Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 31



Editor: Thienyetkomanhme

Nguyễn Miên Man xem mèo xong, lúc này mới bắt đầu ăn cơm trưa.

Ba mẹ nguyên thân an táng tại quê nội trên núi, nơi đó là một huyện thành nhỏ bên cạnh thành phố A, đại khí đi xe mất 2 giờ, khẳng định là buổi chiều nay không đi kịp, cho nên Nguyễn Miên Man chuẩn bị sáng mai lại đi.

Một khi đã như vậy, chiều nay liền rảnh rỗi.Từ khi xuyên qua vẫn luôn bận rộn trong cửa hàng, khó có lúc được trộm than nhàn nửa ngày, Nguyễn Miên Man ngủ trưa xong, dẫn theo Quả Quýt Nhỏ đi lên sân thượng.

Sân thượng có diện tích bằng phòng bếp, cô dọn ra một cái ghế, đem trà và trái cây chuẩn bị từ sớm ra, sau đó cầm một quyển sách trong ngắn tủ ra xem - phát hiện là Hồng Lâu Mộng.

Mị lực Hồng Lâu Mộng tự nhiên không cần phải nói, vừa đọc, cô liền chìm vào, ngay cả trái cây đã rửa sạch cũng chưa động vào.

Mèo con đi theo cô ở sân thượng đi dạo tiêu khiển một hồi, lại nhảy vào trong lòng ngực cô ngủ một giấc, tỉnh lại, lười biếng mà liếm móng vuốt.

Chờ thanh tỉnh, thấy cô còn nhìn chằm chằm quyển sách kia, Quả Quýt Nhỏ đứng lên, đem móng vuốt đập một tiếng lên trang sách.

Tâm tư Nguyễn Miên Man bị móng vuốt của nó đập tỉnh, phát hiện chính mình đã đọc thật lâu, đôi mắt đều có chút mỏi.

Cô khép lại sách, duỗi người giãn gân cốt, ôm Quả Quýt Nhỏ lên đi lại trên sân thượng một hồi, thuận tiện thưởng thức một chút mây trên trời.

Ngắm mây trên trời, nhìn nhìn mấy loại hành lá cùng rau xanh trên sân thượng, lại ngồi xuống ăn chút trái cây, thái dương đã dần dần khuất núi, hoàng hôn nhiễm hồng nửa bầu trời.

"Thời gian trôi qua thật là nhanh." Nguyễn Miên Man cảm thán một câu sau, đem bàn ghế đều thu vào, mang theo Quả Quýt Nhỏ xuống lầu.

Trước làm bữa tối, cô bỗng nhiên nghĩ đến cửa hàng của mình, vì thế mở ra di động ngắm khu bình luận.Này vừa thấy, cô tức khắc cười rộ lên.

Khu Bình luận chỉ có đặt đơn xong mới có thể bình luận, bất quá những người khác có thể ở dưới bình luận trả lời.

Hôm nay trong tiệm nghỉ ngơi không có đơn đặt hàng mới, tự nhiên cũng sẽ không có bình luận mới, lại có rất nhiều khách hàng trả lời xuống dưới bình luận của chính mình ngày hôm qua.

【 cái ** thứ: Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ngày đầu tiên không mở cửa, nhớ nó. Nhớ nó đến trà không muốn cơm không nghĩ, vì thế ăn một đốn gà rán. 】

【6** ngày: Xì...... cái người này, gà rán chỉ có thể lấp đầy bụng nhưng hương vị không tốt, dựa vào cái gì ăn xong rồi còn không review? Nói, ngươi đặt chính là gà rán nhà ai? Hương vị thế nào? 】

【 cái ** thứ: Nhà đó cho 5 sao, thời điểm ăn rất sảng khoái, ăn xong có chút ngán, lại muốn uống một chén canh rau xanh đậu hủ của tiệm. 】

【a**n: Nhem nhem nhem, tôi có canh rau xanh đậu hủ uống nga, tôi còn có cơm chiên đậu que ngâm thịt bằm, thật thơm ~ [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】

......

【H**q: Giữa trưa ăn cơm chiên Dương Châu, buổi chiều tôi nên ăn cơm chiên tóp mỡ nhỉ hay vẫn là cơm chiên trứng thịt tốt hơn? Ai, thật là lựa chọn khó khăn, đau đầu, tính, vẫn là mỗi phần ăn một nửa là tốt nhất. 】

【 quang **a: Ngày hôm qua cố ý lưu lại canh cá viên miếng, sáng nay dùng để nấu chén mì, hương vị kia, quả thực tuyệt, chưa từng nghĩ tới một ngày chính mình có tay nghề tốt như vậy [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】

【 thanh **l: "Quang **a" đừng tự luyến, hương vị tốt là do chủ tiệm nấu canh tốt, cùng thủ nghệ của ngươi không một chút quan hệ. 】

【 cái ** thứ: Mấy người kia khoe ra chính mình có cơm chiên, tay tôi như thế nào lại có chút ngứa? Hận không thể đập các ngươi vài cái. 】

【n**x: Tôi cũng muốn đánh bọn họ, quả thực quá đáng giận, việc này đáng giận như ăn uống chẹp chẹp trước mặt người đói bụng! 】

【a**n: Không phải, các ngươi chính mình lúc cửa hàng nghỉ ngơi còn một hai phải tiến vào khu bình luận xem, như thế nào có thể trách chúng ta đâu? Đây là có điểm không nói đạo lý. 】

【o**6: Trong nhà không lò vi ba, chính mình dùng nồi hâm nóng cơm chiên, đem cơm chiên Dương Châu cùng cơm chiên tóp mỡ đảo một nồi, khả năng để lửa có chút lớn, phía dưới có điểm cháy, bất quá hương vị vẫn là khá tốt, tôi cảm thấy hai loại cơm chiên này đảo cùng nhau, hương vị không tồi, đề cử mấy người nếm thử một chút. 】

【 võ **w: Phải không? Nhà tôi cũng có này hai loại cơm chiên này, buổi tối thử xem xem. 】

......

【 là ** sơn: Chủ tiệm, khách hàng thân quen của tiệm sắp bị thèm chết, anh có định quản hay không? Nhóm người này quả thực quá đáng giận! 】

【 thiên **3: Đúng vậy, xem bọn họ đắc ý kìa, chủ tiệm, ngươi lại mặc kệ, chờ chúng ta bị thèm chết, tiệm liền thiếu một đám khách hàng thân quen, tôi nói cho anh biết. 】

【m**d: Chủ tiệm, anh mau quản bọn họ. 】

Nhìn đến bọn họ gọi chính mình, Nguyễn Miên Man bật cười suy nghĩ: Tôi như thế nào có thể quản? Lại không khống chế được bọn họ trả lời bình luận chính mình.

Di, từ từ......

Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Chịu ảnh hưởng của nhóm khách hàng khu bình luận, Nguyễn Miên Man trong đầu bỗng nhiên hiện lên một cái...... Ý niệm.Cô gợi lên môi cười một chút, click mở bình luận "Là ** sơn" trả lời.

【 Chủ tiệm hồi phục: Anh xác định muốn tôi quản sao? 】

Một lát sau, nhìn đến chủ tiệm thế nhưng xuất hiện, một bộ phận người kêu "Muốn muốn muốn, anh mau quản bọn họ"; một bộ phận người kêu "Chủ tiệm hiện có thời gian không, đem cửa hàng mở ra được không"; còn có một bộ phận nhỏ người cảm thấy lời nói chủ tiệm có thâm ý.Xem xong bọn họ trả lời, Nguyễn Miên Man buông di động đi phòng bếp.

Ngày hôm qua ông Ngô đưa trái cây có một tráu dứa, buổi chiều khi Nguyễn Miên Man đọc sách trên sân thượng lại không lo ăn, vừa lúc có thể lấy tới làm một chén cơm chiên dứa.Đem mâm dứa cắt hột lựu, cho chút muối ướp cùng, cô bắt đầu xử lý các nguyên liệu nấu ăn khác.

Đem đùi gà loại bỏ da sau đó cắt hột lựu, cho gia vị vào ướp cùng, bắp, đậu nành, cà rốt thái lựu trần qua nước sôi.

Bật bếp làm nóng chảo, đợi dầu nóng cho hành vào phi thơm, trước xào thịt gà, xào chín liền cho ra bát ở một bên.Lại phi thêm chút hành, cho cơm, bắp, đậu nành, cà rốt thái hột lựu cùng gia vị vào đảo đều, cuối cùng cho thịt gà đã xào lúc trước cùng dứa vào đảo đều.Ra nồi, rắc lên một ít mè đen, thoạt nhìn nhan sắc xinh đẹp, hương khí bốn phía.

Lúc làm cơm chiên dứa đồng thời, cô ở cái bếp bên cạnh thuận tiện nấu canh bí đao thịt bằm.

Cơm chiên dứa có một mùi thơm chua ngọt, chọc đến mèo con kêu lên không ngừng.Nguyễn Miên Man dùng cá viên trấn an nó xong, đem cơm cùng canh bưng đến nhà chính, nghiêm túc chụp hai bức ảnh.

Ngay sau đó, mang theo tươi cười cô mở ra app bánh trôi, ở dưới bình luận của "Là ** sơn" kia trả lời một cái bình luận.

【 Chủ tiệm trả lời: Bữa tối hôm nay [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】

Bình luận này vừa đăng, như một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.

【 thiên **3: Ngọa tào! Chủ tiệm, anh đây là quản bọn họ sao? Đây là một loại công kích khác! 】

【 là ** sơn:......】

【 là ** sơn: Chủ tiệm, tôi thấy anh đúng là muốn mất đi hoạt bát đáng yêu, thông minh mỹ lệ nhóm khách hàng chúng tôi. 】

【o**6: Cơm chiên trong tay nháy mắt liền không thơm......】

【n**x: Chủ tiệm thật quá đáng, thế nhưng một mình ăn mảnh! Định làm món ăn độc nhất mà làm người thèm sao? Mau giao ra cơm chiên dứa, bằng không anh sẽ bị béo chết! 】

【H**q: Cái gì cơm chiên Dương Châu, cơm chiên tóp mỡ tôi đều không muốn ăn nữa, tôi cũng muốn ăn cơm chiên dứa, chủ tiệm, mau an bài. 】

【 quang **a: Xem hình ảnh liền biết ăn rất ngon, nước miếng đều chảy một dòng, chủ tiểmi thật là quá xấu rồi, không cho ăn còn đăn ảnh nhem nhem chúng tôi? 】

【j**1: Quả thực thèm chết tôi, tôi không nên tiện tay click mở khu bình luận này. 】

【 cái ** thứ: Tuy rằng hành vi này của chủ tiệm có điểm đáng giận, nhưng nhìn đến đám người kia còn ghê tởm hơn cũng bị thèm đến, tôi liền vui vẻ. 】

【 mộng **k: Chủ tiệm, anh đừng tránh ở bên trong cửa hàng không mở, tôi biết anh ở nhà, ngươi có bản lĩnh nhem nhem chúng ta, như thế nào không có bản lĩnh mở cửa hàng a? Đừng tránh ở bên trong cửa hàng không mở, tôi biết anh ở nhà, ngươi có bản lĩnh nhem nhem chúng ta, như thế nào không có bản lĩnh mở cửa hàng a! Đừng tránh ở bên trong cửa hàng không mở, tôi biết anh ở nhà, ngươi có bản lĩnh nhem nhem chúng ta, như thế nào không có bản lĩnh mở cửa hàng a! 】

【k**l: "Mộng **k" ngươi quả thực có độc, tôi đều bị câu nói của anh quay quay trong đầu. 】

......

【6** ngày: Tôi muốn ăn cơm chiên dứa, chủ tiệm mau mở cửa hàng a ——】

Nguyễn Miên Man nhìn tới mấy cái bình luận đó, bưng miệng cười, mang theo vài phần trấn an lại lần nữa đánh chữ.

【 Chủ tiệm trả lời: Chờ ngày kia mở cửa hàng, ngoài cơm chiên dứa cùng canh bí đao lát bằm. 】

Trả lời xong, Nguyễn Miên Man buông di động bắt đầu ăn cơm.

Cơm chiên dứa thơm ngọt, lại thoải mái thanh tân, ăn lên thập phần ngon miệng, chính là cô tự mình ăn, cũng thực vừa lòng.

Lúc cô cơm nước xong, tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên.

Vội một buổi trưa, thấy thời gian không còn sớm, Tư Cảnh Lâm cầm lấy di động chuẩn bị đặt cơm chiên nhà cô, lúc này mới phát hiện hôm nay trong tiệm nghỉ ngơi.

Trước khi rời khỏi, hắn tay không cẩn thận bấm đến khu bình luận, sau đó liền nhìn đến bình luận cao nhất là hình ảnh cô chụp.

Không nghĩ tới cô bé thoạt nhìn ngoan còn có một mặt nghịch ngợm như vậy, Tư Cảnh Lâm trong mắt không khỏi lộ ra một tia đạm cười.

Bất quá, cơm chiên dứa này xác thật làm người khác rất muốn ăn.

Nếu trong tiệm hôm nay nghỉ ngơi, Tư Cảnh Lâm cũng không nghĩ quấy rầy cô, vì thế cho trợ lý Tôn đi nhà ăn lấy một phần cơm chiên dứa cùng canh bí đao thịt.

Trợ lý Tôn tới nhà ăn thay ông chủ đặt cơm tự mình đưa lên, người trong nhà ăn nhìn thấy bóng dáng hắn, nhịn không được nói thầm: "Kỳ quái, hôm nay như thế nào lại nhiều người muốn ăn cơm chiên dứa cùng canh bí đao thịt vậy?"

Cũng bởi vì lần đó Tư Cảnh Lâm đặt cơm hộp, bị lễ tân ở sảnh chính đăng lên diễn đàn nhân viên, mấy người hiếu kỳ liền tìm trong app cơm hộp cửa hàng kiea, nếm thử một lần liền biến thành khách quen.

Nhà ăn công ty có thức ăn không tệ, hơn nữa lại miễn phí, bọn họ đành vào hôm cửa hàng cơm chiên đó nghỉ mà tới nhà ăn, nếu không hận ăn ở tiệm đó mỗi ngày.

Bất quá, mặc dù không phải mỗi ngày đều đặt cơm, bọn họ không có việc gì khi cũng thích đến cửa hàng xem một cái, nhìn xem có hay không ra món mới, cùng với đi dạo khu bình luận.Anh hỏi vì cái gì muốn dạo khu bình luận?

Tự nhiên là bởi vì khu bình luận cửa hàng này có nhiêu nhân tài, nói chuyện lại dễ nghe, mọi người không có việc gì đều thích lại đây lượn lờ.

Này không, đúng là nhìn đến khu bình luận, chủ tiệm tự mình phóng độc, bọn họ mới nhịn không được chạy đến nhà ăn gọi cơm chiên dứa ăn đỡ thèm.

Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

Nguyễn Miên Man ăn xong cơm chiều, ôm mèo con nhảy đến lòng ngực mình, ngồi xem TV.Trong phòng ẩn ẩn còn có dư hương cơm chiên dứa, sắc màu ấm từ ánh đèn chiếu vào trên người bọn họ, có loại ấm áp nói không nên lời.

Ngày mai phải dậy sớm, thấy hơn 8 giờ, Nguyễn Miên Man liền tắt đi TV lên lầu nghỉ ngơi.Thời điểm này, người ở thành thị phần lớn vẫn đang bận rộn công việc của mình.

Còn có một ít người mới vừa rảnh rỗi, mang theo suy nghĩ "Nói không chừng chủ tiệm sẽ mở cửa" nhịn không được mở ra tiệm cơm chiên Hạnh Phúc xem một cái.

Vừa thấy, lập tức liền giống như khách hàng trong khu bình luận cùng nhau kêu lên, chỉ có một câu —— Chủ tiệm không mở cửa hàng hà tất lại làm người ta thèm chứ?

Hơn 9 giờ, hội sở tư nhân nọ.

"Triệu ca, ngươi hôm nay như thế nào có điểm mất hồn mất vía? Nghĩ cái gì đâu?" Một thanh niên cao gầy bưng chén rượu ở trên sofa ngồi xuống, dùng cánh tay chạm người đàn ông đang ngồi một mình.

Chung quanh hoặc nghe nhạc hoặc nói chuyện phiếm, không khỏi đều nhìn qua, thấy hắn đúng là vẫn luôn ngồi ở trong góc phát ngốc, một thnah niên hơi béo trong đó cười nói: "Anh Triệu có phải hay không đang yêu đương? Là cùng Hứa đại tiểu thư sao?"

Triệu Hữu Vi nhăn mày lại, còn không có kịp nói chuyện, thanh niên cao gầy bên cạnh trước một bước thay hắn nói: "Anh thì biết gì mà nói linh tin? Anh Triệu chúng ta đã sớm không hiếm lạ cái gì Hứa đại tiểu thư."

"Vậy anh Triệu đêm nay đang suy nghĩ cái gì?"Triệu Hữu Vi lộ ra biểu tình chìm vào hồi ức, sau đó dùng từ ngữ có trong đầu để miêu tả lên: "Tôi hôm nay gặp một vị tiểu tiên nữ, thân hình cô ấy phập phồng vừa đúng, váy trắng phiêu phiêu, tóc đen như mực, làn da trắng giống tuyết, môi tựa điểm chu, xinh đẹp nhất chính là cặp mắt như làn thu thủy trong sáng, bị cô ấy quét mắt một cái, không khoa trương nói, tim tôi lúc ấy liền ngừng một nhịp......"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện