Tiệm Trà Sữa
Chương 8
Sau mười mấy phút đồng hồ, Tiêu Ngạn mới gọi điện thoại đến.
Nhận điện thoại, Tô Ngang đi ra ban công ký túc xá.
“Tiêu Ngạn.” Khi anh nói câu đầu tiên Lăng Dương anh thích em, Tô Ngang liền biết được anh là Tiêu Ngạn, không ngờ, Ma quân và Tiêu Ngạn là cùng một người.
“Tiểu Ngang, anh mới vừa nói, đều là thật.” Cái này cũng không phải giọng nói bình thường của Tiêu Ngạn, cậu rất quen thuộc, là giọng nói kia. Không có ngọt ngào như Ma quân, cũng không ấm áp như Tiêu Ngạn.
“Là thật sao? Vậy tại sao cao trung năm ấy em nói muốn gặp mặt, anh không nhắn lại một tin nào.” Với nội dung tin nhắn mà Tô Ngang nhắn trước đây, không trả lời, chẳng khác nào cự tuyệt. Cho nên cậu mới không hỏi mẹ tên cậu học sinh đó, không hỏi mẹ anh ấy thi vào trường nào, cũng không có xem ảnh tốt nghiệp, hình của anh ấy.
“Là lúc em nói cám ơn anh khoảng thời gian đó vẫn cùng em, khiến tâm trạng của em khá nhiều, cũng xác định được mục tiêu sau này. Để sau này có thể thi tốt đại học, sau buổi tối hôm đó em liền đọc sách thật kĩ, không có thời gian gọi điện thoại. Thẻ điện thoại của anh chưa đăng kí, sau khi em nói không cần anh gọi điện thoại cho em, anh liền trực tiếp bỏ vào ngăn kéo.” Tiêu Ngạn giải thích, “Chờ một chút, dựa theo lời em nói, lúc đó em đã thích anh? Cho nên lúc nãy em nói em có người thích, cũng không phải Tiêu Ngạn tiệm trà sữa, mà là người năm đó gọi điện thoại cho em?”
“Em đã biết hai người là một.” Phát hiện chuyện lúc ban đầu chỉ là ô long, Tô Ngang lập tức yên tâm, “Em gọi điện thoại cho mẹ, hỏi tên của anh, cũng xem ảnh của anh.”
“Câu đầu tiên là trả lời lời tỏ tình của anh đúng không? Tiểu Ngang, anh xem như là bạn trai em?” Tiêu Ngạn cười rất lớn, giống như biết được tin tức vô cùng vui vẻ.
“Người nào mới thật sự là anh, cuối cùng anh thích em vì cái gì?” Tâm trạng kích động cuối cùng cũng bình tĩnh, Tô Ngang cũng phục hồi tinh thần lại từ đoạn tình cảm không có kết quả năm đó. Nếu như nói rằng những năm này không liên hệ với cậu, là bởi vì Tiêu Ngạn từ chối mình, Tiêu Ngạn không có tình cảm với cậu. Nếu trước đây không thích cậu, hôm nay bày tỏ, lại là vì cái gì? Gọi điện thoại tới nửa năm cũng không có thích cậu, tại sao trong một tháng này đột nhiên thay đổi suy nghĩ?
“Tắt máy vi tính xách tay, sau đó xuống lầu.” Tiêu Ngạn đột nhiên nói.
Lát sau, chờ Tô Ngang là cái ôm của Tiêu Ngạn.
“Anh, nơi này là trường học.” Hương vị của Tiêu Ngạn vây quanh mình, giọng nói của Tô Ngang không bình tĩnh.
“Lần đầu tiên nghe được giọng của em, liền nhận ra em.” Tiêu Ngạn gác cằm lên vai Tô Ngang, “Cho nên anh đợi em vào chỗ ngồi liền tắt tiếng trong tai nghe, muốn biết em muốn làm gì; lại nghe được em đang phối âm, không kịp chờ đợi muốn tiến vào cái giới này xem trên internet em có gì khác; sau khi nghe xong kịch em phối, lại ghen tị với những CV em từng hợp tác; khi nhìn thấy em được người khác bày tỏ, lại muốn dùng cách chúng ta là người yêu từ chối hắn. Tô Ngang, mặc kệ thế nào, anh đã rơi vào. Nếu như tìm một lý do để thích em, vậy cũng chỉ có thể là trải qua nửa năm giảng giải và nói chuyện phiếm, làm em trở nên hoạt bát như vậy anh không có cách nào cứ như vậy mà giao em cho người khác.”
“Ai nói em thay đổi là vì anh?” Tô Ngang lạnh lùng nói.
“Mẹ em, giáo viên của anh.” Tiêu Ngạn nói tiếp, “Mấy ngày hôm trước cô mới gọi điện thoại cho anh, không chỉ giải thích chuyện năm đó, mà còn nói nếu như em tìm đến anh, để anh chăm sóc em thật tốt.”
“Tin nhắn năm đó là mẹ gởi cho anh?” Tô Ngang hỏi
“Ừ, cô nói khi đó tuy rằng anh khuyên bảo em, thế nhưng rất không đáng tin cậy. Hơn nữa, cô không hy vọng trong năm quan trọng đó em lại xảy ra chuyện.”
“Vậy sau đó sao mẹ không nói?”
Tiêu Ngạn nhìn thẳng vào mắt Tô Ngang: “Có lẽ cô cảm thấy, lúc đó em thích anh chỉ là tạm thời xúc động.”
“Em không phải loại người như vậy.”
“Cho nên chúng ta cùng một chỗ.”
Tô Ngang phát hiện mình bị Tiêu Ngạn lừa.
“Thời gian không còn sớm, chúng ta phải lập tức trở lại.” Tiêu Ngạn lôi kéo Tô Ngang, để cậu lên xe.
“Ngày mai em có tiết.” Tô Ngang nói.
“Chỗ đó không xa, gần tiểu khu em gái anh ở.”
Tô Ngang sững sờ nhìn cánh tay đang nắm của hai người, Tiêu Ngạn thật là, lái xe cũng phải nắm?
Lúc xe ngừng lại, Tô Ngang phát hiện tiểu khu của hai anh em bọn họ thực sự rất gần, nhà Tiêu Ngạn vốn dĩ là sát vách tiểu khu nhà Tiêu Dao.
“Em thay giày xong cứ tới đây, anh đi mở máy vi tính.” Tiêu Ngạn mới vừa mở máy vi tính ra lên qq, một đống tin tức liền tràn tới.
Nhất mã bình xuyên: Tôi nói cậu có làm sinh nhật không? Tôi và Đông Nam đều ở kênh chờ cậu!
Một cọng cỏ trước mộ phần: Đại Thần, mười mấy người chúng tôi ở trong kênh nhỏ ngây ngô ngắm thần thạch, kháo, kênh lớn cũng không có anh!
Một cô nương trước mộ phần: Đại Thần, tôi…anh…anh không phải là lừa gạt được vợ rồi chạy trốn đi?
Mưa lặng lẽ: Anh, em và bọn Đông Nam cũng đều ở kênh, có phải anh bày tỏ thất bại nên không dám tới có đúng hay không? Thực ra, thất tình cũng không sao, dù sao cũng phải làm sinh nhật. Leo cây gì đó thật không phúc hậu.
Không để ý đến mấy tin tức này, Tiêu Ngạn trực tiếp đăng ký yy, vào cái kênh kia.
“Cậu cuối cùng cũng tới.” Tiếng của Mã Viễn rất nhanh truyền tới, Tô Ngang mới vừa vào thư phòng khó hiểu nói, “Trong phòng anh còn có người khác?”.
“Là người trong kênh.” Tiêu Ngạn thấy may mắn vì mình còn chưa mở mạch, bằng không, giọng của Tô Ngang đã bị đám người trong kênh nghe thấy được.
“Đây là, kênh sinh nhật của anh? Lúc nãy em vừa đến là kênh gì?” Tô Ngang rất nhanh phát hiện tên gọi của kênh là Ma quân sinh nhật vui vẻ, cùng với hai ba trăm áo may ô xanh.
“Cái lúc nãy, là kênh anh lừa gạt em, cái này kênh chúc mừng sau khi lừa gạt thành công.” Tiêu Ngạn kéo Tô Ngang, để cậu ngồi ở trên ghế, “Sinh nhật gì đó, chỉ là mượn cớ. Đã bao nhiêu tuổi rồi, ai còn sẽ quan tâm sinh nhật nữa chứ?”
“Tôi có một tin tức tốt, một tin tức xấu muốn nói cho mọi người.” Tiêu Ngạn đè nút F2, cầm micro nói, Tô Ngang che miệng cũng không dám thở mạnh, chỉ sợ bị người trong kênh nghe được manh mối gì.
Nhất mã bình xuyên: Hắc, cầu hôn thất bại?
Tây Bắc: … Có ai hỏi như anh không?
Tây bắc: Cầu hôn nhất định thất bại rồi?
Ma quân: …
Một cọng cỏ trước mộ phần: Không thể nào, kế hoạch lừa gạt vợ thực sự thất bại?!.
Tiêu Ngạn liếc mắt nhìn Tô Ngang, vừa cười vừa nói: “Tin tức tốt là, sau này tôi sẽ là bạn trai của Lăng Dương, tin tức xấu là..”
Một cọng cỏ trước mộ phần: Kháo, anh là thụ?
Tây Bắc: Ma quân hắn không phải là thụ sao? Cười…
“Tây bắc cậu được rồi nha, đừng tưởng rằng cậu là thụ, thì tôi cũng là thụ. Cậu bị XUYÊN ăn sạch sẽ cũng không phải lỗi của tôi. Tin tức xấu tôi nói là, sinh nhật lần này sẽ hủy bỏ.”
Tiêu Ngạn nói khiến Nhất mã bình xuyên trực tiếp mở mạch nói: “Tuy rằng ca hội sinh nhật lần này chỉ mời hai người khách quý là tôi và Tây bắc, nhưng cậu cũng không thể lừa đảo người ta như vậy nha?”.
Tô Ngang nhịn không được nói: “Anh cũng phải nghe xong kịch sinh nhật Nhất mã bình xuyên chủ dịch chứ.”
Nhất mã bình xuyên kinh ngạc nói: “Tôi chủ dịch kịch sinh nhật? Không phải cậu và Ma quân chủ dịch sao?”
Tô Ngang không nói lời nào, liếc mắt nhìn Tiêu Ngạn đang tựa vào vai mình.
Một cọng cỏ trước mộ phần: Tôi đột nhiên có loại linh cảm sẽ không nghe được kịch! Đây là vì sao!
Dưới sự nhìn chằm chằm của Tô Ngang, Tiêu Ngạn buông lỏng phím F2.
“Em và anh chủ dịch kịch sinh nhật?” Tô Ngang hỏi.
“Ừ.” Tiêu Ngạn cười nói.
Tô Ngang nói rằng: “Em nhớ kỹ em phối thụ âm.”
Tiêu Ngạn thẳng thắn nói, “Cho nên anh phối chủ dịch công âm.”
“Chuyện Nhất mã bình xuyên phối chủ dịch công là sao?” Mơ hồ cảm thấy chỗ này có vấn đề, Tô Ngang hỏi.
“Anh để bọn họ nói với em như vậy.” Tiêu Ngạn trực tiếp kéo cái ghế sang ngồi bên cạnh Tô Ngang, “Bây giờ em còn muốn cho bọn họ nghe kịch truyền thanh?”
“Em nghĩ ở trong ca hội sinh nhật cho bọn họ nghe kịch truyền thanh mới đúng.” Thấy trên mạch không có một bóng người lại có một áo vàng, Tô Ngang nhắc nhở, “Nhất mã bình xuyên lên mạch.”
Nhạc đệm quen thuộc vang lên, Tiêu Ngạn kinh ngạc nói: “Vua lạc nhịp vạn năm lại muốn ca hát?”.
Rất hiển nhiên, cũng không phải
Trên mạch là phát bản ghi âm, hơn nữa, chính là bài háy 《 thích em 》Tiêu Ngạn hát tặng Tô Ngang.
Một cọng cỏ trước mộ phần:!!!!!!!!!!!!!!!
Một cọng cỏ trước mộ phần: Vì sao Nhất mã sama lại có cái này!
Một con sông trước mộ phần: Là ai nói với tôi không thể ghi âm? Mặt đau khổ /(ㄒoㄒ)/~~.
Một cô nương trước mộ phần: = = chúng ta bị kẻ địch đánh vào nội bộ sao?
Một meo meo trước mộ phần: Có thể là có người bị cos, khoanh tay.
Một cọng cỏ trước mộ phần: Đúng vậy! Đúng vậy! Trong chúng ta không có ai thu âm gởi cho Nhất mã sama o(╯□╰)o
Gõ bàn phím bùm bùm, một câu nói xuất hiện trên màn hình.
Nhất mã bình xuyên: Nếu hắn hủy bỏ ca hội sinh nhật, tôi sẽ cho các người nghe kinh.
Tây Bắc: Trữ hàng có phát được vài giờ không?.
Nhất mã bình xuyên: Không thành vấn đề (≧▽≦)/.
Một cọng cỏ trước mỗ phần: Thấy biểu cảm này của tổng công đại nhân cảm thấy rất sợ hãi nha.
Một ngọn núi trước mộ phần: +1
Một con sông trước mộ phần: +2
Một cô nương trước mộ phần: Chỉ có tôi đáng thẹn mà bị moe sao?.
Nhận điện thoại, Tô Ngang đi ra ban công ký túc xá.
“Tiêu Ngạn.” Khi anh nói câu đầu tiên Lăng Dương anh thích em, Tô Ngang liền biết được anh là Tiêu Ngạn, không ngờ, Ma quân và Tiêu Ngạn là cùng một người.
“Tiểu Ngang, anh mới vừa nói, đều là thật.” Cái này cũng không phải giọng nói bình thường của Tiêu Ngạn, cậu rất quen thuộc, là giọng nói kia. Không có ngọt ngào như Ma quân, cũng không ấm áp như Tiêu Ngạn.
“Là thật sao? Vậy tại sao cao trung năm ấy em nói muốn gặp mặt, anh không nhắn lại một tin nào.” Với nội dung tin nhắn mà Tô Ngang nhắn trước đây, không trả lời, chẳng khác nào cự tuyệt. Cho nên cậu mới không hỏi mẹ tên cậu học sinh đó, không hỏi mẹ anh ấy thi vào trường nào, cũng không có xem ảnh tốt nghiệp, hình của anh ấy.
“Là lúc em nói cám ơn anh khoảng thời gian đó vẫn cùng em, khiến tâm trạng của em khá nhiều, cũng xác định được mục tiêu sau này. Để sau này có thể thi tốt đại học, sau buổi tối hôm đó em liền đọc sách thật kĩ, không có thời gian gọi điện thoại. Thẻ điện thoại của anh chưa đăng kí, sau khi em nói không cần anh gọi điện thoại cho em, anh liền trực tiếp bỏ vào ngăn kéo.” Tiêu Ngạn giải thích, “Chờ một chút, dựa theo lời em nói, lúc đó em đã thích anh? Cho nên lúc nãy em nói em có người thích, cũng không phải Tiêu Ngạn tiệm trà sữa, mà là người năm đó gọi điện thoại cho em?”
“Em đã biết hai người là một.” Phát hiện chuyện lúc ban đầu chỉ là ô long, Tô Ngang lập tức yên tâm, “Em gọi điện thoại cho mẹ, hỏi tên của anh, cũng xem ảnh của anh.”
“Câu đầu tiên là trả lời lời tỏ tình của anh đúng không? Tiểu Ngang, anh xem như là bạn trai em?” Tiêu Ngạn cười rất lớn, giống như biết được tin tức vô cùng vui vẻ.
“Người nào mới thật sự là anh, cuối cùng anh thích em vì cái gì?” Tâm trạng kích động cuối cùng cũng bình tĩnh, Tô Ngang cũng phục hồi tinh thần lại từ đoạn tình cảm không có kết quả năm đó. Nếu như nói rằng những năm này không liên hệ với cậu, là bởi vì Tiêu Ngạn từ chối mình, Tiêu Ngạn không có tình cảm với cậu. Nếu trước đây không thích cậu, hôm nay bày tỏ, lại là vì cái gì? Gọi điện thoại tới nửa năm cũng không có thích cậu, tại sao trong một tháng này đột nhiên thay đổi suy nghĩ?
“Tắt máy vi tính xách tay, sau đó xuống lầu.” Tiêu Ngạn đột nhiên nói.
Lát sau, chờ Tô Ngang là cái ôm của Tiêu Ngạn.
“Anh, nơi này là trường học.” Hương vị của Tiêu Ngạn vây quanh mình, giọng nói của Tô Ngang không bình tĩnh.
“Lần đầu tiên nghe được giọng của em, liền nhận ra em.” Tiêu Ngạn gác cằm lên vai Tô Ngang, “Cho nên anh đợi em vào chỗ ngồi liền tắt tiếng trong tai nghe, muốn biết em muốn làm gì; lại nghe được em đang phối âm, không kịp chờ đợi muốn tiến vào cái giới này xem trên internet em có gì khác; sau khi nghe xong kịch em phối, lại ghen tị với những CV em từng hợp tác; khi nhìn thấy em được người khác bày tỏ, lại muốn dùng cách chúng ta là người yêu từ chối hắn. Tô Ngang, mặc kệ thế nào, anh đã rơi vào. Nếu như tìm một lý do để thích em, vậy cũng chỉ có thể là trải qua nửa năm giảng giải và nói chuyện phiếm, làm em trở nên hoạt bát như vậy anh không có cách nào cứ như vậy mà giao em cho người khác.”
“Ai nói em thay đổi là vì anh?” Tô Ngang lạnh lùng nói.
“Mẹ em, giáo viên của anh.” Tiêu Ngạn nói tiếp, “Mấy ngày hôm trước cô mới gọi điện thoại cho anh, không chỉ giải thích chuyện năm đó, mà còn nói nếu như em tìm đến anh, để anh chăm sóc em thật tốt.”
“Tin nhắn năm đó là mẹ gởi cho anh?” Tô Ngang hỏi
“Ừ, cô nói khi đó tuy rằng anh khuyên bảo em, thế nhưng rất không đáng tin cậy. Hơn nữa, cô không hy vọng trong năm quan trọng đó em lại xảy ra chuyện.”
“Vậy sau đó sao mẹ không nói?”
Tiêu Ngạn nhìn thẳng vào mắt Tô Ngang: “Có lẽ cô cảm thấy, lúc đó em thích anh chỉ là tạm thời xúc động.”
“Em không phải loại người như vậy.”
“Cho nên chúng ta cùng một chỗ.”
Tô Ngang phát hiện mình bị Tiêu Ngạn lừa.
“Thời gian không còn sớm, chúng ta phải lập tức trở lại.” Tiêu Ngạn lôi kéo Tô Ngang, để cậu lên xe.
“Ngày mai em có tiết.” Tô Ngang nói.
“Chỗ đó không xa, gần tiểu khu em gái anh ở.”
Tô Ngang sững sờ nhìn cánh tay đang nắm của hai người, Tiêu Ngạn thật là, lái xe cũng phải nắm?
Lúc xe ngừng lại, Tô Ngang phát hiện tiểu khu của hai anh em bọn họ thực sự rất gần, nhà Tiêu Ngạn vốn dĩ là sát vách tiểu khu nhà Tiêu Dao.
“Em thay giày xong cứ tới đây, anh đi mở máy vi tính.” Tiêu Ngạn mới vừa mở máy vi tính ra lên qq, một đống tin tức liền tràn tới.
Nhất mã bình xuyên: Tôi nói cậu có làm sinh nhật không? Tôi và Đông Nam đều ở kênh chờ cậu!
Một cọng cỏ trước mộ phần: Đại Thần, mười mấy người chúng tôi ở trong kênh nhỏ ngây ngô ngắm thần thạch, kháo, kênh lớn cũng không có anh!
Một cô nương trước mộ phần: Đại Thần, tôi…anh…anh không phải là lừa gạt được vợ rồi chạy trốn đi?
Mưa lặng lẽ: Anh, em và bọn Đông Nam cũng đều ở kênh, có phải anh bày tỏ thất bại nên không dám tới có đúng hay không? Thực ra, thất tình cũng không sao, dù sao cũng phải làm sinh nhật. Leo cây gì đó thật không phúc hậu.
Không để ý đến mấy tin tức này, Tiêu Ngạn trực tiếp đăng ký yy, vào cái kênh kia.
“Cậu cuối cùng cũng tới.” Tiếng của Mã Viễn rất nhanh truyền tới, Tô Ngang mới vừa vào thư phòng khó hiểu nói, “Trong phòng anh còn có người khác?”.
“Là người trong kênh.” Tiêu Ngạn thấy may mắn vì mình còn chưa mở mạch, bằng không, giọng của Tô Ngang đã bị đám người trong kênh nghe thấy được.
“Đây là, kênh sinh nhật của anh? Lúc nãy em vừa đến là kênh gì?” Tô Ngang rất nhanh phát hiện tên gọi của kênh là Ma quân sinh nhật vui vẻ, cùng với hai ba trăm áo may ô xanh.
“Cái lúc nãy, là kênh anh lừa gạt em, cái này kênh chúc mừng sau khi lừa gạt thành công.” Tiêu Ngạn kéo Tô Ngang, để cậu ngồi ở trên ghế, “Sinh nhật gì đó, chỉ là mượn cớ. Đã bao nhiêu tuổi rồi, ai còn sẽ quan tâm sinh nhật nữa chứ?”
“Tôi có một tin tức tốt, một tin tức xấu muốn nói cho mọi người.” Tiêu Ngạn đè nút F2, cầm micro nói, Tô Ngang che miệng cũng không dám thở mạnh, chỉ sợ bị người trong kênh nghe được manh mối gì.
Nhất mã bình xuyên: Hắc, cầu hôn thất bại?
Tây Bắc: … Có ai hỏi như anh không?
Tây bắc: Cầu hôn nhất định thất bại rồi?
Ma quân: …
Một cọng cỏ trước mộ phần: Không thể nào, kế hoạch lừa gạt vợ thực sự thất bại?!.
Tiêu Ngạn liếc mắt nhìn Tô Ngang, vừa cười vừa nói: “Tin tức tốt là, sau này tôi sẽ là bạn trai của Lăng Dương, tin tức xấu là..”
Một cọng cỏ trước mộ phần: Kháo, anh là thụ?
Tây Bắc: Ma quân hắn không phải là thụ sao? Cười…
“Tây bắc cậu được rồi nha, đừng tưởng rằng cậu là thụ, thì tôi cũng là thụ. Cậu bị XUYÊN ăn sạch sẽ cũng không phải lỗi của tôi. Tin tức xấu tôi nói là, sinh nhật lần này sẽ hủy bỏ.”
Tiêu Ngạn nói khiến Nhất mã bình xuyên trực tiếp mở mạch nói: “Tuy rằng ca hội sinh nhật lần này chỉ mời hai người khách quý là tôi và Tây bắc, nhưng cậu cũng không thể lừa đảo người ta như vậy nha?”.
Tô Ngang nhịn không được nói: “Anh cũng phải nghe xong kịch sinh nhật Nhất mã bình xuyên chủ dịch chứ.”
Nhất mã bình xuyên kinh ngạc nói: “Tôi chủ dịch kịch sinh nhật? Không phải cậu và Ma quân chủ dịch sao?”
Tô Ngang không nói lời nào, liếc mắt nhìn Tiêu Ngạn đang tựa vào vai mình.
Một cọng cỏ trước mộ phần: Tôi đột nhiên có loại linh cảm sẽ không nghe được kịch! Đây là vì sao!
Dưới sự nhìn chằm chằm của Tô Ngang, Tiêu Ngạn buông lỏng phím F2.
“Em và anh chủ dịch kịch sinh nhật?” Tô Ngang hỏi.
“Ừ.” Tiêu Ngạn cười nói.
Tô Ngang nói rằng: “Em nhớ kỹ em phối thụ âm.”
Tiêu Ngạn thẳng thắn nói, “Cho nên anh phối chủ dịch công âm.”
“Chuyện Nhất mã bình xuyên phối chủ dịch công là sao?” Mơ hồ cảm thấy chỗ này có vấn đề, Tô Ngang hỏi.
“Anh để bọn họ nói với em như vậy.” Tiêu Ngạn trực tiếp kéo cái ghế sang ngồi bên cạnh Tô Ngang, “Bây giờ em còn muốn cho bọn họ nghe kịch truyền thanh?”
“Em nghĩ ở trong ca hội sinh nhật cho bọn họ nghe kịch truyền thanh mới đúng.” Thấy trên mạch không có một bóng người lại có một áo vàng, Tô Ngang nhắc nhở, “Nhất mã bình xuyên lên mạch.”
Nhạc đệm quen thuộc vang lên, Tiêu Ngạn kinh ngạc nói: “Vua lạc nhịp vạn năm lại muốn ca hát?”.
Rất hiển nhiên, cũng không phải
Trên mạch là phát bản ghi âm, hơn nữa, chính là bài háy 《 thích em 》Tiêu Ngạn hát tặng Tô Ngang.
Một cọng cỏ trước mộ phần:!!!!!!!!!!!!!!!
Một cọng cỏ trước mộ phần: Vì sao Nhất mã sama lại có cái này!
Một con sông trước mộ phần: Là ai nói với tôi không thể ghi âm? Mặt đau khổ /(ㄒoㄒ)/~~.
Một cô nương trước mộ phần: = = chúng ta bị kẻ địch đánh vào nội bộ sao?
Một meo meo trước mộ phần: Có thể là có người bị cos, khoanh tay.
Một cọng cỏ trước mộ phần: Đúng vậy! Đúng vậy! Trong chúng ta không có ai thu âm gởi cho Nhất mã sama o(╯□╰)o
Gõ bàn phím bùm bùm, một câu nói xuất hiện trên màn hình.
Nhất mã bình xuyên: Nếu hắn hủy bỏ ca hội sinh nhật, tôi sẽ cho các người nghe kinh.
Tây Bắc: Trữ hàng có phát được vài giờ không?.
Nhất mã bình xuyên: Không thành vấn đề (≧▽≦)/.
Một cọng cỏ trước mỗ phần: Thấy biểu cảm này của tổng công đại nhân cảm thấy rất sợ hãi nha.
Một ngọn núi trước mộ phần: +1
Một con sông trước mộ phần: +2
Một cô nương trước mộ phần: Chỉ có tôi đáng thẹn mà bị moe sao?.
Bình luận truyện