nồi, thịt gặp dầu trong nháy mắt bộc phát ra một mùi thơm, hơi xào một chút tới khi đổi màu.
Cho chút đậu que vào nồi, một cỗ hương thơm bay ra, đậu que ngâm còn có mùi vị đặc trưng, làm người ta ngửi thấy, trong đầu liền hiện lên đậu que ngâm giòn nộn vị, không tự giác nuốt nước miếng.
Chờ đậu que xào đến không sai biệt lắm, thịt bằm cùng cơm hạ nồi, từ trong nồi bay ra mùi hương càng thêm mê người.
Shipper bước vào cửa hàng liền ngửi thất mùi của cơm chiên đậu que thịt bằm, bất lại cảm thấy hương vị hôm nay, so với mấy ngày trước còn mê người hơn.
"Hôm nay cơm chiên này như thế nào giống như lại thơm hơn?" lúc cô cầm cơm hộp ra, anh shipper không nhịn được hỏi một câu.
Nguyễn Miên Man một bên đem cơm hộp đưa cho hắn một bên nói: "Đại khái là dùng đậu que ngâm khác, đậu que này là mới ngâm gần đây."
Xác định không phải ảo giác của mình, anh shipper rất muốn ngồi xuống nếm thử, đáng tiếc đang lúc cần giao cơm, chỉ có thể rời đi trước.
12 giờ đúng, tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên.
Trợ lý Tôn dò hỏi cơm trưa anh muốn ăn khi nào, Tư Cảnh Lâm bỗng nhiên nghĩ đến buổi sáng cô bé lo lắng sinh ý trong tiệm hôm nay không bằng hôm qua, vì thế nói: "Anh đi......"
Vốn dĩ muốn cho trợ lý đặt một đơn lớn từ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cơm chiên đến công ty phân cho nhân viên, nhưng lời nói còn chưa nói xong, bỗng nhiên nghĩ đến trong cửa hàng chỉ có một mình cô, sợ là lo liệu không hết quá nhiều việc.
"Tư tổng?"
Thấy anh nói đến một nửa dừng lại, trợ lý Tôn chờ hai giây, trong giọng nói lộ ra nghi vấn.
"Anh không cần sắp xếp, tự tôi sẽ giải quyết." Nói xong, Tư Cảnh Lâm cầm lấy di động, download app bánh trôi, tìm tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Hiện giờ, người thân cận nhất trên đời này với Tư Cảnh Lâm chỉ có ông Ngô, chính mình bận rộn công việc, không thể mỗi ngày bầu bạn cùng ông, đối với Nguyễn Miên Man một cô bé tri ân hiếu thuận, cũng có chút hảo cảm.
Cho nên khi ông Ngô mở miệng muốn anh đem đối phương coi như em gái mà quan tâm, anh cũng không cự tuyệt.
Đặt cơm hộp, có thể chiếu cố sinh ý trong tiệm, lại có thể lại nếm thử tay nghề của cô, Tư Cảnh Lâm cảm thấy cũng coi như một công đôi việc.
Tiến vào trong cửa hàng, Tư Cảnh Lâm đặt một phần, ông Ngô luôn ở bên tai anh khen vài lần, cơm chiên tóp mỡ cùng một phần cơm chiên Dương Châu, vốn dĩ chuẩn bị lại đặt canh cá viên miếng, kết quả phát hiện đã bán hết, chỉ có thể đổi thành canh rau xanh đậu hủ.
Đặt đơn xong, anh thuận tay tiến vào khu bình luận, liền nhìn đến một đám khách hàng vì "Bánh hoa đào thủy tinh" nổ tung.
Nhìn sẽ bình luận, Tư Cảnh Lâm bỗng nhiên nảy sinh chút tò mò với bánh hoa đầo cô làm có bao nhiêu ngon, dứt khoát gọi điện thoại cho ông.
"Cảnh Lâm cháu ăn cơm chưa? Như thế nào lúc này lại gọi cho ông?"
"Ông, Đông Đông nói có để lại cho cháu bánh hoa đào thủy tinh ở chỗ ông, đợi lát nữa cháu cho người đi lấy, ông hẳn là ở nhà đi?"
Đối diện trầm mặc một giây sau nói: "Cháu nói cái gì? Nguyên lai hai hộp đó có một hộp là cho cháu a? Cháu xem ông thật là tuổi lớn trí nhớ không tốt, liền trực tiếp ăn hết rồi."
"Ông người như thế nào có thể một lần ăn nhiều điểm tâm như vậy." So với phần bánh hoa đào của mình, Tư Cảnh Lâm càng quan tâm thân thể ông, ngữ khí lập tức nghiêm túc lên.
Ông Ngô phản ứng lại, không để ý thân thể so với việc ăn mất điểm tâm của cháu càng nghiêm trọng hơn, chỉ có thể liên tục bảo đảm lần sau tuyệt không tái phạm.
Ông dù sao cũng là trưởng bối, Tư Cảnh Lâm cũng chỉ có thể nhắc nhở mấy lần rồi cũng phải lựa chọn tha thứ.
Xác định anh không tức giận nữa, ông Ngô âm điệu lập tức lại cao lên: "Ông cùng cháu nói, Đông Đông hôm nay làm cái bánh hoa đào này, thật là vừa đẹp lại vừa ăn ngon, vị trơn mềm, ngọt thanh nhuận tâm tư vị......"
Tư Cảnh Lâm thấy ông còn định khoe tiếp, an tĩnh nghe ông nói xong liền hỏi: "Ông ơi, Đông Đông biết ông một mình ăn hết hai phần điểm tâm không?"
Di động phí đối diện lại lần nữa trầm mặc, chớp mắt một cái, ông Ngô nói: "Ông không cùng cháu hàn huyên, còn có việc, cúp a."
Tư Cảnh Lâm nhìn bị cắt đứt di động, khẽ lắc đầu.
Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Nguyễn Miên Man cũng sẽ không chú ý tên họ khách hàng, đặc biệt là lúc này đang vội, bởi vậy cũng không phát hiện đơn đặt hàng mới tới có cái gì không đúng.
Nhưng thật ra lúc lấy cơm, shipper nhịn không được cùng cô nói một câu: "Cô chủ tiệm nhà cô đúng là muốn nổi tiếng rồi đó, hôm qua mới nghe nói có đơn đặt hàng từ khu biệt thự Phỉ Thúy Hoa Viên khu, hôm nay đơn này của tôi thế nhưng là người ở tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên đặt!"
Nguyễn Miên Man cũng không biết tập đoàn Bách Xuyên cùng Tư Cảnh Lâm có quan hệ, nghe qua còn chưa tính, cũng không có để ở trong lòng.
Cô không rõ ràng lắm ý nghĩa của tập đoàn Bách Xuyên, anh shipper lại rất rõ ràng, chờ tới bên ngoài công ty, nhìn đến tòa nhà khí phái, còn có chút khẩn trương.
Nhà ăn công ty cung cấp một ngày 3 bữa cùng điểm tâm buổi trà chiều, có cả bữa ăn khuya, tất cả chi phí từ công ty, cho nên sẽ không có người đặt cơm hộp, nhìn đến có nhân viên giao cơm lại đây, bảo vệ còn có chút hiếm lạ, thuận miệng nói: "Đây là ai đặt cơm hộp?"
Nhân viên giao cơm theo bản năng quét mắt đơn hàng, sau đó nói: "Là một vị tiên sinh họ Tư."
Tư cái này họ cũng không thường thấy, nghe thấy cái họ này, bảo vệ phản ứng đầu tiên liền nghĩ đến tổng giám đốc công ty.
Bất quá......
Hắn quét mắt túi đựng là bao nilon, thấy hộp cơm đơn sơ, lại cảm thấy khả năng có chút không lớn.
Rốt cuộc kia chính là tổng giám đốc, toàn bộ tập đoàn là ông chủ lớn nhất, dù muốn ăn cơm hộp, cũng nên là từ khách sạn 5 sao dùng siêu xe đưa tới, dùng đóng gói tinh xảo đặt ở trong rương giữ nhiệt đưa lại đây.
Không đúng, bảo vệ lại nghiêm túc nghĩ một chút, cảm thấy tổng giám đốc nếu là đặt cơm hộp, đối phương sợ là càng có khả năng trực tiếp phái đầu bếp lại đây làm tại chỗ.
Nhân viên giao cơm nhìn vị bảo vệ hỏi câu liền không biết đang nghĩ cái gì đi, quét mắt công ty đại khí điển nhã, có chút không dám đi vào, dứt khoát trực tiếp gọi cho khách hàng.
Tầng cao nhất, Tư Cảnh Lâm nhận được điện thoại, nhờ hắn đặt ở sảnh.
Nhân viên giao cơm ở cửa cọ cọ dưới chân một hồi, mới bước vào trong sảnh, đi vào một hồi, đem hộp cơm để ở bàn trước sảnh liền vội vàng rời đi.
Trong sảnh cô lễ tân cũng đồng dạng tò mò, đồ ăn công ty tốt như vậy, như thế nào lại có người đặt cơm hộp, vì thế đều nhìn lướt qua.
Đương nhìn đến họ tên khách cho một chữ "Tư", lễ tân ở sảnh liền nghĩ đến tổng giám đốc nhà mình, rốt cuộc trong công ty chỉ có một vị họ "Tư".
"Không có khả năng đi?"
Cô nói thầm, có điểm hoài nghi chẳng lẽ là có đồng nghiệp to gan lớn mật nào đặt cơm hộp sau tìm đường chết để tên tổng giám đốc.
Thậm chí liền làm như vậy, cô lễ tân tưởng tượng, cảm thấy có thể là lừa shipper gọi chính mình một tiếng "Tư tiên sinh" cho đã ghiền.
Cô suy nghĩ một chút, lấy ra di động chụp lại hộp cơm, sau đó đăng lên diễn đàn nhân viên hỏi: Các ngươi ai tìm đường chết như vậy?
Mấy người trên diễn đàn nhìn thấy có chút không thể hiểu được, chờ nhìn kỹ hai tức khắc nổ tung.
Cô lễ tân còn chưa có xem xong bình luận, bỗng nhiên phát hiện trợ lý Tôn từ thang máy ra tới, vợi cất đi điện thoại di động.
"Trợ lý Tôn."Thấy hắn thẳng tắp đi tới, cô lễ tân đang ở trong lòng đoán hắn có chuyện gì, liền thấy hắn đi tới cầm hộp cơm kia lên.
Bình luận truyện